Chỉ trong nháy mắt, Tùy Qua đã đuổi theo Tây Môn Vân Hỏa, ngăn cản đường đi của hắn.
Phản ứng của Tây Môn Vân Hỏa giống như một đứa bé, kinh hô:
- Tùy đạo hữu, ngươi đừng có giết ta! Ta chỉ là tò mò mà thôi, ta không có tính toán đối phó ngươi! Phụ thân và mẫu thân ta đều là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nếu ngươi giết ta…
- Uy hiếp phía sau, tốt nhất ngươi đừng nói!
Tùy Qua lạnh lùng cắt đứt lời nói của Tây Môn Vân Hỏa...:
- Nếu như ngươi uy hiếp ta, chỉ sợ sẽ chết nhanh hơn! Nếu ta dám tính toán Ngu Kế Đô, dám đối địch với ‘hành hội’, há lại quan tâm đến Tây Môn thế gia!
- Ngươi. . . Tùy đạo hữu, vậy ngươi đừng giết ta có được không?
Tây Môn Vân Hỏa nói:
- Ta. . . Ta thật không muốn đối phó ngươi, ta chính là muốn nhìn xem, ngươi rút cuộc lợi hại như thế nào, có phải lợi hại như trong đồn đãi hay không. Không ngờ, ngươi thật sự lợi hại như thế, hơn nữa còn có thể hóa thân yêu ma, dễ dàng giết chết người tu hành Kết Đan trung kỳ, quả thực mạnh không thể tưởng tượng!
Tùy Qua cảm giác tính cách của Tây Môn Vân Hỏa thật là cổ quái, có đôi khi giống như một đứa bé con, có đôi khi giống như một kẻ từng trải tà ác, nhất là hiện tại, Tây Môn Vân Hỏa biểu hiện ra , chỉ là một đứa trẻ sùng bái cường giả mà thôi, hơn nữa không giống như đang giả bộ.
Đối mặt với biểu hiện của Tây Môn Vân Hỏa, Tùy Qua thật sự không cách nào hạ sát thủ, huống chi Tây Môn Vân Hỏa đúng là không có ý hạ thủ với hắn, chỉ đứng từ xa quan sát cuộc chiến mà thôi, nếu cứng ngắc giết chết Tây Môn Vân Hỏa, vậy thì sẽ làm trái lại bản tâm của Tùy Qua, mang đến trở ngại cho tu hành, hơn nữa cũng sẽ hoàn toàn đắc tội với Tây Môn thế gia, đưa tới đối địch không cần thiết với Tây Môn thế gia.
- Ta biết, ngươi chẳng qua chỉ đang âm thầm theo dõi mà thôi, cũng không có ý xuất thủ. Nếu không, kết quả của ngươi sẽ giống như Xa Tân Phong và Cổ Tác Chương. Đừng tưởng ta sợ danh tiếng của Tây Môn gia tộc các ngươi, bởi vì lai lịch của ta, cường đại hơn nhiều Tây Môn gia tộc các ngươi.
Khi cần giả vờ hù dọa người, vẫn phải giả vờ uy hiếp đối thủ.
- Vâng. Ta biết Tùy đạo hữu rất mạnh! Thật sự rất mạnh!
Trong mắt Tây Môn Vân Hỏa thậm chí có ý sùng bái, sau đó nói:
- Tùy đạo hữu, ngươi không phải yêu ma chân chính chứ?
- Dĩ nhiên không phải.
Tùy Qua tản đi dược lực của Thiên Ưng đan, nhất thời khôi phục hình người.
Tây Môn Vân Hỏa thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Như vậy vẫn tốt hơn, khi ngươi hóa thân làm con chim khổng lồ, thật sự quá kinh khủng. Mặc dù ta có thể chế trụ một người trong hai tên Xa Tân Phong, Cổ Tác Chương, nhưng khi bọn hắn liên thủ, ta chỉ có thể rút đi. Không ngờ, ngươi thật sự lợi hại, hơn nữa trực tiếp bức tử bọn hắn, ngay cả tự bạo kim đan cũng không sợ! Tùy đạo hữu, bằng không, ngươi giao thủ đoạn hóa thân yêu ma cho ta, ta sẽ trả lại một ngàn viên Địa Nguyên đan cho ngươi.
- Không thể nào?
Tùy Qua nói:
- Một ngàn viên Địa Nguyên đan để đổi lấy cái này, ngươi trả giá cũng quá cao rồi.
- Địa Nguyên đan mặc dù không tệ. Nhưng, nếu có thể hóa thân thành chim, bay lên trời vẫn sướng khoái hơn!
Tâm tính Tây Môn Vân Hỏa như đứa trẻ, tỏ vẻ ước mơ nói.
- Như vậy, ngươi không muốn Tạo Hóa Đan nữa sao?
Tùy Qua hỏi một câu.
Trên mặt Tây Môn Vân Hỏa nhất thời lộ ra vẻ thống khổ, tựa hồ có hai loại tâm tình và tư tưởng đang giao chiến lẫn nhau.
Chỉ chốc lát sau, Tây Môn Vân Hỏa thậm chí thống khổ ôm đầu.
- Được rồi, ta sẽ cho ngươi Tạo Hóa Đan.
Tùy Qua nhìn thấy Tây Môn Vân Hỏa thống khổ như vậy, cũng không nhẫn tâm hành hạ một “đứa trẻ’ như vậy.
- Vậy đi, ngươi trả lại Địa Nguyên đan cho ta, ta sẽ cho ngươi đan dược có thể hóa thân làm con chim khổng lồ, ngoài ra sau khi luyện thành Tạo Hóa Đan, ta sẽ cho ngươi một viên.
- Thật sao?
Tây Môn Vân Hỏa lại khôi phục tâm tính hài đồng, kích động nói:
- Thật sự quá tốt!
- Ngươi cũng không cần cao hứng, đan dược biến thân thành chim, dược tính nhiều lắm chỉ có thể duy trì một ngày, đây đã là dược lực mạnh nhất.
Tùy Qua nói:
- Ta phải nói rõ ràng với ngươi trước, tránh cho ngươi cho rằng ta là gian thương lừa ngươi.
- Một ngày? Như vậy cũng không tồi.
Tây Môn Vân Hỏa vui vẻ nói:
- Vậy cho ta thêm mấy viên có được không?
Tùy Qua đưa cho Tây Môn Vân Hỏa hai viên Thiên Ưng đan, nghiêm trang nói:
- Đan dược này luyện chế không dễ dàng, không phải là ta hẹp hòi. Cho nên, sau này nếu ngươi còn muốn loại đan dược này, có thể dùng yêu đan, linh thảo tới trao đổi với ta.
- Yêu đan, linh thảo? Nào có nhiều như vậy? Cái khác có được không, pháp bảo chẳng hạn?
Tây Môn Vân Hỏa hỏi.
- Pháp bảo cấp bậc linh khí còn có thể, những cái khác không cần.
Tùy Qua nói.
Tây Môn Vân Hỏa le lưỡi, sau đó buồn khổ nói:
- Pháp bảo cấp bậc linh khí ta dùng để phòng thân, chỉ có một thứ. Được rồi, ta sẽ đi tìm linh thảo, yêu đan cho ngươi, sau đó lại tìm ngươi trao đổi, đến lúc đó ngươi đừng có cự tuyệt.
- Được.
Tùy Qua gật đầu, sau đó lại hóa thân làm kim điêu, biến mất ở phía chân trời.
Tây Môn Vân Hỏa thấy như vậy, tràn đầy vẻ hâm mộ, chẳng qua trong tay hắn chỉ có hai viên Thiên Ưng đan, cũng không nỡ sử dụng. Ít nhất, hắn cảm thấy lần này trở lại Tây Môn thế gia, làm trò trước mặt cha mẹ của hắn, sau đó thuận tiện lừa gạt chút yêu đan, linh thảo… có thể đổi lấy nhiều Thiên Ưng đan hơn.
Một lát sau sau, Tùy Qua đã trở về sơn cốc của Trúc Vấn Quân.
Sau đó, Nghê Thường Thất tiên tử, Trúc Vấn Quân và Kinh Nguyên Phượng đều được Tùy Qua gọi ra ngoài.
Hỏi chuyện đã xảy ra lúc trước, Tùy Qua hời hợt kể lại chuyện giết chết hai người tu hành Kết Đan trung kỳ, Nghê Thường Thất tiên tử nhất thời kinh ngạc, trợn mắt há hốc mồm, còn Kinh Nguyên Phượng lại tràn đầy vẻ sùng bái.
Hiện giờ trong mắt Kinh Nguyên Phượng, Tùy Qua chính là chủ nhân của nó, là tồn tại nghịch thiên, thần linh vô địch. Kính ngưỡng của nó đối với Tùy Qua, quả nhiên giống như nước Trường Giang liên miên không dứt.
Chỉ có Trúc Vấn Quân hơi chút trấn định.
Tùy Qua biết trong lòng Trúc Vấn Quân còn có chuyện, cho nên nói với Nghê Thường Thất tiên tử:
- Sau khi ở đây tĩnh tu một ngày, chúng ta sẽ tới Ai Lao Sơn, ban bố cáo trạng treo mệnh, sau đó bắt tay đối phó Nam Cung thế gia!
Nghê Thường Thất tiên tử gật đầu lia lịa, sau đó đến gian phòng của mình tĩnh tu.
Tùy Qua lại nói với Trúc Vấn Quân:
- Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ đối phó với Nam Cung Minh Hầu, nhưng Nam Cung Minh Hầu là gia chủ của Nam Cung thế gia, tu vi không thể khinh thường, ta phải chuẩn bị kế hoạch ứng phó cẩn thận mới được.
- Tiên sinh không cần giải thích.
Trúc Vấn Quân nói:
- Ta nào phải người không hiểu chuyện. Nếu Nam Cung Minh Hầu dễ dàng đối phó như thế, ta cũng không cần ẩn nhẫn đến hiện tại. Thật ra, ta chính là muốn nhắc nhở tiên sinh, không cần vì thực hiện lời hứa của ta, mà cố ý đi mạo hiểm. Với tu vi tư chất của tiên sinh, muốn vượt qua Nam Cung Minh Hầu chỉ là vấn đề thời gian, sao không đợi tu vi của tiên sinh đến Nguyên Anh kỳ, hãy ra tay thu thập hắn.
Phản ứng của Tây Môn Vân Hỏa giống như một đứa bé, kinh hô:
- Tùy đạo hữu, ngươi đừng có giết ta! Ta chỉ là tò mò mà thôi, ta không có tính toán đối phó ngươi! Phụ thân và mẫu thân ta đều là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nếu ngươi giết ta…
- Uy hiếp phía sau, tốt nhất ngươi đừng nói!
Tùy Qua lạnh lùng cắt đứt lời nói của Tây Môn Vân Hỏa...:
- Nếu như ngươi uy hiếp ta, chỉ sợ sẽ chết nhanh hơn! Nếu ta dám tính toán Ngu Kế Đô, dám đối địch với ‘hành hội’, há lại quan tâm đến Tây Môn thế gia!
- Ngươi. . . Tùy đạo hữu, vậy ngươi đừng giết ta có được không?
Tây Môn Vân Hỏa nói:
- Ta. . . Ta thật không muốn đối phó ngươi, ta chính là muốn nhìn xem, ngươi rút cuộc lợi hại như thế nào, có phải lợi hại như trong đồn đãi hay không. Không ngờ, ngươi thật sự lợi hại như thế, hơn nữa còn có thể hóa thân yêu ma, dễ dàng giết chết người tu hành Kết Đan trung kỳ, quả thực mạnh không thể tưởng tượng!
Tùy Qua cảm giác tính cách của Tây Môn Vân Hỏa thật là cổ quái, có đôi khi giống như một đứa bé con, có đôi khi giống như một kẻ từng trải tà ác, nhất là hiện tại, Tây Môn Vân Hỏa biểu hiện ra , chỉ là một đứa trẻ sùng bái cường giả mà thôi, hơn nữa không giống như đang giả bộ.
Đối mặt với biểu hiện của Tây Môn Vân Hỏa, Tùy Qua thật sự không cách nào hạ sát thủ, huống chi Tây Môn Vân Hỏa đúng là không có ý hạ thủ với hắn, chỉ đứng từ xa quan sát cuộc chiến mà thôi, nếu cứng ngắc giết chết Tây Môn Vân Hỏa, vậy thì sẽ làm trái lại bản tâm của Tùy Qua, mang đến trở ngại cho tu hành, hơn nữa cũng sẽ hoàn toàn đắc tội với Tây Môn thế gia, đưa tới đối địch không cần thiết với Tây Môn thế gia.
- Ta biết, ngươi chẳng qua chỉ đang âm thầm theo dõi mà thôi, cũng không có ý xuất thủ. Nếu không, kết quả của ngươi sẽ giống như Xa Tân Phong và Cổ Tác Chương. Đừng tưởng ta sợ danh tiếng của Tây Môn gia tộc các ngươi, bởi vì lai lịch của ta, cường đại hơn nhiều Tây Môn gia tộc các ngươi.
Khi cần giả vờ hù dọa người, vẫn phải giả vờ uy hiếp đối thủ.
- Vâng. Ta biết Tùy đạo hữu rất mạnh! Thật sự rất mạnh!
Trong mắt Tây Môn Vân Hỏa thậm chí có ý sùng bái, sau đó nói:
- Tùy đạo hữu, ngươi không phải yêu ma chân chính chứ?
- Dĩ nhiên không phải.
Tùy Qua tản đi dược lực của Thiên Ưng đan, nhất thời khôi phục hình người.
Tây Môn Vân Hỏa thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Như vậy vẫn tốt hơn, khi ngươi hóa thân làm con chim khổng lồ, thật sự quá kinh khủng. Mặc dù ta có thể chế trụ một người trong hai tên Xa Tân Phong, Cổ Tác Chương, nhưng khi bọn hắn liên thủ, ta chỉ có thể rút đi. Không ngờ, ngươi thật sự lợi hại, hơn nữa trực tiếp bức tử bọn hắn, ngay cả tự bạo kim đan cũng không sợ! Tùy đạo hữu, bằng không, ngươi giao thủ đoạn hóa thân yêu ma cho ta, ta sẽ trả lại một ngàn viên Địa Nguyên đan cho ngươi.
- Không thể nào?
Tùy Qua nói:
- Một ngàn viên Địa Nguyên đan để đổi lấy cái này, ngươi trả giá cũng quá cao rồi.
- Địa Nguyên đan mặc dù không tệ. Nhưng, nếu có thể hóa thân thành chim, bay lên trời vẫn sướng khoái hơn!
Tâm tính Tây Môn Vân Hỏa như đứa trẻ, tỏ vẻ ước mơ nói.
- Như vậy, ngươi không muốn Tạo Hóa Đan nữa sao?
Tùy Qua hỏi một câu.
Trên mặt Tây Môn Vân Hỏa nhất thời lộ ra vẻ thống khổ, tựa hồ có hai loại tâm tình và tư tưởng đang giao chiến lẫn nhau.
Chỉ chốc lát sau, Tây Môn Vân Hỏa thậm chí thống khổ ôm đầu.
- Được rồi, ta sẽ cho ngươi Tạo Hóa Đan.
Tùy Qua nhìn thấy Tây Môn Vân Hỏa thống khổ như vậy, cũng không nhẫn tâm hành hạ một “đứa trẻ’ như vậy.
- Vậy đi, ngươi trả lại Địa Nguyên đan cho ta, ta sẽ cho ngươi đan dược có thể hóa thân làm con chim khổng lồ, ngoài ra sau khi luyện thành Tạo Hóa Đan, ta sẽ cho ngươi một viên.
- Thật sao?
Tây Môn Vân Hỏa lại khôi phục tâm tính hài đồng, kích động nói:
- Thật sự quá tốt!
- Ngươi cũng không cần cao hứng, đan dược biến thân thành chim, dược tính nhiều lắm chỉ có thể duy trì một ngày, đây đã là dược lực mạnh nhất.
Tùy Qua nói:
- Ta phải nói rõ ràng với ngươi trước, tránh cho ngươi cho rằng ta là gian thương lừa ngươi.
- Một ngày? Như vậy cũng không tồi.
Tây Môn Vân Hỏa vui vẻ nói:
- Vậy cho ta thêm mấy viên có được không?
Tùy Qua đưa cho Tây Môn Vân Hỏa hai viên Thiên Ưng đan, nghiêm trang nói:
- Đan dược này luyện chế không dễ dàng, không phải là ta hẹp hòi. Cho nên, sau này nếu ngươi còn muốn loại đan dược này, có thể dùng yêu đan, linh thảo tới trao đổi với ta.
- Yêu đan, linh thảo? Nào có nhiều như vậy? Cái khác có được không, pháp bảo chẳng hạn?
Tây Môn Vân Hỏa hỏi.
- Pháp bảo cấp bậc linh khí còn có thể, những cái khác không cần.
Tùy Qua nói.
Tây Môn Vân Hỏa le lưỡi, sau đó buồn khổ nói:
- Pháp bảo cấp bậc linh khí ta dùng để phòng thân, chỉ có một thứ. Được rồi, ta sẽ đi tìm linh thảo, yêu đan cho ngươi, sau đó lại tìm ngươi trao đổi, đến lúc đó ngươi đừng có cự tuyệt.
- Được.
Tùy Qua gật đầu, sau đó lại hóa thân làm kim điêu, biến mất ở phía chân trời.
Tây Môn Vân Hỏa thấy như vậy, tràn đầy vẻ hâm mộ, chẳng qua trong tay hắn chỉ có hai viên Thiên Ưng đan, cũng không nỡ sử dụng. Ít nhất, hắn cảm thấy lần này trở lại Tây Môn thế gia, làm trò trước mặt cha mẹ của hắn, sau đó thuận tiện lừa gạt chút yêu đan, linh thảo… có thể đổi lấy nhiều Thiên Ưng đan hơn.
Một lát sau sau, Tùy Qua đã trở về sơn cốc của Trúc Vấn Quân.
Sau đó, Nghê Thường Thất tiên tử, Trúc Vấn Quân và Kinh Nguyên Phượng đều được Tùy Qua gọi ra ngoài.
Hỏi chuyện đã xảy ra lúc trước, Tùy Qua hời hợt kể lại chuyện giết chết hai người tu hành Kết Đan trung kỳ, Nghê Thường Thất tiên tử nhất thời kinh ngạc, trợn mắt há hốc mồm, còn Kinh Nguyên Phượng lại tràn đầy vẻ sùng bái.
Hiện giờ trong mắt Kinh Nguyên Phượng, Tùy Qua chính là chủ nhân của nó, là tồn tại nghịch thiên, thần linh vô địch. Kính ngưỡng của nó đối với Tùy Qua, quả nhiên giống như nước Trường Giang liên miên không dứt.
Chỉ có Trúc Vấn Quân hơi chút trấn định.
Tùy Qua biết trong lòng Trúc Vấn Quân còn có chuyện, cho nên nói với Nghê Thường Thất tiên tử:
- Sau khi ở đây tĩnh tu một ngày, chúng ta sẽ tới Ai Lao Sơn, ban bố cáo trạng treo mệnh, sau đó bắt tay đối phó Nam Cung thế gia!
Nghê Thường Thất tiên tử gật đầu lia lịa, sau đó đến gian phòng của mình tĩnh tu.
Tùy Qua lại nói với Trúc Vấn Quân:
- Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ đối phó với Nam Cung Minh Hầu, nhưng Nam Cung Minh Hầu là gia chủ của Nam Cung thế gia, tu vi không thể khinh thường, ta phải chuẩn bị kế hoạch ứng phó cẩn thận mới được.
- Tiên sinh không cần giải thích.
Trúc Vấn Quân nói:
- Ta nào phải người không hiểu chuyện. Nếu Nam Cung Minh Hầu dễ dàng đối phó như thế, ta cũng không cần ẩn nhẫn đến hiện tại. Thật ra, ta chính là muốn nhắc nhở tiên sinh, không cần vì thực hiện lời hứa của ta, mà cố ý đi mạo hiểm. Với tu vi tư chất của tiên sinh, muốn vượt qua Nam Cung Minh Hầu chỉ là vấn đề thời gian, sao không đợi tu vi của tiên sinh đến Nguyên Anh kỳ, hãy ra tay thu thập hắn.
/1780
|