Chap 2 : Thời Gian Qua
Sorry các thím em off hơi lâu
Sau khi đọc thư xong thì em đưa cho Vi đọc, Vi cũng buồn lắm rồi khuyên em đi tìm Hoàng, Nhưng về quê Hoàng thì ba Hoàng tỏ ý giận em các bác ạ
- Cháu còn đến đây làm gì ?
- Dạ cháu đến để xin lỗi Hoàng ạ
- Hoàng nó đi Hàn Quốc rồi và nó cũng nhắn với cháu là đừng tìm nó nữa
- Nhưng...
-Chú cảm ơn vì thời gian qua đã chăm soc Hoàng nhưng cháu đã có vợ rồi...thì đùng tạo cho nó cơ hội để rồi thất vọng lần này đến lần khác nữa
- Cháu nhất định sẽ tìm cô ấy để nói lời xin lỗi...cháu chào cô chú
( Lúc trước Hoàng có nói thằng Tín nó đi xuất khẩu lao động ( Ai không nhớ thì tìm đọc lại nha, Cái thằng em cướp dâu từ tay nó đó, em nghĩ nó rước Hoàng theo )
Rồi em ra xe và đi...Hoàng di thật rồi và lần này là Hàn Quốc thì liệu em có thể tìm được nàng ? Khoảng thời gian đó em suy nghĩ nhiều lắm...Em nợ Hoàng nhiều thứ và hơn hết em vẫn yêu Hoàng. Em nhất định sẽ tìm được nàng...
Ròi thời gian trôi đi cũng đến lúc em bước vào 12, em thì thay đổi hẳn cách sinh hoạt cũng như chăm học hơn, lũ bạn có hỏi về chuyện của Hoàng nhưng em nói Hoàng nghỉ học chứ hông giải thích gì thêm. Rồi ba mẹ em xây lại căn nhà 3 tầng để khi tốt nghiệp em và Vi có thể về nhà ở và có phòng riêng cho con em nữa, nhưng cất nhà khá to nên ba mẹ em phải qua tổ ấm của em ở vài tháng cho đến khi xây xong cũng như tiện viện chăm sóc Vi hơn, cho đến gần cuối tháng 2 thì đứa bé ra đời. Nó là con gái nên em và Chị Quyết định đặt tên là Thanh, Thiên Thanh nha mấy bác đứa bé khá xinh sở hữu đồng tiền của mẹ nó và cặp mắt rất có hồn. Sau khi sanh xong thì em và mẹ bận rộn hơn hẳn vì phải chăm con rồi lo cho vợ nên không có thời gian ôn bài nên kết quả học tập tụt dốc không phanh. Đến kì thi Tốt Nghiệp ( Em quyết sẽ không học nữa nên chỉ quan trọng tốt nghiệp thôi) Nó quyết địn thành quả 12 năm của em nên Vi và mẹ không làm phiền em ôn bài và em đã nắm bắt cơ hội đó và tiến lên
Kết Quả Em đã vượt qua nó và có được tấm bằng trên tay. Ngày em cầm tấm bằng đó cũg là lúc em và chi Vi dọn về nhà cùng bé Thanh.nhưng trong lúc thu dọn đồ đạc để về nhà mới em tình cờ nhặt được tấm ảnh mà lúc chị Hoàng ngủ, em rửa ra và giữ làm kỉ niệm vì em chỉ còn duy nhất tấm hình này. Chợt nước mắt em tuông ra, em nhớ những ngày còn có Hoàng và khoảnh khắc đầu tiên gặp chị...Chị Vi thấy em cầm tấm hình và khóc thi đi lại an ủi
- Chị biết Chồng còn yêu Hoàng nhiều lắm
- Ừm..Cứ tưởng như đã quên ai ngờ hôm nay Em tình cờ thấy tấm hình này em lại nhớ chị ấy nhiều hơn
Rồi Vi tựa đầu vào Vai em
- Chị không hy vọng chồng sẽ yêu mình chị nhưng thời gian qua chị đã rất hạnh phúc
- Em cũng vậy nhưng con tim em luôn có hình bóng của cả 2
- Vậy sao em không thử đi tìm Hoàng đi, biết đâu Hoàng vẫn chờ em đi tìm như mọi lần
- Chị không hối hận chứ...biết đâu em không quay lại
- Chị tin chồng sẽ là người đàn ông tốt và là người cha tốt
- Dạ...Em yêu Vợ - Nói rôi cả 2 hôn nhau thấm thiết rồi tiếp tục dọn dẹp
Sau đó, Chú em giới thiệu em vào làm quản lí cho quán bar vào buổi tối, còn ban ngày thì em học tiếng Hàn để tìm chị dễ hơn khi qua đó ! Sau khi tốt nghiệp lớp 1 :) , em bắt đầu thu dọn hành trang chuẩn bị lên đường... Mẹ em cũng ủng hộ nên kêu dì em ( Dì Ut em lấy chồng nước ngoài mà em đã kể ở phần 1 ) chuẩn bị ra sân bay đón em và không quên hỏi ba má Hoàng chỗ ở của Hoàng nhưng họ không nói nên càng khó khăn hơn
Sau 5 tiếng ngồi máy bay em đã đến Seoul Gimpo...
- Hoàng ơi em đến đây !....