Yêu Cung

Chương 1028: Từ sùng bái đến bị sùng bái

/1220


- Đứa trẻ ngốc. Ta đâu nói hai vị thần đó đến tìm chúng ta gây phiền phức. Hơn nữa Ngụy gia bé nhỏ chúng ta làm sao có thể khiến thần linh chú ý chứ. . .

Trên Vân Trung Long, lúc này trong mây mù, trước mặt Ngụy Bỉnh Dập đã xuất hiện vô số cường giả. Những người này đều căm tức nhìn Ngụy Bỉnh Dập. Trong nháy mắt chí ít đã có bốn Tiên Đế chết trên tay Ngụy Bỉnh Dập. Thậm chí Ngụy Bỉnh Dập còn chưa động tay, những người đó chỉ cần tới gần Ngụy Bỉnh Dập sẽ bị ma khí trên người Ngụy Bỉnh Dập phát ra cướp đoạt hồn phách biến thành một cỗ thi thể!

Thật là đáng sợ. Lúc này đứng đối diện với Ngụy Bỉnh Dập là một Tiên Tôn. Người này tuyệt đối là một quái vật. Cho dù hắn xuất thủ, quái vật cũng phải chết.

- Bằng hữu, ta nghĩ đây là một sự hiểu lầm!

Tiên Tôn vẫn rất nhẫn nhịn. Hắn tiến lên tự giới thiệu:

- Lão phu tên là Vân Hạc, chính là chủ nhân của Vân Trung Long này. Không biết bằng hữu đến từ nơi nào?

Ngụy Bỉnh Dập đưa tay chỉ lên trời. Động tác này của hắn nhất thời khiến Vân Hạc biến sắc!

- Thì ra. . . Thì ra là cường giả thiên đình! Xem ra là thủ hạ của ta chính là người không hiểu quy củ, mong hai vị thông cảm. . .

Sắc mặt Vân Hạc đại biến. Hắn cũng không dám tự xưng lão phu nữa. Hắn đã biến lão phu thành ta, thậm chí cũng không hỏi Ngụy Bỉnh Dập vì sao giết người!

Tại Thiên Nam, người dám đại náo thiên đình còn nhàn rỗi du ngoạn xung quanh chỉ có hai người. Một người là Thần Tiễn Âu Dương, một người là Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập. Ngoại trừ hai người này, tuyệt đối không ai dám ở Thiên Nam đắc tội với thiên đình. Nếu làm như vậy quả thực chỉ có một con đường chết!

- Chúng ta không muốn tìm phiền toái. Chúng ta chỉ muốn ngồi thuyền này đến Minh Khê Thành!

Âu Dương không chậm trễ, từ phía sau Ngụy Bỉnh Dập đi ra. Hắn cũng không quản ma khí của Ngụy Bỉnh Dập, vỗ lên vai Ngụy Bỉnh Dập một cái.

Ma khí của Ngụy Bỉnh Dập rất mạnh, thế nhưng muốn rút linh hồn của Âu Dương thật sự không có khả năng. Linh hồn của Âu Dương cường đại hơn Ngụy Bỉnh Dập gấp trăm lần. Âu Dương lại có hỏa diễm linh hồn bảo vệ. Muốn rút linh hồn trên người Âu Dương cho dù là Thiên Vương cũng không làm được.

- Lão Ngụy, đừng gây chuyện nữa. Ngươi thật sự muốn giết sạch bọn họ sao?

Âu Dương liếc mắt nhìn Ngụy Bỉnh Dập. Người này rất thích máu. Một lời không hợp liền bắt đầu đại khai sát giới. Nếu như không có ai ngăn hắn, Âu Dương cảm giác, không bao lâu, trên thuyền này sẽ không còn ai sống sót!

Ngụy Bỉnh Dập là một người bại hoại, là một người bại hoại thuần túy. Trong mắt Ngụy Bỉnh Dập, ngươi muốn trực tiếp nói chuyện với hắn, biện pháp duy nhất chính là đứng cùng cao độ với hắn. Bằng không bất luận kẻ nào nói chuyện với hắn đều phải ăn nói khép nép.

Vừa rồi người tiến lên hỏi vé hắn, nếu như không phải trước khi rời đi dùng loại ánh mắt uy hiếp nhìn Ngụy Bỉnh Dập, Ngụy Bỉnh Dập tuyệt đối khinh thường không thèm giết chết hắn. Nhưng tất cả những điều người này này đều xúc phạm đến Ngụy Bỉnh Dập. Vì vậy mới khiến Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập bất chấp tất cả ở trên thuyền giết người!

- Đúng đúng, ta dám cam đoan, tiếp theo tuyệt đối không có bất cứ phiền phức gì!

Mặc dù lão đầu Vân Hạc là Tiên Tôn, nhưng Tiên Tôn cũng sợ chết. Cường giả có tôn nghiêm là tốt. Nhưng cường giả biết rõ mình đi tới sẽ bị người ta bóp chết còn xông lên, vậy không phải là tôn nghiêm, mà là ngu ngốc!

Lão đầu rõ ràng không phải kẻ ngu ngốc. Cho nên hắn lập tức an bài người đi thu dọn xác chết, sau đó sắp xếp cho Ngụy Bỉnh Dập và Âu Dương gian phòng tốt nhất. Tiếp đó lão đầu mới biến mất một cách quỷ dị, giống như đã rời khỏi thuyền.

Sau chuyện này, người trên thuyền đều nhìn Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập với ánh mắt có chút cổ quái. Dù sao ý tứ chỉ tay lên trời của Ngụy Bỉnh Dập có quỷ mới biết là gì.

Những chuyện thiên đình làm ở tiên giới, người nào cũng biết. Ở tiên giới, rất khó có người nào có thiện cảm với thiên đình. Đương nhiên, cũng không loại trừ đám chó săn của thiên đình. . .

- Ngụy ca, ngươi nói kia hai người kia có phải tới bắt ta không?

Triệu Khiêm Phong rất khẩn trương. Từ khi hắn đắc tội với người của thiên đình, lúc nào hắn cũng vô cùng khẩn trương.

- Không thể! Tên gia hỏa đó phát uy rất mạnh. Cho dù là gia gia ta cũng tuyệt đối không bằng hắn!

Gia gia mà Ngụy Trung Hưng nói đến đương nhiên chính là Tiểu Thiên. Nhiều năm trôi qua như vậy, dưới sự trợ giúp của Mộng Hi, Tiểu Thiên cũng đã đạt được Tiên Tôn đỉnh phong. Nhưng theo Ngụy Trung Hưng thấy, gia gia của mình tuyệt đối không bằng Ngụy Bỉnh Dập.

- Vậy bọn họ là......

Triệu Khiêm Phong ngập ngừng nói.

- Ngươi còn chưa đủ tư cách để cường giả thiên đình như vậy tới giết ngươi. Hơn nữa ngươi nghĩ nếu như người của thiên đình đến giết ngươi, bây giờ ngươi có thể còn sống được sao? Gần đây Thần Tiễn và Ma Vương hoành hành Thiên Nam. Toàn bộ Thiên Nam đều lâm vào hỗn loạn. Ở khắp nơi, Thiên đình đã thu liễm. Có người nói trong thời gian này, Tiên Tôn trên thiên đình chết trong tay hai người này còn nhiều hơn số Tiên Tôn mà chúng ta biết!

Ngụy Trung Hưng nói đến đây, trong mắt có vài phần say mê.

Hai người này hoành hành trong địa bàn của người khác, hơn nữa còn rất công khai, nhưng không có bất cứ người nào dám động vào bọn họ. Chỉ dựa vào hào khí này cũng đủ để hai người xưng thần!

- Không phải có tin đồn nói Ngụy gia các ngươi là một mạch một nhánh của Ma Vương sao? Ngươi nói xem liệu Ma Vương và Thần Tiễn đại nhân có thể đến nhà các ngươi hay không?

Khi Triệu Khiêm Phong nói đến đây, kích động không gì sánh được. Phải biết rằng, lúc này Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập đã trở thành truyền thuyết của tiên giới. Hầu như người nào cũng ao ước có thể nhìn thấy hai người này.

Hai người siêu việt? Đây tựa hồ là một lời nói đùa. Bất luận là Âu Dương hay là Ngụy Bỉnh Dập đều là cường giả siêu cấp dám đạp lên chín tầng trời để tung hoành ngang dọc. Cường giả như vậy đã thành thần.

- Ta cũng hi vọng bọn họ có thể đến đó! Gia gia ta nói hắn còn từng là huynh đệ của Thần Tiễn!

Ngụy Trung Hưng nói đến đây, trong mắt có vài phần hoài nghi. Dù sao tên tuổi của Thần Tiễn Âu Dương cũng quá lớn. Mặc dù trước đây Ngụy gia cũng có vài phần thế lực, nhưng muốn lôi kéo quan hệ với Thần Tiễn hình như vẫn thiếu tư cách.

- Thật hy vọng lần này đến nhà ngươi có thể gặp được Thần Tiễn! Nhìn thấy Thứ Kiêu Cung của Thần Tiễn! Nghe nói cây cung này là thánh khí của tiên giới, chỉ cần cây cung bị giật nhất định sẽ có cường giả ngã xuống! Có người nói cây cung này là vật sống, gia gia ngươi từng nhìn thấy chưa?

Triệu Khiêm Phong vô cùng hiếu kỳ nhìn Ngụy Trung Hưng.

- Gia gia ta nói cây cung đó toàn thân huyết sắc, nó có hai trạng thái, Thần Tiễn bình thường đều là dùng trạng thái bình thường đối địch, một khi đụng tới cường giả siêu cấp, cây cung sẽ yêu hóa biến thành một đạo hư ảnh, lơ lửng phía sau Thần Tiễn, cây cung đó sở hữu lưỡi dao sắc bén nhất thiên hạ, đồng thời khi ở trong tay Thần Tiễn mới xuất hiện dây cung!

Yêu Cung

Tác giả: Minh Nguyệt Dạ Sắc

Chương 1028: Từ sùng bái đến bị sùng bái (2)

Nhóm dịch: Sói Già

Nguồn: Vipvanda

Shared by Bàn Long Hội

Ngụy Trung Hưng bắt đầu giảng giải cho Triệu Khiêm Phong về Thứ Kiêu Cung trong miệng Tiểu Thiên.

- Trên cây cung đó thật sự mang theo linh hồn hỏa diễm?

Triệu Khiêm Phong ôm đầu nhìn Ngụy Trung Hưng, ở tiên giới, không có người thanh niên nào không hiếu kỳ về Âu Dương, Triệu Khiêm Phong hiếu kỳ cũng đúng.

- Không sai, trên cây cung đó vĩnh viễn có hỏa diễm huyết sắc thiêu đốt, người thường chúng ta đừng nói là đi kéo Thứ Kiêu Cung, cho dù đụng tới hỏa diễm trên Thứ Kiêu Cung cũng sẽ bị thiêu hủy linh hồn trong nháy mắt!

Ngụy Trung Hưng lắc đầu, hắn cũng từng hỏi gia gia có phải đã từng cầm Thứ Kiêu Cung, đáp án có được là trên đời này chỉ có Âu Dương và Vệ Thi đã từng cầm Thứ Kiêu Cung.

Linh hồn liệt diễm trên Thứ Kiêu Cung đủ để thiêu hủy tất cả, linh hồn liệt diễm trong tay Âu Dương đương nhiên không coi là cái gì, chỉ có Thứ Kiêu Cung trong tay Âu Dương mới có thể phát huy ra uy lực cực mạnh của nó, tựa như trước kia Thứ Kiêu Cung rơi vào trong tay Vệ Thi, mặc dù Vệ Thi cũng rất cường đại, mặc dù Thứ Kiêu Cung cũng không thương tổn nàng, nhưng Thứ Kiêu Cung trong tay Vệ Thi lại không có cống hiến gì!

Đó là bởi vì trong mắt Thứ Kiêu Cung, trên đời này chỉ có một người xứng tướng cầm đó, đó chính là Âu Dương! Thần Tiễn Âu Dương! Trước kia khi Âu Dương chuyển thế luân hồi, quên mình là Thần Tiễn, Thứ Kiêu Cung cũng không tái xuất hiện.

Nói cách khác, Thứ Kiêu Cung chỉ có thể nằm trong tay Thần Tiễn! Đơn giản vì, nó là thiên hạ đệ nhất cung! Chỉ có thiên hạ đệ nhất nhân mới có thể xứng đôi với nó!

- Ta thật sự muốn nhìn thấy Thứ Kiêu Cung và Thần Tiễn Âu Dương!

Trong mắt Triệu Khiêm Phong mang theo vẻ chờ mong nồng đậm, kỳ thực không riêng gì hắn, ngay cả Ngụy Trung Hưng cũng rất chờ mong, cho dù chỉ có liếc mắt, cho dù chỉ nhìn thấy vương giả xẹt qua bầu trời từ xa, cho dù từ xa nhìn thấy vương giả từ trên chín tầng trời khai cung bắn chết cường giả, bọn họ đã vô cùng thỏa mãn.

Người trẻ tuổi lúc nào cũng có người sùng bái, trước kia Âu Dương sùng bái Sở Tương Hợp, sau khi tới Chân Linh Giới, Âu Dương đặc biệt sùng bái Bạch Hủ Minh, trong mắt Âu Dương, Bạch Hủ Minh chính là thần linh!

Cùng với sự tu luyện không ngừng và trưởng thành của Âu Dương, hắn đã chạy tới đỉnh phong, hiện tại hắn đã từ sùng bái người khác biến thành một người được người khác sùng bái.

Bách Hoa thành, đại môn Triệu gia bị người ta mạnh mẽ mở ra, mấy người trung niên nghiêm mặt đứng ở đó, trên mặt đất đã phủ kín thi thể người của Triệu gia!

- Hỏi ra chưa?

Một người ra vẻ đầu lĩnh mở miệng hỏi!

- Có lẽ là tới Ngụy gia của Minh Khê thành, mặc dù tiểu tử đó không trở về, nhưng hắn chỉ có thể trốn ở đó!

Có người trả lời:

- Ngụy gia! Ha ha, hắn có chạy trốn tới chân trời góc biển tuyệt đối cũng phải chết! Chúng ta đi!

Đoàn người này tới cũng nhanh đi cũng nhanh, chỉ trong chốc lát Triệu gia đã bị tàn sát sạch sẽ, từ lão nhân, cho tới hài đồng đều biến thành thi thể băng lãnh. . .

Vân Trung Long thuận lợi xuôi theo dòng sông vô cùng rộng lớn mà đi, lúc này trên đầu thuyền có một nam tử mặc trường bào nguyệt sắc, thân khoác áo choàng lông chuột. Hắn nhìn tràng cảnh hai bên bờ sông trăm hoa đua nở, nhìn nước sông màu xanh biếc phía dưới bị Vân Trung Long phá vỡ, trong lòng vô cùng bình thản.

Cảnh sắc không ngừng phát sinh biến hoá, bách hoa chậm rãi biến mất, hai bờ sông biến thành một loại cây cối màu vàng, cây cối phản chiếu xuống mặt nước, khiến lúc này nước sông cũng được nhuộm vàng. Đứng ở đầu thuyền, đương nhiên sẽ khiến người ta cảm thấy Vân Trung Long đang chạy trên một con sông hoàng kim.

- Trời đã vào thu, tiên giới cũng sắp có tuyết rơi, đại chiến cũng sắp xảy ra, Thiên Vương! Ta sẽ giải quyết hết tất cả trước khi ngươi trở về, sau đó toàn tâm toàn ý chuẩn bị đánh một trận cuối cùng!

Âu Dương biết, ngày Thiên Vương sống lại chính là ngày bọn họ đại chiến.

Móc ra một cái chai bạch ngọc, Âu Dương nhìn cái chai, đây là thứ Yên Công đã giao cho Âu Dương trước đó, Âu Dương nhẹ nhàng xoa cái chai bạch ngọc, hắn có thể tưởng tượng trong cái chai này đựng cái gì, nhưng hắn vẫn không mở ra!

- Bất kể khi nào, các ngươi đều sẽ chiến đấu với ta đúng không?

Âu Dương nhẹ giọng nói với cái chai, sau đó hắn cười cười cất cái chai đi.

Vân Trung Long chạy trên sông ba ngày, ba ngày sau, Vân Trung Long rốt cuộc dừng tại bến tàu của Minh Khê thành, lúc này lữ hành của Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập coi như tạm thời kết thúc.

- Ngụy gia ở nơi nào?

Ngụy Bỉnh Dập hỏi Âu Dương, nhưng thứ hắn có được chỉ là cái liếc mắt của Âu Dương!

- Ngươi hỏi ta Ngụy gia ở nơi nào sao? Nếu như ngươi không nói cho ta biết, ta căn bản không biết Ngụy gia là cái gì!

Âu Dương có chút phẫn nộ nói. Ngụy Bỉnh Dập này cũng không biết xấu hổ, hắn phái người ta tới tiên giới, kết quả ngay cả người ta ở nơi nào hắn cũng không biết. . .

- Loại chuyện nhỏ này ta làm sao nhớ được!

Ngụy Bỉnh Dập còn ra vẻ rất ủy khuất.

- Cút!

Âu Dương liếc mắt nhìn Ngụy Bỉnh Dập, sau đó làm gương nhảy xuống Vân Trung Long, chỉ chỉ vào Ngụy Trung Hưng nói:

- Theo hắn tự nhiên sẽ biết!

- Ý kiến hay. . .

Ngụy Bỉnh Dập gật đầu ra vẻ kỳ thực ta cũng nghĩ như vậy, Âu Dương thề, hắn nằm mơ cũng không ngờ Ma Vương lại là người như vậy.

Lần đầu tiên cùng Ma Vương xuống địa ngục, tên gia hỏa đó đến cửa Phượng Hoàng thành đã run sợ, lần thứ hai tốt hơn một chút, mặc dù không sợ, nhưng hắn lại tàn sát thành thị của người ta, kỳ thực Âu Dương rất lý giải người này, đây hoàn toàn là một loại biểu hiện thẹn quá thành giận, nhưng Âu Dương nghĩ cho dù mình nói ra chuyện Ngụy Bỉnh Dập sợ hãi cũng không có ai tin tưởng.

Dù sao tên gia hỏa này bình thường đều biểu hiện là một thiết huyết Ma quân, nếu như ngươi tùy tiện nói ra Ngụy Bỉnh Dập kỳ thực là một người sợ hãi, ai có thể tin được!

Chí ít là Âu Dương trước khi nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của Ngụy Bỉnh Dập sẽ không tin tưởng. Nhưng ngẫm lại Âu Dương cũng cảm thấy không có gì.

Càng ở trên cao, kỳ thực người ta càng cô độc, trước đây khi mình là một tiểu lâu la, có nhiều huynh đệ tốt như vậy ở bên cạnh mình, trên chiến trường khi mình vẫn một tiểu binh, có thể cùng vô số người kết thành một khối, nhưng cùng với địa vị của mình càng ngày càng cao, khoảng cách giữa mình và bọn họ cũng ngày một xa, chuyện này cũng không phải nguyện ý của Âu Dương, mà là giữa bọn họ đã không còn tìm thấy tiếng nói chung như trước đó.

Ngươi vĩnh viễn không thể kêu Thần Tiễn hiện tại phóng ngựa sa trường đánh đâu thắng đó như trung đội thứ bảy trước kia! Kỳ thực Âu Dương cũng rất hoài niệm cảm giác nhiệt huyết da ngựa bọc thây trên chiến trường.

Càng cường đại lại càng cô đơn, đây là những lời mà hảo bằng hữu Triệu Cương từng nói, có thể cũng chính từ lúc đó, Âu Dương mới dần dần minh bạch ý tứ của những lời này.

Âu Dương rất muốn nhanh chóng kết thúc tất cả, bởi vì như vậy hắn có thể buông trọng trách Thần Tiễn, biến thành một người bình thường, thâm nhập vào trong luân hồi, tìm được những người đã từng là huynh đệ tỷ muội, nhìn bọn họ vui cười, nhìn bọn họ vui vẻ, nhìn bọn họ hạnh phúc. .


/1220

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status