Yêu Cung

Chương 1073: Tin tưởng ta (2)

/1220


- Ba ngày sau ở đây chính là chiến trường của chúng ta! Đến lúc đó chúng ta sẽ ở đây thử tay với đám người Khâu Vân Bình!

- Ngươi cứ nói thẳng chúng ta lôi kéo bọn họ chạy đi, còn thử tay cái gì. . .

Ngụy Bỉnh Dập nghe ra, Âu Dương cũng có chút lo lắng, nếu như hắn thật sự tự tin, nhất định sẽ không nói những lời như vậy. Nếu như hắn có lòng tin tuyệt đối, nhất định sẽ nói chém giết Khâu Vân Bình, hiện tại thử tay, phỏng chừng là Âu Dương đã chuẩn bị bỏ chạy.

- Nếu đánh, hiện tại hai người chúng ta liên thủ cũng chưa chắc làm gì được người của Khâu Vân Bình người, nhưng nói đến chạy lão tử chắc chắn không sợ ai!

Âu Dương vỗ tay, những lời này quá ngưu bức, nói đến chạy lão tử chắc chắn không sợ ai!

Âu Dương còn nhớ rõ, khi mình ở trong tiểu sơn thôn, Lý Vĩ ngây ngốc hỏi mình ý nghĩa cao nhất của tiễn thuật là gì, mình đã trả lời hắn một đáp án kinh điển!

- Âu Dương! Cái gì là ý nghĩa tối cao của tiễn thuật?

- Ý nghĩa tối cao?

Âu Dương nhìn Lý Vĩ thần bí nói:

- Đương nhiên là sợ chết. . .

Sợ chết! Hai chữ này kinh điển cỡ nào, nhưng giải thích này xác thực rất thú vị. Tầm bắn thần kỳ của cung tiễn thủ rất cao, cho nên trên chiến trường, chỉ cần quân đội phía trước không tan vỡ, cung tiễn thủ thông thường sẽ không chết, đặc biệt là Thần Xạ Thủ. Thần Xạ Thủ thông thường sẽ có bảo hộ rất tốt, cho nên cho dù chiến tranh thảm liệt thế nào, cuối cùng tuyệt đại đa số Thần Xạ Thủ đều sẽ đào tẩu, cho nên hai chữ sợ chết đối với Thần Xạ Thủ thật ra chỉ là cách nói trước kia.

- Chúng ta chạy đi đâu?

Ngụy Bỉnh Dập kỳ thực không có nghiên cứu với chạy trốn, cho nên áp lực của hắn vẫn rất lớn.

- Chúng ta tách nhau ra, ngươi chạy về phương bắc, trên đường đi tuyệt đối đừng ngừng lại. Bọn họ có lẽ sẽ không quá liều mạng đuổi theo ngươi, mục tiêu chủ yếu của bọn họ là ta, cho nên ngươi có thể yên tâm rời đi. Ta hoài nghi bốn người của thiên đình, chí ít có ba người sẽ liều mạng đuổi theo ta! Nếu ta đoán không sai, đến lúc đó bọn họ hoặc là bốn người liều mạng truy đuổi ta, hoặc là ba người. Nếu là ba người, vậy ngươi sẽ trở nên rất quan trọng!

Âu Dương bắt đầu nói ra kế hoạch của mình.

- Như vậy là sao?

Ngụy Bỉnh Dập có chút không rõ.

- Nếu có người đuổi theo ngươi, ngươi chạy về phương bắc, thì ngươi cần phải một lần phản sát! Phản sát, ngươi có hiểu không?

Âu Dương nhìn Ngụy Bỉnh Dập.

- Hiện tại lực lượng của ta trên cơ bản đã hoàn toàn khôi phục, ba ngày sau ta khẳng định có thể khôi phục, nếu là một đối một, ta có thể liều mạng với bất cứ người nào, ngoại trừ Khâu Vân Bình!

Ngụy Bỉnh Dập vẫn tự tin.

- Vậy thì tốt rồi, ngươi chỉ cần có thể giúp ta liều mạng giết chết một người, như vậy ta có thể lợi dụng lúc bọn hắn đang sững sờ đào tẩu!

Âu Dương cười hắc hắc.

- Ngươi sẽ đi như thế nào?

Ngụy Bỉnh Dập đến bây giờ cũng không rõ Âu Dương rốt cuộc làm thế nào thoát khỏi tay ba cường giả tuyệt thế!

- Liều mạng đến cùng!

Âu Dương mỉm cười, mặc dù nhìn qua hắn có vẻ rất bình tĩnh, nhưng Ngụy Bỉnh Dập có thể nhận ra trình độ hung hiểm lần này từ trong ngôn ngữ của hắn.

Ngụy Bỉnh Dập gật đầu nói:

- Được, ta mặc kệ ngươi chạy thế nào, nhưng ta tin tưởng tiểu tử ngươi sẽ không chết dễ dàng.

Đối với chuyện này Ngụy Bỉnh Dập vẫn rất có nắm chắc, trước kia khi mình đoạt lưỡng hồn lục phách của Âu Dương, tên gia hỏa này vẫn có thể hồi sinh, hiện giờ trong thiên hạ còn có người có thể giết chết hắn sao?

- Ca ca, còn ta thì sao...

Hồng Doanh nhìn Âu Dương.

- Ngươi tới Ngụy gia, giúp ta chuyển lời cho Tiểu Thiên, kêu hắn không cần lo lắng!

Âu Dương nhìn Hồng Doanh, hắn khẳng định không thể vứt Hồng Doanh ở đây mặc kệ. Hắn kêu Hồng Doanh tới Ngụy gia cũng là an toàn nhất, dù sao một khi mình và Ngụy Bỉnh Dập hiện thân, bảo đảm không ai còn hứng thú với Ngụy gia, đến lúc đó thiên đình sẽ trực tiếp biến thân tại chỗ, trở thành một dã cẩu cởi dây cương, điên cuồng truy sát mình, khi đó còn có ai quan tâm đến Ngụy gia và Hồng Doanh.

Dù sao đi nữa Khâu Vân Bình đã ước chiến, bất luận như thế nào mình cũng phải đứng ra. Nếu đã xuất hiện thì phải chơi một trận lớn, không nháo long trời lở đất tuyệt đối không thu trường!

- Bây giờ sao?

Hồng Doanh nhìn Âu Dương!

- Không sai, đi nhanh đi! Ngươi ở lại Ngụy gia là tốt rồi, không có bất cứ vấn đề gì!

Âu Dương vỗ vai Hồng Doanh, trao cho Hồng Doanh một ánh mắt kiên định!

- Ta tin tưởng ca ca!

Hồng Doanh gật đầu, lấy từ trong phòng ra cây tỳ bà của mình, sau đó xoay người rời đi...

Âu Dương cố ý bày mưu đặt kế, Hồng Doanh không nên bại lộ vị trí của bọn họ, Hồng Doanh cũng biết. Nếu như Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập muốn chạy, cho dù đám người Khâu Vân Bình lật tung toàn bộ Minh Khê, cũng không thể bắt được Âu Dương.

Phía trước phủ đệ Ngụy gia, sự xuất hiện của Hồng Doanh nhất thời khiến hai đứa bé giữ cửa nhìn ngây dại, nhưng bọn chúng cũng là người từng thấy đại tràng diện, cho nên cũng không thất lễ.

Hồng Doanh vốn xuất thân tiểu thư khuê các, hơn nữa lại được huấn luyện lâu ngày trong Dục Tiên lâu, có thể nói mỗi tiếng nói cử động của Hồng Doanh nhìn qua đều giống như một tiểu thư quý tộc.

- Không biết tiểu thư người tìm ai?

Đứa bé giữ cửa hoàn toàn không dám chậm trễ, mặc dù gần đây Ngụy gia nhân tâm hoảng sợ, nhưng cũng không đóng cửa không tiếp khách, hiện tại có người tới cửa đương nhiên phải hỏi thăm cẩn thận.

- Ta được một người ủy thác tới gặp gia chủ các ngươi!

Hồng Doanh mở miệng nói thẳng vào chủ đề, nàng cũng không vì mấy câu ca ngợi mà quên mình tới đây làm gì.

- Gia chủ mấy ngày gần đây đều chạy đến cửa hàng, lúc này không có ở nhà!

Đứa bé giữ cửa nhìn thoáng qua Hồng Doanh nói tiếp:

- Nếu không mời tiểu thư vào phòng khách ngồi chờ?

- Gia chủ nhà các ngươi ngày nào cũng chạy đến cửa hàng sao?

Hồng Doanh cũng sửng sốt, nàng nghe Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập nói, Tiểu Thiên và Mộng Hi bình thường sẽ không xuất môn, càng rất ít tiếp khách, nhưng hiện tại đứa bé giữ cửa lại nói với nàng, gia chủ Ngụy gia ngày nào cũng chạy đến cửa hàng, đây rõ ràng là lừa dối nàng!

Kỳ thực đứa bé giữ cửa không lừa dối nàng, Tiểu Thiên thật sự là lão tổ Ngụy gia, nhưng Tiểu Thiên lại không tính là gia chủ Ngụy gia. Hiện tại gia chủ Ngụy gia chính là trưởng tử của Tiểu Thiên Ngụy Tấn Đình. Đứa bé giữ cửa chỉ nghe Hồng Doanh nói tìm gia chủ, tưởng tìm Ngụy Tấn Đình, căn bản không nghĩ có người tìm lão tổ.


/1220

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status