Yêu Cung

Chương 1085: Ngươi họ Bì sao? (2)

/1220


Âu Dương nhướng mày nhìn bên ngoài, mặc dù hắn chỉ khôi phục đến Thánh Thể, nhưng linh hồn vẫn là của mình, cho nên nhận biết đối với ngoại giới vẫn rất mạnh.

- Kẽo kẹt. . .

Cửa phòng Âu Dương bỗng nhiên bị đẩy ra, trong nháy mắt cửa phòng bị đẩy ra, trên mặt Âu Dương có một tia mất hứng, mình đã cảnh cáo những người này, nhưng bọn hắn vẫn chạy đến tìm phiền toái, như vậy cũng không trách được mình xuất thủ!

Âu Dương nhíu mày, trong nháy mắt không khí ngưng kết, một thanh trường đao từ trong hư không bay ra. Lực lượng của một đao này cũng không mạnh, cũng chỉ là một Thánh Thể bình thường phát ra mà thôi, nhưng công kích như vậy tại tiểu thế giới hầu như là cấp hủy diệt!

Khi Bì Khánh Phong và Uân Thanh mở cửa phòng, trường đao trực tiếp nổ nát cửa phòng, đánh bay bọn họ ra ngoài!

- Ầm!

Tiếng nổ truyền khắp toàn bộ Bì phủ, nhưng Bì Khánh Phong đã kêu người không được tới gần, cho nên mặc dù lúc này phát sinh bạo tạc lớn như vậy, người của Bì gia cũng chỉ dám ở ngoài suy đoán chứ không ai dám chạy vào!

- Ta đã nói, đừng gây phiền toái cho ta!

Âu Dương bay ra, cả người hắn lơ lửng trên không trung, lúc này ngoài cửa Bì Khánh Phong và Uân Thanh đã triệt để phát mộng!

Thân thể này thật sự là của Bì Vân Liệt, nhưng Bì Vân Liệt đương nhiên không thể có lực lượng mạnh như vậy, tên gia hỏa đó thậm chí còn không đạt được nhất giai. Nhưng hiện giờ một chiêu của Bì Vân Liệt lại trực tiếp đánh lui hai cửu giai bọn họ, thậm chí ngay cả một tia năng lực phản kháng bọn họ cũng không có.

Bây giờ Bì Vân Liệt còn lơ lửng bay lượn, chuyện này đã vượt quá tưởng tượng của bọn họ.

- Các ngươi tốt nhất không nên ép ta, hiện nay lực lượng của ta chỉ là Thánh Thể, thế giới này còn có thể đủ chịu đựng lực lượng của ta. Nếu như các ngươi ép ta xuất thủ, như vậy ta thề, lần sau ta có thể không khống chế được lực lượng này, nói không chừng ngôi nhà này, thậm chí thành thị này, thậm chí quốc gia này sẽ bị hủy diệt trong chốc lát!

Âu Dương cũng không hù dọa những người này.

Nếu là Âu Dương ở thời kì toàn thịnh, trình diễn đại chiến kinh thiên trên tiểu thế giới này đương nhiên không có gì, bởi vì phương pháp thánh chiến của Âu Dương hoàn toàn có thể khống chế bản thân vượt qua tất cả quy tắc của thế giới này.

Nhưng hiện tại Âu Dương không phải ở thời kì toàn thịnh, chuẩn xác mà nói hắn không khống chế được mình, hiện tại Thánh Thể còn tốt, Thánh Thể còn không đến mức vượt qua quy tắc của thế giới này. Nếu đạt được cấp Đại Đế, xuất thủ ở đây, phỏng chừng toàn bộ thành thị sẽ bị hủy diệt trong nháy mắt. Nếu đạt được cấp Tiên Nhân, chỉ cần Âu Dương thực sự đánh ra một chưởng, đừng nói thành thị này, cả quốc gia này phỏng chừng đều sẽ biến mất.

Nếu cường thịnh hơn nữa, đạt được cấp Tiên Tôn, nếu xuất thủ có thể sẽ hủy diệt toàn bộ tiểu thế giới này! Một tiểu thế giới nhìn qua rất lớn, nhưng tiểu thế giới này cấu tạo quá yếu đuối, căn bản không thể chịu đựng công kích của Tiên Tôn.

- Ngài. . . Ngài đến từ phía trên?

Lúc này Uân Thanh cũng minh bạch, chỉ sợ bọn họ đều hiểu lầm, người này căn bản không phải bọn đạo chích bình thường, hắn chính là một thần linh!

- Ta đến từ đâu ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần biết chớ chọc vào ta, bằng không ta tức giận, các ngươi cũng không chịu nổi! Cút đi!

Âu Dương liếc mắt nhìn hai người, tâm tình của hắn vốn đã không tốt, bị người ta truy đuổi lâu như vậy, cuối cùng tiến vào luân hồi, linh hồn bỏ chạy, còn chui vào một khối thân thể phế vật đến cực điểm. Âu Dương dựa theo tiêu chuẩn thấp nhất tính toán, bảy ngày sau khẳng định có thể khôi phục, nhưng hiện tại khối thân thể này còn thấp hơn tiêu chuẩn thấp nhất, Âu Dương thực sự hoài nghi bảy ngày sau mình có thể hoàn toàn khôi phục hay không.

Bì Khánh Phong và Uân Thanh liếc mắt nhìn nhau, sau đó vội vàng bò lên, xoay người bỏ chạy ra ngoài. . .

Sau khi chạy khỏi đó, trong mắt Uân Thanh còn lộ vẻ khó tin, ai có thể ngờ được, người chiếm thân thể Bì công tử của Bì gia không phải một tên đạo chích bình thường, mà là một vị thần!

Một vị thần chân chính, một kích vừa rồi tuyệt đối vượt quá bất cứ cửu giai nào. Uân Thanh biết, đây tuyệt đối là lực lượng thuộc về thượng giới. Từ trong lời nói của người đó có thể nhận ra, lúc này có lẽ hắn đang rất suy yếu. Như vậy bọn họ càng chấn kinh, trạng thái suy yếu vẫn có thể bộc phát ra lực lượng thượng giới, lẽ nào đây là một Đại Đế đỉnh phong của Chân Linh Giới?

Trong mắt người của tiểu thế giới, Đại Đế chính là thành tựu tối cao, về phần tứ đại ý chí trên Đại Đế, thậm chí cảnh giới Tiên Nhân phía sau, bọn hắn đều không dám tưởng tượng.

Nhưng bọn họ vẫn quá coi thường Âu Dương, phỏng chừng đến ngày mai Âu Dương không sai biệt lắm sẽ là Đại Đế. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, ba ngày sau Âu Dương sẽ biến thành một Nhân Tiên, khoảng bốn ngày sau chính là Tiên Tôn, sau bảy ngày không sai biệt lắm hoàn toàn khôi phục, đến lúc đó hắn sẽ là Thần Tiễn Âu Dương!

- Lão đệ, đây không phải nhân vật chúng ta có thể đối phó, ta cảm thấy chúng ta vẫn nên yên lặng quan sát xem sao. . .

Uân Thanh không phải kẻ ngu si, một kích vừa rồi của người ta có thể nhìn ra, chỉ dựa vào một tay của hắn cũng đủ quét ngang thiên hạ!

- Ha ha. . .

Bì Khánh Phong cũng chỉ biết cười khổ, xác thực, ai có thể nghĩ đến người chiếm thân thể nhi tử của hắn lại là một đại ma thần như vậy!

- Chuyện này đừng nhắc đến nữa, đây là siêu cấp cường giả thượng, nếu hắn nói bảy ngày sau sẽ rời đi đương nhiên sẽ không lừa gạt chúng ta. Cường giả thượng giới còn không đến mức lừa gạt những tiểu nhân vật như chúng ta!

Uân Thanh cũng có chút bất đắc dĩ, hắn đường đường là quốc sư Đại Vận, hầu như là người mạnh nhất của tiểu thế giới Đa Văn, nhưng trước mặt người ta, hắn thậm chí không có cơ hội xuất thủ, đã bị một tát của người ta đánh bay!

- Nếu như bảy ngày sau hắn không rời khỏi thì sao?

Lo lắng của Bì Khánh Phong kỳ thực rất thừa thãi, hắn cũng không nghĩ xem, chưa nói Âu Dương là Thần Tiễn. Cho dù Âu Dương chỉ là một Đại Đế, hắn cũng không thể ở trong tiểu thế giới này! Ở đây làm gì? Âu Dương cảm thấy mình còn chưa có loại nhàn hạ rảnh rỗi này.

Những điều này đương nhiên đám người của tiểu thế giới không thể lý giải. Bọn họ căn bản không thể minh bạch, kỳ thực Âu Dương còn sốt ruột hơn bọn họ, nếu như Âu Dương có thể trở về sớm một ngày, như vậy hoàn toàn có thể chạy đến nơi bị truy đuổi trước đó, đợi đám người Khâu Vân Bình xông ra tiêu diệt.

Đừng nói Âu Dương tiếp tục chờ ở đây, lúc này cho dù ở đây tốt thế nào đi nữa, Âu Dương cũng không thể ở lại thêm một giây phút nào.

- Nếu như hắn thực sự không đi, vậy ta cũng chỉ có thể sử dụng cái này!

Bì Khánh Phong vung tay lên, trong hư không một trận ba động, một quả chuông được bao trùm trong tiểu hỏa diễm hồng sắc nhẹ nhàng lay động trong hư không.

Khi nhìn thấy quả chuông này, cho dù là Uân Thanh cũng nở nụ cười. Dù sao theo hắn thấy, quả chuông này chính là bảo vật vô địch, đây là bảo vật năm đó Thần Tiễn lưu lại. Trong mắt bọn họ, trong thiên địa tuyệt đối không ai có thể chiến thắng quả chuông này.

Đối với Âu Dương, bọn họ đã gần như sùng bái, cho dù cường giả cường thịnh hơn nữa xuất hiện, bọn họ cũng không cho rằng có thể chiến thắng quả chuông này.

Kỳ thực này quả chuông cũng không cường đại như bọn họ tưởng tượng, mặc dù trước kia kia Âu Dương sắp mọc cánh thành tiên ngưng tụ ra, nhưng quả chuông này cũng chỉ có thể chống đỡ Đại Đế bình thường mà thôi, hơn nữa quả chuông dù sao cũng là vật chết, nếu như thực sự đối chọi với Đại Đế, quả chuông này vẫn sẽ triệt để hủy diệt.

Trong nháy mắt quả chuông từ trong hư không bay ra, Âu Dương ở trong phòng bỗng nhiên sáng bừng hai mắt, sau đó thấy Âu Dương quay ra ngoài cửa vung tay lên, tiếp theo Bì Khánh Phong phát hiện mình không thể khống chế quả chuông, quả chuông bay thẳng đến gian phòng Âu Dương đang ở.

Bì Khánh Phong và Uân Thanh đều quá sợ hãi, khi bọn họ muốn xông lên bắt lấy quả chuông, cửa phòng Âu Dương lần thứ hai mở ra, lúc này quả chuông đã bay tới trong tay Âu Dương, Âu Dương nhẹ nhàng nắm này quả chuông. Lúc này ánh mắt hắn nhìn hai người bên ngoài cũng có chút thay đổi.

Người có thể cầm quả chuông này, chứng tỏ đây là Bì gia, bởi vì quả chuông này chính là bảo vật truyền thừa Âu Dương lưu lại cho Bì gia, hiện tại quả chuông đã được dùng hai lần, còn có một lần lực lượng, Âu Dương biết, đây chính là hậu nhân Bì gia!

Nhìn Bì Khánh Phong, Âu Dương có thể cảm thụ được, quả chuông này có chút liên hệ với Bì Khánh Phong, cho nên hắn mở miệng hỏi:

- Ngươi họ Bì sao!

Bì Khánh Phong sửng sốt, lúc này ánh mắt hắn đều tập trung trên quả chuông, hắn thực sự không rõ, vì sao quả chuông này lại bay đến trong tay người đó? Hơn nữa lúc này quả chuông hoàn toàn không khống chế được, bất luận mình triệu hoán như thế nào đều không thể triệu hoán quả chuông trở về!

- Đúng vậy!

Uân Thanh thấy Bì Khánh Phong không mở miệng, hắn vội vã mở miệng nói:

- Đây chính là người thừa kế của Bì gia, Bì Khánh Phong nguyên soái!

Sở dĩ Uân Thanh dám nói như thế, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì hắn phát hiện khi Ma Vương nhìn thấy quả chuông, ánh mắt nhìn bọn hắn đã không còn đằng đằng sát khí như trước, mà mang theo một vẻ ôn hòa, loại cảm giác này thật giống như. . . Thật giống như cảm giác trưởng bối nhìn vãn bối.


/1220

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status