Yêu Cung

Chương 52: Bách phát bách trúng

/1220


- Đội trưởng Lăng Túc!

Trong cửa thành, một người lính liên lạc vội vã chạy ra. Tuy rằng hắn gọi Lăng Túc, nhưng ánh mắt lại quan sát Âu Dương, bộ dáng giống như đang nhìn một quái vật.

- Đội trưởng Lăng Túc, nguyên soái đại nhân mời ngài và trung đội của ngài vào thành!

Cho tới giờ phút này, đám người Lăng Túc mới được lệnh vào thành. Vừa nãy bọn họ vẫn chờ ở bên dưới thành trên thực tế là chờ lệnh của Bì Ba. Nhưng ai biết qua một giờ Bì Ba mới truyền lệnh ra.

Tất cả người của trung đội số 7 đều cười khổ. Nhưng hiện tại nếu như Bì Ba đã truyền lệnh tới, cho dù bọn họ có chút ít phiền muộn vẫn phải vào thành tiếp nhận sự an bài của Bì Ba.

Hiện tại bọn họ chỉ có thể đóng quân tại cửa ải trấn giữ đông nam không thể so với lúc xâm nhập vào phía sau lưng địch. Lúc đó tất cả đều do mọi thành viên trong trung đội cùng nhau thương lượng. Nhưng sau khi đi tới nơi này bọn họ phải tuân thủ theo mệnh lệnh của quân đội. Đây là vấn đề rất quan trọng...

Đại doanh tạm thời của Quân Tây Kỳ kéo dài tới mấy chục km. Ở đây, quân Tây Kỳ đã xây dựng tường thành tạo ra một thành trì nhỏ. Mà lúc này quân Tây Kỳ vừa bại trận, sĩ khí có vẻ hơi thấp. Đặc biệt là những Thần Xạ Thủ. Mỗi người bọn họ giống như gặp phải một đả kích vô cùng to lớn, đã không còn dáng vẻ vênh váo tự đắc như mọi khi.

- Phổ Tùng đại ca, tiểu tử kia có lai lịch thế nào? Sao mũi tên của hắn lại khủng bố tới như vậy?

Người nói chuyện chính là Thần Xạ Thủ đã sớm chạy trốn, tránh thoát được mũi tên cuối cùng của Âu Dương. Hắn chỉ khoảng hơn ba mươi tuổi. Hắn có chòm râu dê nho nhỏ, nhìn qua thực sự có vài phần nho nhã. Nhưng nếu như ngươi chỉ dựa vào tướng mạo của hắn để phán đoán tính cách của hắn, vậy ngươi đã sai hoàn toàn. Người này thực sự là một sát thủ trên chiến trường. Từ khi trận đại chiến này bắt đầu tới nay, quân Đại Vận trấn thủ phía đông nam đã chết trong tay hắn không một ngàn cũng có tới tám trăm người. Người này tuyệt đối thuộc về loại nhân vật ác ma giết người như ngóe.

- Không biết!

Người được gọi là là Phổ Tùng đại ca chính là một trung niên khoảng chừng bốn mươi tuổi. Hai tay của hắn vô cùng tráng kiện. Trên bàn tay của hắn đầy những vết chai. Xem ra chắc hắn là một chuyên gia về cung tiễn. Nhưng hôm nay chuyên gia cung tiễn lại bị Âu Dương dùng một cung hai mũi tên khiến hắn sợ hãi giống như con chuột trốn vào trong loạn quân ngay cả một mũi tên cũng không bắn ra được. Đây là sỉ nhục. Đây tuyệt đối là một sự sỉ nhục!

- Một cung hai mũi tên của gia hoả kia gần như đạt được cảnh giới bách phát bách trúng. Uy lực một mũi tên của hắn lại càng đáng sợ hơn. Mọi người đều biết gia hỏa Tiểu Thất kia có thân thủ nhanh nhẹn tới mức nào. Nhưng dưới mũi tên kia, hắn thậm chí không kịp phản ứng. Nếu như không phải cuối cùng ta trốn được. . . Ta đi nhanh, chắc hẳn ta cũng giống như hắn. . .

Nói đến thời điểm tự mình bỏ trốn, mặt Khương Ninh không tự chủ được liền đỏ lên.

Ở trên chiến trường hắn đối mặt với Thần Xạ Thủ của đối phương đâu chỉ có trăm lần. Nhưng chưa có lần nào hắn lại cảm thấy xấu hổ, uất ức như vậy. Ngay cả một mũi tên còn chưa kịp bắn ra, đã bị người ta làm cho chạy như chuột! Hơn nữa mấu chốt nhất chính là mười một người bọn họ đối phó với một người, lại bị người ta bắn chết bốn doạ chạy bảy người. Nếu như ngày hôm qua có người nói cho bọn họ biết loại chuyện như vậy, bọn họ sẽ cảm thấy điều này còn khó tin hơn cả chuyện Đại Vận quốc đột nhiên mở rộng cửa với bọn họ.

- Ngươi nói thử xem gia hoả kia có phải là Yêu Chiến Sĩ hay không?

Phổ Tùng nhìn một đám Thần Xạ Thủ đang trầm tư, hắn bỗng nhiên mở miệng nói.

- Yêu Chiến Sĩ? Không thể nào đâu! Trước tiên không nói hắn không yêu hóa. Các ngươi đã từng có ai nghe nói Yêu Chiến Sĩ yêu hóa chiến cung chưa?

Khương Ninh lắc đầu biểu thị điều này là không thể.

- Không cần quan tâm hắn có đúng là Yêu Chiến Sĩ hay không. Thù này chúng ta nhất định phải báo. Hắn không phải chỉ có một cung bắn ra hai mũi tên sao? Lần tới chúng ta đồng loạt ra tay. Ta xem hắn làm sao tránh được!

Phổ Tùng nắm chặt nắm đấm. Thật ra hắn chỉ thuận miệng nói về Yêu Chiến Sĩ mà thôi. Hắn muốn tìm cho mọi người một lý do có thể bước xuống mà thôi.

- Ha ha ha ha! Ta tưởng là ai, hóa ra là tiểu đội Thần Xạ số 1 nổi danh! Nghe nói hôm nay các ngươi chặn hậu bị một người bên đối phương thu thập đuổi cho chạy như chuột. Đám người Tiểu Thất còn bị bắn chết phải không?

Một người trẻ tuổi khoảng chừng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, trên lưng mang một cái chiến cung màu cam từ phía xa chậm rãi đi tới. Phía sau hắn còn có khoảng bốn, năm người nữa. Trong mắt những người kia đều lộ vẻ châm chọc.

- Mã Biểu, ngươi thả rắm gì ở đây?

Tuy dáng vẻ của Khương Ninh nho nhã, nhưng hắn lại là người nóng tính nhất. Lúc này thấy đám người Mã Biểu qua chế giễu bọn họ, tức giận của hắn đối với Âu Dương còn chưa có chỗ phát, thoáng chốc lại tăng cao. Nếu như không phải Phổ Tùng đứng bên cạnh hắn kéo hắn lại, chỉ sợ Khương Ninh đã xông lên.

- Hừ! Ngoại trừ hữu dũng vô mưu, ngươi còn hiểu cái gì? A. . . Ta đã quên, bắt đầu từ hôm nay ngươi ngay cả hữu dũng vô mưu cũng không còn. Đã bị người ta đánh chạy trối chết, còn có dũng gì đáng nói nữa? Hả?

Mã Biểu nói xong quay lại thoáng nhìn đám người phía sau. Bọn họ phát ra những tiếng cười lớn.

- Đủ rồi!

Ngay khi Khương Ninh gần như không nhịn được nữa định xông lên, lại có một giọng nói vô cùng uy nghiêm truyền đến. Sau đó liền thấy một tướng lĩnh toàn thân mặc hoàng kim tỏa tử giáp, bên hông dắt thanh kiếm lớn rộng bằng bàn tay đi tới! Người này nhìn vẻ bề ngoài khoảng chừng bốn mươi tuổi, có râu quai nón. Hắn chính là Trịnh Công Danh thống soái quân Tây Kỳ đóng tại nơi này.

Trịnh Công Danh chính là một Yêu Chiến Sĩ lục giai. Yêu hóa của hắn chính là thanh Trảm Tiên Kiếm đang cầm trong tay. Khi Trịnh Công Danh xuất hiện ở đây, một đám Thần Xạ Thủ vừa nãy còn đang mắng nhiếc nhau, trong nháy mắt chợt im lặng.

- Mỗi người các ngươi ngoại trừ đấu tranh nội bộ còn biết cái gì?

Trịnh Công Danh vốn tới đây định tìm người của tiểu đội Thần Xạ Thủ số 1 để tìm hiểu một chút về vấn đề Thần Xạ Thủ đột nhiên xuất hiện kia. Nhưng ai biết hắn vừa đến nơi này đã nghe thấy bọn họ không thảo luận sau khi chiến đấu thất bại nên đối mặt như thế nào, mà lại là nhục mạ lẫn nhau.

- Nguyên soái. . .

Phổ Tùng nhìn Trịnh Công Danh. Tuy rằng địa vị của Thần Xạ Thủ trong quân rất cao, nhưng trước mặt Đại nguyên soái, bọn họ chẳng là gì. Một Yêu Chiến Sĩ lục giai muốn bóp chết một đám bọn họ thật sự đơn giản không khác gì bóp chết một con kiến.

- Phổ Tùng! Tình huống tiểu tử đột nhiên xuất hiện ngày hôm nay thế nào?

Trịnh Công Danh cũng không định giáo huấn đám Thần Xạ Thủ suốt ngày chỉ biết đấu tranh nội bộ này. Hắn hỏi thẳng vào mục đích khiến hắn tới đây.

- Nguyên soái, trong tài liệu của chúng ta không có tư liệu về tên tiểu tử kia. Tuy nhiên thật ra trước đó một thời gian hắn đã từng xuất hiện ở Phì Thủy Thành.

/1220

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status