Yêu Cung

Chương 561: Càng cường đại càng cô đơn (1)

/1220


Mọi người bên ngoài chỉ có thể cảm nhận được Tỏa Yêu Tháp chấn động, nhưng bên trong Tỏa Yêu Tháp, Vệ Thi cùng Hoàng Thiên Đại Đế lại cảm nhận thấy như long trời lở đất! Hai người bọn họ liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được một sự khiếp sợ từ trong mắt đối phương.

Nhưng sự khiếp sợ này còn lâu mới kết thúc, ngay khi đang rung động, lực lượng vô tận xuất hiện trên đỉnh đầu bọn họ, rồi bắt đầu dũng mãnh tuôn vào trong thiên địa.

- Lẽ nào Hoắc Khải Phong chết?

Vệ Thi nhìn Hoàng Thiên Đại Đế, Hoắc Khải Phong dùng lực lượng của một người phong ấn thế giới này, muốn gỡ phong ấn ra, chỉ có Hoắc Khải Phong trả giá bằng sinh mệnh thì mới được, mà bây giờ lực lượng bên trong thiên địa càng ngày càng nồng đậm, lẽ nào Hoắc Khải Phong đã chết?

- Mật độ linh nguyên của tiểu thế giới này không ngờ có thể bằng được với Chân Linh Giới! Đây lẽ nào là cảm thụ từ thời viễn cổ! Lẽ nào Âu Dương đã thực sự thành công! Lẽ nào hắn thực sự giết chết được Hoắc Khải Phong, mở ra con đường viễn cổ?

Chân Linh Giới! Vô số người thành kính quỳ rạp xuống đất khẩn cầu, theo lời khẩn cầu của họ, linh nguyên trong Chân linh Giới đang không ngừng tăng lên, gấp đôi, gấp hai... gấp mười... gấp trăm! Linh nguyên bành trướng một cách kinh khủng quả thực vượt xa sự tưởng tượng của mọi người, vô số người trong Chân Linh giới bởi vì sự bành trướng của linh nguyên mà bắt đầu tăng cấp, rất nhiều người trước kia hoàn toàn không thể nào thăng cấp lên Đại Đế không ngờ lúc này từ Pháp Thân đỉnh phong đã bước được vào Đại Đế, mà một ít Đại Đế đỉnh phong từ bên trong linh nguyên đã đọc được cảm giác viễn cổ, bước ra được một bước thuộc về chính bản thân họ, từ Đại Đế đỉnh phong bước vào Ý Chí cấp!

Bạch Hủ Minh đứng ở trên Thông Thiên phong, lúc này Bạch Hủ Minh từ bên trong linh nguyên của thế giới này đọc được bốn loại ý chí tồn tại, trong mắt Bạch Hủ Minh đã xuất hiện nhiệt lệ.

- Viễn cổ! Viễn cổ trở về rồi! Viễn cổ thực sự trở về rồi! Linh nguyên trở về! ý chí cũng trở về rồi! Âu Dương, ngươi làm ta quá giật mình, cả đời ngươi đều sáng tạo kỳ tích, lần này ngươi lại sáng tạo ra kỳ tích mới nữa rồi!

Bạch Hủ Minh biết, viễn cổ quay về lần này nhất định có quan hệ cùng với Âu Dương, trong mắt Bạch Hủ Minh, người có năng lực mở ra được viễn cổ chỉ có đồ đệ Âu Dương của hắn.

Trong Tỏa Yêu Tháp, Vệ Thi cảm thụ được tứ phương ý chí xuất hiện, nàng bèn liều lĩnh hấp thu ý chí tràn ngập trong thiên địa tiến vào thân thể của mình, vốn Vệ Thi cảm thấy có lẽ sẽ rất khó khăn, thế nhưng sự thực vượt xa sự tưởng tượng của nàng, nàng vẻn vẹn chỉ cần hấp thu một lần, ý chí hủy diệt mà nàng thiếu khuyết cuối cùng không ngờ liền đã bay vào bên trong linh hồn nàng.

Mà ý chí hủy diệt bay vào linh hồn nàng chỉ chốc lát đã thiêu đốt lên tất cả sát lục trong quá khứ ở sâu trong linh hồn nàng, vào giờ khắc này Vệ Thi bắt đầu lĩnh ngộ con đường ý chí thứ tư.

Hoàng Thiên Đại Đế cũng giống vậy, chẳng qua hắn so với Vệ Thi thì bớt đi được rất nhiều việc, bản thân hắn đã sớm có được ý chí hủy diệt, nhưng ý chí trung hậu cuối cùng lại càng dễ dàng bị tiêu hóa, Hoàng Thiên Đại Đế hấp thu ý chí trung hậu đến từ ngoại giới, đồng thời trong lòng hắn cũng hiểu ra. Âu Dương đã thành công! Hắn đã khôi phục lại viễn cổ huy hoàng cho thế giới này, một lần nữa mở ra con đường phi tiên!

Chân Linh Giới! Vô số người đều hô lên cái tên Âu Dương, mấy năm trước Âu Dương kết thúc sự hỗn loạn của hồn giả, liền một lần nữa bước lên Xuyên Vân Thuyền tiếp tục đi lên con đường viễn cổ, lúc đó chỉ có rất ít người xem trọng hắn, nhưng hôm nay Âu Dương một lần nữa nói cho toàn bộ thiên hạ biết, hắn vẫn là một vị thần bất bại, bất kỳ một khó khăn gì đối với hắn đều không thể coi là khó khăn được, hắn lại một lần nữa sáng tạo ra kỳ tích.

- Âu Dương rốt cuộc là quái thai gì vậy? Không ngờ hắn có thể mở ra được con đường viễn cổ, chắc hẳn hắn sẽ nhanh chóng mở ra Thiên Môn vũ hóa phi tiên thôi!

U Nguyệt Ảnh nhìn bầu trời, nàng lúc này đã sắp bước vào Ý Chí cấp, hơn nữa nàng đã có thể cảm nhận được sự tồn tại của ý chí, U Nguyệt Ảnh biết, không cần tới ngàn năm, sau khi mình hấp thu dung hợp được tứ phương ý chí của hắn, mình cũng có thể vũ hóa phi tiên.

Âu Dương lần này thay đổi, chính là thay đổi số phận của cả một thế giới, vũ hóa phi tiên vốn chỉ là một truyền thuyết, mà hôm nay, vũ hóa phi tiên đã không còn là truyền thuyết nữa rồi.

Trong Tỏa Yêu Tháp, lúc này trên mặt Âu Dương đã tràn đầy nhiệt lệ, hắn mở mắt trừng trừng nhìn Triệu Cương đang phân hóa từng chút một, từ một Triệu Cương cường đại đến mức khiến hắn hít thở không thông, giờ này đã biến thành một kẻ không khác gì người bình thường, thậm chí cả cơ thể cũng đã bắt đầu héo rút.

Âu Dương biết, Triệu Cương đã đến cuối con đường, hắn dùng tính mạng của hắn để hộ tống mình, đưa mình vũ hóa phi tiên! Phần tình nghĩa này đã nói lên được tất cả.

- Khóc cái gì! Năm đó ta chết đi, ngươi lập cho ta bia mộ, tất cả những điều ngươi làm cho ta, ta đều nhìn thấy hết, trong khoảnh khắc ta đã biết, cuộc đời này chúng ta là huynh đệ tốt nhất, tuy rằng chúng ta ở hai thế giới khác nhau, nhưng chúng ta vẫn có thể gặp được nhau. Bản thân ta chính là một người đáng chết, nhưng ông trời lại không để cho ta chết, mà lại đưa cho ta một sinh mệnh hơn mười vạn năm cùng với một đoạn ái tình khắc cốt ghi tâm, còn có cả một đối thủ cũng là huynh đệ tốt nhất, Triệu Cương cùng có gì mà không thấy đủ?

Triệu Cương nói xong, cánh tay của hắn đã bắt đầu phân ra, hòa tan vào trong thiên địa.

Thân thể hóa thành sơn xuyên vạn vật, đây là lựa chọn của Triệu Cương, hắn lựa chọn cùng tồn tại với thế giới này.

- Tín niệm của ta ngươi đã ghi tạc trong lòng, nó sẽ không ảnh hưởng đến ngươi, nhưng nó sẽ ở trong lúc ngươi mê man chỉ đường dẫn lối cho ngươi! Ta vốn có thể đưa cho ngươi lực lượng vô tận, nhưng nếu như vậy ngươi sẽ không còn là Âu Dương nữa! Âu Dương ở trong mắt ta là một chiến thần không bao giờ ngã xuống, truy cầu của Âu Dương chính là đệ nhất vĩnh viễn! Âu Dương trong lòng ta bất kể đối mặt với đả kích cùng cản trở lớn tới cỡ nào cũng tuyệt đối không ngã xuống!

Triệu Cương nói xong, dòng nhiệt lệ cũng từ trong mắt hắn trào ra.

Mà lúc này Âu Dương cũng đã sớm lệ rơi đầy mặt, từ lần trước ở Tu La Huyết Hải nhìn thấy khuôn mặt Hoắc Khải Phong, Âu Dương liền đã suy đoán đây có thể chính là Triệu Cương, đó là một loại cảm giác từ tâm linh.

Vốn Âu Dương cảm thấy nếu như Hoắc Khải Phong thực sự là bằng hữu Triệu Cương tốt nhất của hắn, vậy thì mở ra phong ấn thiên địa cũng không tính là việc gì khó, chẳng qua Âu Dương chỉ đoán được phần đầu mà không đoán được phần sau.

Hoắc Khải Phong thực sự là Triệu Cương, hơn nữa hành trình hơn mười vạn năm ở thế giới khác cũng không thay đổi được tình huynh đệ giữa Triệu Cương cùng Âu Dương, vì Âu Dương, hắn nguyện ý mở ra phong ấn thiên địa, nhưng tất cả những việc này lại cần dùng sinh mệnh của Triệu Cương để thực hiện.

- Đừng khóc! Càng cường đại là càng cô đơn! Lúc ngươi vẫn chỉ là một thiếu niên sơn thôn, ngươi mỗi ngày đều có thể cười nói, ngươi có thể hoành hành chiến trường đánh đâu thắng đó, ngươi có thể cùng các huynh đệ trải qua cuộc sống nhiệt huyết không gì sánh nổi, nhưng khi ngươi không ngừng trưởng thành, ngươi sẽ phát hiện ra ngươi đã mất đi tất cả, thứ ngươi phải đối mặt chẳng qua chỉ là cô đơn vô tận mà thôi. Huynh đệ cũ tuy rằng vẫn còn, nhưng ngươi lại phát hiện ra, các ngươi đã không còn ở cùng một độ cao, muốn giữ gìn phần tình cảm này cũng khó...

Triệu Cương dường như đọc được tất cả mọi suy nghĩ trong lòng Âu Dương, hắn nói ra tất cả nỗi cô đơn của Âu Dương

Đúng, lúc trước chẳng qua chỉ là một thần xạ thủ, Âu Dương có thể cùng các huynh đệ chiến đấu nhiệt huyết, nhưng hôm nay bốn chữ thiên hạ đệ nhất lại ép tới mức hắn không thở nổi! Hắn đã không thể nào sống được như quá khứ nữa, đây cũng chính là "càng cường đại càng cô đơn" mà Triệu Cương nói tới.

- Tiên giới là một thế giới vô hạn kỳ ngộ, vô hạn khiêu chiến, nơi này có rất nhiều sự tình mà ngươi không thể nào tưởng tượng ra được, nhớ kỹ, bất cứ lúc nào ngươi cũng chỉ cần nhớ kỹ, ngươi vẫn là Âu Dương, ngươi vĩnh viễn chính là một vị thần bất bại!

Theo thanh âm của Triệu Cương vang lên, thân thể Triệu Cương đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại cái đầu cũng đang dần mờ đi.

- Nếu có một ngày ta bước trên con đường Chí Cao Vô Thượng, ta có thể cứu sống ngươi được hay không?

Âu Dương nhìn Triệu Cương, rốt cuộc hắn cũng đã nói ra những lời này.

Nhưng quá muộn, Triệu Cương đã không kịp trả lời hắn, cuối cùng hắn chỉ nhìn thấy dáng tươi cười trên mặt Triệu Cương, mà đó cũng là ấn tượng cuối cùng Triệu Cương lưu lại cho Âu Dương, khi nụ cười này xuất hiện, cái đầu của Triệu Cương cũng hoàn toàn tan biến trong thiên địa, mà Tỏa Yêu Tháp rốt cuộc cũng mất đi tất cả sự chống đỡ, Tỏa Yêu Tháp sừng sững bao không biết bao nhiêu năm rốt cuộc cũng bắt đầu sụp đổ...

Âu Dương nhắm mắt lại, loại ý chí thứ tư, trung hậu ý chí rốt cuộc cũng xuất hiện, chẳng qua lúc này nó không còn tác loạn nữa, mà lại cùng hội tụ một chỗ với ba loại ý chí khác...


/1220

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status