7h sáng khánh đã có mặt ở nhà Hân, Hôm nay hai người cùng đi với Vy và anh kì, 8h mới đi nhưng Khánh muốn đến sớm một chút, Hân cũng dậy rất sớm, cô cũng hay ngủ nướng nhưng hôm nay dậy sớm để chuẩn bị vài thứ. Khánh đến nên anh giúp cô xếp một chồng vali hoa hồng các loại có cả khô và hoa tươi luôn.
- Hân Hân- khánh dịu dàng gọi Hân. Hân nhìn về phía anh hửm nhỏ một tiếng, Khánh chỉ về phía mấy bức tranh treo tường- Em yêu chúng đến vậy sao? tất cả tranh ảnh của em đều có hoa hồng!
- Vâng!
- vậy bây giờ bớt yêu chúng một chút được không? em giờ là bạn gái anh!- Khánh ôm Hân từ đằng sau, hôn lên mái tóc của cô. Hân chỉ cười rồi nói:
- anh cũng tập thích chúng! vì em!- Hân nói câu này khánh có suy nghĩ một chút nhưng rồi cũng gật đầu đồng ý:
- được, ngày trước là vì mẹ mà anh tìm hiểu rồi tìm hoa, cũng nhờ đó mà gặp em, vậy giờ vì em mà anh sẽ tập thích chúng.
- cảm ơn anh.
hai người đang tình cảm, khánh ôm Hân nhìn ra phía vườn hoa, Khánh còn định ôm thêm một chút nữa nhưng có tiếng gõ cửa, là tiếng bà quản gia:
- cô chủ, cô vy đến tìm con đó!
- con xuống liền!- Hân nói vọng ra rồi quay lại nhẹ đẩy khánh ra- đi thôi!
bốn người đi hai chiếc audi hiệu còn có thêm một chiếc xe khác đi sau là nhiếp ảnh gia mà anh kì mời chụp ảnh cưới cho anh. ba chiếc xe đi đêan vùng ngoại ô thì chậm lại, dừng xe ở trước một bãi biển. có ba người nữa đi cùng nhiếp ảnh gia, đợi mọi người bàn bạc một chút thì ba người bắt đầu công việc của mình, chuẩn bị dụng cụ rồi phong cảnh. Kiều vy không mời chuyên gia trang điểm, cô tự trang điểm, Hân sẽ giúp cô làm tóc và sửa trang phục, trong việc này Vy tin Hân làm tốt.
- kiều Vy, anh nghĩ em Hân Hân sẽ mệt đó!- khánh ngồi nhìn Hân làm tóc cho Vy, một buổi phải thay nhiều kiểu tóc, tuy trời không nắng nóng nhưng anh muốn Hân cạnh mình.
- anh họ, chỉ là làm tóc, người khác có thể làm mất 30 phút nhưng Hân chỉ làm mất 15 phút thôi, trong lúc bọn em chụp ảnh, anh vẫn vó thể ở cô cậu ấy mà!- Vy nhăn mặt, khánh đang làm quá!
- đúng vậy, em làm nhanh lắm, với lại không vất vả gì mà. anh rảnh thì giúp anh kì đi!- Hân chỉ tay về phía anh kì ngồi, anh vừa thay đồ xong, đang giúp mấy người kia dựng cảnh. Minh khánh suy nghĩ rằng khi anh cưới chắc chắn Hân không thích anh sẽ không làm. theo suy nghĩ của anh thì ảnh cưới tất nhiên cần, chỉ là không nhất thiết phải như này.
sau khi chuẩn bị mọi thứ xong, anh kì và kiều vy bắt đầu chụp, Khánh và Hân đứng bên ngoài, Hân đã chuẩn bị cho vy rất nhiều vòng hoa, phần lớn là hoa khô, Hân sấy, ép rồi kết thành phòng, hoa tươi hân cũng tất cũng với nhữnng bông hoa dại nhỏ nhất.
- anh có muốn đi dạo không?- Ngọc Hân hỏi, thấy Khánh có vẻ chán nên Hân muốn đổi bầu không khí. khánh gật đầu rồi nắm tay Hân tiến ra biển. hai người ngồi bệt xuống cát, cùng duỗi chân ra, buổi sớm nên sóng biển dạt vào bờ nhẹ, con sóng chạy đến chân hai người, Khánh té nước vào Hân, cô không vui quay sang lườm rồi cũng cười té lại, Khánh mạnh bạo bế cô lên rồi ném xuống nước, hân cố gắng bò lên kéo theo Khánh xuống
- cho anh chết- Hân cười trêu
- em dám!- khánh cũng không chịu thua, cé vậy hai người bị ướt sũng. đang chơi vui thì có ngườ gọi Khánh, quay lại nhìn thì là một cô gái.
- phẩm lan?- khánh có chút ngạc nhiẻn, nhưng cũng không quên đỡ hân dậy.
- minh khánh!- cái cô tên phẩm nhã này mỉm cười rồi chạy đến ôm Khánh, nhưng vừa ôm Lhasnh đã đẩy ra.
- Phẩm lan!- Khánh cau mày.
- em xin lỗi, gặp anh em rất vui!- phẩm lan cười cười, vẫn không chú ý đến sự có mặt của Hân. Hân nhìn hai người rồi hỏi khánh
- anh, đây là?
- à, hân hân, đây là phẩm lan.- quay sang phẩm lan-đây là ngọc Hân, là...- khánh chưa kịp nói hết thì phẩm lan chen vào
- chào cô, tôi là phẩm lan, là bạn gái minh khánh- phẩm lan tươi cười tự giới thiêu, nghe vậy Hân liền ngạc nhiên, ánh mắt hiện lên ý gì đó, quay sang nhìn khánh. khánh lại không vui nhìn phẩm lan, nói :
- bạn gái nhưng cũ!
câu nói của khánh làm nụ cười của phẩm lan tắt ngấm
- phẩm lan, hiện giờ ngọc hân là bạn gái anh! em nói như vậy sẽ khiến cô ấy hiểu nhầm!- Khánh kéo Hân vào lòng, Hân cũng không phản khánh mạnh, chỉ là anh ôm cô trước mặt người khác làm cô xấu hổ.
- đúng vậy,lúc nẫy em chút nữa đã hiểu lầm anh ấy!- ngọc Hân nhỏ giọng.
- xin lỗi! em còn tưởng anh chưa có bạn gái mới! nhưng màminh khánh, em rất muốn chúng ta quay lại!- Phẩm lan giọng mạnh mẽ- ngày trước, khi chia tay anh em đã rất buồn, lúc đó em có lí do riêng của mình, giờ em đã chuyển công tác về đây, chúng ta làm lại từ đầu, được không? - nghe phẩm lan nói như vậy cả Khánh và Hân đều rất ngạc nhiên, Hân thì nhìn khánh, Khánh nhìn Hân rồi nhìn phẩm lan. hơi mỉm cười:
- phẩm lan, em nói xem, anh vừa mới giới thiệu bạn gái mới của anh mà em nói như vậy là sao chứ? đùa sao?
- minh khánh, em không đùa, em về đây chủ đích cũng chính là anh.
- phẩm lan chúng ta đã chia tay hai năm rồi! anh rất vui khi khi được làm bạn với em!-minh khánh biết phẩm lan vẫn có tình cảm với mình, đã có vài lần cô ấy nhắn tin với anh nói muốn quay lại nhưng anh không đồng ý.
- minh khánh em....
- Minh Khánh, anh nói chuyện với chị ấy đi! em qua giúp Vy trước, cô ấy cần làm lại tóc!- Han chen vào câu nói của phẩm lan, thấy mình đứng đây không tiện nên hân muốn qua bên kia, nhưng khánh lại không cho, cứ ôm cô cạnh mình
- kiều vy, cô ấy vẫn chưa có gọi mà, không phải đang chụp sao?- khánh biết hân nghĩ gì, quay qua nói tiếp với phẩm lan.
- xin lỗi em, anh không còn tình cảm với em. xin lỗi bọn anh còn có việc.- khánh kéo tay hân đi về trên, phẩm lan mắt nhìn theo ánh buồn, lại có chút ganh tị với Hân.
khánh kéo Hân đến chỗ thay đồ, ném túi quần áo cho cô rồi cũng vào phòng khác thay đồ của mình, xong hai người cùng đi về phía Vy, cả hai đều không nói gì cả. Vy thấy lạ, định hỏi thì anh kì lại hối cô thay đồ.
- anh họ, sao anh với hân lạ vậy?- anh kì cũng thấy lạ nên hỏi. khánh chỉ nói không sao rồi ôm hân đi bên cạnh mình, đỡ cô ngồi xuống, còn chu đáo bóc bánh cho cô ăn. anh kì thấy hai người tình cảm như vậy thì không hỏi nữa. nhưng lúc vy đi ra lại thấy Hân có gì đó lhasc mọi ngày, nên lại hỏi, tính vy thì hỏi phải ra nhẽ, nên khánh với hân không thể khôbg kể chuyện gặp phẩm lan. Đăng bởi: admin
- Hân Hân- khánh dịu dàng gọi Hân. Hân nhìn về phía anh hửm nhỏ một tiếng, Khánh chỉ về phía mấy bức tranh treo tường- Em yêu chúng đến vậy sao? tất cả tranh ảnh của em đều có hoa hồng!
- Vâng!
- vậy bây giờ bớt yêu chúng một chút được không? em giờ là bạn gái anh!- Khánh ôm Hân từ đằng sau, hôn lên mái tóc của cô. Hân chỉ cười rồi nói:
- anh cũng tập thích chúng! vì em!- Hân nói câu này khánh có suy nghĩ một chút nhưng rồi cũng gật đầu đồng ý:
- được, ngày trước là vì mẹ mà anh tìm hiểu rồi tìm hoa, cũng nhờ đó mà gặp em, vậy giờ vì em mà anh sẽ tập thích chúng.
- cảm ơn anh.
hai người đang tình cảm, khánh ôm Hân nhìn ra phía vườn hoa, Khánh còn định ôm thêm một chút nữa nhưng có tiếng gõ cửa, là tiếng bà quản gia:
- cô chủ, cô vy đến tìm con đó!
- con xuống liền!- Hân nói vọng ra rồi quay lại nhẹ đẩy khánh ra- đi thôi!
bốn người đi hai chiếc audi hiệu còn có thêm một chiếc xe khác đi sau là nhiếp ảnh gia mà anh kì mời chụp ảnh cưới cho anh. ba chiếc xe đi đêan vùng ngoại ô thì chậm lại, dừng xe ở trước một bãi biển. có ba người nữa đi cùng nhiếp ảnh gia, đợi mọi người bàn bạc một chút thì ba người bắt đầu công việc của mình, chuẩn bị dụng cụ rồi phong cảnh. Kiều vy không mời chuyên gia trang điểm, cô tự trang điểm, Hân sẽ giúp cô làm tóc và sửa trang phục, trong việc này Vy tin Hân làm tốt.
- kiều Vy, anh nghĩ em Hân Hân sẽ mệt đó!- khánh ngồi nhìn Hân làm tóc cho Vy, một buổi phải thay nhiều kiểu tóc, tuy trời không nắng nóng nhưng anh muốn Hân cạnh mình.
- anh họ, chỉ là làm tóc, người khác có thể làm mất 30 phút nhưng Hân chỉ làm mất 15 phút thôi, trong lúc bọn em chụp ảnh, anh vẫn vó thể ở cô cậu ấy mà!- Vy nhăn mặt, khánh đang làm quá!
- đúng vậy, em làm nhanh lắm, với lại không vất vả gì mà. anh rảnh thì giúp anh kì đi!- Hân chỉ tay về phía anh kì ngồi, anh vừa thay đồ xong, đang giúp mấy người kia dựng cảnh. Minh khánh suy nghĩ rằng khi anh cưới chắc chắn Hân không thích anh sẽ không làm. theo suy nghĩ của anh thì ảnh cưới tất nhiên cần, chỉ là không nhất thiết phải như này.
sau khi chuẩn bị mọi thứ xong, anh kì và kiều vy bắt đầu chụp, Khánh và Hân đứng bên ngoài, Hân đã chuẩn bị cho vy rất nhiều vòng hoa, phần lớn là hoa khô, Hân sấy, ép rồi kết thành phòng, hoa tươi hân cũng tất cũng với nhữnng bông hoa dại nhỏ nhất.
- anh có muốn đi dạo không?- Ngọc Hân hỏi, thấy Khánh có vẻ chán nên Hân muốn đổi bầu không khí. khánh gật đầu rồi nắm tay Hân tiến ra biển. hai người ngồi bệt xuống cát, cùng duỗi chân ra, buổi sớm nên sóng biển dạt vào bờ nhẹ, con sóng chạy đến chân hai người, Khánh té nước vào Hân, cô không vui quay sang lườm rồi cũng cười té lại, Khánh mạnh bạo bế cô lên rồi ném xuống nước, hân cố gắng bò lên kéo theo Khánh xuống
- cho anh chết- Hân cười trêu
- em dám!- khánh cũng không chịu thua, cé vậy hai người bị ướt sũng. đang chơi vui thì có ngườ gọi Khánh, quay lại nhìn thì là một cô gái.
- phẩm lan?- khánh có chút ngạc nhiẻn, nhưng cũng không quên đỡ hân dậy.
- minh khánh!- cái cô tên phẩm nhã này mỉm cười rồi chạy đến ôm Khánh, nhưng vừa ôm Lhasnh đã đẩy ra.
- Phẩm lan!- Khánh cau mày.
- em xin lỗi, gặp anh em rất vui!- phẩm lan cười cười, vẫn không chú ý đến sự có mặt của Hân. Hân nhìn hai người rồi hỏi khánh
- anh, đây là?
- à, hân hân, đây là phẩm lan.- quay sang phẩm lan-đây là ngọc Hân, là...- khánh chưa kịp nói hết thì phẩm lan chen vào
- chào cô, tôi là phẩm lan, là bạn gái minh khánh- phẩm lan tươi cười tự giới thiêu, nghe vậy Hân liền ngạc nhiên, ánh mắt hiện lên ý gì đó, quay sang nhìn khánh. khánh lại không vui nhìn phẩm lan, nói :
- bạn gái nhưng cũ!
câu nói của khánh làm nụ cười của phẩm lan tắt ngấm
- phẩm lan, hiện giờ ngọc hân là bạn gái anh! em nói như vậy sẽ khiến cô ấy hiểu nhầm!- Khánh kéo Hân vào lòng, Hân cũng không phản khánh mạnh, chỉ là anh ôm cô trước mặt người khác làm cô xấu hổ.
- đúng vậy,lúc nẫy em chút nữa đã hiểu lầm anh ấy!- ngọc Hân nhỏ giọng.
- xin lỗi! em còn tưởng anh chưa có bạn gái mới! nhưng màminh khánh, em rất muốn chúng ta quay lại!- Phẩm lan giọng mạnh mẽ- ngày trước, khi chia tay anh em đã rất buồn, lúc đó em có lí do riêng của mình, giờ em đã chuyển công tác về đây, chúng ta làm lại từ đầu, được không? - nghe phẩm lan nói như vậy cả Khánh và Hân đều rất ngạc nhiên, Hân thì nhìn khánh, Khánh nhìn Hân rồi nhìn phẩm lan. hơi mỉm cười:
- phẩm lan, em nói xem, anh vừa mới giới thiệu bạn gái mới của anh mà em nói như vậy là sao chứ? đùa sao?
- minh khánh, em không đùa, em về đây chủ đích cũng chính là anh.
- phẩm lan chúng ta đã chia tay hai năm rồi! anh rất vui khi khi được làm bạn với em!-minh khánh biết phẩm lan vẫn có tình cảm với mình, đã có vài lần cô ấy nhắn tin với anh nói muốn quay lại nhưng anh không đồng ý.
- minh khánh em....
- Minh Khánh, anh nói chuyện với chị ấy đi! em qua giúp Vy trước, cô ấy cần làm lại tóc!- Han chen vào câu nói của phẩm lan, thấy mình đứng đây không tiện nên hân muốn qua bên kia, nhưng khánh lại không cho, cứ ôm cô cạnh mình
- kiều vy, cô ấy vẫn chưa có gọi mà, không phải đang chụp sao?- khánh biết hân nghĩ gì, quay qua nói tiếp với phẩm lan.
- xin lỗi em, anh không còn tình cảm với em. xin lỗi bọn anh còn có việc.- khánh kéo tay hân đi về trên, phẩm lan mắt nhìn theo ánh buồn, lại có chút ganh tị với Hân.
khánh kéo Hân đến chỗ thay đồ, ném túi quần áo cho cô rồi cũng vào phòng khác thay đồ của mình, xong hai người cùng đi về phía Vy, cả hai đều không nói gì cả. Vy thấy lạ, định hỏi thì anh kì lại hối cô thay đồ.
- anh họ, sao anh với hân lạ vậy?- anh kì cũng thấy lạ nên hỏi. khánh chỉ nói không sao rồi ôm hân đi bên cạnh mình, đỡ cô ngồi xuống, còn chu đáo bóc bánh cho cô ăn. anh kì thấy hai người tình cảm như vậy thì không hỏi nữa. nhưng lúc vy đi ra lại thấy Hân có gì đó lhasc mọi ngày, nên lại hỏi, tính vy thì hỏi phải ra nhẽ, nên khánh với hân không thể khôbg kể chuyện gặp phẩm lan. Đăng bởi: admin
/15
|