- Đi!
Nếu không đuổi kịp, vậy thì đừng đuổi theo. Cứ trốn trước rồi nói sau!
Tiêu Lãng nhanh chóng dẫn người rời khỏi, một đường giống như gió rung chớp giật, không hề ngừng nghỉ. Tiểu thiếu gia rất nhanh liền tỉnh lại. Cảm giác của hắn đối với Tiêu Lãng lại trở nên phức tạp. Nếu như không phải giờ phút này hắn còn phải dựa vào Tiêu Lãng, hắn đã sớm chửi ầm lên...
Đám người Tiêu Lãng chạy trốn hết tốc lực. Bọn họ không bay. Nếu làm như vậy mục tiêu quá lớn. Tốc độ của bọn họ cũng không chậm hơn so với phong hồ bao nhiêu. Chỉ có điều tất nhiên bọn họ không được thoải mái như ở bên trong chiến xa. Tinh thần và thân thể đều vô cùng mệt mỏi. Nhưng không có người nào dám oán giận. Tất cả cắn răng lao nhanh!
Sau khi vội vàng chạy suốt bốn, năm ngày, võ giả Thần Quân kia không đuổi theo. Mọi người thoáng thở phào nhẹ nhõm. Sau khi kiểm tra địa đồ một hồi, phát hiện rất nhanh đã xuyên qua sơn lĩnh này. Chỉ cần vượt qua hai sơn lĩnh nữa, bọn họ có thể đến Hoàn Nhan Lĩnh.
Tiểu thiếu gia liên tục oán giận. Tiêu Lãng coi như không nghe thấy. Hắn chỉ nói một câu các ngươi muốn chết thì cứ dừng lại. Tiêu Lãng có dự cảm, bọn họ dừng lại đều có phiền toái lớn chờ đợi bọn họ.
Tiêu Lãng dự đoán rất chuẩn.
Giờ phút này mấy sơn lĩnh gần đó đều đang rất náo nhiệt. Bọn họ truy sát hoang thú Toan Nghê hơn một năm, lại bị người ta giết chết! Tuy rằng rất nhiều gia tộc đều rút đi, nhưng vẫn còn có người chưa từ bỏ ý định.
Thời điểm Tiêu Lãng giết chết con hoang thú kia, đã dùng công kích tình tuyệt. Công kích này rất đặc biệt. Sau khi một đám người tra xét được địa điểm Tiêu Lãng và võ giả Thần Quân kia chiến đấu, tinh thần đám người kia lập tức đại chấn.
Bởi vì... phương thức công kích là giống nhau như đúc!
Đám người kia là gia tộc Phong Ảnh một gia tộc lớn trong Phong Hoa Lĩnh. Trong gia tộc không thiếu những cao thủ lần theo dấu vết. Sau khi bọn họ một đường truy tìm, dễ dàng tìm thấy được một huyệt động nơi cường giả Thần Quân bị Tiêu Lãng đánh trọng thương, đang chữa thương.
Chuyện kế tiếp liền đơn giản. Cường giả Thần Quân kia miêu tả tỉ mỉ về đặc điểm của mấy người Tiêu Lãng. Đám cường giả này lập tức điều mấy chục vạn người từ trong gia tộc của bọn họ bắt đầu tản ra khắp núi đồi truy tìm về phía tây. Còn có một nhóm người, sử dụng truyền tống trận, đi phía trước đánh bọc.
Trong đám người Tiêu Lãng, người mạnh nhất chính là hắn chỉ có thực lực tương đương Thần Quân. Trong mắt của gia tộc này, hắn chẳng khác gì mấy con giun dế con dế. Một khi tìm được, thi thể hoang thú Toan Nghê chính là của bọn họ.
Thời gian bảy, tám tháng, vô số cường giả trong mấy chục sơn lĩnh, đám hỗn chiến đám chết trận chính là nguyên đan trong thân thể của con hoang thú gọi là Toan Nghê này! Nguyên đan này tuyệt đối là thiên tài địa bảo, đối với một vài võ giả Thiên Tôn chính là khoáng thế kỳ trân!
Cho dù đám người Tiêu Lãng có một phần vạn nghi ngờ, gia tộc Phong Ảnh cũng tuyệt đối sẽ không dừng tay, thà giết nhầm, tuyệt không tha.
Gia tộc Phong Ảnh thoáng động, đám người Tiêu Lãng nhất thời cảm giác được áp lực!
Sau khi bọn họ đến Hồng Thủy Lĩnh, lập tức phát hiện trong sơn lĩnh này có vô số võ giả đang tìm kiếm gì đó. Thực lực những võ giả này đều không cao, chỉ là Đại Thần cảnh, nhưng nhân số quá nhiều. Nếu như không phải có kiến kim thạch mở đường tra xét xung quanh, bọn họ tuyệt đối không tránh khỏi.
Tiêu Lãng không tiết lộ chút tin tức nào với Độc Long và đám người tiểu thiếu gia. Ngoài mặt hắn không có gì khác thường, nhưng trong lòng lại cực kỳ ngưng trọng. Nhiều người như vậy tìm kiếm khắp nơi, rất có thể là tìm bọn họ. Không phải là nhân mã truy sát tiểu thiếu gia này thì chính là đuổi giết hắn.
- Dừng lại!
Ở bên trên một ngọn núi, Tiêu Lãng dừng lại, lông mày cũng nhíu lại. Bởi vì giờ phút này đột nhiên có năm người vừa vặn từ mấy phương hướng vọt về phía bên này. Lần này cho dù làm thế nào bọn họ cũng không tránh được.
Hắn thoáng suy nghĩ, quyết định để kiến kim thạch doạ cho mấy người này lui lại. Bằng không một khi đối mặt, hắn chỉ có thể động thủ giết chết. Mà một khi có người chết, sợ là hắn sẽ bị lộ.
Kiến kim thạch từ trong rừng cây, lùm cây, núi đá khe hở lao ra, lần lượt xông tới những người kia. Mấy võ giả đang tìm kiếm vừa nhìn thấy, quả nhiên khiếp sợ lui lại.
Tiêu Lãng thấy chiêu này có hiệu quả cũng có chút yên lòng, không chút kiêng kỵ nữa tiến lên. Đồng thời tốc độ cũng nhanh nhất! Dọc đường đi bọn họ không ngừng gặp phải võ giả, đều trực tiếp dùng kiến kim thạch doạ lui. Những võ giả tìm kiếm khắp nơi đều là võ giả Đại Thần, căn bản không dám chiến đấu với kiến kim thạch.
Tiêu Lãng nhanh chóng tiến lên, dự định lấy tốc độ nhanh nhất tiến vào Hoàn Nhan Lĩnh. Suy nghĩ này của hắn không tồi, nhưng đã tính lọt một chuyện. Chuyện này đủ để khiến bọn họ vạn kiếp bất phục.
Kiến kim thạch là hoang thú rất bình thường, hoàn toàn không bắt mắt chút nào, các nơi đều có. Nhưng Tiêu Lãng lại không hiểu chuyện ở Thần Vực.
Hắn không biết kiến kim thạch bình thường chỉ xuất hiện vào sáng sớm và buổi tối. Buổi trưa và buổi chiều kiến kim thạch cơ bản sẽ không chạy loạn, càng không công kích võ giả. Mà Tiêu Lãng để kiến kim thạch doạ lui võ giả Đại Thần truy tim túc tích, có mấy lần vừa vặn là... buổi trưa.
Lúc mới bắt đầu, đám võ giả Đại Thần kia cũng không để ý. Hơn nữa bọn họ chia nhau ra hành động, ngẫu nhiên gặp phải cũng không để ở trong lòng. Sau khi ba đội ngũ truy tìm trở về thành nghỉ ngơi, tùy ý nói đến chuyện này lập tức khiến bọn họ coi trọng, báo lên cao tầng gia tộc Phong Ảnh đang truy sát Tiêu Lãng.
Cao tầng gia tộc Phong Ảnh phái người đi tới nơi hoang thú Toan Nghê chết, và nơi Tiêu Lãng chiến đấu với võ giả Thần Quân kia, đều phát hiện có dấu vết của kiến kim thạch lưu lại. Gia tộc Phong Ảnh lập tức kết luận chắc chắn, là Tiêu Lãng đã giết chết hoang thú Toan Nghê.
Đồng thời, nếu muốn tìm được Tiêu Lãng lại đơn giản hơn. Chỉ cần tìm kiếm đám kiến kim thạch lớn di chuyển là được.
Tất cả cường giả gia tộc Phong Ảnh xuất động, tìm kiếm ở trong Hồng Thủy Lĩnh. Bọn họ một đường lần theo dấu vết, lại phát hiện tin tức đến có hơi chậm. Đám người Tiêu Lãng đã tiến vào U Tuyên Lĩnh ở phía tây của Hồng Thủy Lĩnh.
Mấy chục vạn võ giả Đại Thần đang truy tìm, lập tức sử dụng truyền tống trận đi tới U Tuyền Lĩnh. Đám cường giả Thần Quân, Thần Tổ kia một đường truy sát rời đi. Lấy tốc độ của bọn họ, đám người Tiêu Lãng tuyệt đối trốn không thoát khỏi U Tuyền Lĩnh sẽ bị đuổi kịp.
Mấy trăm Thần Quân, mấy chục Thần Tổ tạo thành hình quạt, đánh bọc. Đám người Tiêu Lãng muốn quay đầu trốn, tuyệt đối là không thể nào tránh thoát sự truy xét của bọn họ.
- Rốt cuộc đã đến U Tuyền Lĩnh. Chỉ cần xuyên qua sơn lĩnh này là có thể đến Hoàn Nhan Lĩnh!
Tiêu Lãng điều tra địa đồ, trong lòng hơi phấn chấn. Kỳ thực hắn rất muốn thay đổi hướng, tiến về phía tây bắc, trực tiếp tiến vào Hiên Viên Lĩnh. Nhưng chuyện đã đáp ứng người khác thì phải làm được. Hắn nợ Hoàn Nhan Nhược Thủy ân tình cũng muốn trả lại.
Tiểu thiếu gia cũng vô cùng hưng phấn. Tuy rằng đi tới Hoàn Nhan Lĩnh, hắn không nhất định có thể thành công sống sót thượng vị, nhưng hắn nhìn thấy một cong đường tràn ngập ánh sáng hi vọng.
Vèo!
Phía trước lại có hai võ giả Đại Thần bay tới. Tiêu Lãng đã sớm tra xét được. Bởi vì muốn đạt tới tốc độ nhanh nhất đi đến Hoàn Nhan Lĩnh, cho nên hắn cũng không trốn nữa, lập tức khống chế kiến kim thạch muốn doạ lui hai võ giả Đại Thần này.
Hai người bị doạ lui!
Nhưng không quá nửa ngày, phía trước xuất hiện mấy ngàn võ giả Đại Thần. Tất cả đều điên cuồng vọt về phía bên này, Tiêu Lãng có lòng muốn tránh né, nhưng đoàn người này lại bắt đầu công kích kiến kim thạch!
Trước khi đến, đối phương đã có sự chuẩn bị!
Tiêu Lãng cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt. Hắn khống chế mấy vạn kiến kim thạch khai chiến với đám người kia, sau đó dẫn theo mấy người liều mạng lao đi.
Hắn mơ hồ có cảm giác được, đám người kia muốn lôi kéo bọn họ đi ra. Bằng không một đám võ giả Đại Thần làm sao lại khai chiến với kiến kim thạch?
Chuyện kế tiếp đã chứng minh suy đoán của hắn. Từ bốn phương tám hướng không ngừng có võ giả Đại Thần vọt về phía bên này. Sau khi phát hiện kiến kim thạch, bọn họ liền khai chiến. Bọn họ cũng không phải tử chiến, chỉ không cho kiến kim thạch rời khỏi.
- Xông lên!
Nếu đã bại lộ, Tiêu Lãng không có bất kỳ biện pháp nào khác, chỉ có thể tập trung tất cả kiến kim thạch lại, chiếm lấy phạm vi ngàn dặm gần đó. Bất kỳ võ giả nào tới gần, kiến kim thạch sẽ ngăn lại tiêu diệt. Hắn dẫn đầu đàn kiến kim thạch còn lại nhanh chóng phóng về phía trước.
Nếu không đuổi kịp, vậy thì đừng đuổi theo. Cứ trốn trước rồi nói sau!
Tiêu Lãng nhanh chóng dẫn người rời khỏi, một đường giống như gió rung chớp giật, không hề ngừng nghỉ. Tiểu thiếu gia rất nhanh liền tỉnh lại. Cảm giác của hắn đối với Tiêu Lãng lại trở nên phức tạp. Nếu như không phải giờ phút này hắn còn phải dựa vào Tiêu Lãng, hắn đã sớm chửi ầm lên...
Đám người Tiêu Lãng chạy trốn hết tốc lực. Bọn họ không bay. Nếu làm như vậy mục tiêu quá lớn. Tốc độ của bọn họ cũng không chậm hơn so với phong hồ bao nhiêu. Chỉ có điều tất nhiên bọn họ không được thoải mái như ở bên trong chiến xa. Tinh thần và thân thể đều vô cùng mệt mỏi. Nhưng không có người nào dám oán giận. Tất cả cắn răng lao nhanh!
Sau khi vội vàng chạy suốt bốn, năm ngày, võ giả Thần Quân kia không đuổi theo. Mọi người thoáng thở phào nhẹ nhõm. Sau khi kiểm tra địa đồ một hồi, phát hiện rất nhanh đã xuyên qua sơn lĩnh này. Chỉ cần vượt qua hai sơn lĩnh nữa, bọn họ có thể đến Hoàn Nhan Lĩnh.
Tiểu thiếu gia liên tục oán giận. Tiêu Lãng coi như không nghe thấy. Hắn chỉ nói một câu các ngươi muốn chết thì cứ dừng lại. Tiêu Lãng có dự cảm, bọn họ dừng lại đều có phiền toái lớn chờ đợi bọn họ.
Tiêu Lãng dự đoán rất chuẩn.
Giờ phút này mấy sơn lĩnh gần đó đều đang rất náo nhiệt. Bọn họ truy sát hoang thú Toan Nghê hơn một năm, lại bị người ta giết chết! Tuy rằng rất nhiều gia tộc đều rút đi, nhưng vẫn còn có người chưa từ bỏ ý định.
Thời điểm Tiêu Lãng giết chết con hoang thú kia, đã dùng công kích tình tuyệt. Công kích này rất đặc biệt. Sau khi một đám người tra xét được địa điểm Tiêu Lãng và võ giả Thần Quân kia chiến đấu, tinh thần đám người kia lập tức đại chấn.
Bởi vì... phương thức công kích là giống nhau như đúc!
Đám người kia là gia tộc Phong Ảnh một gia tộc lớn trong Phong Hoa Lĩnh. Trong gia tộc không thiếu những cao thủ lần theo dấu vết. Sau khi bọn họ một đường truy tìm, dễ dàng tìm thấy được một huyệt động nơi cường giả Thần Quân bị Tiêu Lãng đánh trọng thương, đang chữa thương.
Chuyện kế tiếp liền đơn giản. Cường giả Thần Quân kia miêu tả tỉ mỉ về đặc điểm của mấy người Tiêu Lãng. Đám cường giả này lập tức điều mấy chục vạn người từ trong gia tộc của bọn họ bắt đầu tản ra khắp núi đồi truy tìm về phía tây. Còn có một nhóm người, sử dụng truyền tống trận, đi phía trước đánh bọc.
Trong đám người Tiêu Lãng, người mạnh nhất chính là hắn chỉ có thực lực tương đương Thần Quân. Trong mắt của gia tộc này, hắn chẳng khác gì mấy con giun dế con dế. Một khi tìm được, thi thể hoang thú Toan Nghê chính là của bọn họ.
Thời gian bảy, tám tháng, vô số cường giả trong mấy chục sơn lĩnh, đám hỗn chiến đám chết trận chính là nguyên đan trong thân thể của con hoang thú gọi là Toan Nghê này! Nguyên đan này tuyệt đối là thiên tài địa bảo, đối với một vài võ giả Thiên Tôn chính là khoáng thế kỳ trân!
Cho dù đám người Tiêu Lãng có một phần vạn nghi ngờ, gia tộc Phong Ảnh cũng tuyệt đối sẽ không dừng tay, thà giết nhầm, tuyệt không tha.
Gia tộc Phong Ảnh thoáng động, đám người Tiêu Lãng nhất thời cảm giác được áp lực!
Sau khi bọn họ đến Hồng Thủy Lĩnh, lập tức phát hiện trong sơn lĩnh này có vô số võ giả đang tìm kiếm gì đó. Thực lực những võ giả này đều không cao, chỉ là Đại Thần cảnh, nhưng nhân số quá nhiều. Nếu như không phải có kiến kim thạch mở đường tra xét xung quanh, bọn họ tuyệt đối không tránh khỏi.
Tiêu Lãng không tiết lộ chút tin tức nào với Độc Long và đám người tiểu thiếu gia. Ngoài mặt hắn không có gì khác thường, nhưng trong lòng lại cực kỳ ngưng trọng. Nhiều người như vậy tìm kiếm khắp nơi, rất có thể là tìm bọn họ. Không phải là nhân mã truy sát tiểu thiếu gia này thì chính là đuổi giết hắn.
- Dừng lại!
Ở bên trên một ngọn núi, Tiêu Lãng dừng lại, lông mày cũng nhíu lại. Bởi vì giờ phút này đột nhiên có năm người vừa vặn từ mấy phương hướng vọt về phía bên này. Lần này cho dù làm thế nào bọn họ cũng không tránh được.
Hắn thoáng suy nghĩ, quyết định để kiến kim thạch doạ cho mấy người này lui lại. Bằng không một khi đối mặt, hắn chỉ có thể động thủ giết chết. Mà một khi có người chết, sợ là hắn sẽ bị lộ.
Kiến kim thạch từ trong rừng cây, lùm cây, núi đá khe hở lao ra, lần lượt xông tới những người kia. Mấy võ giả đang tìm kiếm vừa nhìn thấy, quả nhiên khiếp sợ lui lại.
Tiêu Lãng thấy chiêu này có hiệu quả cũng có chút yên lòng, không chút kiêng kỵ nữa tiến lên. Đồng thời tốc độ cũng nhanh nhất! Dọc đường đi bọn họ không ngừng gặp phải võ giả, đều trực tiếp dùng kiến kim thạch doạ lui. Những võ giả tìm kiếm khắp nơi đều là võ giả Đại Thần, căn bản không dám chiến đấu với kiến kim thạch.
Tiêu Lãng nhanh chóng tiến lên, dự định lấy tốc độ nhanh nhất tiến vào Hoàn Nhan Lĩnh. Suy nghĩ này của hắn không tồi, nhưng đã tính lọt một chuyện. Chuyện này đủ để khiến bọn họ vạn kiếp bất phục.
Kiến kim thạch là hoang thú rất bình thường, hoàn toàn không bắt mắt chút nào, các nơi đều có. Nhưng Tiêu Lãng lại không hiểu chuyện ở Thần Vực.
Hắn không biết kiến kim thạch bình thường chỉ xuất hiện vào sáng sớm và buổi tối. Buổi trưa và buổi chiều kiến kim thạch cơ bản sẽ không chạy loạn, càng không công kích võ giả. Mà Tiêu Lãng để kiến kim thạch doạ lui võ giả Đại Thần truy tim túc tích, có mấy lần vừa vặn là... buổi trưa.
Lúc mới bắt đầu, đám võ giả Đại Thần kia cũng không để ý. Hơn nữa bọn họ chia nhau ra hành động, ngẫu nhiên gặp phải cũng không để ở trong lòng. Sau khi ba đội ngũ truy tìm trở về thành nghỉ ngơi, tùy ý nói đến chuyện này lập tức khiến bọn họ coi trọng, báo lên cao tầng gia tộc Phong Ảnh đang truy sát Tiêu Lãng.
Cao tầng gia tộc Phong Ảnh phái người đi tới nơi hoang thú Toan Nghê chết, và nơi Tiêu Lãng chiến đấu với võ giả Thần Quân kia, đều phát hiện có dấu vết của kiến kim thạch lưu lại. Gia tộc Phong Ảnh lập tức kết luận chắc chắn, là Tiêu Lãng đã giết chết hoang thú Toan Nghê.
Đồng thời, nếu muốn tìm được Tiêu Lãng lại đơn giản hơn. Chỉ cần tìm kiếm đám kiến kim thạch lớn di chuyển là được.
Tất cả cường giả gia tộc Phong Ảnh xuất động, tìm kiếm ở trong Hồng Thủy Lĩnh. Bọn họ một đường lần theo dấu vết, lại phát hiện tin tức đến có hơi chậm. Đám người Tiêu Lãng đã tiến vào U Tuyên Lĩnh ở phía tây của Hồng Thủy Lĩnh.
Mấy chục vạn võ giả Đại Thần đang truy tìm, lập tức sử dụng truyền tống trận đi tới U Tuyền Lĩnh. Đám cường giả Thần Quân, Thần Tổ kia một đường truy sát rời đi. Lấy tốc độ của bọn họ, đám người Tiêu Lãng tuyệt đối trốn không thoát khỏi U Tuyền Lĩnh sẽ bị đuổi kịp.
Mấy trăm Thần Quân, mấy chục Thần Tổ tạo thành hình quạt, đánh bọc. Đám người Tiêu Lãng muốn quay đầu trốn, tuyệt đối là không thể nào tránh thoát sự truy xét của bọn họ.
- Rốt cuộc đã đến U Tuyền Lĩnh. Chỉ cần xuyên qua sơn lĩnh này là có thể đến Hoàn Nhan Lĩnh!
Tiêu Lãng điều tra địa đồ, trong lòng hơi phấn chấn. Kỳ thực hắn rất muốn thay đổi hướng, tiến về phía tây bắc, trực tiếp tiến vào Hiên Viên Lĩnh. Nhưng chuyện đã đáp ứng người khác thì phải làm được. Hắn nợ Hoàn Nhan Nhược Thủy ân tình cũng muốn trả lại.
Tiểu thiếu gia cũng vô cùng hưng phấn. Tuy rằng đi tới Hoàn Nhan Lĩnh, hắn không nhất định có thể thành công sống sót thượng vị, nhưng hắn nhìn thấy một cong đường tràn ngập ánh sáng hi vọng.
Vèo!
Phía trước lại có hai võ giả Đại Thần bay tới. Tiêu Lãng đã sớm tra xét được. Bởi vì muốn đạt tới tốc độ nhanh nhất đi đến Hoàn Nhan Lĩnh, cho nên hắn cũng không trốn nữa, lập tức khống chế kiến kim thạch muốn doạ lui hai võ giả Đại Thần này.
Hai người bị doạ lui!
Nhưng không quá nửa ngày, phía trước xuất hiện mấy ngàn võ giả Đại Thần. Tất cả đều điên cuồng vọt về phía bên này, Tiêu Lãng có lòng muốn tránh né, nhưng đoàn người này lại bắt đầu công kích kiến kim thạch!
Trước khi đến, đối phương đã có sự chuẩn bị!
Tiêu Lãng cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt. Hắn khống chế mấy vạn kiến kim thạch khai chiến với đám người kia, sau đó dẫn theo mấy người liều mạng lao đi.
Hắn mơ hồ có cảm giác được, đám người kia muốn lôi kéo bọn họ đi ra. Bằng không một đám võ giả Đại Thần làm sao lại khai chiến với kiến kim thạch?
Chuyện kế tiếp đã chứng minh suy đoán của hắn. Từ bốn phương tám hướng không ngừng có võ giả Đại Thần vọt về phía bên này. Sau khi phát hiện kiến kim thạch, bọn họ liền khai chiến. Bọn họ cũng không phải tử chiến, chỉ không cho kiến kim thạch rời khỏi.
- Xông lên!
Nếu đã bại lộ, Tiêu Lãng không có bất kỳ biện pháp nào khác, chỉ có thể tập trung tất cả kiến kim thạch lại, chiếm lấy phạm vi ngàn dặm gần đó. Bất kỳ võ giả nào tới gần, kiến kim thạch sẽ ngăn lại tiêu diệt. Hắn dẫn đầu đàn kiến kim thạch còn lại nhanh chóng phóng về phía trước.
/1202
|