Thiên Tôn Hiên Viên dẫn theo mười Thần Tổ đỉnh phong xông lên trên, trong tay cầm một chiếc búa chiến màu đen phóng ra khí tức hủy thiên diệt địa. Sắc mặt hắn rất lạnh lùng. Hắn lang bạt trong biển sao Hỗn Loạn nhiều năm, chưa bao giờ sợ hãi cái chết, cũng không úy kỵ bất kỳ sự khiêu chiến nào.
Sở dĩ hắn bảo Hiên Viên Thiên Tâm dẫn theo đám người Tiêu Lãng trốn, bởi vì sợ cuộc chiến với cấp bậc như vậy lan đến gần đám người Tiêu Lãng, Tiêu Lãng đáng thương chỉ là Bán Thần đỉnh phong, đừng nói là bị công kích, sợ là dư âm cũng sẽ đánh chết được?
Tiêu Lãng cũng hiểu rất rõ ràng điểm này, cho nên trầm mặc để Hiên Viên Thiên Tâm kéo bay đi. Mọi người không quay đầu lại, bay nhanh hết tốc lực. Trên mặt Hiên Viên Thiên Tâm không có chút chấn động lo lắng nào. Không biết hắn có niềm tin cường đại đối với phụ thân, hay giả vờ trấn định.
Mọi người một đường điên cuồng bay đi. Bên kia đã bắt đầu khai chiến. Cho dù mọi người đã bay ra ngoài mấy trăm dặm, nhưng tiếng nổ mạnh rung trời kia, và không gian liên tục chấn động có thể cảm nhận được rất rõ ràng.
- Đại nhân!
Một vài Thần Tổ vội vàng quay đầu lại nhìn. Nhưng Hiên Viên Thiên Tâm lạnh lùng nói:
- Nhìn cái gì? Tiến vào phi vân bàn đi tinh vực Trương Khả. Trương Khả Tinh Quân có quen biết với phụ thân. Phụ thân nói sẽ gặp nhau tại đó!
Bay ra xa như vậy, Hiên Viên Thiên Tâm cảm giác cũng tạm đủ. Hắn lấy ra một phi vân bàn bảo mọi người đi vào, mở địa đồ ra dò xét một chút, sau đó bay về phía tây nam.
Một đám người tiến vào trong phi vân bàn đều có chút lo lắng. Dù sao không có Thiên Tôn ở đây, bọn họ rất dễ dàng gặp phải nguy hiểm. Nhưng nếu Thiên Tôn Hiên Viên đã nói vậy, bọn họ cũng không dám chống lệnh. Không có bọn họ, Thiên Tôn Hiên Viên mới có thể không chút kiêng kỵ. Chí ít hắn đánh không lại, có thể dễ dàng bỏ trốn.
Tinh vực Trương Khả cách nơi này không xa, là tinh vực lớn nhất, gần Thần Vực nhất. Nơi đó là đại bàn của một trong bảy đại tinh quân tại biển sao Hỗn Loạn, Trương Khả Tinh Quân, cực kỳ an toàn.
Thiên Tôn Hiên Viên bảo mọi người đi tới nơi đó, xem như đã cân nhắc chu đáo.
Trầm mặc bay một hồi, Tiêu Lãng cũng không dám luyện hóa nguyên đan của hoang thú Toan Nghê. Không có Thiên Tôn Hiên Viên ở đây, bất kỳ lúc nào bọn họ cũng có thể gặp phải nguy hiểm. Một khi trong lúc luyện hóa khai chiến, không nói chết nhanh, ít nhất vừa bị đánh nát mất nguyên đan kia...
- Mọi người đừng lo lắng. Chỉ cần bay nửa tháng, chúng ta có thể đến tinh vực Trương Khả. Ở nơi đó tuyệt đối an toàn! Chúng ta ở bên trong chờ phụ thân trở về. Lấy thực lực của phụ thân thừa sức để tự vệ.
Hiên Viên Thiên Tâm an ủi mọi người vài câu, dường như cũng đang an ủi chính mình. Mọi người gật đầu, thi nhau cảnh giới xung quanh. Không có Thiên Tôn Hiên Viên ở đây, tất cả chỉ có thể trông cậy vào chính bọn họ.
Thật ra trên đường đi rất yên tĩnh. Mọi người lo lắng đề phòng bay bảy, tám ngày không gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào, Hiên Viên Thiên Tâm đối chiếu địa đồ cũng đánh rất nhiều tinh vực, sợ bị người ta chặn giết. Địa phương quỷ quái này một khi gặp phải cơ bản cũng sẽ phát sinh đại chiến...
Ngày thứ chín!
Hành trình bay yên tĩnh đó rốt cuộc đã bị đánh vỡ. Phía xa có ba chiếc phi vân bàn bay tới. Thoáng một cái, tim mọi người chợt co thắt lại.
Tiêu Lãng và Độc Long liếc mắt nhìn nhau. Hai người đều lau mồ hôi. Biển sao Hỗn Loạn tập trung cường giả của ba đại vực diện chung cực. Ở chỗ này Thần Quân chính là cặn bã...
Vèo!
Hiên Viên Thiên Tâm để bảo đảm, đã chủ động khống chế phi vân bàn bay vòng, tránh đường. Thời điểm thấy đối phương không thay đổi hướng, vẫn bay thẳng về phía trước, mọi người ở đây vừa thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên lại xảy ra biến đổi khác thường.
Vèo!
Một đại chưởng ấn đột ngột từ trong một chiếc phi vân bàn bay ra, đánh thẳng về phía phi vân bàn của bọn họ.
- Hừ!
Mắt Hiên Viên Thiên Tâm chợt lạnh xuống. Hắn nắm lấy Tiêu Lãng và Độc Long, bên ngoài thân thể phóng ra vòng bảo hộ bao phủ hai người. Các võ giả còn lại cũng lập tức phóng ra vòng bảo hộ.
Ầm!
Trong khoảnh khắc, phi vân bàn trúng phải chưởng ấn cưc lớn kia hóa thành hư vô. Mười hai thân thể hiện ra trong không trung. Hiên Viên Thiên Tâm ném Tiêu Lãng và Độc Long cho một cường giả Thần Tổ, trong tay xuất hiện một chiến đao, quay về mọi người quát lớn:
- Thiên Nhất, bảo vệ hai người. Những người còn lại, giết!
Chín đạo thân ảnh hóa thành lợi kiếm bay về phía phi vân bàn của đối phương. Phi vân bàn đối diện đột nhiên biến mất. Ở không trung lộ ra một đám võ giả. Tiêu Lãng vừa nhìn liền kinh ngạc một hồi.
Đối diện lại không phải là loài người. Tất cả đều người bán thú? Thân thể gần giống với con người, nhưng đầu lại là đầu gấu. Trên người đều là lông đen. Bàn tay cực lớn. Nhìn rất không tự nhiên.
Hiên Viên Thiên Nhất kéo theo Tiêu Lãng và Độc Long, thở ra một hơi nói:
- Là người của Yêu Vực. Cũng may chỉ có hơn ba mươi Thần Tổ. Thần Tổ đỉnh phong cũng không nhiều.
- Giết chết con người.
Những người nửa gấu này đều có thân thể vô cùng cao to, cao khoảng bốn, năm mét. Hai tay gấu giống như cây quạt sắt. Trong con ngươi đen đầy tàn ý. Hắn còn có thể mở miệng nói tiếng người? Trên người tất cả người nửa gấu phát ra ngọn lửa màu đen, vọt về phía chín người Hiên Viên Thiên Tâm. Tuy chỉ có bảy mươi, tám mươi người nhưng tản ra khí thế thiên quân vạn mã.
- Bàn Nhược Chưởng!
Hiên Viên Thiên Tâm đánh ra một Bàn Nhược Chưởng. Một đại chưởng ấn bảy màu như mộng như ảo lập tức lao ra, đánh về phía đám người nửa gấu kia. Tiêu Lãng rất nghi hoặc nhíu lông mày lại. Không phải mình đã nói cho hắn biết bí quyết dung hợp Thiên Cơ Bàn Nhược Chưởng rồi sao? Tại sao lâu như thế hắn vẫn không dung hợp được?
Hắn biết đâu rằng, không có trạng thái du hồn của hắn, Hiên Viên Thiên Tâm căn bản không thể nào dung hợp được. Thậm chí Hiên Viên Thiên Tâm đã sớm đưa bí quyết dung hợp cho Thiên Tôn Hiên Viên, nhưng vẫn không dung hợp ra được...
Các Thần Tổ còn lại cũng bắt đầu công kích. Sau một đợt công kích thật ra đã đánh khiến người nửa gấu của Yêu Vực kêu gào. Đám cường giả Thần Tổ người nửa gấu kia chỉ có hơn ba mươi người, còn lại đều là Thần Quân, sao có thể chống lại công kích của võ giả Thần Tổ đỉnh phong được? Thoáng một cái, bọn họ đã bị đánh chết, đánh trọng thương hơn hai mươi người...
- Đám người nửa gấu này có lực phòng ngự cường đại. Nhưng đám người đại nhân Thiên Tâm vẫn có thể dễ dàng chiến thắng!
Sắc mặt Hiên Viên Thiên Nhất đã có phần dễ coi hơn. Tiêu Lãng và Độc Long khẩn trương quan sát cuộc chiến. Loại chiến đấu cấp bậc như vậy, hai người căn bản không thể nhúng tay vào, còn cần người cố ý bảo vệ hai người.
Quả nhiên!
Hiên Viên Thiên Nhất phán đoán không sai. Phòng ngự người nửa gấu của Yêu Vực rất cường đại, nhưng công kích chỉ có một. Bọn họ chỉ dựa vào ngọn lửa màu đen bên ngoài thân để công kích, tốc độ chậm hơn rất nhiều. Chín người Hiên Viên Thiên Tâm giống như u hồn tiến vào trong đám người nửa gấu kia, không ngừng để lại từng thi thể của người nửa gấu.
Chiến thuật của bọn họ giống như lần trước, căn bản không giao phong với cường giả người nửa gấu Thần Tổ đỉnh phong, mà dựa vào tốc độ giết chết người nửa gấu có thực lực yếu hơn. Cứ như vậy một là có thể giảm bớt áp lực, hai là có thể chèn ép được sĩ khí của đối phương.
- Đi, đi, con người quá giảo hoạt!
Thủ lĩnh người nửa gấu nổi giận rống to, tiện tay đánh ra một ngọn lửa màu đen, khiến không gian đều bốc cháy, nhưng thân thể lại bay về phía xa.
Hiên Viên Thiên Tâm thở phào nhẹ nhõm. Cường giả người nửa gấu Thần Tổ phòng ngự quá cường đại. Nếu tiếp tục đấu chính là lưỡng bại câu thương. Nếu đối phương lui, bọn họ đương nhiên sẽ không quấy nhiễu.
Vèo!
Đúng lúc này, phía xa có năm phi vân bàn bay tới. Hiên Viên Thiên Tâm nhìn qua nhất thời sắc mặt tái nhợt, thân thể bắn mạnh trở lại, quát lớn:
- Mọi người chạy thoát thân đi. Có hơn mười cường giả Thần Tổ đỉnh phong của Ma Vực đến. Chia nhau ra chạy mau! Sau này tập hợp ở tinh vực Trương Khả.
Hiên Viên Thiên Tâm bắn mạnh đến, chộp lấy Tiêu Lãng, quay về Hiên Viên Thiên Nhất quát lớn nói:
- Đi.
Võ giả Hiên Viên gia vừa nghe, lập tức chạy trốn về bốn phương tám hướng. Trong thời khắc như vậy, người của Ma Vực lại đến? Hơn nữa, còn là mười Thần Tổ đỉnh phong. Không cần phải nói bọn họ tới kiếm tiện nghi, mọi người tập trung một chỗ sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn. Vậy không bằng chia nhau ra trốn còn có thể có cơ hội sống sót.
- Các hài nhi chạy mau, là ác ma Ma Vực.
Một thủ lĩnh người nửa gấu khác cũng kinh sợ rống lớn. Người Ma Vực là khủng bố nhất biển sao Hỗn Loạn. Xưa nay bọn họ đều dũng mãnh không sợ chết. Chuyện giết địch ba ngàn tự tổn thất tám trăm, bọn họ cũng sẽ sẽ không tiếc...
...
Sở dĩ hắn bảo Hiên Viên Thiên Tâm dẫn theo đám người Tiêu Lãng trốn, bởi vì sợ cuộc chiến với cấp bậc như vậy lan đến gần đám người Tiêu Lãng, Tiêu Lãng đáng thương chỉ là Bán Thần đỉnh phong, đừng nói là bị công kích, sợ là dư âm cũng sẽ đánh chết được?
Tiêu Lãng cũng hiểu rất rõ ràng điểm này, cho nên trầm mặc để Hiên Viên Thiên Tâm kéo bay đi. Mọi người không quay đầu lại, bay nhanh hết tốc lực. Trên mặt Hiên Viên Thiên Tâm không có chút chấn động lo lắng nào. Không biết hắn có niềm tin cường đại đối với phụ thân, hay giả vờ trấn định.
Mọi người một đường điên cuồng bay đi. Bên kia đã bắt đầu khai chiến. Cho dù mọi người đã bay ra ngoài mấy trăm dặm, nhưng tiếng nổ mạnh rung trời kia, và không gian liên tục chấn động có thể cảm nhận được rất rõ ràng.
- Đại nhân!
Một vài Thần Tổ vội vàng quay đầu lại nhìn. Nhưng Hiên Viên Thiên Tâm lạnh lùng nói:
- Nhìn cái gì? Tiến vào phi vân bàn đi tinh vực Trương Khả. Trương Khả Tinh Quân có quen biết với phụ thân. Phụ thân nói sẽ gặp nhau tại đó!
Bay ra xa như vậy, Hiên Viên Thiên Tâm cảm giác cũng tạm đủ. Hắn lấy ra một phi vân bàn bảo mọi người đi vào, mở địa đồ ra dò xét một chút, sau đó bay về phía tây nam.
Một đám người tiến vào trong phi vân bàn đều có chút lo lắng. Dù sao không có Thiên Tôn ở đây, bọn họ rất dễ dàng gặp phải nguy hiểm. Nhưng nếu Thiên Tôn Hiên Viên đã nói vậy, bọn họ cũng không dám chống lệnh. Không có bọn họ, Thiên Tôn Hiên Viên mới có thể không chút kiêng kỵ. Chí ít hắn đánh không lại, có thể dễ dàng bỏ trốn.
Tinh vực Trương Khả cách nơi này không xa, là tinh vực lớn nhất, gần Thần Vực nhất. Nơi đó là đại bàn của một trong bảy đại tinh quân tại biển sao Hỗn Loạn, Trương Khả Tinh Quân, cực kỳ an toàn.
Thiên Tôn Hiên Viên bảo mọi người đi tới nơi đó, xem như đã cân nhắc chu đáo.
Trầm mặc bay một hồi, Tiêu Lãng cũng không dám luyện hóa nguyên đan của hoang thú Toan Nghê. Không có Thiên Tôn Hiên Viên ở đây, bất kỳ lúc nào bọn họ cũng có thể gặp phải nguy hiểm. Một khi trong lúc luyện hóa khai chiến, không nói chết nhanh, ít nhất vừa bị đánh nát mất nguyên đan kia...
- Mọi người đừng lo lắng. Chỉ cần bay nửa tháng, chúng ta có thể đến tinh vực Trương Khả. Ở nơi đó tuyệt đối an toàn! Chúng ta ở bên trong chờ phụ thân trở về. Lấy thực lực của phụ thân thừa sức để tự vệ.
Hiên Viên Thiên Tâm an ủi mọi người vài câu, dường như cũng đang an ủi chính mình. Mọi người gật đầu, thi nhau cảnh giới xung quanh. Không có Thiên Tôn Hiên Viên ở đây, tất cả chỉ có thể trông cậy vào chính bọn họ.
Thật ra trên đường đi rất yên tĩnh. Mọi người lo lắng đề phòng bay bảy, tám ngày không gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào, Hiên Viên Thiên Tâm đối chiếu địa đồ cũng đánh rất nhiều tinh vực, sợ bị người ta chặn giết. Địa phương quỷ quái này một khi gặp phải cơ bản cũng sẽ phát sinh đại chiến...
Ngày thứ chín!
Hành trình bay yên tĩnh đó rốt cuộc đã bị đánh vỡ. Phía xa có ba chiếc phi vân bàn bay tới. Thoáng một cái, tim mọi người chợt co thắt lại.
Tiêu Lãng và Độc Long liếc mắt nhìn nhau. Hai người đều lau mồ hôi. Biển sao Hỗn Loạn tập trung cường giả của ba đại vực diện chung cực. Ở chỗ này Thần Quân chính là cặn bã...
Vèo!
Hiên Viên Thiên Tâm để bảo đảm, đã chủ động khống chế phi vân bàn bay vòng, tránh đường. Thời điểm thấy đối phương không thay đổi hướng, vẫn bay thẳng về phía trước, mọi người ở đây vừa thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên lại xảy ra biến đổi khác thường.
Vèo!
Một đại chưởng ấn đột ngột từ trong một chiếc phi vân bàn bay ra, đánh thẳng về phía phi vân bàn của bọn họ.
- Hừ!
Mắt Hiên Viên Thiên Tâm chợt lạnh xuống. Hắn nắm lấy Tiêu Lãng và Độc Long, bên ngoài thân thể phóng ra vòng bảo hộ bao phủ hai người. Các võ giả còn lại cũng lập tức phóng ra vòng bảo hộ.
Ầm!
Trong khoảnh khắc, phi vân bàn trúng phải chưởng ấn cưc lớn kia hóa thành hư vô. Mười hai thân thể hiện ra trong không trung. Hiên Viên Thiên Tâm ném Tiêu Lãng và Độc Long cho một cường giả Thần Tổ, trong tay xuất hiện một chiến đao, quay về mọi người quát lớn:
- Thiên Nhất, bảo vệ hai người. Những người còn lại, giết!
Chín đạo thân ảnh hóa thành lợi kiếm bay về phía phi vân bàn của đối phương. Phi vân bàn đối diện đột nhiên biến mất. Ở không trung lộ ra một đám võ giả. Tiêu Lãng vừa nhìn liền kinh ngạc một hồi.
Đối diện lại không phải là loài người. Tất cả đều người bán thú? Thân thể gần giống với con người, nhưng đầu lại là đầu gấu. Trên người đều là lông đen. Bàn tay cực lớn. Nhìn rất không tự nhiên.
Hiên Viên Thiên Nhất kéo theo Tiêu Lãng và Độc Long, thở ra một hơi nói:
- Là người của Yêu Vực. Cũng may chỉ có hơn ba mươi Thần Tổ. Thần Tổ đỉnh phong cũng không nhiều.
- Giết chết con người.
Những người nửa gấu này đều có thân thể vô cùng cao to, cao khoảng bốn, năm mét. Hai tay gấu giống như cây quạt sắt. Trong con ngươi đen đầy tàn ý. Hắn còn có thể mở miệng nói tiếng người? Trên người tất cả người nửa gấu phát ra ngọn lửa màu đen, vọt về phía chín người Hiên Viên Thiên Tâm. Tuy chỉ có bảy mươi, tám mươi người nhưng tản ra khí thế thiên quân vạn mã.
- Bàn Nhược Chưởng!
Hiên Viên Thiên Tâm đánh ra một Bàn Nhược Chưởng. Một đại chưởng ấn bảy màu như mộng như ảo lập tức lao ra, đánh về phía đám người nửa gấu kia. Tiêu Lãng rất nghi hoặc nhíu lông mày lại. Không phải mình đã nói cho hắn biết bí quyết dung hợp Thiên Cơ Bàn Nhược Chưởng rồi sao? Tại sao lâu như thế hắn vẫn không dung hợp được?
Hắn biết đâu rằng, không có trạng thái du hồn của hắn, Hiên Viên Thiên Tâm căn bản không thể nào dung hợp được. Thậm chí Hiên Viên Thiên Tâm đã sớm đưa bí quyết dung hợp cho Thiên Tôn Hiên Viên, nhưng vẫn không dung hợp ra được...
Các Thần Tổ còn lại cũng bắt đầu công kích. Sau một đợt công kích thật ra đã đánh khiến người nửa gấu của Yêu Vực kêu gào. Đám cường giả Thần Tổ người nửa gấu kia chỉ có hơn ba mươi người, còn lại đều là Thần Quân, sao có thể chống lại công kích của võ giả Thần Tổ đỉnh phong được? Thoáng một cái, bọn họ đã bị đánh chết, đánh trọng thương hơn hai mươi người...
- Đám người nửa gấu này có lực phòng ngự cường đại. Nhưng đám người đại nhân Thiên Tâm vẫn có thể dễ dàng chiến thắng!
Sắc mặt Hiên Viên Thiên Nhất đã có phần dễ coi hơn. Tiêu Lãng và Độc Long khẩn trương quan sát cuộc chiến. Loại chiến đấu cấp bậc như vậy, hai người căn bản không thể nhúng tay vào, còn cần người cố ý bảo vệ hai người.
Quả nhiên!
Hiên Viên Thiên Nhất phán đoán không sai. Phòng ngự người nửa gấu của Yêu Vực rất cường đại, nhưng công kích chỉ có một. Bọn họ chỉ dựa vào ngọn lửa màu đen bên ngoài thân để công kích, tốc độ chậm hơn rất nhiều. Chín người Hiên Viên Thiên Tâm giống như u hồn tiến vào trong đám người nửa gấu kia, không ngừng để lại từng thi thể của người nửa gấu.
Chiến thuật của bọn họ giống như lần trước, căn bản không giao phong với cường giả người nửa gấu Thần Tổ đỉnh phong, mà dựa vào tốc độ giết chết người nửa gấu có thực lực yếu hơn. Cứ như vậy một là có thể giảm bớt áp lực, hai là có thể chèn ép được sĩ khí của đối phương.
- Đi, đi, con người quá giảo hoạt!
Thủ lĩnh người nửa gấu nổi giận rống to, tiện tay đánh ra một ngọn lửa màu đen, khiến không gian đều bốc cháy, nhưng thân thể lại bay về phía xa.
Hiên Viên Thiên Tâm thở phào nhẹ nhõm. Cường giả người nửa gấu Thần Tổ phòng ngự quá cường đại. Nếu tiếp tục đấu chính là lưỡng bại câu thương. Nếu đối phương lui, bọn họ đương nhiên sẽ không quấy nhiễu.
Vèo!
Đúng lúc này, phía xa có năm phi vân bàn bay tới. Hiên Viên Thiên Tâm nhìn qua nhất thời sắc mặt tái nhợt, thân thể bắn mạnh trở lại, quát lớn:
- Mọi người chạy thoát thân đi. Có hơn mười cường giả Thần Tổ đỉnh phong của Ma Vực đến. Chia nhau ra chạy mau! Sau này tập hợp ở tinh vực Trương Khả.
Hiên Viên Thiên Tâm bắn mạnh đến, chộp lấy Tiêu Lãng, quay về Hiên Viên Thiên Nhất quát lớn nói:
- Đi.
Võ giả Hiên Viên gia vừa nghe, lập tức chạy trốn về bốn phương tám hướng. Trong thời khắc như vậy, người của Ma Vực lại đến? Hơn nữa, còn là mười Thần Tổ đỉnh phong. Không cần phải nói bọn họ tới kiếm tiện nghi, mọi người tập trung một chỗ sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn. Vậy không bằng chia nhau ra trốn còn có thể có cơ hội sống sót.
- Các hài nhi chạy mau, là ác ma Ma Vực.
Một thủ lĩnh người nửa gấu khác cũng kinh sợ rống lớn. Người Ma Vực là khủng bố nhất biển sao Hỗn Loạn. Xưa nay bọn họ đều dũng mãnh không sợ chết. Chuyện giết địch ba ngàn tự tổn thất tám trăm, bọn họ cũng sẽ sẽ không tiếc...
...
/1202
|