Hiên Viên Thiên Tâm bị thương rất nghiêm trọng. Quan trọng nhất là thân thể bản nguyên của hắn tiêu hao quá nhiều, năng lượng Tử Phủ trong đan điền hắn gần như đã tiêu hao hơn nửa, cực kỳ suy yếu. Chắc hẳn khi đánh ra một chưởng cuối cùng đã dùng hết khí lực toàn thân.
Lục phủ ngũ tạng của hắn chịu thương tích nghiêm trọng, xương cốt toàn thân bị gãy hơn nửa. Rất nhiều bắp thịt đều bị hoại tử.
Sau khi Tiêu Lãng dò xét tình huống của hắn, không tránh khỏi cảm khái về thân thể cường đại của cường giả Thần. Tiêu Lãng cho hắn dùng một viên đan dược, dẫn theo hắn trốn vào trong hang chuột, tiếp để đám hoang thú chuột tra xét, chờ sau khi hắn tỉnh táo lại rồi tính tiếp.
Tiêu Lãng cũng không dám dùng năng lượng bên trong thân thể mình giúp Hiên Viên Thiên Tâm chữa thương, cứ chờ hắn tự động phục hồi.
Hiên Viên Thiên Tâm ngất đi, tốc hộ hồi phục rất chậm. Đợi một ngày, Tiêu Lãng bảo Độc Long để ý. Hắn lại bế quan, trước tiên luyện hóa tất cả tử thánh thạch rồi nói sau. Hiện tại có Hiên Viên Thiên Tâm ở đây, cuối cùng tình hình cũng coi như có một ít cơ hội chuyển mình.
Sau mười ngày, Tiêu Lãng luyện hóa hết hơn mười vạn tử thánh thạch còn lại, Hiên Viên Thiên Tâm rốt cuộc đã tỉnh lại. Chỉ có điều hắn vẫn rất suy yếu, cũng không muốn nói chuyện với Tiêu Lãng, ngồi xếp bằng vận công chữa thương.
Sau một ngày rưỡi, hắn rốt cuộc mở mắt ra, nhìn thấy Tiêu Lãng và Độc Long đang chăm chú nhìn mình. Hắn cười khổ một tiếng nói:
- Tiêu Lãng, lần này không phải nhờ có ngươi, ta thật sự sẽ xong đời. Người Ma Vực quá mức quái đản, lại truy sát ta suốt hai tháng.
Tiêu Lãng thầm nói quả nhiên là như vậy. Hai tháng qua Hiên Viên Thiên Tâm không bị giết chết, xem như vận khí hắn đã nghịch thiên.
Tiêu Lãng khẽ hỏi:
- Đại nhân Thiên Nhất thế nào?
- Không biết!
Sắc mặt Hiên Viên Thiên Tâm trở nên ảm đạm, cúi đầu than thở:
- Hai người điên Ma Vực này cũng là Thần Tổ đỉnh phong, thực lực tương tự như chúng ta, nhưng khi giao chiến lại hoàn toàn dũng mãnh không sợ chết. Chúng ta rất nhanh đã bị áp chế. Ta chỉ có thể cùng Thiên Nhất lần lượt dẫn theo một tên điên trốn thoát, đề phòng liên lụy tới các ngươi. Ta chạy quanh hơn mười tinh vực gần đó, còn trà trộn vào mấy tinh vực nhỏ, ý đồ khiến người trong tinh vực kia chặn giết tên Ma Vực điên. Kết quả tên điên kia sau khi giết chết phần lớn cường giả trong mấy tinh vực nhỏ đó, lại tục cắn ta không tha. Chúng ta xoay chuyển trong hơn mười tinh vực gần đó mấy chục vòng, số người bị tên điên này giết chết ít nhất phải lên tới ngàn vạn...
Tiêu Lãng và Độc Long nhìn nhau, thầm nói võ giả Ma Vực hung tàn và điên cuồng. Tiêu Lãng trầm mặc một lát nói:
- Đại nhân, tiếp theo làm sao bây giờ?
- Chờ thương thế ta tốt hơn, sẽ lập tức đi tinh vực Trương Khả rồi nói sau!
Hiên Viên Thiên Tâm nhắm mắt bắt đầu tiếp tục trị thương. Nhưng ngay lập tức hắn lại mở mắt nói:
- Tiêu Lãng, ngươi có thể luyện hóa tử thánh thạch trong nhẫn không gian của Thần Tổ Ma Vực kia. Những thứ khác không nên động loạn. Đồ của Ma Vực đều rất quỷ dị. Đến lúc đó để phụ thân giám định rồi nói sau.
Tiêu Lãng gật đầu. Hắn biết Hiên Viên Thiên Tâm nói vậy không phải vì ham muốn những thứ kia, chỉ thật lòng muốn nhắc nhở mình. Thật ra Tiêu Lãng cũng nghĩ tới thi thể một Thần Tổ Ma Vực trong nhẫn không gian của mình.
Hắn dùng thần thức tra xét tiến vào trong nhẫn không gian, cảm nhận được sau khi Thần Tổ Ma Vực kia chết có một khí tức tản ra khiến người ta không thoải mái. Hắn cũng không dám lộn xộn, chỉ lấy nhẫn không gian của Thần Tổ Ma Vực kia ra.
- Gia hỏa tốt!
Trong nhẫn không gian của Thần Tổ Ma Vực không nhiều tử thánh thạch, nhưng bên trong lại có vố số nhẫn không gian khác. Cũng không biết hắn giết bao nhiêu võ giả, cướp giật bao nhiêu nhẫn không gian? Đương nhiên bên trong còn có một vài thứ có bảy tám phần quỷ dị, Tiêu Lãng không dám tùy tiện động vào.
- Độc Long, đến giúp đỡ!
Tiêu Lãng lấy vô số nhẫn không gian bên trong ra, chất thành một núi nhỏ. Hắn cùng Độc Long bắt đầu lần lượt lấy đồ từ trong nhẫn không gian ra.
- Oa, phát tài!
Kèm theo từng bảo vật được lấy từ trong mỗi cái nhẫn không gian ra, bọn họ nhìn thấy vô số tử thánh thạch chất đầy trong huyệt động. Tiêu Lãng và Độc Long đều kinh ngạc kêu lên. Những tử thánh thạch trong nhẫn không gian này không phải quá nhiều. Có vài cái có mấy ngàn, có cái có mấy vạn. Cái nhiều nhất có hơn mười vạn. Đương nhiên cũng chỉ có mấy cái ít.
Nhưng nhẫn không gian quá nhiều, ít nhất có trăm vạn cái. Cho dù tính bình quân xuống, trong mỗi một chiếc có một trăm viên tử thánh thạch, tổng lại cũng tương đương với ngàn vạn tử thánh thạch...
- Oa, chủ nhân của cái nhẫn không gian này nhất định là Thần Tổ, bên trong lại có gần trăm vạn tử thánh thạch!
Độc Long đột nhiên sợ hãi kêu lên một tiếng. Tiêu Lãng nhìn thấy vô số tử thánh thạch bay ra, vội vàng vận dụng nhẫn không gian của mình thu tất cả tử thánh thạch vào. Nhiều tử thánh thạch như vậy tản mát ra năng lượng, nếu như vừa vặn gần đó có cường giả đi ngang qua cảm ứng được, vậy thì phiền toái...
Suốt hai canh giờ, Tiêu Lãng và Độc Long cuối cùng đã dọn xong tất cả nhẫn không gian. Thật ra không có bảo vật gì lợi hại, nhưng số lượng tử thánh thạch lại làm cho hai người trợn mắt líu lưỡi.
Một ngàn tám trăm vạn!
Tiêu Lãng không biết Thần Tổ Ma Vực này rốt cuộc đã giết chết bao nhiêu người? Chắc hẳn trong lúc hắn truy sát Hiên Viên Thiên Tâm lần này, giết người nhận được nhẫn không gian, nên không kịp luyện hóa tử thánh thạch bên trong...
- Khởi công!
Tiêu Lãng lấy ra mấy trăm vạn tử thánh thạch ném cho Độc Long. Hắn lại bế quan. Có nhiều tử thánh thạch như thế, đủ để hắn tu luyện khiến năng lượng kim châu trong huyệt đạo tăng lên kích thước năm hạt đậu tương. Đến lúc đó hắn sẽ khiến năng lượng biến đổi về chất trở thành Tử Phủ, lực công kích của hắn tuyệt đối có thể nâng thêm một cấp bậc.
Độc Long được chia tử thánh thạch nhưng không có cơ hội tu luyện. Hắn phải hộ pháp. Chỉ có điều hắn thật ra hoàn toàn không để ý. Hắn vẫn âm thầm cảm thấy hưng phấn. Theo chủ nhân này quả nhiên không sai. Ngươi xem bây giờ không phải là tốt hơn so với đám người Tiểu Đao, Vô Ngân sao?
Tiêu Lãng tu luyện năm ngày, lại bị Hiên Viên Thiên Tâm cắt ngang. Hắn đã hoàn toàn hồi phục, đứng lên vung tay quả quyết nói:
- Đi, đi tinh vực Trương Khả. Chắc hẳn phụ thân đang nóng lòng chờ.
Ba người lập tức đi ra khỏi hang chuột. Hiên Viên Thiên Tâm lấy ra một phi vân bàn, ba người đi vào phi vân bàn rời đi. Nơi đây cách tinh vực Trương Khả không xa. Sau khi sử dụng phi vân bàn của Hiên Viên Thiên Tâm, chỉ cần bay bốn, năm ngày. Đương nhiên cũng phải xem có thể thuận buồm xuôi gió hay không...
Sau khi Tiêu Lãng đi vào, lại bế quan. Độc Long cũng bế quan. Giờ phút này chỉ có ba người bọn họ, cũng không ai biết mấy ngày này bọn họ có thể gặp phải nguy hiểm hay không. Trên người có nhiều tử thánh thạch như vậy không luyện hóa để cũng uổng, hơn nữa đến lúc đó bị giết sẽ khiến kẻ khác chiếm tiện nghi. Vậy chẳng thà cố gắng tăng cường thêm một phần thực lực thì tốt hơn.
Vèo!
Phi vân bàn một đường phá không rời đi. Hiên Viên Thiên Tâm dùng thần thức tra xét tình hình xung quanh. Hắn cảm thấy có phần giống như đang đi trên băng mỏng. Chủ yếu là dẫn theo Tiêu Lãng, đây cũng là hy vọng phục sinh cho Hiên Viên Thiên Vũ!
- Ồ? Có người đang chiến đấu?
Bọn họ một đường bình an bay được hai ngày, sắc mặt Hiên Viên Thiên Tâm đột nhiên biến đổi. Hắn lập tức khống chế phi vân bàn bay sang bên trái. Phía trước truyền đến từng đợt sóng chấn động không gian. Rõ ràng có người đang khai chiến. Giây phút như vậy hắn tất nhiên không dám tới gần.
Tiêu Lãng và Độc Long đều bị giật mình tỉnh lại, vẻ mặt cũng trở nên khẩn trương, sử dụng thần thức tra xét xung quanh, dù thần thức của bọn họ kém xa so với Hiên Viên Thiên Tâm.
Quả nhiên, thời điểm phi vân bàn bay sang bên trái, Tiêu Lãng tra xét được không trung phía bên phải có chút sóng chấn động không gian nhẹ.
Tiêu Lãng đang thầm nói Hiên Viên Thiên Tâm có thần thức cường đại, Hiên Viên Thiên Tâm lại đột nhiên thầm mắng:
- Cứt chó! Tại sao vận khí lại xui xẻo như vậy? Không ngờ lại trốn về phía này?
Vèo!
Hiên Viên Thiên Tâm khống chế phi vân bàn tăng tốc độ bay về phía trái, hiển nhiên muốn tránh cuộc chiến đấu bên kia.
Thần thức hai người Tiêu Lãng không mạnh, căn bản không tra xét được tình hình chỉ có thể âm thầm cảnh giới, cầu khẩn cuộc chiến đấu bên kia không lan đến bên này.
Vèo!
Ai biết sau một khắc, sát khí trên người Hiên Viên Thiên Tâm lóe lên, lại khống chế phi vân bàn bay trở lại, lao về phía trung tâm chiến trường.
- A? Đại nhân, chuyện này...
Tiêu Lãng nhìn thấy giống như lọt vào trong sương mù. Hiên Viên Thiên Tâm lại quát lớn:
- Tiêu Lãng, đợi lát nữa các ngươi ở trong phi vân bàn không nên cử động. Là đám người Thiên Minh Thiên Cương đang chiến đấu, ta muốn đi giúp bọn họ một tay!
Lục phủ ngũ tạng của hắn chịu thương tích nghiêm trọng, xương cốt toàn thân bị gãy hơn nửa. Rất nhiều bắp thịt đều bị hoại tử.
Sau khi Tiêu Lãng dò xét tình huống của hắn, không tránh khỏi cảm khái về thân thể cường đại của cường giả Thần. Tiêu Lãng cho hắn dùng một viên đan dược, dẫn theo hắn trốn vào trong hang chuột, tiếp để đám hoang thú chuột tra xét, chờ sau khi hắn tỉnh táo lại rồi tính tiếp.
Tiêu Lãng cũng không dám dùng năng lượng bên trong thân thể mình giúp Hiên Viên Thiên Tâm chữa thương, cứ chờ hắn tự động phục hồi.
Hiên Viên Thiên Tâm ngất đi, tốc hộ hồi phục rất chậm. Đợi một ngày, Tiêu Lãng bảo Độc Long để ý. Hắn lại bế quan, trước tiên luyện hóa tất cả tử thánh thạch rồi nói sau. Hiện tại có Hiên Viên Thiên Tâm ở đây, cuối cùng tình hình cũng coi như có một ít cơ hội chuyển mình.
Sau mười ngày, Tiêu Lãng luyện hóa hết hơn mười vạn tử thánh thạch còn lại, Hiên Viên Thiên Tâm rốt cuộc đã tỉnh lại. Chỉ có điều hắn vẫn rất suy yếu, cũng không muốn nói chuyện với Tiêu Lãng, ngồi xếp bằng vận công chữa thương.
Sau một ngày rưỡi, hắn rốt cuộc mở mắt ra, nhìn thấy Tiêu Lãng và Độc Long đang chăm chú nhìn mình. Hắn cười khổ một tiếng nói:
- Tiêu Lãng, lần này không phải nhờ có ngươi, ta thật sự sẽ xong đời. Người Ma Vực quá mức quái đản, lại truy sát ta suốt hai tháng.
Tiêu Lãng thầm nói quả nhiên là như vậy. Hai tháng qua Hiên Viên Thiên Tâm không bị giết chết, xem như vận khí hắn đã nghịch thiên.
Tiêu Lãng khẽ hỏi:
- Đại nhân Thiên Nhất thế nào?
- Không biết!
Sắc mặt Hiên Viên Thiên Tâm trở nên ảm đạm, cúi đầu than thở:
- Hai người điên Ma Vực này cũng là Thần Tổ đỉnh phong, thực lực tương tự như chúng ta, nhưng khi giao chiến lại hoàn toàn dũng mãnh không sợ chết. Chúng ta rất nhanh đã bị áp chế. Ta chỉ có thể cùng Thiên Nhất lần lượt dẫn theo một tên điên trốn thoát, đề phòng liên lụy tới các ngươi. Ta chạy quanh hơn mười tinh vực gần đó, còn trà trộn vào mấy tinh vực nhỏ, ý đồ khiến người trong tinh vực kia chặn giết tên Ma Vực điên. Kết quả tên điên kia sau khi giết chết phần lớn cường giả trong mấy tinh vực nhỏ đó, lại tục cắn ta không tha. Chúng ta xoay chuyển trong hơn mười tinh vực gần đó mấy chục vòng, số người bị tên điên này giết chết ít nhất phải lên tới ngàn vạn...
Tiêu Lãng và Độc Long nhìn nhau, thầm nói võ giả Ma Vực hung tàn và điên cuồng. Tiêu Lãng trầm mặc một lát nói:
- Đại nhân, tiếp theo làm sao bây giờ?
- Chờ thương thế ta tốt hơn, sẽ lập tức đi tinh vực Trương Khả rồi nói sau!
Hiên Viên Thiên Tâm nhắm mắt bắt đầu tiếp tục trị thương. Nhưng ngay lập tức hắn lại mở mắt nói:
- Tiêu Lãng, ngươi có thể luyện hóa tử thánh thạch trong nhẫn không gian của Thần Tổ Ma Vực kia. Những thứ khác không nên động loạn. Đồ của Ma Vực đều rất quỷ dị. Đến lúc đó để phụ thân giám định rồi nói sau.
Tiêu Lãng gật đầu. Hắn biết Hiên Viên Thiên Tâm nói vậy không phải vì ham muốn những thứ kia, chỉ thật lòng muốn nhắc nhở mình. Thật ra Tiêu Lãng cũng nghĩ tới thi thể một Thần Tổ Ma Vực trong nhẫn không gian của mình.
Hắn dùng thần thức tra xét tiến vào trong nhẫn không gian, cảm nhận được sau khi Thần Tổ Ma Vực kia chết có một khí tức tản ra khiến người ta không thoải mái. Hắn cũng không dám lộn xộn, chỉ lấy nhẫn không gian của Thần Tổ Ma Vực kia ra.
- Gia hỏa tốt!
Trong nhẫn không gian của Thần Tổ Ma Vực không nhiều tử thánh thạch, nhưng bên trong lại có vố số nhẫn không gian khác. Cũng không biết hắn giết bao nhiêu võ giả, cướp giật bao nhiêu nhẫn không gian? Đương nhiên bên trong còn có một vài thứ có bảy tám phần quỷ dị, Tiêu Lãng không dám tùy tiện động vào.
- Độc Long, đến giúp đỡ!
Tiêu Lãng lấy vô số nhẫn không gian bên trong ra, chất thành một núi nhỏ. Hắn cùng Độc Long bắt đầu lần lượt lấy đồ từ trong nhẫn không gian ra.
- Oa, phát tài!
Kèm theo từng bảo vật được lấy từ trong mỗi cái nhẫn không gian ra, bọn họ nhìn thấy vô số tử thánh thạch chất đầy trong huyệt động. Tiêu Lãng và Độc Long đều kinh ngạc kêu lên. Những tử thánh thạch trong nhẫn không gian này không phải quá nhiều. Có vài cái có mấy ngàn, có cái có mấy vạn. Cái nhiều nhất có hơn mười vạn. Đương nhiên cũng chỉ có mấy cái ít.
Nhưng nhẫn không gian quá nhiều, ít nhất có trăm vạn cái. Cho dù tính bình quân xuống, trong mỗi một chiếc có một trăm viên tử thánh thạch, tổng lại cũng tương đương với ngàn vạn tử thánh thạch...
- Oa, chủ nhân của cái nhẫn không gian này nhất định là Thần Tổ, bên trong lại có gần trăm vạn tử thánh thạch!
Độc Long đột nhiên sợ hãi kêu lên một tiếng. Tiêu Lãng nhìn thấy vô số tử thánh thạch bay ra, vội vàng vận dụng nhẫn không gian của mình thu tất cả tử thánh thạch vào. Nhiều tử thánh thạch như vậy tản mát ra năng lượng, nếu như vừa vặn gần đó có cường giả đi ngang qua cảm ứng được, vậy thì phiền toái...
Suốt hai canh giờ, Tiêu Lãng và Độc Long cuối cùng đã dọn xong tất cả nhẫn không gian. Thật ra không có bảo vật gì lợi hại, nhưng số lượng tử thánh thạch lại làm cho hai người trợn mắt líu lưỡi.
Một ngàn tám trăm vạn!
Tiêu Lãng không biết Thần Tổ Ma Vực này rốt cuộc đã giết chết bao nhiêu người? Chắc hẳn trong lúc hắn truy sát Hiên Viên Thiên Tâm lần này, giết người nhận được nhẫn không gian, nên không kịp luyện hóa tử thánh thạch bên trong...
- Khởi công!
Tiêu Lãng lấy ra mấy trăm vạn tử thánh thạch ném cho Độc Long. Hắn lại bế quan. Có nhiều tử thánh thạch như thế, đủ để hắn tu luyện khiến năng lượng kim châu trong huyệt đạo tăng lên kích thước năm hạt đậu tương. Đến lúc đó hắn sẽ khiến năng lượng biến đổi về chất trở thành Tử Phủ, lực công kích của hắn tuyệt đối có thể nâng thêm một cấp bậc.
Độc Long được chia tử thánh thạch nhưng không có cơ hội tu luyện. Hắn phải hộ pháp. Chỉ có điều hắn thật ra hoàn toàn không để ý. Hắn vẫn âm thầm cảm thấy hưng phấn. Theo chủ nhân này quả nhiên không sai. Ngươi xem bây giờ không phải là tốt hơn so với đám người Tiểu Đao, Vô Ngân sao?
Tiêu Lãng tu luyện năm ngày, lại bị Hiên Viên Thiên Tâm cắt ngang. Hắn đã hoàn toàn hồi phục, đứng lên vung tay quả quyết nói:
- Đi, đi tinh vực Trương Khả. Chắc hẳn phụ thân đang nóng lòng chờ.
Ba người lập tức đi ra khỏi hang chuột. Hiên Viên Thiên Tâm lấy ra một phi vân bàn, ba người đi vào phi vân bàn rời đi. Nơi đây cách tinh vực Trương Khả không xa. Sau khi sử dụng phi vân bàn của Hiên Viên Thiên Tâm, chỉ cần bay bốn, năm ngày. Đương nhiên cũng phải xem có thể thuận buồm xuôi gió hay không...
Sau khi Tiêu Lãng đi vào, lại bế quan. Độc Long cũng bế quan. Giờ phút này chỉ có ba người bọn họ, cũng không ai biết mấy ngày này bọn họ có thể gặp phải nguy hiểm hay không. Trên người có nhiều tử thánh thạch như vậy không luyện hóa để cũng uổng, hơn nữa đến lúc đó bị giết sẽ khiến kẻ khác chiếm tiện nghi. Vậy chẳng thà cố gắng tăng cường thêm một phần thực lực thì tốt hơn.
Vèo!
Phi vân bàn một đường phá không rời đi. Hiên Viên Thiên Tâm dùng thần thức tra xét tình hình xung quanh. Hắn cảm thấy có phần giống như đang đi trên băng mỏng. Chủ yếu là dẫn theo Tiêu Lãng, đây cũng là hy vọng phục sinh cho Hiên Viên Thiên Vũ!
- Ồ? Có người đang chiến đấu?
Bọn họ một đường bình an bay được hai ngày, sắc mặt Hiên Viên Thiên Tâm đột nhiên biến đổi. Hắn lập tức khống chế phi vân bàn bay sang bên trái. Phía trước truyền đến từng đợt sóng chấn động không gian. Rõ ràng có người đang khai chiến. Giây phút như vậy hắn tất nhiên không dám tới gần.
Tiêu Lãng và Độc Long đều bị giật mình tỉnh lại, vẻ mặt cũng trở nên khẩn trương, sử dụng thần thức tra xét xung quanh, dù thần thức của bọn họ kém xa so với Hiên Viên Thiên Tâm.
Quả nhiên, thời điểm phi vân bàn bay sang bên trái, Tiêu Lãng tra xét được không trung phía bên phải có chút sóng chấn động không gian nhẹ.
Tiêu Lãng đang thầm nói Hiên Viên Thiên Tâm có thần thức cường đại, Hiên Viên Thiên Tâm lại đột nhiên thầm mắng:
- Cứt chó! Tại sao vận khí lại xui xẻo như vậy? Không ngờ lại trốn về phía này?
Vèo!
Hiên Viên Thiên Tâm khống chế phi vân bàn tăng tốc độ bay về phía trái, hiển nhiên muốn tránh cuộc chiến đấu bên kia.
Thần thức hai người Tiêu Lãng không mạnh, căn bản không tra xét được tình hình chỉ có thể âm thầm cảnh giới, cầu khẩn cuộc chiến đấu bên kia không lan đến bên này.
Vèo!
Ai biết sau một khắc, sát khí trên người Hiên Viên Thiên Tâm lóe lên, lại khống chế phi vân bàn bay trở lại, lao về phía trung tâm chiến trường.
- A? Đại nhân, chuyện này...
Tiêu Lãng nhìn thấy giống như lọt vào trong sương mù. Hiên Viên Thiên Tâm lại quát lớn:
- Tiêu Lãng, đợi lát nữa các ngươi ở trong phi vân bàn không nên cử động. Là đám người Thiên Minh Thiên Cương đang chiến đấu, ta muốn đi giúp bọn họ một tay!
/1202
|