- Tìm, tất cả tìm cho bản tôn, dù có lật tung Ma Lĩnh lên cũng phải tìm hắn cho ta!
Tiêu Lãng đột nhiên biến mất làm võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực thấy mặt nóng rát. Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực để Tiêu Lãng trốn tháot trước mặt nhiều con dân như vậy, gã không giết hắn thì sao đứng vững gót chân trên các Ma Lĩnh xung quanh? Nếu truyền ra sẽ bị mấy Ma Tôn khác cười chết.
Mấy vạn võ giả của Ma Vực đứng xung quanh lập tức bay đi, phóng ra ma khí bao phủ mặt đất, bầu trời. Thậm chí có nhiều võ giả của Ma Vực thẩm thấu ma khí vào lòng đất vạn dặm. Nơi ma khí đi qua, Tiêu Lãng tuyệt đối không thể giấu người được.
Trên người Ma Tôn Ma Vực cũng phát ra khói đen bao phủ mấy vạn dặm địa vực, dò xét bốn phương tám hướng. Thực lực của Tiêu Lãng đạt đến Thiên Tôn nhưng tuyệt đối không biết địa na di, hơn nữa mới rồi trên không trung chẳng có một chút rung động thì sao có thể là thần thông đại na di của Thiên Tôn Thần Vực?
Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực lấy ra lệnh bài Ma Tôn truyền tin cho toàn bộ thành chủ thành trì xung quanh, triệu tập vô số võ giả của Ma Vực bày ra thiên la địa võng trong ma Lĩnh của gã, tìm kiếm Tiêu Lãng. Không giết chết Tiêu Lãng, ăn sống nuốt tươi hắn thì võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực không nuốt trôi cục nghẹn này được.
Vù vù vù vù vù!
Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực mang lên khói đen che trời rợp đất điều tra phạm vi trăm vạn dặm nhưng không phát hiện gì, khi gã định buông xuôi thì lệnh bài truyền tin sáng lên. Phía đông Ma Lĩnh của võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực có một võ giả của Ma Vực phát hiện hơi thở võ giả của Thần Vực.
- Sao có thể như vậy?
Vẻ mặt võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực kinh ngạc, trong mắt tam giác lóe ánh sáng đỏ, mặt rậm rạp lông đen co giật. Địa điểm báo tin võ giả của Thần Vực xuất hiện cách chỗ này ngàn vạn dặm, sao Tiêu Lãng có thể đến ngay trong chớp mắt? Không lẽ có võ giả của Thần Vực thứ hai?
- Chẳng lẽ là đại na di? Nhưng sao không có bất cứ không gian dao động?
Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực nghi hoặc lầm bầm. Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực từng nghe thấy đại na di của Thiên Tôn Thần Vực, bản thân gã cũng biết thân thông tương tự. Khi võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực phiêu bạt ở Tinh Hải Hỗn Loạn từng đánh nhau mấy trận với Thiên Tôn Thần Vực, có giết vài người. Đại na di cần thời gian, không gian sẽ có dao động, sẽ xuất hiện hố đen nhỏ. Nhưng lúc nãy không gian không chút khác lạ, Tiêu Lãng bỗng nhiên biến mất.
Vù vù vù vù vù!
Mắt tam giác đỏ lại chớp lóe, khói đen cuồn cuộn trên không trung. Rất nhanh trên bầu trời xuất hiện một hố đen nhỏ, võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực rít gào bay vào, gã cũng sử dụng đại na di.
Khi võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực nhanh chóng truyền tấn đến nơi thì quanh đó đã lật trời, vô số võ giả của Ma Vực lùng sục nhưng không thu hoạch được gì.
Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực giận dữ túm lấy võ giả Thần Tổ cảnh Ma Vực, quát to:
- Người ở đâu?
Võ giả Thần Tổ cảnh Ma Vực kinh khủng lắc đầu, võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực giận dữ xé rách gã ra ném vào miệng nhai nhóp nhép.
Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực vừa nhai vừa dùng ma khí dò xét xung quanh, nhanh chóng cảm ứng được hơi thở Tiêu Lãng để lại trong không gian.
- Là hắn, là hơi thở võ giả của Thần Vực kia!
Vẻ mặt võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực như gặp quỷ, võ giả của Thần Vực kia thật sự có loại thần thông quái dị bỗng nhiên di động, chớp mắt đi ra ngàn vạn dặm, thần thông quái dị không chút báo trước.
Vù vù vù vù vù!
Khói đen từ người võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực cuồn cuộn bốn phương nghiền nát vô số võ giả của Ma Vực xung quanh, đập nát nhiều sơn phong. Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực biết dựa vào chính gã không thể bắt giữ Tiêu Lãng, thần thông này có thể chạy khỏi tầm mắt gã, cho dù có tìm được hắn thì cũng không thể giết chết.
Vù vù vù vù vù!
Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực nhanh chóng bay vào trong một tòa thành trì, chuyện lớn như vậy phải báo lên trên. Phải báo lên cho Chí Cao Thần của Ma Vực, để Chí Cao Thần hoặc mấy người mạnh nhất Ma Vực ra tay mới giết chết Tiêu Lãng được.
- Ha ha ha ha ha ha!
Cách chỗ đó mấy ngàn vạn dặm, trên đỉnh một ngọn núi, Tiêu Lãng đột nhiên xuất hiện. Tiêu Lãng đứng trên đỉnh núi, ngửa đầu cười dài. Đời này Tiêu Lãng chưa từng sung sướng như vậy, vốn tưởng chết chắc không ngờ chạy thoát khỏi miệng cọp.
Tiêu Lãng cực kỳ tự tin, chắc lần này hắn có thể sống sót trở về Thần Vực.
Tình Không!
Tàn hồn Bệ Ngạn thú không lừa Tiêu Lãng, trong hồn châu của nó đúng là bao gồm chí lý thiên địa. Vốn tưởng một bức thế giới diễn hóa và thiên đạo phong Tiêu Lãng cảm ngộ đã là rất siêu rồi, nhưng vào giây phút nguy hiểm nhất kia cho hắn cảm ngộ Tình Đạo đệ bát cảnh, Tình Không.
Đó là một thần thông cực kỳ siêu phàm, có thể xuyên qua hư không, cùng loại với đại na di nhưng mạnh hơn đại na di. Tình Không gần giống với thuấn di mà thanh Mộc Thạch ở Thiên Châu cảm ngộ được nhưng càng nhanh hơn, gần như một ý niệm là có thể vượt qua ngàn vạn dặm.
Thương hải tang điền, vạn sự thành không!
Hết thảy đều thành không, biến thành hư vô. Cự ly như vậy đã không còn là khoảng cách, một bước đi ra nửa thước, tự nhiên cũng có thể vượt qua ngàn vạn dặm. Nếu linh hồn của Tiêu Lãng đủ cường đại, hắn có thể một bước vượt qua nguyên Ma Vực. Thế giới biến thành một bức tranh trong mắt Tiêu Lãng, từ một điểm xuyên qua điểm khác chỉ trong một ý niệm.
- Ba ngàn thiên đạo, đạo đạo liên thông, từng đường đại đạo thông thần, người xưa thật sự không lừa ta.
Tiêu Lãng thổn thức thở dài. Tiêu Lãng bỗng ngộ ra, hoàn toàn cảm ngộ Mạch Lạc Đồ Đại Đạo Thụ khiến thực lực của hắn tăng lên, khi cảm ngộ tranh thế giới diễn hóa thì khiến hắn thiên đạo cảm ngộ đến mức độ cực sâu.
Năng lượng thân thể và Tình Đạo phối hợp tiến bộ, thực lực của Tiêu Lãng sẽ tăng tiến vùn vụt.
Tất nhiên muốn Tiêu Lãng giết chết Long Ngạo Chí Cao Thần thì vẫn chỉ là chuyện nhảm.
Không nói gì khác, cho dù Tiêu Lãng đột phá Chí Cao Thần thì sao? Chí Cao Thần có thể giết Chí Cao Thần không? Hiển nhiên là không thể! Nếu không thì thiên hạ này sẽ không có hai mươi mốt vị Chí Cao Thần. Chí Cao Thần có thực lực mạnh nhất sớm thống nhất thế giới hỗn độn, trở thành chúa tể rồi.
Tiêu Lãng lắc đầu khiến mình không nghĩ nhiều nữa. Tiêu Lãng nghỉ ngơi giây lát, cảm thấy tinh thần hết mệt mỏi. Tiêu Lãng thấy phương xa có mấy võ giả của Ma Vực bay tới gần, hắn lại na di hướng đông.
Vù vù vù vù vù!
Tiêu Lãng liên tục sử dụng Tình Không năm, sáu lần, hắn xuất hiện trong một khu rừng rậm. Thần thức của Tiêu Lãng tra xét một phen, xác định không có bất cứ nguy hiểm gì, hắn chui xuống đất đến vạn dặm thì dùng Hạt Huyết Thạch, Hắc Huyết Thạch xây dựng một mật thất rồi mới nhắm mắt nằm ngủ bên trong.
Tình Không làm hao phí lực lượng tinh thần rất nhiều. Tiêu Lãng không biết hiện đang ở chỗ nào trong Ma Vực, chỉ biết đại na di mãi về hướng đông. Giờ phút này, Tiêu Lãng mệt như chó, cần nghỉ ngơi, nếu bị kẻ địch phát hiện thì rất nguy hiểm.
Tiêu Lãng ngủ say dưới lòng đất nhưng không biết Ma Vực lật tung trời.
Ma Tôn kia báo cáo sự việc lên trên, Chí Cao Thần không quá chú tâm. Dù sao Tiêu Lãng không giết dân chúng Ma Vực quy mô lớn, thân phận như các Chí Cao Thần của Ma Vực khinh thường ra tay.
Nhưng việc này khiến toàn bộ Ma Tôn của Ma Vực giận dữ. Một võ giả của Thần Vực đột nhiên xuất hiện trong vùng đất Ma Vực, giết nhiều người Ma Vực rồi vỗ mông định rời đi? Nếu truyền ra ngoài thì Ma Vực mất hết mặt mũi. Không nói đến võ giả của Thần Vực, chắc yêu tộc, bảy Tinh Quân Tinh Hải Hỗn Loạn sẽ cười đến rụng răng.
Thế là vô số mệnh lệnh phát ra như bông tuyết, toàn bộ dân chúng Ma Vực lùng sục bốn phương tám hướng. Vô số võ giả Thiên Tôn của Ma Vực đợi lệnh từng giây từng phút, chỉ cần biết tin Tiêu Lãng là lập tức đại na di giết hắn ngay.
Đúng là Tiêu Lãng có thể đại na di và tốc độ cực nhanh, nhưng có một số võ giả Thiên Tôn của Ma Vực có loại thần thông tỏa định không gian. Chỉ cần tìm ra Tiêu Lãng, để một đám Ma Tôn nhào lên phong ấn không gian là hắn không có chỗ trốn.
Tiêu Lãng đột nhiên biến mất làm võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực thấy mặt nóng rát. Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực để Tiêu Lãng trốn tháot trước mặt nhiều con dân như vậy, gã không giết hắn thì sao đứng vững gót chân trên các Ma Lĩnh xung quanh? Nếu truyền ra sẽ bị mấy Ma Tôn khác cười chết.
Mấy vạn võ giả của Ma Vực đứng xung quanh lập tức bay đi, phóng ra ma khí bao phủ mặt đất, bầu trời. Thậm chí có nhiều võ giả của Ma Vực thẩm thấu ma khí vào lòng đất vạn dặm. Nơi ma khí đi qua, Tiêu Lãng tuyệt đối không thể giấu người được.
Trên người Ma Tôn Ma Vực cũng phát ra khói đen bao phủ mấy vạn dặm địa vực, dò xét bốn phương tám hướng. Thực lực của Tiêu Lãng đạt đến Thiên Tôn nhưng tuyệt đối không biết địa na di, hơn nữa mới rồi trên không trung chẳng có một chút rung động thì sao có thể là thần thông đại na di của Thiên Tôn Thần Vực?
Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực lấy ra lệnh bài Ma Tôn truyền tin cho toàn bộ thành chủ thành trì xung quanh, triệu tập vô số võ giả của Ma Vực bày ra thiên la địa võng trong ma Lĩnh của gã, tìm kiếm Tiêu Lãng. Không giết chết Tiêu Lãng, ăn sống nuốt tươi hắn thì võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực không nuốt trôi cục nghẹn này được.
Vù vù vù vù vù!
Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực mang lên khói đen che trời rợp đất điều tra phạm vi trăm vạn dặm nhưng không phát hiện gì, khi gã định buông xuôi thì lệnh bài truyền tin sáng lên. Phía đông Ma Lĩnh của võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực có một võ giả của Ma Vực phát hiện hơi thở võ giả của Thần Vực.
- Sao có thể như vậy?
Vẻ mặt võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực kinh ngạc, trong mắt tam giác lóe ánh sáng đỏ, mặt rậm rạp lông đen co giật. Địa điểm báo tin võ giả của Thần Vực xuất hiện cách chỗ này ngàn vạn dặm, sao Tiêu Lãng có thể đến ngay trong chớp mắt? Không lẽ có võ giả của Thần Vực thứ hai?
- Chẳng lẽ là đại na di? Nhưng sao không có bất cứ không gian dao động?
Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực nghi hoặc lầm bầm. Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực từng nghe thấy đại na di của Thiên Tôn Thần Vực, bản thân gã cũng biết thân thông tương tự. Khi võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực phiêu bạt ở Tinh Hải Hỗn Loạn từng đánh nhau mấy trận với Thiên Tôn Thần Vực, có giết vài người. Đại na di cần thời gian, không gian sẽ có dao động, sẽ xuất hiện hố đen nhỏ. Nhưng lúc nãy không gian không chút khác lạ, Tiêu Lãng bỗng nhiên biến mất.
Vù vù vù vù vù!
Mắt tam giác đỏ lại chớp lóe, khói đen cuồn cuộn trên không trung. Rất nhanh trên bầu trời xuất hiện một hố đen nhỏ, võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực rít gào bay vào, gã cũng sử dụng đại na di.
Khi võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực nhanh chóng truyền tấn đến nơi thì quanh đó đã lật trời, vô số võ giả của Ma Vực lùng sục nhưng không thu hoạch được gì.
Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực giận dữ túm lấy võ giả Thần Tổ cảnh Ma Vực, quát to:
- Người ở đâu?
Võ giả Thần Tổ cảnh Ma Vực kinh khủng lắc đầu, võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực giận dữ xé rách gã ra ném vào miệng nhai nhóp nhép.
Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực vừa nhai vừa dùng ma khí dò xét xung quanh, nhanh chóng cảm ứng được hơi thở Tiêu Lãng để lại trong không gian.
- Là hắn, là hơi thở võ giả của Thần Vực kia!
Vẻ mặt võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực như gặp quỷ, võ giả của Thần Vực kia thật sự có loại thần thông quái dị bỗng nhiên di động, chớp mắt đi ra ngàn vạn dặm, thần thông quái dị không chút báo trước.
Vù vù vù vù vù!
Khói đen từ người võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực cuồn cuộn bốn phương nghiền nát vô số võ giả của Ma Vực xung quanh, đập nát nhiều sơn phong. Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực biết dựa vào chính gã không thể bắt giữ Tiêu Lãng, thần thông này có thể chạy khỏi tầm mắt gã, cho dù có tìm được hắn thì cũng không thể giết chết.
Vù vù vù vù vù!
Võ giả trung kỳ Thiên Tôn của Ma Vực nhanh chóng bay vào trong một tòa thành trì, chuyện lớn như vậy phải báo lên trên. Phải báo lên cho Chí Cao Thần của Ma Vực, để Chí Cao Thần hoặc mấy người mạnh nhất Ma Vực ra tay mới giết chết Tiêu Lãng được.
- Ha ha ha ha ha ha!
Cách chỗ đó mấy ngàn vạn dặm, trên đỉnh một ngọn núi, Tiêu Lãng đột nhiên xuất hiện. Tiêu Lãng đứng trên đỉnh núi, ngửa đầu cười dài. Đời này Tiêu Lãng chưa từng sung sướng như vậy, vốn tưởng chết chắc không ngờ chạy thoát khỏi miệng cọp.
Tiêu Lãng cực kỳ tự tin, chắc lần này hắn có thể sống sót trở về Thần Vực.
Tình Không!
Tàn hồn Bệ Ngạn thú không lừa Tiêu Lãng, trong hồn châu của nó đúng là bao gồm chí lý thiên địa. Vốn tưởng một bức thế giới diễn hóa và thiên đạo phong Tiêu Lãng cảm ngộ đã là rất siêu rồi, nhưng vào giây phút nguy hiểm nhất kia cho hắn cảm ngộ Tình Đạo đệ bát cảnh, Tình Không.
Đó là một thần thông cực kỳ siêu phàm, có thể xuyên qua hư không, cùng loại với đại na di nhưng mạnh hơn đại na di. Tình Không gần giống với thuấn di mà thanh Mộc Thạch ở Thiên Châu cảm ngộ được nhưng càng nhanh hơn, gần như một ý niệm là có thể vượt qua ngàn vạn dặm.
Thương hải tang điền, vạn sự thành không!
Hết thảy đều thành không, biến thành hư vô. Cự ly như vậy đã không còn là khoảng cách, một bước đi ra nửa thước, tự nhiên cũng có thể vượt qua ngàn vạn dặm. Nếu linh hồn của Tiêu Lãng đủ cường đại, hắn có thể một bước vượt qua nguyên Ma Vực. Thế giới biến thành một bức tranh trong mắt Tiêu Lãng, từ một điểm xuyên qua điểm khác chỉ trong một ý niệm.
- Ba ngàn thiên đạo, đạo đạo liên thông, từng đường đại đạo thông thần, người xưa thật sự không lừa ta.
Tiêu Lãng thổn thức thở dài. Tiêu Lãng bỗng ngộ ra, hoàn toàn cảm ngộ Mạch Lạc Đồ Đại Đạo Thụ khiến thực lực của hắn tăng lên, khi cảm ngộ tranh thế giới diễn hóa thì khiến hắn thiên đạo cảm ngộ đến mức độ cực sâu.
Năng lượng thân thể và Tình Đạo phối hợp tiến bộ, thực lực của Tiêu Lãng sẽ tăng tiến vùn vụt.
Tất nhiên muốn Tiêu Lãng giết chết Long Ngạo Chí Cao Thần thì vẫn chỉ là chuyện nhảm.
Không nói gì khác, cho dù Tiêu Lãng đột phá Chí Cao Thần thì sao? Chí Cao Thần có thể giết Chí Cao Thần không? Hiển nhiên là không thể! Nếu không thì thiên hạ này sẽ không có hai mươi mốt vị Chí Cao Thần. Chí Cao Thần có thực lực mạnh nhất sớm thống nhất thế giới hỗn độn, trở thành chúa tể rồi.
Tiêu Lãng lắc đầu khiến mình không nghĩ nhiều nữa. Tiêu Lãng nghỉ ngơi giây lát, cảm thấy tinh thần hết mệt mỏi. Tiêu Lãng thấy phương xa có mấy võ giả của Ma Vực bay tới gần, hắn lại na di hướng đông.
Vù vù vù vù vù!
Tiêu Lãng liên tục sử dụng Tình Không năm, sáu lần, hắn xuất hiện trong một khu rừng rậm. Thần thức của Tiêu Lãng tra xét một phen, xác định không có bất cứ nguy hiểm gì, hắn chui xuống đất đến vạn dặm thì dùng Hạt Huyết Thạch, Hắc Huyết Thạch xây dựng một mật thất rồi mới nhắm mắt nằm ngủ bên trong.
Tình Không làm hao phí lực lượng tinh thần rất nhiều. Tiêu Lãng không biết hiện đang ở chỗ nào trong Ma Vực, chỉ biết đại na di mãi về hướng đông. Giờ phút này, Tiêu Lãng mệt như chó, cần nghỉ ngơi, nếu bị kẻ địch phát hiện thì rất nguy hiểm.
Tiêu Lãng ngủ say dưới lòng đất nhưng không biết Ma Vực lật tung trời.
Ma Tôn kia báo cáo sự việc lên trên, Chí Cao Thần không quá chú tâm. Dù sao Tiêu Lãng không giết dân chúng Ma Vực quy mô lớn, thân phận như các Chí Cao Thần của Ma Vực khinh thường ra tay.
Nhưng việc này khiến toàn bộ Ma Tôn của Ma Vực giận dữ. Một võ giả của Thần Vực đột nhiên xuất hiện trong vùng đất Ma Vực, giết nhiều người Ma Vực rồi vỗ mông định rời đi? Nếu truyền ra ngoài thì Ma Vực mất hết mặt mũi. Không nói đến võ giả của Thần Vực, chắc yêu tộc, bảy Tinh Quân Tinh Hải Hỗn Loạn sẽ cười đến rụng răng.
Thế là vô số mệnh lệnh phát ra như bông tuyết, toàn bộ dân chúng Ma Vực lùng sục bốn phương tám hướng. Vô số võ giả Thiên Tôn của Ma Vực đợi lệnh từng giây từng phút, chỉ cần biết tin Tiêu Lãng là lập tức đại na di giết hắn ngay.
Đúng là Tiêu Lãng có thể đại na di và tốc độ cực nhanh, nhưng có một số võ giả Thiên Tôn của Ma Vực có loại thần thông tỏa định không gian. Chỉ cần tìm ra Tiêu Lãng, để một đám Ma Tôn nhào lên phong ấn không gian là hắn không có chỗ trốn.
/1202
|