Phía nam Thanh Y thành có một thanh lâu rất lớn, Di Xuân viện, trong một gian lầu các, hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng bao một phòng lớn nhưng không gọi cô nương mà chỉ kêu mâm thức ăn ngon. Giờ phút này, Thiên Tầm một tay cầm một khối thịt, tay kia cầm một bình rượu.
Thiên Tầm nghi ngờ hỏi:
- Yêu Tà, ngươi nói xem bọn họ có đến không?
Tiêu Lãng thong dong kẹp một hạt đậu phộng chậm rãi nhai nuốt, mỉm cười nói:
- Không vội, nếu không đến thì ta kêu hai hoa khôi cho ngươi. Nhưng nếu ta không đoán sai, trong vòng nửa nén hương bọn họ sẽ đến.
Thiên Tầm cười hớn hở, rất là hèn tỏa. Đi theo chủ tử như vậy thật tốt, không chỉ chơi vu imà còn kích thích.
Chưa đến nửa nén nhang quả nhiên bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư đã tới.
Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư mặc đồ nam, bịt mặt, che che lấp lấp đi theo Hồng Y Vệ dẫn vào phòng.
Lần này Tiêu Lãng rất nể mặt, đứng dậy, tươi cười nghênh đón bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư.
- Chào bốn vị tiểu thư!
Nhưng trong mắt Tiêu Lãng tỏ rõ trêu đùa.
Lần này Cổ tiểu thư không tự cao tự đại nữa.
Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư cùng kêu lên:
- Chào hai vị phó Thống lĩnh!
Tuy nhiên biểu tình Cổ tiểu thư cực kỳ lạnh lùng, cười miễn cưỡng.
Hồng Y Vệ cười làm lành hành lễ với hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng, đi ra khỏi phòng, đóng cửa lại, canh giữ ở bên ngoài.
Cửa đóng lại, không khí trong phòng càng lúng túng hơn. Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư ngồi không xong mà đứng cũng không được, hơn nữa không khí trong phòng quái lạ làm bốn người khó chịu. Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư nghĩ đến chỗ này là thanh lâu, hàng đêm có người ở trong phòng làm chuyện tằng tịu với nhau, vẻ mặt bốn người càng đặc sắc hơn.
Tiêu Lãng ngồi chễm chệ, ôn hòa cười nói:
- Mời bốn vị tiểu thư ngồi, không phải các người có chuyện cần bàn sao? Không ngồi thì sao nói chuyện?
Cổ tiểu thư cắn răng liếc ba vị tiểu thư. Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư nhăn nhó ngồi xuống, im lặng. Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư cúi gằm mặt không dám ngẩng lên đối diện hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng.
Tiêu Lãng không nói tiếp, kẹp đậu phộng chậm rãi ăn. Thường thì Thiên Tầm sẽ không nói chuyện trong tình huống này, chỉ dùng đôi mắt háo sắc liếc qua liếc lại người bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư. Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư sợ hãi run rẩy.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây. Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng không có ý định mở miệng, một người ăn thịt, một người ăn đậu phộng. Thỉnh thoảng hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng uống hớp rượu, xem bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư như không khí.
Cổ tiểu thư phun ra một hơi, miễn cưỡng nặn một nụ cười. Cổ tiểu thư bưng một bình rượu lên đổ vào ly nhỏ, nhích tay đẩy Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư.
Cổ tiểu thư nói với Tiêu Lãng:
- Nào, bốn chúng ta kính hai vị đại nhân, chúc mừng các ngươi vinh thăng phó Thống lĩnh!
Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư cũng phản ứng lại, vội vàng phụ họa:
- Đúng vậy! Đúng rồi, chúc mừng chúc mừng!
Thiên Tầm định cầm lấy ly rượu nhưng thấy Tiêu Lãng không nhúc nchihs thì chỉ cười, ngồi nhìn.
Khóe môi Tiêu Lãng cong lên độ cung quái dị, khuôn mặt biến tràn ngập tà khí.
Tiêu Lãng cười tủm tỉm nhìn bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư.
Một lúc lâu sau Tiêu Lãng mới nói:
- Bốn vị tiểu thư thật là không có thành ý, sao kính rượu mà không rót đây?
Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư biến sắc mặt, giây sau mỉm cười.
Tư Mã tiểu thư cầm bình rượu rót đầy bốn ly.
Cổ tiểu thư tiếp tục bảo:
- Lần này Yêu Tà phó Thống lĩnh vừa lòng rồi chưa?
Tiêu Lãng cười cười cầm ly rượu cụng một cái, cười to bảo:
- Đa tạ bốn vị tiểu thư, nào... Các ngươi làm, chúng ta tùy ý!
Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư không nghe hiểu ẩn ý trong câu nói của Tiêu Lãng, ngửa đầu uống cạn. Chờ khi bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư đặt ly xuống thì phát hiện hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng chỉ nhấp môi.
Tư Mã tiểu thư lấy làm lạ hỏi:
- Sao hai vị phó Thống lĩnh không uống hết?
Thiên Tầm vuốt đầu trọc, nhếch môi cười nói:
- Chẳng phải mới rồi Yêu Tà đã nói các ngươi làm, chúng ta tùy ý sao?
Lúc này bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư mới hiểu ra, mặt lúc xanh lúc trắng. Bình thường bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư đi theo Long Nha Phỉ Nhi, làm gì có ai dám bày trò khôn vặt kiểu này với họ?
Giây sau mắt Cổ tiểu thư lộ tia kiên quyết, cười tủm tỉm không còn chút gì miễn cưỡng.
Cổ tiểu thư lại rót đầy bốn ly rượu, cười nói:
- Xem ra Yêu Tà phó Thống lĩnh vẫn còn giận Cổ Lam? Vậy đi, chúng ta uống liền ba ly xem như xin lỗi?
Tiêu Lãng không ngẩng đầu lên, thong dong ăn đậu phộng, lạnh nhạt nói:
- Mười ly!
Tư Mã tiểu thư không nhịn được nữa định nổi giận:
- Ngươi...
Liên tục uống mười ly thì bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư còn về được không? Lúc trước đều là bọn họ chuốc ruột người khác, vậy mà hôm nay bị Man di hiếp bức đến nỗi này?
Cổ tiểu thư quát to:
- Được, mười ly thì mười ly!
Cổ tiểu thư bưng ly rượu lên uống một hơi. Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư nhìn Cổ tiểu thư, cũng cắn răng uống. Thiên Tầm cười xấu xa, liên tục rót rượu cho bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư.
Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư uống liên tục, một hơi hết mười ly, bốn khuôn mặt đỏ rực. Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư lắc lư, mắt mông lung.
Cổ tiểu thư lấy ra một khối khăn tay mau trắng lau rượu nơi khóe môi, nhìn chằm chằm vào Tiêu Lãng hỏi:
- Giờ thì Yêu Tà phó Thống lĩnh đã vừa lòng chưa?
Tiêu Lãng vỗ bàn đứng dậy, mắt tràn đầy kính nể nói:
- Sảng khoái! Bốn vị tiểu thư không uổng là nữ hào kiệt, Cổ tiểu thư càng là cân quắc không thua tu mi. Yêu ta khâm phục, nào, ta lại kính Cổ tiểu thư một ly!
Cổ tiểu thư sợ hãi biến sắc mặt, giờ nàng sắp gục rồi làm sao dám uống nữa. Nếu kính một chén rồi lại một chén thì phải làm sao? Rượu Bắc Cương rất mạnh, lát nửa men say lên là bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư muốn đi cũng bò ra không nổi.
Tuy Cổ tiểu thư định hy sinh Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư nhưng nàng không muốn trong trắng của mình bị hủy.
Cổ tiểu thư vội vàng từ chối:
- Yêu Tà phó Thống lĩnh, có thể từ từ uống rượu được không? Nói việc chính trước đi.
Tiêu Lãng không để ý, uống một hơi, giơ ly rỗng lên nhìn chằm chằm Cổ tiểu thư, tỏ rõ bộ dạng 'ta uống sạch rồi, nàng thấy sao được thì làm'. Cổ tiểu thư bất đắc dĩ chỉ có thể cắn răng uống một ly.
Tiêu Lãng vừa lòng ngồi xuống, nhìn lướt qua bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư.
Tiêu Lãng cười nói:
- Bốn vị tiểu thư có việc gì? Cứ nói đi, có thể làm được thì Yêu ta sẽ không từ chối!
Cổ tiểu thư móc một túi tiền ra khỏi ngực đặt lên bàn, đẩy tới trước.
Cổ tiểu thư cười nói:
- Chúng ta muốn xin hai vị phó Thống lĩnh giúp đỡ chút chuyện, đây là tiền biếu nho nhỏ, sau khi xong việc sẽ dâng lên gấp năm lần.
Thiên Tầm mở ra xem, vẻ mặt buồn cười. Tuy bên trong có hai mươi nén vàng, có lẽ gia đình bình thường chi tiêu cả đời nhưng không đáng lọt vào mắt hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng.
Cổ tiểu thư thấy biểu tình của hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng thì sốt ruột. Trong phút chốc bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư kiếm đâu ra nhiều tiền? Số này là gom trang sức của họ mới đủ.
Thấy hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng không nói chuyện, không nhận vàng, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư liếc nhau, biểu tình dứt khoát.
Tư Mã tiểu thư chợt lên tiếng:
- Trình Trình, Dao Dao, các ngươi uống say rồi sao? Không bằng đi vào phòng nghỉ ngơi một chút đi.
Đúng là hai vị tiểu thư Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư hơi say nhưng nghe Tư Mã tiểu thư nói câu này mặt trắng như tờ giấy nơi này là chỗ nào? Thanh lâu! Giờ phút này là tình huống gì? Rõ ràng Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư muốn hy sinh thân thể trong trắng của hai vị tiểu thư Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư ngủ với hai Man di!
Hai vị tiểu thư Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư mở miệng định nói gì thì mắt Cổ tiểu thư lóe tia sáng lạnh liếc hai nàng, rõ ràng có ý uy hiếp.
Cổ tiểu thư lạnh lùng nói:
- Trình Trình, Dao Dao, nếu các ngươi uống say rồi thì đi nghỉ ngơi một chút đi, lát nữa chúng ta bàn chuyện xong sẽ đón các ngươi. Phùng thúc thúc đã dặn ta phải chăm sóc các ngươi thật tốt!
Câu nói sau cùng ẩn chứa ý nghĩa đặc biệt, mặt hai vị tiểu thư Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư càng trắng hơn, dường như đã nhận mệnh. Hai vị tiểu thư Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư theo Tư Mã tiểu thư cười lạnh dìu đi vào gian phòng bên trái.
Tiêu Lãng mắt lạnh bàng quan, lòng thầm cười nhạt. Mắt Thiên Tầm sáng rỡ vuốt đầu trọc.
Chờ Tư Mã tiểu thư, hai vị tiểu thư Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư đi vào phòng Cổ tiểu thư mới quay đầu lại, mỉm cười nói:
- Chỉ cần hai vị phó Thống lĩnh có thể giúp đỡ việc này, tối nay Trình Trình và Dao Dao thuộc về các ngươi. Các ngươi yên tâm, Phùng gia sáng sớm xuất hiện một số vấn đề nhỏ, có ta ở đâ chắc chắn bọn họ sẽ hết sức phục vụ hai vị đại nhân!
Thiên Tầm nghi ngờ hỏi:
- Yêu Tà, ngươi nói xem bọn họ có đến không?
Tiêu Lãng thong dong kẹp một hạt đậu phộng chậm rãi nhai nuốt, mỉm cười nói:
- Không vội, nếu không đến thì ta kêu hai hoa khôi cho ngươi. Nhưng nếu ta không đoán sai, trong vòng nửa nén hương bọn họ sẽ đến.
Thiên Tầm cười hớn hở, rất là hèn tỏa. Đi theo chủ tử như vậy thật tốt, không chỉ chơi vu imà còn kích thích.
Chưa đến nửa nén nhang quả nhiên bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư đã tới.
Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư mặc đồ nam, bịt mặt, che che lấp lấp đi theo Hồng Y Vệ dẫn vào phòng.
Lần này Tiêu Lãng rất nể mặt, đứng dậy, tươi cười nghênh đón bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư.
- Chào bốn vị tiểu thư!
Nhưng trong mắt Tiêu Lãng tỏ rõ trêu đùa.
Lần này Cổ tiểu thư không tự cao tự đại nữa.
Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư cùng kêu lên:
- Chào hai vị phó Thống lĩnh!
Tuy nhiên biểu tình Cổ tiểu thư cực kỳ lạnh lùng, cười miễn cưỡng.
Hồng Y Vệ cười làm lành hành lễ với hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng, đi ra khỏi phòng, đóng cửa lại, canh giữ ở bên ngoài.
Cửa đóng lại, không khí trong phòng càng lúng túng hơn. Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư ngồi không xong mà đứng cũng không được, hơn nữa không khí trong phòng quái lạ làm bốn người khó chịu. Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư nghĩ đến chỗ này là thanh lâu, hàng đêm có người ở trong phòng làm chuyện tằng tịu với nhau, vẻ mặt bốn người càng đặc sắc hơn.
Tiêu Lãng ngồi chễm chệ, ôn hòa cười nói:
- Mời bốn vị tiểu thư ngồi, không phải các người có chuyện cần bàn sao? Không ngồi thì sao nói chuyện?
Cổ tiểu thư cắn răng liếc ba vị tiểu thư. Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư nhăn nhó ngồi xuống, im lặng. Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư cúi gằm mặt không dám ngẩng lên đối diện hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng.
Tiêu Lãng không nói tiếp, kẹp đậu phộng chậm rãi ăn. Thường thì Thiên Tầm sẽ không nói chuyện trong tình huống này, chỉ dùng đôi mắt háo sắc liếc qua liếc lại người bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư. Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư sợ hãi run rẩy.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây. Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng không có ý định mở miệng, một người ăn thịt, một người ăn đậu phộng. Thỉnh thoảng hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng uống hớp rượu, xem bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư như không khí.
Cổ tiểu thư phun ra một hơi, miễn cưỡng nặn một nụ cười. Cổ tiểu thư bưng một bình rượu lên đổ vào ly nhỏ, nhích tay đẩy Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư.
Cổ tiểu thư nói với Tiêu Lãng:
- Nào, bốn chúng ta kính hai vị đại nhân, chúc mừng các ngươi vinh thăng phó Thống lĩnh!
Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư cũng phản ứng lại, vội vàng phụ họa:
- Đúng vậy! Đúng rồi, chúc mừng chúc mừng!
Thiên Tầm định cầm lấy ly rượu nhưng thấy Tiêu Lãng không nhúc nchihs thì chỉ cười, ngồi nhìn.
Khóe môi Tiêu Lãng cong lên độ cung quái dị, khuôn mặt biến tràn ngập tà khí.
Tiêu Lãng cười tủm tỉm nhìn bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư.
Một lúc lâu sau Tiêu Lãng mới nói:
- Bốn vị tiểu thư thật là không có thành ý, sao kính rượu mà không rót đây?
Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư biến sắc mặt, giây sau mỉm cười.
Tư Mã tiểu thư cầm bình rượu rót đầy bốn ly.
Cổ tiểu thư tiếp tục bảo:
- Lần này Yêu Tà phó Thống lĩnh vừa lòng rồi chưa?
Tiêu Lãng cười cười cầm ly rượu cụng một cái, cười to bảo:
- Đa tạ bốn vị tiểu thư, nào... Các ngươi làm, chúng ta tùy ý!
Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư không nghe hiểu ẩn ý trong câu nói của Tiêu Lãng, ngửa đầu uống cạn. Chờ khi bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư đặt ly xuống thì phát hiện hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng chỉ nhấp môi.
Tư Mã tiểu thư lấy làm lạ hỏi:
- Sao hai vị phó Thống lĩnh không uống hết?
Thiên Tầm vuốt đầu trọc, nhếch môi cười nói:
- Chẳng phải mới rồi Yêu Tà đã nói các ngươi làm, chúng ta tùy ý sao?
Lúc này bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư mới hiểu ra, mặt lúc xanh lúc trắng. Bình thường bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư đi theo Long Nha Phỉ Nhi, làm gì có ai dám bày trò khôn vặt kiểu này với họ?
Giây sau mắt Cổ tiểu thư lộ tia kiên quyết, cười tủm tỉm không còn chút gì miễn cưỡng.
Cổ tiểu thư lại rót đầy bốn ly rượu, cười nói:
- Xem ra Yêu Tà phó Thống lĩnh vẫn còn giận Cổ Lam? Vậy đi, chúng ta uống liền ba ly xem như xin lỗi?
Tiêu Lãng không ngẩng đầu lên, thong dong ăn đậu phộng, lạnh nhạt nói:
- Mười ly!
Tư Mã tiểu thư không nhịn được nữa định nổi giận:
- Ngươi...
Liên tục uống mười ly thì bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư còn về được không? Lúc trước đều là bọn họ chuốc ruột người khác, vậy mà hôm nay bị Man di hiếp bức đến nỗi này?
Cổ tiểu thư quát to:
- Được, mười ly thì mười ly!
Cổ tiểu thư bưng ly rượu lên uống một hơi. Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư nhìn Cổ tiểu thư, cũng cắn răng uống. Thiên Tầm cười xấu xa, liên tục rót rượu cho bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư.
Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư uống liên tục, một hơi hết mười ly, bốn khuôn mặt đỏ rực. Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư lắc lư, mắt mông lung.
Cổ tiểu thư lấy ra một khối khăn tay mau trắng lau rượu nơi khóe môi, nhìn chằm chằm vào Tiêu Lãng hỏi:
- Giờ thì Yêu Tà phó Thống lĩnh đã vừa lòng chưa?
Tiêu Lãng vỗ bàn đứng dậy, mắt tràn đầy kính nể nói:
- Sảng khoái! Bốn vị tiểu thư không uổng là nữ hào kiệt, Cổ tiểu thư càng là cân quắc không thua tu mi. Yêu ta khâm phục, nào, ta lại kính Cổ tiểu thư một ly!
Cổ tiểu thư sợ hãi biến sắc mặt, giờ nàng sắp gục rồi làm sao dám uống nữa. Nếu kính một chén rồi lại một chén thì phải làm sao? Rượu Bắc Cương rất mạnh, lát nửa men say lên là bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư muốn đi cũng bò ra không nổi.
Tuy Cổ tiểu thư định hy sinh Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư nhưng nàng không muốn trong trắng của mình bị hủy.
Cổ tiểu thư vội vàng từ chối:
- Yêu Tà phó Thống lĩnh, có thể từ từ uống rượu được không? Nói việc chính trước đi.
Tiêu Lãng không để ý, uống một hơi, giơ ly rỗng lên nhìn chằm chằm Cổ tiểu thư, tỏ rõ bộ dạng 'ta uống sạch rồi, nàng thấy sao được thì làm'. Cổ tiểu thư bất đắc dĩ chỉ có thể cắn răng uống một ly.
Tiêu Lãng vừa lòng ngồi xuống, nhìn lướt qua bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư.
Tiêu Lãng cười nói:
- Bốn vị tiểu thư có việc gì? Cứ nói đi, có thể làm được thì Yêu ta sẽ không từ chối!
Cổ tiểu thư móc một túi tiền ra khỏi ngực đặt lên bàn, đẩy tới trước.
Cổ tiểu thư cười nói:
- Chúng ta muốn xin hai vị phó Thống lĩnh giúp đỡ chút chuyện, đây là tiền biếu nho nhỏ, sau khi xong việc sẽ dâng lên gấp năm lần.
Thiên Tầm mở ra xem, vẻ mặt buồn cười. Tuy bên trong có hai mươi nén vàng, có lẽ gia đình bình thường chi tiêu cả đời nhưng không đáng lọt vào mắt hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng.
Cổ tiểu thư thấy biểu tình của hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng thì sốt ruột. Trong phút chốc bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư kiếm đâu ra nhiều tiền? Số này là gom trang sức của họ mới đủ.
Thấy hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng không nói chuyện, không nhận vàng, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư liếc nhau, biểu tình dứt khoát.
Tư Mã tiểu thư chợt lên tiếng:
- Trình Trình, Dao Dao, các ngươi uống say rồi sao? Không bằng đi vào phòng nghỉ ngơi một chút đi.
Đúng là hai vị tiểu thư Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư hơi say nhưng nghe Tư Mã tiểu thư nói câu này mặt trắng như tờ giấy nơi này là chỗ nào? Thanh lâu! Giờ phút này là tình huống gì? Rõ ràng Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư muốn hy sinh thân thể trong trắng của hai vị tiểu thư Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư ngủ với hai Man di!
Hai vị tiểu thư Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư mở miệng định nói gì thì mắt Cổ tiểu thư lóe tia sáng lạnh liếc hai nàng, rõ ràng có ý uy hiếp.
Cổ tiểu thư lạnh lùng nói:
- Trình Trình, Dao Dao, nếu các ngươi uống say rồi thì đi nghỉ ngơi một chút đi, lát nữa chúng ta bàn chuyện xong sẽ đón các ngươi. Phùng thúc thúc đã dặn ta phải chăm sóc các ngươi thật tốt!
Câu nói sau cùng ẩn chứa ý nghĩa đặc biệt, mặt hai vị tiểu thư Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư càng trắng hơn, dường như đã nhận mệnh. Hai vị tiểu thư Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư theo Tư Mã tiểu thư cười lạnh dìu đi vào gian phòng bên trái.
Tiêu Lãng mắt lạnh bàng quan, lòng thầm cười nhạt. Mắt Thiên Tầm sáng rỡ vuốt đầu trọc.
Chờ Tư Mã tiểu thư, hai vị tiểu thư Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư đi vào phòng Cổ tiểu thư mới quay đầu lại, mỉm cười nói:
- Chỉ cần hai vị phó Thống lĩnh có thể giúp đỡ việc này, tối nay Trình Trình và Dao Dao thuộc về các ngươi. Các ngươi yên tâm, Phùng gia sáng sớm xuất hiện một số vấn đề nhỏ, có ta ở đâ chắc chắn bọn họ sẽ hết sức phục vụ hai vị đại nhân!
/1202
|