- Nhàn Đế Thành?
Tiêu Lãng có chút đau đầu. Nhàn Đế Thành ở phía đông bắc đại lục Thiên Châu, cũng không biết cách nơi này bao xa. Nếu như hắn muốn một đường bay vượt qua hư không đến Nhàn Đế Thành, sợ rằng ít nhất phải mất hai tháng. Lẽ nào phải ẩn thân tu luyện ở Thần Khải phủ, chờ Tiểu Đao trở về?
Vấn đề là... Ai biết bao lâu Tiểu Đao mới trở về? Hơn nữa giờ phút này hắn không thể tu luyện chiến kỹ Thiên Ma, cần cảm ngộ thiên đạo. Hắn ở lại đây cũng không có chuyện gì để làm!
Hắn trầm ngâm một lát, đột nhiên lên tiếng hỏi:
- Nhàn Đế Thành lần này rất náo nhiệt sao? Thập đại công tử tiểu thư cũng sẽ đi đúng không?
- Cái này ta không biết!
Người hầu lắc đầu, nói:
- Hội giao dịch dị bảo lần này là đột nhiên tổ chức, hẳn có rất nhiều bảo vật xuất thế. Theo lý thuyết nếu như không có chuyện gì quan trọng, không bế quan tu luyện gì, thập đại công tử tiểu thư cũng sẽ đi. Còn tình huống cụ thể thế nào cũng không biết!
- Thì ra vậy!
Ngoài mặt, thái độ của Tiêu Lãng không mấy thay đổi, nhưng trong lòng lại thầm kích động. Nếu như Đông Phương Hồng Đậu cũng đi Nhàn Đế Thành, như vậy có lẽ mình không cần đi Hắc Lân phủ khai chiến. Tình hình chung, theo thực lực của Hắc Lân phủ, hộ vệ cho Đông Phương Hồng Đậu nhiều nhất cũng chỉ mấy chục người. Cường giả Nhân Hoàng tuyệt đối không vượt quá mười người. Nếu như mình đột nhiên động thủ chặn lại, tỷ lệ thành công sẽ vô cùng lớn.
Càng nghĩ càng kích động. Chuyện Đông Phương Hồng Đậu là đứng đầu. Bởi vì nàng quá khổ. Hắn nhất định phải tìm được nàng, lấy lại ký ức cho nàng, dẫn nàng thoát khỏi hang ma, vĩnh viễn không để nàng bị thương tổn.
Còn Tiểu Đao, sau này có thể trở lại Thần Khải phủ gặp hắn sau. Lại nói nữa, bây giờ không phải hắn đang ở Nhàn Đế Thành sao? Mình cũng có thể đi Nhàn Đế Thành gặp hắn.
- Quyết định như vậy. Ta muốn đi Nhàn Đế Thành!
Trong mắt Tiêu Lãng lộ ra một sự kiên định. Nỗi nhớ của hắn đối với Đông Phương Hồng Đậu cũng giống như thủy triều, càng thêm mãnh liệt. Hắn ném ra mấy viên huyền thạch để người hầu lui xuống, một mình ở bên trong phòng một lát, sau đó quả quyết đi ra khỏi lữ quán.
Tiêu Lãng lại tìm một lữ quán gần đó, gọi một người hầu tới, tìm hiểu tin tức một hồi. Sau khi xác định người hầu vừa nãy không có nói láo, không do dự, chuẩn bị một mình tới Nhàn Đế Thành phía đông bắc Thiên Châu.
Sau khi đi ở bên trong quảng trường một vòng, Tiêu Lãng rất nhanh liền tìm tới Tu La điện. Đồ dùng hàng ngày của hắn trong Tu Di Giới đã tiêu hao rất nhiều, nhất định phải bổ sung một chút.
- Công tử chào ngài, xin hỏi ngài cần mua bán vật phẩm, hay giao nhận nhiệm vụ?
Thị nức Tu La điện vĩnh viễn đáng yêu như vậy. Nàng nở nụ cười thân thiết, khiến người ta giống như gặp gió xuân ấm áp. Tiêu Lãng theo thị nữ đi chọn mua một chút đồ dùng hằng ngày.
Thời điểm Tiêu Lãng đang chuẩn bị đi ra ngoài, đột nhiên lại nhớ tới một việc. Hắn mở miệng hỏi:
- Chỗ ngươi có công pháp hoặc là tư liệu tu luyện chiến kỹ Thiên Ma không? Loại tư liệu cao thâm một chút, ví dụ như tâm đắc tu luyện tứ trọng, ngũ trọng, lục trọng!
Thị nữ sửng sốt, lập tức nở nụ cười khổ nói:
- Công tử, tâm đắc tu luyện Thiên Ma lục trọng, bất kỳ người nào trên thế giới này cũng không có. Thật ra, tứ trọng ngũ trọng thì có, chỉ có điều giá tương đối đắt!
Mắt Tiêu Lãng sáng ngời, gầm thét:
- Giá bao nhiêu?
Thị nữ lật ra một quyển sổ tay nhìn một chút, trả lời:
- Công tử, quyển bí tịch này cần mười vạn huyền thạch!
- Đắt như thế...
Tiêu Lãng hít vào một hơi khí lạnh. Mười vạn huyền thạch chính là giá trên trời. Nếu không phải Phá Hài cho mình trăm vạn huyền thạch, hắn không biết phải tiếp nhận bao nhiêu nhiệm vụ mới có thể tập hợp đủ. Lần trước tu luyện tốn mấy chục vạn huyền thạch. Thật ra trên người hắn còn có một chút huyền thạch. Vì tu luyện hắn chỉ có thể cắn răng nói:
- Cho ta một quyển!
Mười vạn huyền thạch ào ào lấy ra. Tiêu Lãng âm thầm nghĩ đến số huyền thạch còn lại cũng không nhiều, sau này nên dùng tiết kiệm một chút. Cũng phải nghĩ biện pháp kiếm chút huyền thạch. Tu luyện chiến kỹ Thiên Ma đến ngũ trọng cần tới trăm vạn huyền thạch. Chắc hẳn tu luyện tới lục trọng, sợ là không phải ngàn vạn huyền thạch cũng cần tới mấy trăm vạn huyền thạch. Còn thất trọng, trước mắt hắn không dám nghĩ tới...
Nghĩ đến huyền thạch, Tiêu Lãng đột nhiên nhớ tới một chuyện. Dường như mình từng... giết qua một Thiên Đế, cầm Tu Di Giới của hắn?
Thời gian trước Tiêu Lãng luôn trong tình trạng tinh thần căng thẳng, không có thời gian đi để ý những việc này. Hiện tại nghĩ tới, tất nhiên muốn điều tra một chút.
Tiêu Lãng lấy ra Tu Di Giới ra. Trong Tu Di Giới của Thiên Đế đã chết, ấn ký linh hồn đã biến mất. Ý niệm của Tiêu Lãng dễ dàng đi vào.
Sau khi quét qua một lượt, Tiêu Lãng bị doạ.
Không gian Tu Di Giới của Thiên Đế này lớn hơn gấp mấy lần so với Tu Di Giới của hắn hiện này. Bên trong chất đầy các loại bảo vật. Chỉ riêng huyền thạch ít nhất đã có tới trăm vạn.
- Oa... Phát tài!
Tiêu Lãng kinh hãi trước vô số bảo vật bên trong Tu Di Giới này. Bất luận bảo vật nào bên trong huyền thạch cũng khiến hắn mừng rỡ không ngớt.
Cường giả Thiên Đế quả nhiên giàu có. Hơn nữa bảo vật có thể lọt vào pháp nhãn của nhân vật lớn như bọn họ, hiển nhiên không phải vật tầm thường. Những bảo vật này nếu mang ra bán đấu giá, chắc hẳn cũng là giá trên trời.
Tiêu Lãng không hiểu hàng, quét qua số bảo vật kia mấy lần, cũng phát hiện ra một bộ giáp mềm màu xanh mềm thích hợp hiện tại dùng. Số bảo vật còn lại hắn đương nhiên không dám dùng, cũng không dám bán đấu giá, tránh bị người khác theo lần theo dấu vết tìm đến.
Lấy bộ giáp mềm ra ném vào trong Tu Di Giới của mình, tâm tình kích động của Tiêu Lãng trở nên trấn tĩnh hơn một chút. Thị nữ kia rất nhanh đã đi tới, giao cho Tiêu Lãng một phần sách cổ màu đen.
Tiêu Lãng tiện tay lật xem một lượt. Quả nhiên là giới thiệu về chiến kỹ Thiên Ma. Tiêu Lãng cũng không xem lâu. Danh dự và chữ tín của Tu La điện không cần phải nghi ngờ, đã sớm được chứng minh từ vạn năm qua. Đối với thương hội lớn như vậy mà nói, danh dự và chữ tín của bọn họ còn đáng giớ hơn nhiều so với mười vạn huyền thạch này.
Thu hồi bí tịch chiến kỹ Thiên Ma, Tiêu Lãng lập tức đi ra ngoài. Còn những nhiệm vụ gì đó, giờ phút này hắn cũng không có tâm tình quan tâm. Trước mắt hắn không thiếu huyền thạch. Hơn nữa nhiệm vụ cấp thấp trung cấp bình thường cũng không có quá nhiều huyền thạch. Còn nhiệm vụ đỉnh cấp hắn không có thực lực tiếp nhận.
Tiêu Lãng vừa đi ra khỏi, trên mặt thị nữ kia nhất thời xuất hiện nụ cười cao thâm khó lường. Nàng nhanh chóng đi vào trong điện, tìm tổng quản phân điện Tu La điện tại Thần Khải thành. Sau khi cúi người hành lễ, nàng nhanh chóng bẩm báo:
- Đại nhân, Tiêu Lãng đã đi ra khỏi phân điện. Sổ tay Thiên Ma kia đã được hắn thu vào trong Tu Di Giới!
- Tốt!
Tổng quản phân điện là một người trung niên. Hắn vừa nghe thấy vậy, mắt lập tức sáng lên. Hắn nhanh chóng đứng dậy dẫn theo thị nữ đi vào trong một gian mật thất. Trong gian mật thất có một mật trận truyền tin cực lớn. Rất nhanh một ánh hào quang sáng lên. Cũng không biết hắn truyền tin tức đến nơi nào.
Vù!
Cũng không lâu lắm, mật trận đột ngột sáng lên. Sau đó một uy áp cực lớn xuất hiện ở trong mật thất. Điện chủ phân điện và thị nữ lập tức quỳ hai đầu gối xuống nằm sấp trên mặt đất, vô cùng cung kính hô lớn:
- Thuộc hạ bái kiến điện chủ Tinh Thần!
Trong không trung giữa chùm sáng trong mật trận đột nhiên ngưng tụ ra một khuôn mặt, một khuôn mặt uy nghiêm khí phách gần như trong suốt. Khuôn mặt kia lại có thể di chuyển. Một đôi mắt lạnh lùng vô tình quét qua trên người của hai người, sau đó mở miệng nói:
- Tiêu Lãng lại đến Thần Khải thành sao?
Thị nữ hoàn toàn không dám nói lời nào, nằm sấp trên mặt đất thân thể run lẩy bẩy. Thực lực của tổng quản phân điện thực lực không tồi, đã đạt được Nhân Hoàng đỉnh phong. Nhưng hắn vẫn bị hư ảnh hóa thành khuôn mặt này ép có cảm giác nghẹn thở. Hắn ngẩng đầu lên chắp tay nói:
- Hồi bẩm điện chủ, Tiêu Lãng vừa mới đi ra khỏi Tu La điện. Hắn mua sổ tay Thiên Ma đã bị chúng ta động tay động chân, dễ dàng có thể lần theo dấu vết của hắn. Điện chủ xem... Có cần lập tức truyền tin cho Thiên Đế Lạc Diệp, phối hợp với hắn bắt Tiêu Lãng hay không?
Tiêu Lãng có chút đau đầu. Nhàn Đế Thành ở phía đông bắc đại lục Thiên Châu, cũng không biết cách nơi này bao xa. Nếu như hắn muốn một đường bay vượt qua hư không đến Nhàn Đế Thành, sợ rằng ít nhất phải mất hai tháng. Lẽ nào phải ẩn thân tu luyện ở Thần Khải phủ, chờ Tiểu Đao trở về?
Vấn đề là... Ai biết bao lâu Tiểu Đao mới trở về? Hơn nữa giờ phút này hắn không thể tu luyện chiến kỹ Thiên Ma, cần cảm ngộ thiên đạo. Hắn ở lại đây cũng không có chuyện gì để làm!
Hắn trầm ngâm một lát, đột nhiên lên tiếng hỏi:
- Nhàn Đế Thành lần này rất náo nhiệt sao? Thập đại công tử tiểu thư cũng sẽ đi đúng không?
- Cái này ta không biết!
Người hầu lắc đầu, nói:
- Hội giao dịch dị bảo lần này là đột nhiên tổ chức, hẳn có rất nhiều bảo vật xuất thế. Theo lý thuyết nếu như không có chuyện gì quan trọng, không bế quan tu luyện gì, thập đại công tử tiểu thư cũng sẽ đi. Còn tình huống cụ thể thế nào cũng không biết!
- Thì ra vậy!
Ngoài mặt, thái độ của Tiêu Lãng không mấy thay đổi, nhưng trong lòng lại thầm kích động. Nếu như Đông Phương Hồng Đậu cũng đi Nhàn Đế Thành, như vậy có lẽ mình không cần đi Hắc Lân phủ khai chiến. Tình hình chung, theo thực lực của Hắc Lân phủ, hộ vệ cho Đông Phương Hồng Đậu nhiều nhất cũng chỉ mấy chục người. Cường giả Nhân Hoàng tuyệt đối không vượt quá mười người. Nếu như mình đột nhiên động thủ chặn lại, tỷ lệ thành công sẽ vô cùng lớn.
Càng nghĩ càng kích động. Chuyện Đông Phương Hồng Đậu là đứng đầu. Bởi vì nàng quá khổ. Hắn nhất định phải tìm được nàng, lấy lại ký ức cho nàng, dẫn nàng thoát khỏi hang ma, vĩnh viễn không để nàng bị thương tổn.
Còn Tiểu Đao, sau này có thể trở lại Thần Khải phủ gặp hắn sau. Lại nói nữa, bây giờ không phải hắn đang ở Nhàn Đế Thành sao? Mình cũng có thể đi Nhàn Đế Thành gặp hắn.
- Quyết định như vậy. Ta muốn đi Nhàn Đế Thành!
Trong mắt Tiêu Lãng lộ ra một sự kiên định. Nỗi nhớ của hắn đối với Đông Phương Hồng Đậu cũng giống như thủy triều, càng thêm mãnh liệt. Hắn ném ra mấy viên huyền thạch để người hầu lui xuống, một mình ở bên trong phòng một lát, sau đó quả quyết đi ra khỏi lữ quán.
Tiêu Lãng lại tìm một lữ quán gần đó, gọi một người hầu tới, tìm hiểu tin tức một hồi. Sau khi xác định người hầu vừa nãy không có nói láo, không do dự, chuẩn bị một mình tới Nhàn Đế Thành phía đông bắc Thiên Châu.
Sau khi đi ở bên trong quảng trường một vòng, Tiêu Lãng rất nhanh liền tìm tới Tu La điện. Đồ dùng hàng ngày của hắn trong Tu Di Giới đã tiêu hao rất nhiều, nhất định phải bổ sung một chút.
- Công tử chào ngài, xin hỏi ngài cần mua bán vật phẩm, hay giao nhận nhiệm vụ?
Thị nức Tu La điện vĩnh viễn đáng yêu như vậy. Nàng nở nụ cười thân thiết, khiến người ta giống như gặp gió xuân ấm áp. Tiêu Lãng theo thị nữ đi chọn mua một chút đồ dùng hằng ngày.
Thời điểm Tiêu Lãng đang chuẩn bị đi ra ngoài, đột nhiên lại nhớ tới một việc. Hắn mở miệng hỏi:
- Chỗ ngươi có công pháp hoặc là tư liệu tu luyện chiến kỹ Thiên Ma không? Loại tư liệu cao thâm một chút, ví dụ như tâm đắc tu luyện tứ trọng, ngũ trọng, lục trọng!
Thị nữ sửng sốt, lập tức nở nụ cười khổ nói:
- Công tử, tâm đắc tu luyện Thiên Ma lục trọng, bất kỳ người nào trên thế giới này cũng không có. Thật ra, tứ trọng ngũ trọng thì có, chỉ có điều giá tương đối đắt!
Mắt Tiêu Lãng sáng ngời, gầm thét:
- Giá bao nhiêu?
Thị nữ lật ra một quyển sổ tay nhìn một chút, trả lời:
- Công tử, quyển bí tịch này cần mười vạn huyền thạch!
- Đắt như thế...
Tiêu Lãng hít vào một hơi khí lạnh. Mười vạn huyền thạch chính là giá trên trời. Nếu không phải Phá Hài cho mình trăm vạn huyền thạch, hắn không biết phải tiếp nhận bao nhiêu nhiệm vụ mới có thể tập hợp đủ. Lần trước tu luyện tốn mấy chục vạn huyền thạch. Thật ra trên người hắn còn có một chút huyền thạch. Vì tu luyện hắn chỉ có thể cắn răng nói:
- Cho ta một quyển!
Mười vạn huyền thạch ào ào lấy ra. Tiêu Lãng âm thầm nghĩ đến số huyền thạch còn lại cũng không nhiều, sau này nên dùng tiết kiệm một chút. Cũng phải nghĩ biện pháp kiếm chút huyền thạch. Tu luyện chiến kỹ Thiên Ma đến ngũ trọng cần tới trăm vạn huyền thạch. Chắc hẳn tu luyện tới lục trọng, sợ là không phải ngàn vạn huyền thạch cũng cần tới mấy trăm vạn huyền thạch. Còn thất trọng, trước mắt hắn không dám nghĩ tới...
Nghĩ đến huyền thạch, Tiêu Lãng đột nhiên nhớ tới một chuyện. Dường như mình từng... giết qua một Thiên Đế, cầm Tu Di Giới của hắn?
Thời gian trước Tiêu Lãng luôn trong tình trạng tinh thần căng thẳng, không có thời gian đi để ý những việc này. Hiện tại nghĩ tới, tất nhiên muốn điều tra một chút.
Tiêu Lãng lấy ra Tu Di Giới ra. Trong Tu Di Giới của Thiên Đế đã chết, ấn ký linh hồn đã biến mất. Ý niệm của Tiêu Lãng dễ dàng đi vào.
Sau khi quét qua một lượt, Tiêu Lãng bị doạ.
Không gian Tu Di Giới của Thiên Đế này lớn hơn gấp mấy lần so với Tu Di Giới của hắn hiện này. Bên trong chất đầy các loại bảo vật. Chỉ riêng huyền thạch ít nhất đã có tới trăm vạn.
- Oa... Phát tài!
Tiêu Lãng kinh hãi trước vô số bảo vật bên trong Tu Di Giới này. Bất luận bảo vật nào bên trong huyền thạch cũng khiến hắn mừng rỡ không ngớt.
Cường giả Thiên Đế quả nhiên giàu có. Hơn nữa bảo vật có thể lọt vào pháp nhãn của nhân vật lớn như bọn họ, hiển nhiên không phải vật tầm thường. Những bảo vật này nếu mang ra bán đấu giá, chắc hẳn cũng là giá trên trời.
Tiêu Lãng không hiểu hàng, quét qua số bảo vật kia mấy lần, cũng phát hiện ra một bộ giáp mềm màu xanh mềm thích hợp hiện tại dùng. Số bảo vật còn lại hắn đương nhiên không dám dùng, cũng không dám bán đấu giá, tránh bị người khác theo lần theo dấu vết tìm đến.
Lấy bộ giáp mềm ra ném vào trong Tu Di Giới của mình, tâm tình kích động của Tiêu Lãng trở nên trấn tĩnh hơn một chút. Thị nữ kia rất nhanh đã đi tới, giao cho Tiêu Lãng một phần sách cổ màu đen.
Tiêu Lãng tiện tay lật xem một lượt. Quả nhiên là giới thiệu về chiến kỹ Thiên Ma. Tiêu Lãng cũng không xem lâu. Danh dự và chữ tín của Tu La điện không cần phải nghi ngờ, đã sớm được chứng minh từ vạn năm qua. Đối với thương hội lớn như vậy mà nói, danh dự và chữ tín của bọn họ còn đáng giớ hơn nhiều so với mười vạn huyền thạch này.
Thu hồi bí tịch chiến kỹ Thiên Ma, Tiêu Lãng lập tức đi ra ngoài. Còn những nhiệm vụ gì đó, giờ phút này hắn cũng không có tâm tình quan tâm. Trước mắt hắn không thiếu huyền thạch. Hơn nữa nhiệm vụ cấp thấp trung cấp bình thường cũng không có quá nhiều huyền thạch. Còn nhiệm vụ đỉnh cấp hắn không có thực lực tiếp nhận.
Tiêu Lãng vừa đi ra khỏi, trên mặt thị nữ kia nhất thời xuất hiện nụ cười cao thâm khó lường. Nàng nhanh chóng đi vào trong điện, tìm tổng quản phân điện Tu La điện tại Thần Khải thành. Sau khi cúi người hành lễ, nàng nhanh chóng bẩm báo:
- Đại nhân, Tiêu Lãng đã đi ra khỏi phân điện. Sổ tay Thiên Ma kia đã được hắn thu vào trong Tu Di Giới!
- Tốt!
Tổng quản phân điện là một người trung niên. Hắn vừa nghe thấy vậy, mắt lập tức sáng lên. Hắn nhanh chóng đứng dậy dẫn theo thị nữ đi vào trong một gian mật thất. Trong gian mật thất có một mật trận truyền tin cực lớn. Rất nhanh một ánh hào quang sáng lên. Cũng không biết hắn truyền tin tức đến nơi nào.
Vù!
Cũng không lâu lắm, mật trận đột ngột sáng lên. Sau đó một uy áp cực lớn xuất hiện ở trong mật thất. Điện chủ phân điện và thị nữ lập tức quỳ hai đầu gối xuống nằm sấp trên mặt đất, vô cùng cung kính hô lớn:
- Thuộc hạ bái kiến điện chủ Tinh Thần!
Trong không trung giữa chùm sáng trong mật trận đột nhiên ngưng tụ ra một khuôn mặt, một khuôn mặt uy nghiêm khí phách gần như trong suốt. Khuôn mặt kia lại có thể di chuyển. Một đôi mắt lạnh lùng vô tình quét qua trên người của hai người, sau đó mở miệng nói:
- Tiêu Lãng lại đến Thần Khải thành sao?
Thị nữ hoàn toàn không dám nói lời nào, nằm sấp trên mặt đất thân thể run lẩy bẩy. Thực lực của tổng quản phân điện thực lực không tồi, đã đạt được Nhân Hoàng đỉnh phong. Nhưng hắn vẫn bị hư ảnh hóa thành khuôn mặt này ép có cảm giác nghẹn thở. Hắn ngẩng đầu lên chắp tay nói:
- Hồi bẩm điện chủ, Tiêu Lãng vừa mới đi ra khỏi Tu La điện. Hắn mua sổ tay Thiên Ma đã bị chúng ta động tay động chân, dễ dàng có thể lần theo dấu vết của hắn. Điện chủ xem... Có cần lập tức truyền tin cho Thiên Đế Lạc Diệp, phối hợp với hắn bắt Tiêu Lãng hay không?
/1202
|