Không thể không nói trận pháp này của quân đoàn Quỷ Vũ Sát cực kỳ huyền diệu. Nhiều hải thú như vậy đồng thời công kích, còn có bốn con hải thú trăm vạn năm công kích, kết quả lại khiến Tiêu Lãng cả kinh, con ngươi thiếu chút nữa rơi ra ngoài!
Ầm!
Một tiếng nổ cực lớn vang lên. Đúng vào lúc này thiên địa đều thất sắc. Bầu trời phát ra một ánh sáng chói mắt, khiến Tiêu Lãng cho rằng nhật nguyệt đều nổ tung.
Tiếng nổ mạnh chấn thiên động địa truyền đi trăm vạn dặm. Sóng lớn cường đại công kích tới khiến vô số hải thú chấn động lặn xuống biển, cũng khiến võ giả quân đoàn Quỷ Vũ Sát nổ bay ra ngoài. Ngoài khơi nước biển không ngừng cuộn trào. Từng đợt sóng cao tới mấy ngàn mét dâng lên, lại rơi xuống, khiến trong biển tạo thành một trận sóng thần cực lớn...
Chiến xa chí tôn của Tiêu Lãng bị chấn động lui ra ngoài trăm mét. Nhưng ánh mắt của hắn vẫn tập trung vào những võ giả quân đoàn Quỷ Vũ Sát này. Hắn lại phát hiện hơn một vạn người này, lại... không có người nào chết.
Nhưng tất cả mọi người bao gồm cả Sát Đế kia đều điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt. Hiển nhiên nội tạng hứng chịu trọng thương.
- Trận pháp thật cường đại, trận pháp quá thần kỳ! Trận pháp này có thể khiến công kích của Thiên Đế đạt được trình độ của Thiên Đế Chí Tôn, còn có thể khiến phòng ngự cũng miễn cưỡng có thể so sánh với Thiên Đế Chí Tôn. Thế giới to lớn, quả nhiên không gì không có!
Tiêu Lãng âm thầm khen ngợi. Chỉ có điều trên mặt hắn vẫn hoàn toàn lạnh lẽo. Những hải tặc này đừng nói bị trọng thương, cho dù không bị thương hôm nay chắc chắn cũng phải chết. Bởi vì vừa nãy chỉ là bốn con hải thú trăm vạn năm động thủ.
Hắn vung tay lên, ánh mắt đảo qua trên người mười tám con Thú Vương đang ở bên cạnh, quát lớn:
Động thủ, giết bọn họ!
Mười tám con Thú Vương linh trí đều rất cao, không cần Thảo Đằng truyền tin chúng đều hiểu. Từng thân thể bắt đầu chuyển động, từ trong nước biển bắn mạnh ra. Thân thể cao lớn khí tức khủng bố khiến tất cả võ giả quân đoàn Quỷ Vũ trên bầu trời sắc mặt càng tái nhợt, trong lòng biết rõ mình sẽ chết!
- Tiêu phủ chủ, bảo hải thú dừng tay! Sát Đế ta nguyện ý thần phục!
Một giọng nói suy yếu vang lên ở bên tai Tiêu Lãng, khiến hắn vô cùng kinh ngạc thậm chí còn cho rằng mình nghe lầm. Ánh mắt hắn giống như lưỡi dao sắc bỗng nhiên nhìn về phía Sát Đế. Sau khi đối mắt với ánh mắt của Sát Đế, hắn lập tức quát lớn:
- Tất cả lui ra, ngừng công kích!
Sát Đế có thể nhận ra hắn không có gì kỳ quái, dù sao hắn ở Thiên Châu xem như là một người nổi tiếng. Nhưng Sát Đế lại còn nói thần phục? Điều này thực sự không khoa học. Thậm chí Tiêu Lãng cảm giác rất hoang đường, giống như Tiêu Lãng nghe thấy có Thiên Đế thần phục Vân Phi Dương vậy.
Bất kỳ một Thiên Đế nào đều là bá chủ của thế giới này. Thiên Đế tu luyện không dễ dàng. Thiên Đế đều có tôn nghiêm và kiêu ngạo của mình. Thiên Đế rất ít khi thần phục người khác, bằng không gia tộc Thần Khải sẽ không chỉ có bốn Thiên Đế. Dù sao lấy thực lực của Mộc Sơn Quỷ, có thể khiến vô số Thiên Đế quỳ xuống!
Thiên Châu bị thập đại Thiên Đế Chí Tôn chia cắt. Thiên Đế trong phạm vi thế lực của bọn họ xem ra dường như cũng thần phục đối với thập đại Thiên Đế Chí Tôn, nhưng kỳ thực không phải vậy!
Những Thiên Đế này cũng chỉ là thần phục bọn họ ở ngoài mặt. Thậm chí một vài Thiên Đế ngay cả ngoài mặt cũng không muốn làm. Thần Khải phủ gặp nạn, phần lớn Thiên Đế phía nam Thiên Châu sẽ đi qua hỗ trợ. Nhưng sau khi xuất hiện Thú Hoàng, tất cả Thiên Đế đều lập tức chạy trốn không còn hình bóng.
Những Thiên Đế này chỉ ngầm thừa nhận Mộc Sơn Quỷ là lão đại phía nam, nhưng không chân chính thần phục. Mà giờ phút này Tiêu Lãng và Sát Đế nói thần phục đó hoàn toàn là thần phục trên ý nghĩa. Nói cách khác... nếu quả thật Sát Đế thần phục, đó chính là người hầu, hạ nhân, thậm chí nô lệ của Tiêu Lãng!
Vân Phi Dương có tài cán gì khiến Thiên Đế thần phục? Mà Tiêu Lãng hắn lại có tài cán gì khiến Sát Đế này thần phục?
Cho nên hắn dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Sát Đế, trầm giọng truyền âm nói:
- Ngươi xác định không phải đang nói đùa chứ? Hay muốn kéo dài thời gian?
Trong mắt Sát Đế lộ ra một chút cay đắng, thở dài truyền âm nói:
- Kéo dài thời gian có tác dụng sao?
Tiêu Lãng im lặng. Kéo dài thời gian thực sự vô dụng. Hắn mang theo mấy trăm vạn hải thú còn có mười tám con Thú Vương. Cho dù mười Thiên Đế dẫn theo trăm vạn đại quân đến cứu viện cũng vô dụng.
Sát Đế này đã bị trọng thương, trong khoảng thời gian ngắn sợ là không có cách nào chữa trị được. Hơn nữa vừa nãy hắn rõ ràng có thể chạy trốn nhưng không trốn. Hiển nhiên hắn sẽ không bỏ quân đoàn Quỷ Vũ lại một mình trốn đi.
Ngay khi Tiêu Lãng đang ngờ vực, Sát Đế lại truyền âm nói:
- Tiêu phủ chủ không cần hoài nghi. Ta thật sự quy hàng, đương nhiên... Ta có hai điều kiện. Nếu như Tiêu phủ chủ có thể giúp tại hạ làm được, ta có thể dẫn đầu quân đoàn Quỷ Vũ quy hàng!
- Điều kiện gì?
Chân mày Tiêu Lãng nhíu lại truyền âm nói.
Sát Đế truyền âm nói:
- Giúp ta diệt một gia tộc. Nếu như Tiêu phủ chủ có thể tiêu diệt gia tộc này, ta nguyện ý ra sức cho Tiêu phủ chủ trăm năm. Sau trăm năm nếu như ta muốn dẫn người rời khỏi, Tiêu phủ chủ không được ngăn cản!
Mắt Tiêu Lãng chớp hiện, rất nghi hoặc truyền âm nói:
- Gia tộc nào?
Trong mắt Sát Đế chợt hiện lên một tia sát ý và thù hận sâu sắc. Hắn cắn răng truyền âm nói:
- Gia tộc Phiêu Miểu, Phiêu Miểu Phủ ở phía tây bắc!
- Phiêu Miểu Phủ?
Tiêu Lãng không có ấn tượng đối với gia tộc Phiêu Miểu. Chỉ có điều thật ra khi xem địa đồ, hắn đã từng điều tra về Phiêu Miểu Phủ. Đây là một phủ lớn, còn nằm kề sát với một phủ vực lớn của Lăng đế phủ. Không cần phải nói, trong phủ vực tuyệt đối có cường giả Thiên Đế.
Mắt Tiêu Lãng xoay chuyển một cái, trong nháy mắt đã nắm bắt được mấu chốt của vấn đề. Hắn nhanh chóng truyền âm nói:
- Gia tộc Phiêu Miểu và Lăng gia có quan hệ như thế nào?
Sự cay đắng trong mắt Sát Đế càng nồng đậm. Hắn truyền âm nói:
- Mẫu thân của Lăng đế là... em gái ruột tộc trưởng gia tộc Phiêu Miểu!
Quả nhiên!
Tiêu Lãng lập tức nghĩ thông suốt chuyện này. Nghĩ đến mối thù không đội trời chung giữa Sát Đế này và gia tộc Phiêu Miểu, mà gia tộc Phiêu Miểu và Lăng đế có quan hệ mật thiết như vậy, tuy rằng giờ phút này hắn có thể dựa vào quân đoàn Quỷ Vũ san bằng bất kỳ phủ vực lớn nào, nhưng tuyệt đối không dám trêu chọc Lăng đế. Lăng đế chính là Thiên Đế Chí Tôn!
Ở trước mặt thế nhân quan hệ giữa Tiêu Lãng và Mê Thần Cung không tệ. Lăng đế tuyệt đối không dám động hắn. Mà giờ phút này Sát Đế nhìn thấy mình lại có thể ra lệnh cho hải thú trong biển, không nói hải thú khác, chỉ riêng triệu tập mười tám con Thú Vương này, đã có thể san bằng Phiêu Miểu Phủ thành bình địa. Cho nên hắn mới có ý niệm thần phục. Dù sao không thần phục đại biểu cho... Chết!
Sát Đế này và quân đoàn Quỷ Vũ có trận pháp không thể tưởng tượng nổi, lại có thể phát ra công kích tương đương với Thiên Đế Chí Tôn. Phòng ngự của tập hợp trận pháp cũng có thể chống đỡ được một đòn của Thế Đế Chí Tôn. Thu phục bọn họ chẳng khác nào thu phục một đám hổ tướng. Chắc hẳn đám người Sát Đế tới nương nhờ bất kỳ thế gia siêu cấp nào cũng sẽ được cực kỳ hoan nghênh, muốn như thế nào được thế ấy!
Đương nhiên nếu như Sát Đế đưa ra điều kiện nhất định phải giết chết gia tộc Phiêu Miểu, sợ là không có một gia tộc nào dám nhận bọn họ. Dù sao làm vậy sẽ hoàn toàn đắc tội Lăng đế. Khai chiến với một gia tộc siêu cấp, đây là cái giá mà bất kỳ gia tộc nào cũng không chịu đựng nổi.
Tiêu Lãng trở nên trầm mặc. Hiển nhiên hắn đang cân nhắc hơn thiệt. Một lúc lâu sau rốt cuộc hắn đã đưa ra quyết định:
- Thật xin lỗi, yêu cầu của ngươi ta không thể đáp ứng được. Hơn nữa ta cũng không muốn ngươi thần phục! Cho nên... Các ngươi tự sát đi! Bằng không ta chỉ có thể sai hải thú công kích!
Đám hải tặc này nhận ra thân phận của hắn, như vậy những người này nhất định phải chết. Mà cái giá phải trả để thu phục bọn họ quá lớn. Tuy rằng đám người kia thực lực rất cường đại, có thể tăng thêm cho Thần Hồn Phủ một cánh tay lớn nhưng rất không có lợi. Bởi vì hiện tại Tiêu Lãng có thể tùy ý thuần hóa một đám Thú Vương. Hắn không thiếu tay chân.
Quan trọng nhất là hắn cũng không tín nhiệm Sát Đế. Bởi vì hắn là hải tặc, tay nhuộm vô số máu tươi. Danh ác rõ ràng là thủ lĩnh quân đoàn hải tặc lớn nhất biển Băng Tuyết!
Ầm!
Một tiếng nổ cực lớn vang lên. Đúng vào lúc này thiên địa đều thất sắc. Bầu trời phát ra một ánh sáng chói mắt, khiến Tiêu Lãng cho rằng nhật nguyệt đều nổ tung.
Tiếng nổ mạnh chấn thiên động địa truyền đi trăm vạn dặm. Sóng lớn cường đại công kích tới khiến vô số hải thú chấn động lặn xuống biển, cũng khiến võ giả quân đoàn Quỷ Vũ Sát nổ bay ra ngoài. Ngoài khơi nước biển không ngừng cuộn trào. Từng đợt sóng cao tới mấy ngàn mét dâng lên, lại rơi xuống, khiến trong biển tạo thành một trận sóng thần cực lớn...
Chiến xa chí tôn của Tiêu Lãng bị chấn động lui ra ngoài trăm mét. Nhưng ánh mắt của hắn vẫn tập trung vào những võ giả quân đoàn Quỷ Vũ Sát này. Hắn lại phát hiện hơn một vạn người này, lại... không có người nào chết.
Nhưng tất cả mọi người bao gồm cả Sát Đế kia đều điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt. Hiển nhiên nội tạng hứng chịu trọng thương.
- Trận pháp thật cường đại, trận pháp quá thần kỳ! Trận pháp này có thể khiến công kích của Thiên Đế đạt được trình độ của Thiên Đế Chí Tôn, còn có thể khiến phòng ngự cũng miễn cưỡng có thể so sánh với Thiên Đế Chí Tôn. Thế giới to lớn, quả nhiên không gì không có!
Tiêu Lãng âm thầm khen ngợi. Chỉ có điều trên mặt hắn vẫn hoàn toàn lạnh lẽo. Những hải tặc này đừng nói bị trọng thương, cho dù không bị thương hôm nay chắc chắn cũng phải chết. Bởi vì vừa nãy chỉ là bốn con hải thú trăm vạn năm động thủ.
Hắn vung tay lên, ánh mắt đảo qua trên người mười tám con Thú Vương đang ở bên cạnh, quát lớn:
Động thủ, giết bọn họ!
Mười tám con Thú Vương linh trí đều rất cao, không cần Thảo Đằng truyền tin chúng đều hiểu. Từng thân thể bắt đầu chuyển động, từ trong nước biển bắn mạnh ra. Thân thể cao lớn khí tức khủng bố khiến tất cả võ giả quân đoàn Quỷ Vũ trên bầu trời sắc mặt càng tái nhợt, trong lòng biết rõ mình sẽ chết!
- Tiêu phủ chủ, bảo hải thú dừng tay! Sát Đế ta nguyện ý thần phục!
Một giọng nói suy yếu vang lên ở bên tai Tiêu Lãng, khiến hắn vô cùng kinh ngạc thậm chí còn cho rằng mình nghe lầm. Ánh mắt hắn giống như lưỡi dao sắc bỗng nhiên nhìn về phía Sát Đế. Sau khi đối mắt với ánh mắt của Sát Đế, hắn lập tức quát lớn:
- Tất cả lui ra, ngừng công kích!
Sát Đế có thể nhận ra hắn không có gì kỳ quái, dù sao hắn ở Thiên Châu xem như là một người nổi tiếng. Nhưng Sát Đế lại còn nói thần phục? Điều này thực sự không khoa học. Thậm chí Tiêu Lãng cảm giác rất hoang đường, giống như Tiêu Lãng nghe thấy có Thiên Đế thần phục Vân Phi Dương vậy.
Bất kỳ một Thiên Đế nào đều là bá chủ của thế giới này. Thiên Đế tu luyện không dễ dàng. Thiên Đế đều có tôn nghiêm và kiêu ngạo của mình. Thiên Đế rất ít khi thần phục người khác, bằng không gia tộc Thần Khải sẽ không chỉ có bốn Thiên Đế. Dù sao lấy thực lực của Mộc Sơn Quỷ, có thể khiến vô số Thiên Đế quỳ xuống!
Thiên Châu bị thập đại Thiên Đế Chí Tôn chia cắt. Thiên Đế trong phạm vi thế lực của bọn họ xem ra dường như cũng thần phục đối với thập đại Thiên Đế Chí Tôn, nhưng kỳ thực không phải vậy!
Những Thiên Đế này cũng chỉ là thần phục bọn họ ở ngoài mặt. Thậm chí một vài Thiên Đế ngay cả ngoài mặt cũng không muốn làm. Thần Khải phủ gặp nạn, phần lớn Thiên Đế phía nam Thiên Châu sẽ đi qua hỗ trợ. Nhưng sau khi xuất hiện Thú Hoàng, tất cả Thiên Đế đều lập tức chạy trốn không còn hình bóng.
Những Thiên Đế này chỉ ngầm thừa nhận Mộc Sơn Quỷ là lão đại phía nam, nhưng không chân chính thần phục. Mà giờ phút này Tiêu Lãng và Sát Đế nói thần phục đó hoàn toàn là thần phục trên ý nghĩa. Nói cách khác... nếu quả thật Sát Đế thần phục, đó chính là người hầu, hạ nhân, thậm chí nô lệ của Tiêu Lãng!
Vân Phi Dương có tài cán gì khiến Thiên Đế thần phục? Mà Tiêu Lãng hắn lại có tài cán gì khiến Sát Đế này thần phục?
Cho nên hắn dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Sát Đế, trầm giọng truyền âm nói:
- Ngươi xác định không phải đang nói đùa chứ? Hay muốn kéo dài thời gian?
Trong mắt Sát Đế lộ ra một chút cay đắng, thở dài truyền âm nói:
- Kéo dài thời gian có tác dụng sao?
Tiêu Lãng im lặng. Kéo dài thời gian thực sự vô dụng. Hắn mang theo mấy trăm vạn hải thú còn có mười tám con Thú Vương. Cho dù mười Thiên Đế dẫn theo trăm vạn đại quân đến cứu viện cũng vô dụng.
Sát Đế này đã bị trọng thương, trong khoảng thời gian ngắn sợ là không có cách nào chữa trị được. Hơn nữa vừa nãy hắn rõ ràng có thể chạy trốn nhưng không trốn. Hiển nhiên hắn sẽ không bỏ quân đoàn Quỷ Vũ lại một mình trốn đi.
Ngay khi Tiêu Lãng đang ngờ vực, Sát Đế lại truyền âm nói:
- Tiêu phủ chủ không cần hoài nghi. Ta thật sự quy hàng, đương nhiên... Ta có hai điều kiện. Nếu như Tiêu phủ chủ có thể giúp tại hạ làm được, ta có thể dẫn đầu quân đoàn Quỷ Vũ quy hàng!
- Điều kiện gì?
Chân mày Tiêu Lãng nhíu lại truyền âm nói.
Sát Đế truyền âm nói:
- Giúp ta diệt một gia tộc. Nếu như Tiêu phủ chủ có thể tiêu diệt gia tộc này, ta nguyện ý ra sức cho Tiêu phủ chủ trăm năm. Sau trăm năm nếu như ta muốn dẫn người rời khỏi, Tiêu phủ chủ không được ngăn cản!
Mắt Tiêu Lãng chớp hiện, rất nghi hoặc truyền âm nói:
- Gia tộc nào?
Trong mắt Sát Đế chợt hiện lên một tia sát ý và thù hận sâu sắc. Hắn cắn răng truyền âm nói:
- Gia tộc Phiêu Miểu, Phiêu Miểu Phủ ở phía tây bắc!
- Phiêu Miểu Phủ?
Tiêu Lãng không có ấn tượng đối với gia tộc Phiêu Miểu. Chỉ có điều thật ra khi xem địa đồ, hắn đã từng điều tra về Phiêu Miểu Phủ. Đây là một phủ lớn, còn nằm kề sát với một phủ vực lớn của Lăng đế phủ. Không cần phải nói, trong phủ vực tuyệt đối có cường giả Thiên Đế.
Mắt Tiêu Lãng xoay chuyển một cái, trong nháy mắt đã nắm bắt được mấu chốt của vấn đề. Hắn nhanh chóng truyền âm nói:
- Gia tộc Phiêu Miểu và Lăng gia có quan hệ như thế nào?
Sự cay đắng trong mắt Sát Đế càng nồng đậm. Hắn truyền âm nói:
- Mẫu thân của Lăng đế là... em gái ruột tộc trưởng gia tộc Phiêu Miểu!
Quả nhiên!
Tiêu Lãng lập tức nghĩ thông suốt chuyện này. Nghĩ đến mối thù không đội trời chung giữa Sát Đế này và gia tộc Phiêu Miểu, mà gia tộc Phiêu Miểu và Lăng đế có quan hệ mật thiết như vậy, tuy rằng giờ phút này hắn có thể dựa vào quân đoàn Quỷ Vũ san bằng bất kỳ phủ vực lớn nào, nhưng tuyệt đối không dám trêu chọc Lăng đế. Lăng đế chính là Thiên Đế Chí Tôn!
Ở trước mặt thế nhân quan hệ giữa Tiêu Lãng và Mê Thần Cung không tệ. Lăng đế tuyệt đối không dám động hắn. Mà giờ phút này Sát Đế nhìn thấy mình lại có thể ra lệnh cho hải thú trong biển, không nói hải thú khác, chỉ riêng triệu tập mười tám con Thú Vương này, đã có thể san bằng Phiêu Miểu Phủ thành bình địa. Cho nên hắn mới có ý niệm thần phục. Dù sao không thần phục đại biểu cho... Chết!
Sát Đế này và quân đoàn Quỷ Vũ có trận pháp không thể tưởng tượng nổi, lại có thể phát ra công kích tương đương với Thiên Đế Chí Tôn. Phòng ngự của tập hợp trận pháp cũng có thể chống đỡ được một đòn của Thế Đế Chí Tôn. Thu phục bọn họ chẳng khác nào thu phục một đám hổ tướng. Chắc hẳn đám người Sát Đế tới nương nhờ bất kỳ thế gia siêu cấp nào cũng sẽ được cực kỳ hoan nghênh, muốn như thế nào được thế ấy!
Đương nhiên nếu như Sát Đế đưa ra điều kiện nhất định phải giết chết gia tộc Phiêu Miểu, sợ là không có một gia tộc nào dám nhận bọn họ. Dù sao làm vậy sẽ hoàn toàn đắc tội Lăng đế. Khai chiến với một gia tộc siêu cấp, đây là cái giá mà bất kỳ gia tộc nào cũng không chịu đựng nổi.
Tiêu Lãng trở nên trầm mặc. Hiển nhiên hắn đang cân nhắc hơn thiệt. Một lúc lâu sau rốt cuộc hắn đã đưa ra quyết định:
- Thật xin lỗi, yêu cầu của ngươi ta không thể đáp ứng được. Hơn nữa ta cũng không muốn ngươi thần phục! Cho nên... Các ngươi tự sát đi! Bằng không ta chỉ có thể sai hải thú công kích!
Đám hải tặc này nhận ra thân phận của hắn, như vậy những người này nhất định phải chết. Mà cái giá phải trả để thu phục bọn họ quá lớn. Tuy rằng đám người kia thực lực rất cường đại, có thể tăng thêm cho Thần Hồn Phủ một cánh tay lớn nhưng rất không có lợi. Bởi vì hiện tại Tiêu Lãng có thể tùy ý thuần hóa một đám Thú Vương. Hắn không thiếu tay chân.
Quan trọng nhất là hắn cũng không tín nhiệm Sát Đế. Bởi vì hắn là hải tặc, tay nhuộm vô số máu tươi. Danh ác rõ ràng là thủ lĩnh quân đoàn hải tặc lớn nhất biển Băng Tuyết!
/1202
|