Tàn hồn của Tà Chủ từng nói chuyện trong thiên mộ của Tà Chủ nên đương nhiên gã biết nói. Tàn hồn của Thiên Đế đều giữ ký ức khi còn sống, có chút thần thông. Tàn hồn của Tà Chủ mạnh như vậy thì càng làm được.
Tà Chủ cực kỳ cung kính chắp tay nói:
- Chủ nhân!
Tiêu Lãng gật đầu, nhìn chằm chằm vào Tà Chủ hỏi:
- Sao ngươi biến thành nô lệ của ta? Lúc đó thật ra đã xảy ra chuyện gì?
Tà Chủ ngẩn ra, nghi hoặc nói:
- Chủ nhân không biết sao? Khi đó linh hồn của chủ nhân hoàn toàn trấn áp linh hồn của ta, còn luyện hóa bản mệnh hồn ti của ta. Bây giờ ta là nô bộc trung thành nhất của chủ nhân, chủ nhân muốn khiến ta tan thành mây khói cũng được.
- A?
Tiêu Lãng lập tức nội thị linh hồn, quả nhiên phát hiện trong linh hồn của mình có một tia linh hồn thuộc về Tà Chủ. Điều này khiến Tiêu Lãng càng thêm nghi hoặc , chẳng lẽ là cường giả tàn hồn khuôn mặt nữ nhân xinh đẹp trong thảo đằng thần hồn màu tím ra tay?
Tiêu Lãng vội hỏi thảo đằng thần hồn màu tím:
- Mị Nhi, lúc đó là vị đại nhân kia ra tay sao?
Lúc đó thảo đằng thần hồn màu tím cũng có mặt, chắcb iết rõ tình huống.
Thảo đằng thần hồn màu tím nhanh chóng truyền âm:
- Không có, chủ nhân. Ta cũng không rõ tình huống lúc đó, nhưng linh hồn của ngươi đột nhiên biến cực kỳ cường đại, tiếp đó dễ dàng bóng quỷ kia!
- A...
Tiêu Lãng mờ mịt, xem ra vẫn là vấn đề linh hồn của hắn. Tiêu Lãng trầm ngâm, Tu Di Giới chợt lóe, một đầu lâu xuất hiện.
Tiêu Lãng chỉ vào Tà Chủ, nói:
- Ngươi vào trong này đi, khi có việc ta sẽ truyền tin cho ngươi.
- Tuân lệnh! Chủ nhân!
Tà Chủ biến thành bóng đen biến mất trong đầu lâu. Tiêu Lãng đứng dậy chuẩn bị trở về Thiên Châu, sau này nghiên cứu tiếp. Tiêu Lãng đi đến nhà gỗ của Vô Ngân Thiên Đế, nhìn vào trong, quả nhiên thấy gã ôm bốn thiếu nữ xinh đẹp ngủ say như chết. Tiêu Lãng tới gần Vô Ngân Thiên Đế liền tỉnh dậy, mặc y phục, lấy ra một ít huyền thạch ném cho những thiếu nữ. Các thiếu nữ thấy huyền thạch thì mừng rỡ đón lấy, chạy ra ngoài.
Tiêu Lãng khinh thường liếc Vô Ngân Thiên Đế:
- Vô Ngân, cảm giác như ngươi đang đi thnah lâu.
Vô Ngân Thiên Đế cười to bảo:
- Thiếu nữ Tạp Tạp bộ lạc thật là nhiệt tình, ta thật muốn ở lại đây luôn.
Tiêu Lãng liếc Vô Ngân Thiên Đế, nói:
- Vậy ngươi cứ ở đây đi, ta nói một tiếng với Tạp Tạp Tây cho ngươi làm tộc trưởng?
Vô Ngân Thiên Đế xấu hổ gãi mũi. Thiên Đế như bọn họ đã quen sống sung sướng, ngẫu nhiên lại đây đổi món thì được, kêu Vô Ngân Thiên Đế từ bỏ Thiên Châu phồn hoa thì còn khó chịu hơn là giết gã.
Chờ hai người đi ra ngoài thì bên Âu Dương Thúy Thúy đã dậy từ lâu, trang nghiêm đạo mạo đứng ngoài nhà gỗ. Âu Dương Thúy Thúy khoanh tay trước ngực nhìn chân trời, biểu tình cực kỳ nghiêm túc.
Ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy không bay mà từ Âu Dương Thúy Thúy dẫn dắt một đường phi độ hư không đến Tiêu Đế thành. Chỉ một ngày sau ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy đã tới Tiêu Đế thành.
Không khí trong thành Tiêu Đế thành vui vẻ. Đại hôn của Tiêu Lãng sắp đến, lúc này Vô Ngân Thiên Đế tuyên bố thành công trấn áp Diệt Hồn Điện, cắt đứt hậu hoạn, trong Tiêu Đế thành càng sục sôi.
Vân Tử Sam là thần thể, nhiều người không biết điều này.
Mọi người biết Diệt Hồn điện rất cường đại nhưng cuối cùng Diệt Hồn điện bị tàn hồn khuôn mặt nữ nhân xinh đẹp cường đại sau lưng Tiêu Lãng bức lùi, vì vậy người bình thường không biết Tiêu Lãng óc một uy hiếp lớn ẩn giấu, tùy thời nguy hiểm sinh amnjg.
Mọi người chỉ biết là Tiêu Lãng có thể khiến Diệt Hồn điện cúi đầu. Tiêu Lãng trở thành tồn tại cường đại ngang với Mê Thần cung, Diệt Hồn điện trong mắt người thường.
Tiêu Đế thành vốn có nhiều người qua lại giờ càng tăng di dân. Nguyên tây bộ có vô số Thiên Đế chết đi, vô số thành trì bị san bằng. Tây bộ tẩy rửa hoàn toàn mới, có vô số cơ hội, cơ hội cho tiểu gia tộc lớn mạnh nên tất nhiên hấp dẫn nhiều gia tộc, võ giả kéo đến.
Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu, Tiêu Phù Đồ rất bạn rộn. Tiêu Lãng trở về Tinh Thần các chỉ thấy đám Đông Phương Hồng Đậu. Không thấy bóng dáng Tiêu Ma Thần đâu. Tiêu Lãng hỏi mới biết Tiêu Ma Thần đi một phủ vực nằm ởp hái nam Thần Hồn phủ. Nghe nói trong phủ vực đó có một ngọn núi lửa, Tiêu Ma Thần đi bế quan tu luyện, chờ đến hôn lễ mới chạy về.
Tiêu Lãng nghỉ ngơi một ngày sau bắt đầu bận rộn. Tinh Thần các nằm ở phía tây cửa Tiêu Đế thành, xung quanh không có kiến trúc gì. Hậu viện Tinh Thần các dựa lưng và một ngọn núi to.
Tiêu Lãng chui vào một ngọn núi lớn, khiến Sát Đế dẫn theo người Quỷ Vũ Sát bao vây sau núi, không cho phép ai đi vào, thậm chí không được đến gần.
Tiêu Lãng sai người mở rộng Tinh Thần các, bao gồm sau núi đều dùng tường thành cao ngất bao bọc, xây dựng vòng bảo hộ trận pháp biến Tinh Thần các thành một tòa thành bảo không thể phá vỡ.
Nhiều người tỏ vẻ khó hiểu. Dù thành bảo này có cường đại đến đâu thì một Thiên Đế có thể dễ dàng bdỡ vòng bảo hộ. Tinh Thần các sửa chữa rầm rộ tiêu phí vô số huyền thạch , giờ phút này mở rộng ra nữa thì hơi xa xỉ.
Nhưng không ai dám làm trái lời Tiêu Lãng. Rất nhanh, một tòa thành bảo to lớn xây dựng chỉ trong vài ngày, bao phủ ngàn dặm sau núi. Tiêu Lãng biến mất sau núi, liên tục có thanh âm quái dị truyền ra, cây cối, đá vỡ, mơ hồ có tiếng quái thú gầm rồng làm các thị nữ trong Tinh Thần các rất là khủng hoảng.
Nửa tháng sau, Tiêu Lãng xuống núi, mắt đầy ý cười. Vô Ngân Thiên Đế luôn ở trong Tinh Thần các lập tức tò mò nhìn.
Vô Ngân Thiên Đế nhỏ giọng nói:
- Thành công rồi?
Tiêu Lãng gật đầu, nói:
- Ừm!
Tiêu Lãng hưng phấn nói:
- Tuy bố trí không lớn như ở Tây hoang nhưng Chí Tôn Thiên Đế bình thường dám đi vào thì chết chắc.
- Lợi hại!
Vô Ngân Thiên Đế biết Tiêu Lãng di chuyển thiên mộ của Tà Chủ đến sau núi Tinh Thần các, nửa tháng qua hắn bày cấm chế trong hậu viện. Trong thiên mộ của Tà Chủ có Diệt Hồn Điện, gần vạn tộc nhân của Diệt Hồn Điện, còn có Tà Chủ chỉ điểm nên bố trí rất dễ.
Tuy thiên mộ của Tà Chủ này so sánh với thiên mộ của Tà Chủ ở Tây hoang thì nhỏ hơn gấp mấy lần, nhưng bên trong có một con thi hoảng, một thi đế, Diệt Hồn Điện, cộng với tàn hồn của Tà Chủ, Chí Tôn Thiên Đế bình thường đi vào thật sự sẽ chết.
Sau núi Tinh Thần các có thiên mộ của Tà Chủ tăng sự an toàn lên rất nhiều, dù bất cứ Thiên Đế nào tấn công, người Tinh Thần các tốn vào thiên mộ của Tà Chủ thì còn ai dám bước vào?
Tiêu Lãng nhẹ nhõm trong người. Có thiên mộ của Tà Chủ thì các tộc nhân, người thân của Tiêu Lãng bảo đảm an toàn, hơn nữa thiên mộ của Tà Chủ là pháp khí rất lợi hại. Lỡ như Vân Tử Sam đến công kích, nếu nàng dám đi vào thiên mộ của Tà Chủ thì sẽ chịu thiệt lớn.
Tiêu Lãng sắp xếp thiên mộ của Tà Chủ xong đỡ lo hơn, làm bạn bên Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Nhã phu nhân Liễu Nhã. Cả ngày đi dạo chơi, đi Cẩm Hải ngắm biển, đi Hoa phủ phía tây ngắm hoa, đi Thiên Tuyết sơn nhìn tuyết.
Sát Đế dẫn theo một ngàn Quỷ Vũ Sát quân theo sát bảo vệ. Nhưng lấy thực lực hiện tại của Tiêu Lãng, chút thực lực của Sát Đế không đáng xem. Đương nhiên nếu thế nhân biết thủ lĩnh cận vệ của Tiêu Lãng từng là thủ lĩnh đệ nhất băng hải tặc Băng Tuyết Hải thì chắc sẽ giật mình đến rớt tròng mắt.
Du ngoạn hơn một tháng sau Tiêu Lãng dẫn người trở về Tiêu Đế thành. Đa số tộc nhân của Nhã phu nhân Liễu Nhã, Đông Phương gai đúng lúc đến Thần Hồn phủ xem lễ.
Tộc nhân Đông Phương gia còn đỡ, trước kia là đại gia tộc, có thấy quen mặt. Người Liễu gia bị hù sợ. Lão tổ tông của Liễu gia tổng thấy Tiêu Lãng dẫn một đám Thiên Đế đến nghênh tiếp bọn họ thì sợ đến nhũn chân.
Tà Chủ cực kỳ cung kính chắp tay nói:
- Chủ nhân!
Tiêu Lãng gật đầu, nhìn chằm chằm vào Tà Chủ hỏi:
- Sao ngươi biến thành nô lệ của ta? Lúc đó thật ra đã xảy ra chuyện gì?
Tà Chủ ngẩn ra, nghi hoặc nói:
- Chủ nhân không biết sao? Khi đó linh hồn của chủ nhân hoàn toàn trấn áp linh hồn của ta, còn luyện hóa bản mệnh hồn ti của ta. Bây giờ ta là nô bộc trung thành nhất của chủ nhân, chủ nhân muốn khiến ta tan thành mây khói cũng được.
- A?
Tiêu Lãng lập tức nội thị linh hồn, quả nhiên phát hiện trong linh hồn của mình có một tia linh hồn thuộc về Tà Chủ. Điều này khiến Tiêu Lãng càng thêm nghi hoặc , chẳng lẽ là cường giả tàn hồn khuôn mặt nữ nhân xinh đẹp trong thảo đằng thần hồn màu tím ra tay?
Tiêu Lãng vội hỏi thảo đằng thần hồn màu tím:
- Mị Nhi, lúc đó là vị đại nhân kia ra tay sao?
Lúc đó thảo đằng thần hồn màu tím cũng có mặt, chắcb iết rõ tình huống.
Thảo đằng thần hồn màu tím nhanh chóng truyền âm:
- Không có, chủ nhân. Ta cũng không rõ tình huống lúc đó, nhưng linh hồn của ngươi đột nhiên biến cực kỳ cường đại, tiếp đó dễ dàng bóng quỷ kia!
- A...
Tiêu Lãng mờ mịt, xem ra vẫn là vấn đề linh hồn của hắn. Tiêu Lãng trầm ngâm, Tu Di Giới chợt lóe, một đầu lâu xuất hiện.
Tiêu Lãng chỉ vào Tà Chủ, nói:
- Ngươi vào trong này đi, khi có việc ta sẽ truyền tin cho ngươi.
- Tuân lệnh! Chủ nhân!
Tà Chủ biến thành bóng đen biến mất trong đầu lâu. Tiêu Lãng đứng dậy chuẩn bị trở về Thiên Châu, sau này nghiên cứu tiếp. Tiêu Lãng đi đến nhà gỗ của Vô Ngân Thiên Đế, nhìn vào trong, quả nhiên thấy gã ôm bốn thiếu nữ xinh đẹp ngủ say như chết. Tiêu Lãng tới gần Vô Ngân Thiên Đế liền tỉnh dậy, mặc y phục, lấy ra một ít huyền thạch ném cho những thiếu nữ. Các thiếu nữ thấy huyền thạch thì mừng rỡ đón lấy, chạy ra ngoài.
Tiêu Lãng khinh thường liếc Vô Ngân Thiên Đế:
- Vô Ngân, cảm giác như ngươi đang đi thnah lâu.
Vô Ngân Thiên Đế cười to bảo:
- Thiếu nữ Tạp Tạp bộ lạc thật là nhiệt tình, ta thật muốn ở lại đây luôn.
Tiêu Lãng liếc Vô Ngân Thiên Đế, nói:
- Vậy ngươi cứ ở đây đi, ta nói một tiếng với Tạp Tạp Tây cho ngươi làm tộc trưởng?
Vô Ngân Thiên Đế xấu hổ gãi mũi. Thiên Đế như bọn họ đã quen sống sung sướng, ngẫu nhiên lại đây đổi món thì được, kêu Vô Ngân Thiên Đế từ bỏ Thiên Châu phồn hoa thì còn khó chịu hơn là giết gã.
Chờ hai người đi ra ngoài thì bên Âu Dương Thúy Thúy đã dậy từ lâu, trang nghiêm đạo mạo đứng ngoài nhà gỗ. Âu Dương Thúy Thúy khoanh tay trước ngực nhìn chân trời, biểu tình cực kỳ nghiêm túc.
Ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy không bay mà từ Âu Dương Thúy Thúy dẫn dắt một đường phi độ hư không đến Tiêu Đế thành. Chỉ một ngày sau ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy đã tới Tiêu Đế thành.
Không khí trong thành Tiêu Đế thành vui vẻ. Đại hôn của Tiêu Lãng sắp đến, lúc này Vô Ngân Thiên Đế tuyên bố thành công trấn áp Diệt Hồn Điện, cắt đứt hậu hoạn, trong Tiêu Đế thành càng sục sôi.
Vân Tử Sam là thần thể, nhiều người không biết điều này.
Mọi người biết Diệt Hồn điện rất cường đại nhưng cuối cùng Diệt Hồn điện bị tàn hồn khuôn mặt nữ nhân xinh đẹp cường đại sau lưng Tiêu Lãng bức lùi, vì vậy người bình thường không biết Tiêu Lãng óc một uy hiếp lớn ẩn giấu, tùy thời nguy hiểm sinh amnjg.
Mọi người chỉ biết là Tiêu Lãng có thể khiến Diệt Hồn điện cúi đầu. Tiêu Lãng trở thành tồn tại cường đại ngang với Mê Thần cung, Diệt Hồn điện trong mắt người thường.
Tiêu Đế thành vốn có nhiều người qua lại giờ càng tăng di dân. Nguyên tây bộ có vô số Thiên Đế chết đi, vô số thành trì bị san bằng. Tây bộ tẩy rửa hoàn toàn mới, có vô số cơ hội, cơ hội cho tiểu gia tộc lớn mạnh nên tất nhiên hấp dẫn nhiều gia tộc, võ giả kéo đến.
Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu, Tiêu Phù Đồ rất bạn rộn. Tiêu Lãng trở về Tinh Thần các chỉ thấy đám Đông Phương Hồng Đậu. Không thấy bóng dáng Tiêu Ma Thần đâu. Tiêu Lãng hỏi mới biết Tiêu Ma Thần đi một phủ vực nằm ởp hái nam Thần Hồn phủ. Nghe nói trong phủ vực đó có một ngọn núi lửa, Tiêu Ma Thần đi bế quan tu luyện, chờ đến hôn lễ mới chạy về.
Tiêu Lãng nghỉ ngơi một ngày sau bắt đầu bận rộn. Tinh Thần các nằm ở phía tây cửa Tiêu Đế thành, xung quanh không có kiến trúc gì. Hậu viện Tinh Thần các dựa lưng và một ngọn núi to.
Tiêu Lãng chui vào một ngọn núi lớn, khiến Sát Đế dẫn theo người Quỷ Vũ Sát bao vây sau núi, không cho phép ai đi vào, thậm chí không được đến gần.
Tiêu Lãng sai người mở rộng Tinh Thần các, bao gồm sau núi đều dùng tường thành cao ngất bao bọc, xây dựng vòng bảo hộ trận pháp biến Tinh Thần các thành một tòa thành bảo không thể phá vỡ.
Nhiều người tỏ vẻ khó hiểu. Dù thành bảo này có cường đại đến đâu thì một Thiên Đế có thể dễ dàng bdỡ vòng bảo hộ. Tinh Thần các sửa chữa rầm rộ tiêu phí vô số huyền thạch , giờ phút này mở rộng ra nữa thì hơi xa xỉ.
Nhưng không ai dám làm trái lời Tiêu Lãng. Rất nhanh, một tòa thành bảo to lớn xây dựng chỉ trong vài ngày, bao phủ ngàn dặm sau núi. Tiêu Lãng biến mất sau núi, liên tục có thanh âm quái dị truyền ra, cây cối, đá vỡ, mơ hồ có tiếng quái thú gầm rồng làm các thị nữ trong Tinh Thần các rất là khủng hoảng.
Nửa tháng sau, Tiêu Lãng xuống núi, mắt đầy ý cười. Vô Ngân Thiên Đế luôn ở trong Tinh Thần các lập tức tò mò nhìn.
Vô Ngân Thiên Đế nhỏ giọng nói:
- Thành công rồi?
Tiêu Lãng gật đầu, nói:
- Ừm!
Tiêu Lãng hưng phấn nói:
- Tuy bố trí không lớn như ở Tây hoang nhưng Chí Tôn Thiên Đế bình thường dám đi vào thì chết chắc.
- Lợi hại!
Vô Ngân Thiên Đế biết Tiêu Lãng di chuyển thiên mộ của Tà Chủ đến sau núi Tinh Thần các, nửa tháng qua hắn bày cấm chế trong hậu viện. Trong thiên mộ của Tà Chủ có Diệt Hồn Điện, gần vạn tộc nhân của Diệt Hồn Điện, còn có Tà Chủ chỉ điểm nên bố trí rất dễ.
Tuy thiên mộ của Tà Chủ này so sánh với thiên mộ của Tà Chủ ở Tây hoang thì nhỏ hơn gấp mấy lần, nhưng bên trong có một con thi hoảng, một thi đế, Diệt Hồn Điện, cộng với tàn hồn của Tà Chủ, Chí Tôn Thiên Đế bình thường đi vào thật sự sẽ chết.
Sau núi Tinh Thần các có thiên mộ của Tà Chủ tăng sự an toàn lên rất nhiều, dù bất cứ Thiên Đế nào tấn công, người Tinh Thần các tốn vào thiên mộ của Tà Chủ thì còn ai dám bước vào?
Tiêu Lãng nhẹ nhõm trong người. Có thiên mộ của Tà Chủ thì các tộc nhân, người thân của Tiêu Lãng bảo đảm an toàn, hơn nữa thiên mộ của Tà Chủ là pháp khí rất lợi hại. Lỡ như Vân Tử Sam đến công kích, nếu nàng dám đi vào thiên mộ của Tà Chủ thì sẽ chịu thiệt lớn.
Tiêu Lãng sắp xếp thiên mộ của Tà Chủ xong đỡ lo hơn, làm bạn bên Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Nhã phu nhân Liễu Nhã. Cả ngày đi dạo chơi, đi Cẩm Hải ngắm biển, đi Hoa phủ phía tây ngắm hoa, đi Thiên Tuyết sơn nhìn tuyết.
Sát Đế dẫn theo một ngàn Quỷ Vũ Sát quân theo sát bảo vệ. Nhưng lấy thực lực hiện tại của Tiêu Lãng, chút thực lực của Sát Đế không đáng xem. Đương nhiên nếu thế nhân biết thủ lĩnh cận vệ của Tiêu Lãng từng là thủ lĩnh đệ nhất băng hải tặc Băng Tuyết Hải thì chắc sẽ giật mình đến rớt tròng mắt.
Du ngoạn hơn một tháng sau Tiêu Lãng dẫn người trở về Tiêu Đế thành. Đa số tộc nhân của Nhã phu nhân Liễu Nhã, Đông Phương gai đúng lúc đến Thần Hồn phủ xem lễ.
Tộc nhân Đông Phương gia còn đỡ, trước kia là đại gia tộc, có thấy quen mặt. Người Liễu gia bị hù sợ. Lão tổ tông của Liễu gia tổng thấy Tiêu Lãng dẫn một đám Thiên Đế đến nghênh tiếp bọn họ thì sợ đến nhũn chân.
/1202
|