Đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế đã truyền tống đi từ ba ngày trước, phái người trở về lo chuyện hậu sự, dù sao chút ít người như bọn họ không thanh trừ nổi một đống Vực Ngoại Thiên Ma.
Đi đến chiến trường Thiên Ma mới có vài tháng, toàn bộ cường giả Thiên Châu có tổng cộng hơn tám trăm vạn người giờ còn lại chưa đến bốn trăm, chết hơn một nửa. Mãnh thú, hải thú bị tử thương hơn một nữa. Có hai thú hoàng Loan Luân Hải đã chết. Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải, Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp còn sống. Đã thanh trừ được hơn một ngàn vạn Vực Ngoại Thiên Ma nhưng đối với mấy ức Vực Ngoại Thiên Ma trong chiến trường Thiên Ma thì đây chỉ là con số lẻ.
Sáu siêu cường giả im lặng bay đi, dẫn đầu dắt môn nhân của mình truyền tống vào chiến trường Thiên Ma. Tiếp theo là đám Thiên Đế truyền tống. Cuối cùng là một đám võ giả Đại Đế, mãnh thú, hải thú truyền tống vào.
Có cường giả Bán Thần cảnh, quân đoàn Vực Ngoại Thiên Ma quy mô nhỏ dễ dàng bị càn quét. Mấy trăm vạn đại quân và trăm vạn mãnh thú, hải thú rầm rộ theo ở phía sau, thành trận hình mũi tên một đường thẳng xông lên.
Tiêu Lãng ở đội thứ ba, đi theo bên cạnh Mộc Sơn Quỷ, đệ tử trong trận hình mũi tên bên trái, có Tiêu Ma Thần, Sát Đế theo sát. Tiêu Lãng hơi khó hiểu, tại sao cường giả Bán Thần cảnh ở đằng trước nhất cứ đi thẳng, không lẽ bên đó có Thiên Ma vương sao?
Một ngày sau khi xử lý gần trăm Vực Ngoại Thiên Ma, Tiêu Lãng được đến đáp án. Khi mông lung thấy trước mắt rậm rạp Vực Ngoại Thiên Ma, mọi người giật nảy mình. Bởi vì bọn họ thấy những Vực Ngoại Thiên Ma cùng bắn công kích linh hồn lên bầu trời.
Tuy bầu trời xám xịt nhưng mấy trăm vạn công kích linh hồn cùng phát ra khiến mọi người cảm thấy cực kỳ rung động, hơn nữa tiếng công kích linh hồn liên miên không dứt. Không cần nói, Vực Ngoại Thiên Ma đằng trước cỡ ngàn vạn con hoặc nhiều hơn nữa.
Thanh Mộc Thạch trầm giọng quát:
- Đây là đại bản doanh của Vực Ngoại Thiên Ma! Nếu chúng ta có thể công phá đại bản doanh, đánh chết một nửa Vực Ngoại Thiên Ma bên trong thì còn cơ hội giữ chiến trường Thiên Ma, nếu không thì... Mọi người tự chạy trốn.
Tiếp theo sáu cường giả Bán Thần cảnh hóa thành tàn ảnh lao vào bầy Vực Ngoại Thiên Ma, vì chỗ đó có gần trăm Thiên Ma vương. Muốn giữ vòng bảo hộ đại trận thì mọi người phải giết đủ số Thiên Ma vương.
Thanh Mộc Ngọc hét lên:
- Giết!
Mắt Thanh Mộc Ngọc bắn ra từng tia sáng, phóngd công kích linh hồn. Tay Thanh Mộc Ngọc nắm thanh trường kiếm, khí thế lấp lánh bàng bạc, đây là thần binh Đại Đế.
- Cuộc chiến cuối cùng liên quan đến tồn vong của Thiên Châu, hy vọng các vị cố gắng hết sức mình liều đấu vì ức vạn dân chúng!
Thiếu nữ áo trắng, môn nhân của Hồng Mông tôn giả hét to, hóa thành cái bóng xông vào bầy Vực Ngoại Thiên Ma đằng trước.
Mấy trăm vạn người đồng thanh kêu lên:
- Giết!
Không ai giữ lại chút sức lực, dốc sức giết Vực Ngoại Thiên Ma, các loại thủ đoạn đều xuất hiện.
- Grao! Grao!
- Gru gru!
- Ục ục!
Đám mãnh thú, hải thú bạo động. Thân thể to lớn của mãnh thú, hải thú xông thẳng lên, các loại thiên phú thần thông cùng phóng ra. Đám Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải, Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp đi đầu, bước chân to lớn nặng nề đạp xuống sẽ giẫm chết vài Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp.
Trong phút chốc...
Thiên địa biến sắc, gió nổi mây phun. Vô số đao mang kiếm ảnh quyền phong chưởng ấn xé gió bay đến, vô số chiến đao trường kiếm lấp lánh hào quang chiếu sáng bầu trời. Tiếng rống của mãnh thú, hải thú chấnd thiên động địa. Sát khí của võ giả, khí thế hung tợn của mãnh thú, hải thú, hơi thở tà ác của Vực Ngoại Thiên Ma đan xen nhau. Máu, thịt vụn rơi đầy, nơi này lại biến thành địa ngục!
Tiêu Lãng và Tiêu Ma Thần giết đỏ mắt. Tiêu Lãng cầm Vô Tình kiếm liên tục phóng ra Vô Tình kiếm khí. Người Tiêu Lãng liên tục ngưng tụ ra Tình Thương, ngưng tụ xong liền đánh ra ngoài, chấn một đám Vực Ngoại Thiên Ma thành thịt vụn.
Thảo đằng thần hồn màu xanh sớm được Tiêu Lãng phóng ra, ẩn núp xung quanh nuốt xác Vực Ngoại Thiên Ma. May mà sau lưng toàn là võ giả Quỷ Vũ Sát quân đoàn, tây bộ, không lấy làm lạ thảo đằng thần hồn màu xanh bí hiểm xuất hiện.
Tuy có rất nhiều Vực Ngoại Thiên Ma đằng trước nhưng không xuất hiện Thiên Ma vương. Nơi cường giả Bán Thần cảnh biến mất mơ hồ truyền đến từng đợt không gian rung động, hiển nhiên Thiên Ma vương bị hấp dẫn qua đó, đang khai chiến.
Không có Thiên Ma vương, bên này có nhiều cường giả như vậy, đi đằng trước nhất là Chí Tôn Thiên Đế, Đại Đế nên một đường càn quét. Tuy nhiên, đằng trước có quá nhiều Vực Ngoại Thiên Ma, không bắn công kích linh hồn lên bầu trời nữa mà vọt sang đây. Bên này võ giả rậm rạp, cuối cùng không thể tránh khỏi xuất hiện thương vong, hơn nữa thương vong rất lớn.
Một đống Vực Ngoại Thiên Ma bị ngheinè nát, liên tục có võ giả bị công kích linh hồn đánh trúng, bạo động, công kích người xung quanh, cuối cùng bị người phe mình loạn đao giết.
Bên này biến thành máy xay thịt, mỗi giây có ít nhất mấy ngàn Vực Ngoại Thiên Ma chết đi, rất nhiều võ giả bị công kích linh hồn bắn trúng. Vực Ngoại Thiên Ma bên kia dường như vô cùng tận, cảm giác càng giết thì càng nhiều.
- Xem ra hôm nay là dữ nhiều lành ít...
Tiêu Lãng nhìn bốn phương tám hướng tụ tập ngày càng nhiều Vực Ngoại Thiên Ma, nhìn võ giả càng lúc càng ít, lòng nặng như đá đè. Thanh Mộc Ngọc từng nói có gần trăm con Thiên Ma vương giờ đang chiến đấu với sáu cường giả Bán Thần cảnh. Các Vực Ngoại Thiên Ma khác cỡ mấy ức. Tiêu Lãng không tin lời Thanh Mộc Ngọc nói, giờ thấy trong mông lung có Vực Ngoại Thiên Ma liên tục tụ tập lại đây thì đã tin tưởng.
Bọn họ giết Vực Ngoại Thiên Ma nhanh chóng nhưng tiêu hao võ giả cũng rất nhanh. Chỉ một canh giờ đã có hơn mười vạn võ giả bỏ mạng, toàn bộ đều bị trúng công kích linh hồn của Vực Ngoại Thiên Ma. Có quá nhiều Vực Ngoại Thiên Ma, nhiều võ giả không thể tránh khỏi công kích linh hồn.
Nhưng mà...
Giờ phút này, không ai rảnh nghĩ nhiều. Vực Ngoại Thiên Ma liều chết xông lên, vật lộn với các võ giả. Đoàn quân bị vô số Vực Ngoại Thiên Ma xé lẻ, mỗi người tự chiến đấu. Mọi người giết đỏ mắt, nhiều võ giả Nhân Hoàng cảnh cấp thấp trước khi chết ôm cổ Vực Ngoại Thiên Ma to lớn, dùng răng cắn nó.
Phân thân thảo đằng thần hồn màu xanh đều nấp dưới đất, chỉ chờ Vực Ngoại Thiên Ma bị trọng thương hoặc chết mới chui ra nuốt. Một số Vực Ngoại Thiên Ma bị thương nặng, phòng ngự thân thể giảm thấp, tuy thảo đằng thần hồn màu xanh không nuốt quá nhanh nhưng giúp ích được một chút.
Đại chiến kéo dài hơn nửa ngày, số lượng Vực Ngoại Thiên Ma tử thương lên đến mấy ngàn vạn nhưng võ giả tử thương cực kỳ thảm trọng.
Bốn trăm vạn võ giả còn lại chưa đến hai trăm vạn. Nhiều võ giả Thiên Đế đã tử thương, Chí Tôn Thiên Đế thì không thiếu một ai. Phương xa, Vực Ngoại Thiên Ma vẫn vô cùng vô tận.
Cảm xúc tuyệt vọng bao phủ trái tim mọi người, nhiều Tiêu Lãng tiêu hao một nửa thiên lực, cứ tiếp tục chiến đấu sẽ có nhiều Thiên Đế chết đi. Các võ giả Nhân Hoàng cảnh sẽ bỏ mạng hết, các đại nhân vật Thiên Đế làm thủ lĩnh tay không.
Mọi người chỉ có thể đặt hy vọng vào sáu cường giả Bán Thần cảnh. Trong lòng nhiều người, bao gồm đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ thì cường giả Bán Thần cảnh tuyệt đối là chân thần, vô địch.
Tuy lòng Tiêu Lãng không xem trọng sáu cường giả Bán Thần cảnh nhưng vẫn hy vọng bọn họ có thể thành công rút lui, dẫn mọi người xử lý hết Vực Ngoại Thiên Ma. Tuy tình huống càng lúc càng thảm liệt, nhiều người chết hơn nhưng tất cả cắn răng cố chống, mong chờ cường giả Bán Thần cảnh trở về.
Lại nửa ngày qua đi, sáu cường giả Bán Thần cảnh đầy đủ trở về. Nhưng khi mọi người nhìn sáu cường giả Bán Thần cảnh thì hoàn toàn... Tuyệt vọng.
Bởi vì sáu cường giả Bán Thần cảnh người đẫm máu, bị thương. Thanh Mộc Thạch cụt một tay. Man Thần Yêu Kiệt cụt một chân.
Từ xa Diệt Hồn đã rống to:
- Vòng bảo hộ sắp vỡ rồi, toàn bộ tự chạy trốn đi, Thiên Châu xong rồi!
Đi đến chiến trường Thiên Ma mới có vài tháng, toàn bộ cường giả Thiên Châu có tổng cộng hơn tám trăm vạn người giờ còn lại chưa đến bốn trăm, chết hơn một nửa. Mãnh thú, hải thú bị tử thương hơn một nữa. Có hai thú hoàng Loan Luân Hải đã chết. Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải, Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp còn sống. Đã thanh trừ được hơn một ngàn vạn Vực Ngoại Thiên Ma nhưng đối với mấy ức Vực Ngoại Thiên Ma trong chiến trường Thiên Ma thì đây chỉ là con số lẻ.
Sáu siêu cường giả im lặng bay đi, dẫn đầu dắt môn nhân của mình truyền tống vào chiến trường Thiên Ma. Tiếp theo là đám Thiên Đế truyền tống. Cuối cùng là một đám võ giả Đại Đế, mãnh thú, hải thú truyền tống vào.
Có cường giả Bán Thần cảnh, quân đoàn Vực Ngoại Thiên Ma quy mô nhỏ dễ dàng bị càn quét. Mấy trăm vạn đại quân và trăm vạn mãnh thú, hải thú rầm rộ theo ở phía sau, thành trận hình mũi tên một đường thẳng xông lên.
Tiêu Lãng ở đội thứ ba, đi theo bên cạnh Mộc Sơn Quỷ, đệ tử trong trận hình mũi tên bên trái, có Tiêu Ma Thần, Sát Đế theo sát. Tiêu Lãng hơi khó hiểu, tại sao cường giả Bán Thần cảnh ở đằng trước nhất cứ đi thẳng, không lẽ bên đó có Thiên Ma vương sao?
Một ngày sau khi xử lý gần trăm Vực Ngoại Thiên Ma, Tiêu Lãng được đến đáp án. Khi mông lung thấy trước mắt rậm rạp Vực Ngoại Thiên Ma, mọi người giật nảy mình. Bởi vì bọn họ thấy những Vực Ngoại Thiên Ma cùng bắn công kích linh hồn lên bầu trời.
Tuy bầu trời xám xịt nhưng mấy trăm vạn công kích linh hồn cùng phát ra khiến mọi người cảm thấy cực kỳ rung động, hơn nữa tiếng công kích linh hồn liên miên không dứt. Không cần nói, Vực Ngoại Thiên Ma đằng trước cỡ ngàn vạn con hoặc nhiều hơn nữa.
Thanh Mộc Thạch trầm giọng quát:
- Đây là đại bản doanh của Vực Ngoại Thiên Ma! Nếu chúng ta có thể công phá đại bản doanh, đánh chết một nửa Vực Ngoại Thiên Ma bên trong thì còn cơ hội giữ chiến trường Thiên Ma, nếu không thì... Mọi người tự chạy trốn.
Tiếp theo sáu cường giả Bán Thần cảnh hóa thành tàn ảnh lao vào bầy Vực Ngoại Thiên Ma, vì chỗ đó có gần trăm Thiên Ma vương. Muốn giữ vòng bảo hộ đại trận thì mọi người phải giết đủ số Thiên Ma vương.
Thanh Mộc Ngọc hét lên:
- Giết!
Mắt Thanh Mộc Ngọc bắn ra từng tia sáng, phóngd công kích linh hồn. Tay Thanh Mộc Ngọc nắm thanh trường kiếm, khí thế lấp lánh bàng bạc, đây là thần binh Đại Đế.
- Cuộc chiến cuối cùng liên quan đến tồn vong của Thiên Châu, hy vọng các vị cố gắng hết sức mình liều đấu vì ức vạn dân chúng!
Thiếu nữ áo trắng, môn nhân của Hồng Mông tôn giả hét to, hóa thành cái bóng xông vào bầy Vực Ngoại Thiên Ma đằng trước.
Mấy trăm vạn người đồng thanh kêu lên:
- Giết!
Không ai giữ lại chút sức lực, dốc sức giết Vực Ngoại Thiên Ma, các loại thủ đoạn đều xuất hiện.
- Grao! Grao!
- Gru gru!
- Ục ục!
Đám mãnh thú, hải thú bạo động. Thân thể to lớn của mãnh thú, hải thú xông thẳng lên, các loại thiên phú thần thông cùng phóng ra. Đám Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải, Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp đi đầu, bước chân to lớn nặng nề đạp xuống sẽ giẫm chết vài Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp.
Trong phút chốc...
Thiên địa biến sắc, gió nổi mây phun. Vô số đao mang kiếm ảnh quyền phong chưởng ấn xé gió bay đến, vô số chiến đao trường kiếm lấp lánh hào quang chiếu sáng bầu trời. Tiếng rống của mãnh thú, hải thú chấnd thiên động địa. Sát khí của võ giả, khí thế hung tợn của mãnh thú, hải thú, hơi thở tà ác của Vực Ngoại Thiên Ma đan xen nhau. Máu, thịt vụn rơi đầy, nơi này lại biến thành địa ngục!
Tiêu Lãng và Tiêu Ma Thần giết đỏ mắt. Tiêu Lãng cầm Vô Tình kiếm liên tục phóng ra Vô Tình kiếm khí. Người Tiêu Lãng liên tục ngưng tụ ra Tình Thương, ngưng tụ xong liền đánh ra ngoài, chấn một đám Vực Ngoại Thiên Ma thành thịt vụn.
Thảo đằng thần hồn màu xanh sớm được Tiêu Lãng phóng ra, ẩn núp xung quanh nuốt xác Vực Ngoại Thiên Ma. May mà sau lưng toàn là võ giả Quỷ Vũ Sát quân đoàn, tây bộ, không lấy làm lạ thảo đằng thần hồn màu xanh bí hiểm xuất hiện.
Tuy có rất nhiều Vực Ngoại Thiên Ma đằng trước nhưng không xuất hiện Thiên Ma vương. Nơi cường giả Bán Thần cảnh biến mất mơ hồ truyền đến từng đợt không gian rung động, hiển nhiên Thiên Ma vương bị hấp dẫn qua đó, đang khai chiến.
Không có Thiên Ma vương, bên này có nhiều cường giả như vậy, đi đằng trước nhất là Chí Tôn Thiên Đế, Đại Đế nên một đường càn quét. Tuy nhiên, đằng trước có quá nhiều Vực Ngoại Thiên Ma, không bắn công kích linh hồn lên bầu trời nữa mà vọt sang đây. Bên này võ giả rậm rạp, cuối cùng không thể tránh khỏi xuất hiện thương vong, hơn nữa thương vong rất lớn.
Một đống Vực Ngoại Thiên Ma bị ngheinè nát, liên tục có võ giả bị công kích linh hồn đánh trúng, bạo động, công kích người xung quanh, cuối cùng bị người phe mình loạn đao giết.
Bên này biến thành máy xay thịt, mỗi giây có ít nhất mấy ngàn Vực Ngoại Thiên Ma chết đi, rất nhiều võ giả bị công kích linh hồn bắn trúng. Vực Ngoại Thiên Ma bên kia dường như vô cùng tận, cảm giác càng giết thì càng nhiều.
- Xem ra hôm nay là dữ nhiều lành ít...
Tiêu Lãng nhìn bốn phương tám hướng tụ tập ngày càng nhiều Vực Ngoại Thiên Ma, nhìn võ giả càng lúc càng ít, lòng nặng như đá đè. Thanh Mộc Ngọc từng nói có gần trăm con Thiên Ma vương giờ đang chiến đấu với sáu cường giả Bán Thần cảnh. Các Vực Ngoại Thiên Ma khác cỡ mấy ức. Tiêu Lãng không tin lời Thanh Mộc Ngọc nói, giờ thấy trong mông lung có Vực Ngoại Thiên Ma liên tục tụ tập lại đây thì đã tin tưởng.
Bọn họ giết Vực Ngoại Thiên Ma nhanh chóng nhưng tiêu hao võ giả cũng rất nhanh. Chỉ một canh giờ đã có hơn mười vạn võ giả bỏ mạng, toàn bộ đều bị trúng công kích linh hồn của Vực Ngoại Thiên Ma. Có quá nhiều Vực Ngoại Thiên Ma, nhiều võ giả không thể tránh khỏi công kích linh hồn.
Nhưng mà...
Giờ phút này, không ai rảnh nghĩ nhiều. Vực Ngoại Thiên Ma liều chết xông lên, vật lộn với các võ giả. Đoàn quân bị vô số Vực Ngoại Thiên Ma xé lẻ, mỗi người tự chiến đấu. Mọi người giết đỏ mắt, nhiều võ giả Nhân Hoàng cảnh cấp thấp trước khi chết ôm cổ Vực Ngoại Thiên Ma to lớn, dùng răng cắn nó.
Phân thân thảo đằng thần hồn màu xanh đều nấp dưới đất, chỉ chờ Vực Ngoại Thiên Ma bị trọng thương hoặc chết mới chui ra nuốt. Một số Vực Ngoại Thiên Ma bị thương nặng, phòng ngự thân thể giảm thấp, tuy thảo đằng thần hồn màu xanh không nuốt quá nhanh nhưng giúp ích được một chút.
Đại chiến kéo dài hơn nửa ngày, số lượng Vực Ngoại Thiên Ma tử thương lên đến mấy ngàn vạn nhưng võ giả tử thương cực kỳ thảm trọng.
Bốn trăm vạn võ giả còn lại chưa đến hai trăm vạn. Nhiều võ giả Thiên Đế đã tử thương, Chí Tôn Thiên Đế thì không thiếu một ai. Phương xa, Vực Ngoại Thiên Ma vẫn vô cùng vô tận.
Cảm xúc tuyệt vọng bao phủ trái tim mọi người, nhiều Tiêu Lãng tiêu hao một nửa thiên lực, cứ tiếp tục chiến đấu sẽ có nhiều Thiên Đế chết đi. Các võ giả Nhân Hoàng cảnh sẽ bỏ mạng hết, các đại nhân vật Thiên Đế làm thủ lĩnh tay không.
Mọi người chỉ có thể đặt hy vọng vào sáu cường giả Bán Thần cảnh. Trong lòng nhiều người, bao gồm đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ thì cường giả Bán Thần cảnh tuyệt đối là chân thần, vô địch.
Tuy lòng Tiêu Lãng không xem trọng sáu cường giả Bán Thần cảnh nhưng vẫn hy vọng bọn họ có thể thành công rút lui, dẫn mọi người xử lý hết Vực Ngoại Thiên Ma. Tuy tình huống càng lúc càng thảm liệt, nhiều người chết hơn nhưng tất cả cắn răng cố chống, mong chờ cường giả Bán Thần cảnh trở về.
Lại nửa ngày qua đi, sáu cường giả Bán Thần cảnh đầy đủ trở về. Nhưng khi mọi người nhìn sáu cường giả Bán Thần cảnh thì hoàn toàn... Tuyệt vọng.
Bởi vì sáu cường giả Bán Thần cảnh người đẫm máu, bị thương. Thanh Mộc Thạch cụt một tay. Man Thần Yêu Kiệt cụt một chân.
Từ xa Diệt Hồn đã rống to:
- Vòng bảo hộ sắp vỡ rồi, toàn bộ tự chạy trốn đi, Thiên Châu xong rồi!
/1202
|