Ngày tháng sau này Tiêu Lãng ngồi trong sơn động, nghiên cứu Thực Hồn đan trong óc. Tàn hồn của Tà Chủ thì liên tục tiêu hóa tin tức trong đầu hai con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, học tiếng Vực Ngoại Thiên Ma.
Một người từ nhỏ đến lớn trong đầu sẽ có bao nhiêu tin tức, ký ức? Tiêu Lãng không biết, nhưng hắn hiểu lúc này tàn hồn của Tà Chủ rất đau trứng. Tuy bây giờ tàn hồn của Tà Chủ là tàn hồn, không có trứng.
Thực Hồn đan có độc tố ẩn trong linh hồn của Tiêu Lãng, tuy Ma Tuyết đã bị hắn giết, những độc tố không có người khống chế thì sẽ không phát tác. Nhưng giữ chúng ở trong linh hồn không phải là cách, lỡ ngày nào nó phát tác thì sẽ là trí mạng.
Tiêu Lãng từng hỏi tàn hồn của Tà Chủ, gã cũng không có cách nào. Bởi vì độc tố quá mạnh mẽ, nếu cưỡng ép bức ra thì linh hồn sẽ xuất hiện vấn đề.
Tiêu Lãng thử vận chuyển Băng Đế hồn quyết, khiến lực lượng linh hồn xua đi độc tố nhưng dường như chất độc cùng lực lượng linh hồn quấn lấy nhau, không ra được. Cuối cùng Tiêu Lãng đành bó tay chờ tin của tàn hồn của Tà Chủ.
Một tháng sau, rốt cuộc tàn hồn của Tà Chủ sửa sang xong tin tức trong đầu Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, cũng học được tiếng Vực Ngoại Thiên Ma. Tiêu Lãng hiểu địa khái thế giới này.
Thế giới này rất rộng lớn, hai con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp cũng không biết rộng bao nhiêu. Nơi này là hướng đông vực diện Thiên Ma, là lãnh địa của Ma Cuồng Đại Thần. Chỗ này có mười hai đại thống lĩnh, thực lực cỡ đỉnh Bán Thần cảnh. Ma Cuồng Đại Thần thật sự đã chết rồi, đoạn thời gian trước Cuồng Thần bảo rối loạn, người của Ma Tuyết, phụ thân Ma Hồng của nàng đều bị giết. Bây giờ toàn bộ đại thống lĩnh dẫn dắt đại quân xuất phát hướng lãnh địa của Ma Hồng, muốn tiêu diệt toàn tộc của ma Hồng, trả thù cho Ma Cuồng Đại Thần.
Ban đầu trong thôn hai con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp có mười mấy Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, trừ hai đứa ra, số Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp khác bị triệu tập đi tiêu diệt phản tặc. Hai con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp này cũng nhờ đó mới biết nhiều chuyện.
Tiêu Lãng từ hai con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp biết một số chuyện về Địa Ngục Hải.
Địa Ngục Hải là trung tâm vực diện Thiên Ma, chỗ đó mênh mông mà bát ngát, nơi hỗn loạn nhất. Trong Địa Ngục Hải có rất nhiều Tử Thánh Thạch. Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp có thể lấy năng lượng từ đó liên tục tiến hóa, nên Vực Ngoại Thiên Ma không sợ chết đều đi Địa Ngục Hải, chờ thực lực biến cường đại lại trở về.
Hai con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp không biết Tử Thánh Thạch là cái gì, chỉ biết rằng tuyệt đối không thể phá hư, nếu không thì sẽ dẫn đến tổ thần Vực Ngoại Thiên Ma giận dữ, hồn phi phách tán.
Làm Tiêu Lãng mừng như điên là trong Địa Ngục Hải không có Thiên Ma Vương cường đại, bởi vì sau khi đến thực lực Thiên Ma Vương sẽ quay về lãnh địa của mình.
Nói cách khác trong Địa Ngục Hải siêu an toàn.
Thảo đằng thần hồn màu lam rất khao khát thạch dịch trong Tử Thánh Thạch, Tiêu Lãng cũng cần nuốt Vực Ngoại Thiên Ma để lấy được năng lượng, biến càng mạnh hơn. T trầm ngâm thật lâu, cuối cùng quyết định không đi lãnh địa của Ma Tuyết, Ma Hồng mà đi Địa Ngục Hải.
Ma Hồng cấu kết với Thiên Ma Thần khác giết Ma Cuồng Đại Thần, chắc chắn bên kia đang đại chiến dữ dội, Tiêu Lãng chạy qua đó sẽ bị lộ thân phận. Chẳng bằng đi Địa Ngục Hải, chờ bên kia Thiên Ma Vương bị giết gần hết rồi lẻn vào tìm đường trở về Thiên Châu.
Tiêu Lãng quyết định xong lập tức hành động.
Tàn hồn của Tà Chủ không thể mang hai con Loan Hoành trở về không gian hư vô mà gã luyện hóa, chỉ có thể giết chết. Không gian hư vô mà tàn hồn của Tà Chủ luyện hóa nằm bên Thiên Châu, không cảm ứng được, nếu không thì Tiêu Lãng có thể lợi dụng nó trở về rồi. Tất nhiên Tiêu Lãng không dám từ không gian hư vô trở về Thiên Châu, hắn không biết Thiên Châu ở đâu, lỡ như lạc trong đó thì không biết mình chết như thế nào.
Tiêu Lãng một đường hướng tây, qua hơn nửa tháng chạy đường dại rốt cuộc đến Địa Ngục Hải. Trên đường đi Tiêu Lãng gặp một số Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, trung cấp. Tiêu Lãng không nói chuyện, khiến tàn hồn của Tà Chủ núp trong người giao lưu với Vực Ngoại Thiên Ma thay mình. Tàn hồn của Tà Chủ nói tiếng Vực Ngoại Thiên Ma hơi cứng, nhưng trao đổi với mấy Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp cùng đi Địa Ngục Hải vài ngày sau thì ăn nói rành rọt hơn.
Tiến vào Địa Ngục Hải, Tiêu Lãng không lập tức cắn nuốt mà đi tới đi lui. Tiêu Lãng biến thành một con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp không khiến Vực Ngoại Thiên Ma khác chú ý, ngược lại những Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp, trung cấp thấy hắn liền hoảng hốt chạy trốn.
Tiêu Lãng biết Vực Ngoại Thiên Ma có ba cách tiến hóa, đầu tiên là tu luyện, nhưng tốc độ cực kỳ chậm. Thứ hai là tới gần Tử Thánh Thạch tu luyện, tốc độ siêu nhanh. Thứ ba là nuốt Vực Ngoại Thiên Ma, tốc độ không nhanh không chậm nhưng dễ bị quần công.
Trong Địa Ngục Hải khắp nơi là Vực Ngoại Thiên Ma chiến đấu, hoặc là muốn nuốt đối phương, hoặc muốn có địa điểm tu luyện tốt hơn, cách Tử Thánh Thạch càng gần.
Tiêu Lãng đi một vòng phạm vi trăm vạn dặm nhưng không phát hiện bất cứ Thiên Ma Vương liền không do dự nữa, lập tức ra tay.
Tiêu Lãng chọn đảo biển lớn nhất, bên trên có ít nhất mấy trăm vạn Vực Ngoại Thiên Ma, dựa theo thực lực khác nhau ngồi xếp bằng tu luyện. Nếu cảm thấy thực lực của mình có thể tới gần Tử Thánh Thạch hơn nữa thì Vực Ngoại Thiên Ma đó sẽ chủ động tranh giành.
Tiêu Lãng ra lệnh:
Mị Nhi, nuốt hết đi. Đừng vội nuốt Tử Thánh Thạch, chờ chúng ta nuốt sạch Vực Ngoại Thiên Ma bên này rồi ta sẽ cho ngươi nuốt Tử Thánh Thạch.
Thảo đằng thần hồn màu lam hăng máu.
Trăm vạn phân thân nhanh như chớp lao xuống dưới, liên tục chui ra nuốt từng con Vực Ngoại Thiên Ma, tốc độ như châu chấu thổi qua, càn quét đảo biển.
Một nén nhang!
Mấy trăm vạn Vực Ngoại Thiên Ma thành bột phấn. Tiêu Lãng vì tránh cho để lại dấu vết rõ ràng, khiến thảo đằng thần hồn màu lam nuốt xong đập nát mớ xương.
- Đi!
Tiêu Lãng không giữ lại thực lực nã, nhanh như chớp xé gió bay đi đảo biển gần đó. Thảo đằng thần hồn màu lam cố nén không nuốt thạch dịch trong Tử Thánh Thạch trên đảo biển to lớn vừa rồi, đi theo qua đường biển. Thảo đằng thần hồn màu lam nuốt Vực Ngoại Thiên Ma chu ỉa từ đáy biển.
Tử Thánh Thạch rất lớn, cách từ xa đã toát ra linh khí đậm đặc mà cường đại, thế nên bên dưới đảo biển vây đầy Vực Ngoại Thiên Ma. Vực Ngoại Thiên Ma bên trên đã chết, những Vực Ngoại Thiên Ma phía dưới bò lên giành vị trí.
Không có gì kiêng dè, những Vực Ngoại Thiên Ma phập phồng lo sợ leo lên bị Tiêu Lãng dùng tốc độ gió thu cuốn lá càn quét toàn bộ đảo biển trong phạm vi trăm vạn dặm, đi tới đi lui cắn nuốt. Chỉ mấy ngày mà phạm vi trăm vạn dặm đã không có một con Vực Ngoại Thiên Ma còn sống.
Tiêu Lãng luyện hóa tất cả năng lượng, cảm giác toàn thân có lực lượng cường đại dùng không hết.
Tiêu Lãng hét to:
- Mị Nhi, dùng tốc độ nhanh nhất nuốt Tử Thánh Thạch và nghiền Tử Thánh Thạch thành bột đi!
Thảo đằng thần hồn màu lam cực kỳ hưng phấn, người run bần bật theo sau Tiêu Lãng di chuyển một vòng trên đảo biển, nuốt thạch dịch trong mấy trăm Tử Thánh Thạch.
- Đi!
Chờ Tử Thánh Thạch cuối cùng nổ tung, Tiêu Lãng lao nhanh hướng đông nam. Tiêu Lãng không biết thảo đằng thần hồn màu lam nuốt Tử Thánh Thạch rồi tộc Vực Ngoại Thiên Ma sẽ có phản ứng gì, hắn cảm thấy rời đi ngay là hơn.
Vù vù vù vù vù!
Tiêu Lãng rời đi chưa đến nửa canh giờ thì có sáu bóng người với tốc độ khủng bố từ nam nhân trung niên trong Địa Ngục Hải bay nhanh tới. Hơi thở của sáu bóng người cực kỳ cường đại, hù sợ đám Vực Ngoại Thiên Ma mới tụ tập lại đây run lẩy bẩy, sắp mất hồn vía.
Một Thiên Ma Thần tức giận quát:
- Bốn trăm ba mươi Tử Thánh Thạch bị phá hủy? Quá to gan! Là ai? Rốt cuộc là ai? Bản thần muốn băm vằm hắn thành trăm ngàn mảnh!
Thanh âm truyền khắp ngàn dặm, ẩn chứa giận dữ khiến các Vực Ngoại Thiên Ma trong phạm vi đó sợ muốn teo tim.
Một Thiên Ma Thần khác nhướng mày, mũi hĩnh, nghi hoặc hỏi:
- Hơi thở sinh vật dị vực diện? Có sinh vật dị vực diện trà trộn vào vực diện Thiên Ma?
- Hơi thở sinh vật dị vực diện? Đuổi theo!
Các Thiên Ma Thần khác kịp phản ứng lại, cẩn thận cảm ứng, lập tức phát hiện hơi thở thảo đằng thần hồn màu lam để lại sau khi cắn nuốt. Phát hiện này làm sáu Thiên Ma Thần phát ra sát khí ngút trời, tản ra sáu hướng chạy như bay.
Một người từ nhỏ đến lớn trong đầu sẽ có bao nhiêu tin tức, ký ức? Tiêu Lãng không biết, nhưng hắn hiểu lúc này tàn hồn của Tà Chủ rất đau trứng. Tuy bây giờ tàn hồn của Tà Chủ là tàn hồn, không có trứng.
Thực Hồn đan có độc tố ẩn trong linh hồn của Tiêu Lãng, tuy Ma Tuyết đã bị hắn giết, những độc tố không có người khống chế thì sẽ không phát tác. Nhưng giữ chúng ở trong linh hồn không phải là cách, lỡ ngày nào nó phát tác thì sẽ là trí mạng.
Tiêu Lãng từng hỏi tàn hồn của Tà Chủ, gã cũng không có cách nào. Bởi vì độc tố quá mạnh mẽ, nếu cưỡng ép bức ra thì linh hồn sẽ xuất hiện vấn đề.
Tiêu Lãng thử vận chuyển Băng Đế hồn quyết, khiến lực lượng linh hồn xua đi độc tố nhưng dường như chất độc cùng lực lượng linh hồn quấn lấy nhau, không ra được. Cuối cùng Tiêu Lãng đành bó tay chờ tin của tàn hồn của Tà Chủ.
Một tháng sau, rốt cuộc tàn hồn của Tà Chủ sửa sang xong tin tức trong đầu Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, cũng học được tiếng Vực Ngoại Thiên Ma. Tiêu Lãng hiểu địa khái thế giới này.
Thế giới này rất rộng lớn, hai con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp cũng không biết rộng bao nhiêu. Nơi này là hướng đông vực diện Thiên Ma, là lãnh địa của Ma Cuồng Đại Thần. Chỗ này có mười hai đại thống lĩnh, thực lực cỡ đỉnh Bán Thần cảnh. Ma Cuồng Đại Thần thật sự đã chết rồi, đoạn thời gian trước Cuồng Thần bảo rối loạn, người của Ma Tuyết, phụ thân Ma Hồng của nàng đều bị giết. Bây giờ toàn bộ đại thống lĩnh dẫn dắt đại quân xuất phát hướng lãnh địa của Ma Hồng, muốn tiêu diệt toàn tộc của ma Hồng, trả thù cho Ma Cuồng Đại Thần.
Ban đầu trong thôn hai con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp có mười mấy Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, trừ hai đứa ra, số Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp khác bị triệu tập đi tiêu diệt phản tặc. Hai con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp này cũng nhờ đó mới biết nhiều chuyện.
Tiêu Lãng từ hai con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp biết một số chuyện về Địa Ngục Hải.
Địa Ngục Hải là trung tâm vực diện Thiên Ma, chỗ đó mênh mông mà bát ngát, nơi hỗn loạn nhất. Trong Địa Ngục Hải có rất nhiều Tử Thánh Thạch. Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp có thể lấy năng lượng từ đó liên tục tiến hóa, nên Vực Ngoại Thiên Ma không sợ chết đều đi Địa Ngục Hải, chờ thực lực biến cường đại lại trở về.
Hai con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp không biết Tử Thánh Thạch là cái gì, chỉ biết rằng tuyệt đối không thể phá hư, nếu không thì sẽ dẫn đến tổ thần Vực Ngoại Thiên Ma giận dữ, hồn phi phách tán.
Làm Tiêu Lãng mừng như điên là trong Địa Ngục Hải không có Thiên Ma Vương cường đại, bởi vì sau khi đến thực lực Thiên Ma Vương sẽ quay về lãnh địa của mình.
Nói cách khác trong Địa Ngục Hải siêu an toàn.
Thảo đằng thần hồn màu lam rất khao khát thạch dịch trong Tử Thánh Thạch, Tiêu Lãng cũng cần nuốt Vực Ngoại Thiên Ma để lấy được năng lượng, biến càng mạnh hơn. T trầm ngâm thật lâu, cuối cùng quyết định không đi lãnh địa của Ma Tuyết, Ma Hồng mà đi Địa Ngục Hải.
Ma Hồng cấu kết với Thiên Ma Thần khác giết Ma Cuồng Đại Thần, chắc chắn bên kia đang đại chiến dữ dội, Tiêu Lãng chạy qua đó sẽ bị lộ thân phận. Chẳng bằng đi Địa Ngục Hải, chờ bên kia Thiên Ma Vương bị giết gần hết rồi lẻn vào tìm đường trở về Thiên Châu.
Tiêu Lãng quyết định xong lập tức hành động.
Tàn hồn của Tà Chủ không thể mang hai con Loan Hoành trở về không gian hư vô mà gã luyện hóa, chỉ có thể giết chết. Không gian hư vô mà tàn hồn của Tà Chủ luyện hóa nằm bên Thiên Châu, không cảm ứng được, nếu không thì Tiêu Lãng có thể lợi dụng nó trở về rồi. Tất nhiên Tiêu Lãng không dám từ không gian hư vô trở về Thiên Châu, hắn không biết Thiên Châu ở đâu, lỡ như lạc trong đó thì không biết mình chết như thế nào.
Tiêu Lãng một đường hướng tây, qua hơn nửa tháng chạy đường dại rốt cuộc đến Địa Ngục Hải. Trên đường đi Tiêu Lãng gặp một số Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, trung cấp. Tiêu Lãng không nói chuyện, khiến tàn hồn của Tà Chủ núp trong người giao lưu với Vực Ngoại Thiên Ma thay mình. Tàn hồn của Tà Chủ nói tiếng Vực Ngoại Thiên Ma hơi cứng, nhưng trao đổi với mấy Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp cùng đi Địa Ngục Hải vài ngày sau thì ăn nói rành rọt hơn.
Tiến vào Địa Ngục Hải, Tiêu Lãng không lập tức cắn nuốt mà đi tới đi lui. Tiêu Lãng biến thành một con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp không khiến Vực Ngoại Thiên Ma khác chú ý, ngược lại những Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp, trung cấp thấy hắn liền hoảng hốt chạy trốn.
Tiêu Lãng biết Vực Ngoại Thiên Ma có ba cách tiến hóa, đầu tiên là tu luyện, nhưng tốc độ cực kỳ chậm. Thứ hai là tới gần Tử Thánh Thạch tu luyện, tốc độ siêu nhanh. Thứ ba là nuốt Vực Ngoại Thiên Ma, tốc độ không nhanh không chậm nhưng dễ bị quần công.
Trong Địa Ngục Hải khắp nơi là Vực Ngoại Thiên Ma chiến đấu, hoặc là muốn nuốt đối phương, hoặc muốn có địa điểm tu luyện tốt hơn, cách Tử Thánh Thạch càng gần.
Tiêu Lãng đi một vòng phạm vi trăm vạn dặm nhưng không phát hiện bất cứ Thiên Ma Vương liền không do dự nữa, lập tức ra tay.
Tiêu Lãng chọn đảo biển lớn nhất, bên trên có ít nhất mấy trăm vạn Vực Ngoại Thiên Ma, dựa theo thực lực khác nhau ngồi xếp bằng tu luyện. Nếu cảm thấy thực lực của mình có thể tới gần Tử Thánh Thạch hơn nữa thì Vực Ngoại Thiên Ma đó sẽ chủ động tranh giành.
Tiêu Lãng ra lệnh:
Mị Nhi, nuốt hết đi. Đừng vội nuốt Tử Thánh Thạch, chờ chúng ta nuốt sạch Vực Ngoại Thiên Ma bên này rồi ta sẽ cho ngươi nuốt Tử Thánh Thạch.
Thảo đằng thần hồn màu lam hăng máu.
Trăm vạn phân thân nhanh như chớp lao xuống dưới, liên tục chui ra nuốt từng con Vực Ngoại Thiên Ma, tốc độ như châu chấu thổi qua, càn quét đảo biển.
Một nén nhang!
Mấy trăm vạn Vực Ngoại Thiên Ma thành bột phấn. Tiêu Lãng vì tránh cho để lại dấu vết rõ ràng, khiến thảo đằng thần hồn màu lam nuốt xong đập nát mớ xương.
- Đi!
Tiêu Lãng không giữ lại thực lực nã, nhanh như chớp xé gió bay đi đảo biển gần đó. Thảo đằng thần hồn màu lam cố nén không nuốt thạch dịch trong Tử Thánh Thạch trên đảo biển to lớn vừa rồi, đi theo qua đường biển. Thảo đằng thần hồn màu lam nuốt Vực Ngoại Thiên Ma chu ỉa từ đáy biển.
Tử Thánh Thạch rất lớn, cách từ xa đã toát ra linh khí đậm đặc mà cường đại, thế nên bên dưới đảo biển vây đầy Vực Ngoại Thiên Ma. Vực Ngoại Thiên Ma bên trên đã chết, những Vực Ngoại Thiên Ma phía dưới bò lên giành vị trí.
Không có gì kiêng dè, những Vực Ngoại Thiên Ma phập phồng lo sợ leo lên bị Tiêu Lãng dùng tốc độ gió thu cuốn lá càn quét toàn bộ đảo biển trong phạm vi trăm vạn dặm, đi tới đi lui cắn nuốt. Chỉ mấy ngày mà phạm vi trăm vạn dặm đã không có một con Vực Ngoại Thiên Ma còn sống.
Tiêu Lãng luyện hóa tất cả năng lượng, cảm giác toàn thân có lực lượng cường đại dùng không hết.
Tiêu Lãng hét to:
- Mị Nhi, dùng tốc độ nhanh nhất nuốt Tử Thánh Thạch và nghiền Tử Thánh Thạch thành bột đi!
Thảo đằng thần hồn màu lam cực kỳ hưng phấn, người run bần bật theo sau Tiêu Lãng di chuyển một vòng trên đảo biển, nuốt thạch dịch trong mấy trăm Tử Thánh Thạch.
- Đi!
Chờ Tử Thánh Thạch cuối cùng nổ tung, Tiêu Lãng lao nhanh hướng đông nam. Tiêu Lãng không biết thảo đằng thần hồn màu lam nuốt Tử Thánh Thạch rồi tộc Vực Ngoại Thiên Ma sẽ có phản ứng gì, hắn cảm thấy rời đi ngay là hơn.
Vù vù vù vù vù!
Tiêu Lãng rời đi chưa đến nửa canh giờ thì có sáu bóng người với tốc độ khủng bố từ nam nhân trung niên trong Địa Ngục Hải bay nhanh tới. Hơi thở của sáu bóng người cực kỳ cường đại, hù sợ đám Vực Ngoại Thiên Ma mới tụ tập lại đây run lẩy bẩy, sắp mất hồn vía.
Một Thiên Ma Thần tức giận quát:
- Bốn trăm ba mươi Tử Thánh Thạch bị phá hủy? Quá to gan! Là ai? Rốt cuộc là ai? Bản thần muốn băm vằm hắn thành trăm ngàn mảnh!
Thanh âm truyền khắp ngàn dặm, ẩn chứa giận dữ khiến các Vực Ngoại Thiên Ma trong phạm vi đó sợ muốn teo tim.
Một Thiên Ma Thần khác nhướng mày, mũi hĩnh, nghi hoặc hỏi:
- Hơi thở sinh vật dị vực diện? Có sinh vật dị vực diện trà trộn vào vực diện Thiên Ma?
- Hơi thở sinh vật dị vực diện? Đuổi theo!
Các Thiên Ma Thần khác kịp phản ứng lại, cẩn thận cảm ứng, lập tức phát hiện hơi thở thảo đằng thần hồn màu lam để lại sau khi cắn nuốt. Phát hiện này làm sáu Thiên Ma Thần phát ra sát khí ngút trời, tản ra sáu hướng chạy như bay.
/1202
|