Đám người Tiêu Lãng, Mộc Tiểu Đao, Vô Ngân Thiên Đế quay về Tiêu Đế thành. Tiêu Lãng lập tức đi tu luyện, đương nhiên hắn không tu luyện Bàn Nhược chưởng ngay mà là bắt đầu tu luyện linh hồn!
Tiêu Lãng lấy ba mươi ức huyền thạch từ chỗ Trà Mộc, tạo dựng một đại trận, bao phủ đằng sau hoàng cung Tiêu Đế thành. Thân thể Tiêu Lãng đã rất cường đại, rất có khả năng không thể hấp thu năng lượng huyền thạch, khi đó sẽ tán đi trên không trung.
Tiêu Lãng định bế quan ba tháng thử nghiệm, dù sao ở nhàm ình, không lo cho an toàn đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Mộc Tiểu Yêu. Đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Mộc Tiểu Yêu không hỏi chuyện Tiêu Lãng làm, nam nhân luôn có việc mình muốn làm.
Tiêu Lãng mới bắt đầu tu luyện huyền thạch liền cảm giác không đúng, bởi vì thân thể của hắn quá cường đại, linh hồn cũng mạnh nên tốc độ luyện hóa huyền thạch cực nhanh, mỗi lần có thể nhẹ nhàng hút mấy ngàn viên. Một ngày có thể luyện hóa mấy trăm vạn, tiếp tục một tháng thì sẽ luyện hóa hơn một ức huyền thạch.
Còng xoáy linh hồn đã tràn ngập nguyên không gian linh hồn. Tùy theo linh hồn tiếp tục tăng trưởng, trung tâm vòng xoáy linh hồn bắt đầu ngưng kết một hạt kim châu. Hạt kim châu cực kỳ nhỏn hưng lực lượng linh hồn bên trong cuồn cuộn chậm rãi xoay tròn theo vòng xoáy linh hồn.
Tiêu Lãng điều tra rõ xong mừng như điên. Xem ra linh hồn của hắn lại đột phá. Chờ khi vòng xoáy ngưng kết thành kim châu thì linh hồn của Tiêu Lãng sẽ cường đại đến mức độ khủng bố.
Tiêu Lãng tu luyện Tình Đạo, Tình Diệt là công kích linh hồn, linh hồn càng cường đại thì công kích linh hồn càng mạnh. Hơn nữa linh hồn cường đại, cảm ngộ thứ gì cũng nhanh hơn.
Tiêu Lãng nhanh chóng luyện hóa huyền thạch, tu luyện không biết năm tháng, thời gian trôi nhanh. Không ngoài dự đoán của Tiêu Lãng, sau khi luyện hóa hai ức huyền thạch thì cơ thể của hắn không hấp thu năng lượng huyền thạch nữa, thân thể đã đạt tới đỉnh.
Tiêu Lãng không biết làm sao đột phá Đại Thần cảnh, cũng không biết cách ngưng tố thần thể. Đạt đến đỉnh chiến kỹ Thiên Ma thì không có tâm ma nữa.
Tâm ma chỉ là thử thách tàn hồn Thiên Ma Đại Đế sắp đặt, bây giờ nàng đã chết, vậy thì không gian hư vô cũng do Tiêu Lãng khống chế nên sẽ không có tâm ma. Tiêu Lãng lười quản lý võ giả Thiên Châu tu luyện chiến kỹ Thiên Ma. Tu luyện chiến kỹ Thiên Ma về sau cần số huyền thạch nh biển, cho dù Tiêu Lãng không khống chế không gian Thiên Ma độ tâm ma thì rất khó tu luyện nó đến mức độ cường đại.
Tiêu Lãng biết nếu muốn khiến thực lực tiếp tục cường đại đến Đại Thần cảnh thì cảm ngộ thiên đạo phải đến cảnh giới nhất định, ít nhất cảm ngộ Tình Đạo đệ ngũ cảnh Tình Sát rồi mới có cơ hội trùng kích Đại Thần cảnh, và phải có linh khí hỗn độn ngưng tụ thần thể.
Năm đó thân thể của tàn hồn Thiên Ma Đại Đế đạt đến đỉnh Bán Thần cảnh, cảm ngộ thiên đạo thì đến Đại Thần cảnh nhưng không có linh khí hỗn độn ngưng tụ thần thể, lỗ mãng tiến vào vực diện Thiên Ma bị Thiên Ma Thần giết.
Tiêu Lãng tỉnh táo lại, không suy nghĩ chuyện xa xôi. Tiêu Lãng không có chút manh mối về cảm ngộ Tình Sát. Thiên đạo cảm ngộ thì rất có thể sẽ ngộ đạo trong khoảnh khắc, cũng có thể bị kẹt suốt đời. Ví dụ như Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ, Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng, ba người đó năm mươi năm trước chính là Chí Tôn Thiên Đế, đến bây giờ vẫn không thể đột phá bước cuối cùng bởi vì không cảm ngộ được thiên đạo.
Tiêu Lãng tiếp tục tu luyện, nguyên hậu viện phủ thành chủ tựa như năm đó, nguyên khí thiên địa đậm đặc lên, những người ở bên trong rất thích thú. Chính Ma Thanh Thanh đều cảm giác cực kỳ thoải mái. Trà Mộc thấy vậy liền sắp xếp cho người vào trong tu luyện.
Tiêu Lãng bế quan ba tháng sau thì xuất quan, thấy trong hậu viện thêm người ở, mỉm cười không cho là đúng. Tuy rằng có đại trận ngăn cách nhưng thời gian lâu sẽ từ từ tản ra, có thể giúp thế hệ trẻ các gia tộc tu luyện cũng là chuyện tốt.
Tiêu Lãng xuất quan là vì muốn làm bạn với đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Mộc Tiểu Yêu mấy ngày, bây giờ không gấp gáp, hắn không muốn liên tục bế quan. Tiêu Lãng chuẩn bị tu luyện Bàn Nhược chưởng nên đi ra lấy vài thứ. Bước một, hai của thần kỹ Bàn Nhược chưởng cần thời gian khá lâu, hắn không muốn tu luyện mấy năm trời.
Tiêu Lãng làm bạn với mọi người ba ngày sau tiếp tục bế quan.
Tiêu Lãng ngồi xếp bằng trong một thiên điện, lấy ra một bao kim châm từ Tu Di Giới. Kim châm ngâm trong độc dịch ba tháng, nó làm bằng chất liệu dẫ hấp thu độc dịch nên nó rất độc. Tiêu Lãng cầm một cây kim châm, nhìn nó lóe ánh sáng đen thì hơi run. Nếu không phải có thảo đằng thần hồn màu lam thì Tiêu Lãng không dám đâm vào người mình.
Tiêu Lãng đã nắm rõ một trăm lẻ tám huyệt vị toàn thân. Tiêu Lãng cầm kim châm cẩn thận đâm vào lòng bàn tay, vận chuyển chiến kỹ Thiên Ma khiến huyệt vị bàn tay chuyển động theo cách Bàn Nhược chưởng.n kim châm rất mỏng, đâm vào hơi đau, điều này không quan trọng. Độc dịch trên kim châm nhanh chóng khuếch tán bốn phương tám hướng.
- A...
Tiêu Lãng nhìn lòng bàn tay biến thành màu tím sậm, biểu tình nghiêm túc. Tiêu Lãng vội vận chuyển những năng lượng nhanh chóng chảy xuôi trong huyệt vị, quả nhiên sắc tím sậm nhanh chóng biến mất. Tuy nhiên, huyệt vị cực kỳ khó chịu, hơi đua, tê, ngứa, cảm giác như nhiều con kiến đang cắn nuốt thịt mình. Tiêu Lãng suýt muốn rút kim châm ra.
- Cố nén đi!
Tiêu Lãng cắn răng, lại cắm vào kim châm thứ hai, ba, mười cây.
Khi nguyên cánh tay Tiêu Lãng đầy kim châm thì hắn không chiu nổi nữa. Loại cảm giác này quá khó chịu, như vô số con kiến cắn người, làm người ta nổi đinê.
Tiêu Lãng nhanh chóng rút kim châm ra lồi lập tức tiến vào trạng thái linh hồn xuất khiếu.
Loại trạng thái này siêu thầnk ỳ. Linh hồn Tiêu Lãng ly thể vừa có thể khống chế thân mình mà không cảm nhận chút đau đớn.
Tiêu Lãng khống chế đôi tay nhanh chóng đâm đầy kim châm vào người, ngay cả 'súng' và 'trứng' cũng bị cắm ba cây. Tiêu Lãng vận chuyển năng lượng toàn thân di động theo quy luật nhất định trong huyệt vị.
- Tốt rồi, bước đầu tiên thế là ổn, cứ liên tục đâm chín mươi chín ngày thế này là hoàn thành bước đầu.
Tiêu Lãng khiến năng lượng tự động di chuyển, thầm nghĩ nếu không có trạng thái linh hồn xuất khiếu thì không ai chịu nổi hơn một ngàn cây kim châm. Cảm giác toàn thân bị mấy vạn con kiến cắn dù là thánh nhân cũng phải phát điên.
Giải quyết bên này xong Tiêu Lãng quan sát vài ngày, không thấy có gì ngoài ý muốn thì bắt đầu tiếp tục huyền thạch. Tiêu Lãng chỉ hấp thu năm phần trăm năng lượng trong huyền thạch, là linh hồn hấp thu, không ảnh hưởng năng lượng chảy xuôi trong huyệt đạo.
Tiêu Lãng luyện hóa vài ngày không xuất hiện vấn đề gì, hắn càng yên tâm, tăng tốc độ tu luyện. Không có linh hồn cường đại, cho dù Tiêu Lãng hoàn thành hai bước đầu trong Bàn Nhược chưởng thì không cách nào thực hiện bước thứ ba.
Hơn ba tháng sau, Tiêu Lãng xuất quan.
Khi Tiêu Lãng rút hết kim châm trên người, khiến linh hồn trở thân thể để tra xét thì giật nảy mình.
Bởi vì Tiêu Lãng cảm giác toàn bộ huyệt đạo dâng trào lực lượng, năng lượng. Thân thể như tẩy tủy dịch kinh, tràn ngpậ nguyên lực sinh mệnh, lực lượng cường đại cuồn cuộn, thân thể mạnh gấp đôi.
Bàn Nhược chưởng đệ nhất trọng đại thành, quả nhiên tăng phúc gấp đôi sức chiến đấu.
Trong khoảnh khắc Tiêu Lãng xuất quan...
Trong Thiên Vũ điện tại cấm địa cổ thần, một thanh âm lạnh lùng vang lên:
- Ủa? Tiểu tử này thật sự có thể luyện thành Bàn Nhược chưởng? Đây là chiến kỹ thành danh của Hiên Viên Thiên Tôn, năm đó ta tu luyện mấy trăm ăm mới đại thành đệ nhất trọng, vậy mà Tiêu Lãng chỉ cần mấy tháng đã tu luyện thành công?
Tiêu Lãng lấy ba mươi ức huyền thạch từ chỗ Trà Mộc, tạo dựng một đại trận, bao phủ đằng sau hoàng cung Tiêu Đế thành. Thân thể Tiêu Lãng đã rất cường đại, rất có khả năng không thể hấp thu năng lượng huyền thạch, khi đó sẽ tán đi trên không trung.
Tiêu Lãng định bế quan ba tháng thử nghiệm, dù sao ở nhàm ình, không lo cho an toàn đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Mộc Tiểu Yêu. Đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Mộc Tiểu Yêu không hỏi chuyện Tiêu Lãng làm, nam nhân luôn có việc mình muốn làm.
Tiêu Lãng mới bắt đầu tu luyện huyền thạch liền cảm giác không đúng, bởi vì thân thể của hắn quá cường đại, linh hồn cũng mạnh nên tốc độ luyện hóa huyền thạch cực nhanh, mỗi lần có thể nhẹ nhàng hút mấy ngàn viên. Một ngày có thể luyện hóa mấy trăm vạn, tiếp tục một tháng thì sẽ luyện hóa hơn một ức huyền thạch.
Còng xoáy linh hồn đã tràn ngập nguyên không gian linh hồn. Tùy theo linh hồn tiếp tục tăng trưởng, trung tâm vòng xoáy linh hồn bắt đầu ngưng kết một hạt kim châu. Hạt kim châu cực kỳ nhỏn hưng lực lượng linh hồn bên trong cuồn cuộn chậm rãi xoay tròn theo vòng xoáy linh hồn.
Tiêu Lãng điều tra rõ xong mừng như điên. Xem ra linh hồn của hắn lại đột phá. Chờ khi vòng xoáy ngưng kết thành kim châu thì linh hồn của Tiêu Lãng sẽ cường đại đến mức độ khủng bố.
Tiêu Lãng tu luyện Tình Đạo, Tình Diệt là công kích linh hồn, linh hồn càng cường đại thì công kích linh hồn càng mạnh. Hơn nữa linh hồn cường đại, cảm ngộ thứ gì cũng nhanh hơn.
Tiêu Lãng nhanh chóng luyện hóa huyền thạch, tu luyện không biết năm tháng, thời gian trôi nhanh. Không ngoài dự đoán của Tiêu Lãng, sau khi luyện hóa hai ức huyền thạch thì cơ thể của hắn không hấp thu năng lượng huyền thạch nữa, thân thể đã đạt tới đỉnh.
Tiêu Lãng không biết làm sao đột phá Đại Thần cảnh, cũng không biết cách ngưng tố thần thể. Đạt đến đỉnh chiến kỹ Thiên Ma thì không có tâm ma nữa.
Tâm ma chỉ là thử thách tàn hồn Thiên Ma Đại Đế sắp đặt, bây giờ nàng đã chết, vậy thì không gian hư vô cũng do Tiêu Lãng khống chế nên sẽ không có tâm ma. Tiêu Lãng lười quản lý võ giả Thiên Châu tu luyện chiến kỹ Thiên Ma. Tu luyện chiến kỹ Thiên Ma về sau cần số huyền thạch nh biển, cho dù Tiêu Lãng không khống chế không gian Thiên Ma độ tâm ma thì rất khó tu luyện nó đến mức độ cường đại.
Tiêu Lãng biết nếu muốn khiến thực lực tiếp tục cường đại đến Đại Thần cảnh thì cảm ngộ thiên đạo phải đến cảnh giới nhất định, ít nhất cảm ngộ Tình Đạo đệ ngũ cảnh Tình Sát rồi mới có cơ hội trùng kích Đại Thần cảnh, và phải có linh khí hỗn độn ngưng tụ thần thể.
Năm đó thân thể của tàn hồn Thiên Ma Đại Đế đạt đến đỉnh Bán Thần cảnh, cảm ngộ thiên đạo thì đến Đại Thần cảnh nhưng không có linh khí hỗn độn ngưng tụ thần thể, lỗ mãng tiến vào vực diện Thiên Ma bị Thiên Ma Thần giết.
Tiêu Lãng tỉnh táo lại, không suy nghĩ chuyện xa xôi. Tiêu Lãng không có chút manh mối về cảm ngộ Tình Sát. Thiên đạo cảm ngộ thì rất có thể sẽ ngộ đạo trong khoảnh khắc, cũng có thể bị kẹt suốt đời. Ví dụ như Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ, Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng, ba người đó năm mươi năm trước chính là Chí Tôn Thiên Đế, đến bây giờ vẫn không thể đột phá bước cuối cùng bởi vì không cảm ngộ được thiên đạo.
Tiêu Lãng tiếp tục tu luyện, nguyên hậu viện phủ thành chủ tựa như năm đó, nguyên khí thiên địa đậm đặc lên, những người ở bên trong rất thích thú. Chính Ma Thanh Thanh đều cảm giác cực kỳ thoải mái. Trà Mộc thấy vậy liền sắp xếp cho người vào trong tu luyện.
Tiêu Lãng bế quan ba tháng sau thì xuất quan, thấy trong hậu viện thêm người ở, mỉm cười không cho là đúng. Tuy rằng có đại trận ngăn cách nhưng thời gian lâu sẽ từ từ tản ra, có thể giúp thế hệ trẻ các gia tộc tu luyện cũng là chuyện tốt.
Tiêu Lãng xuất quan là vì muốn làm bạn với đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Mộc Tiểu Yêu mấy ngày, bây giờ không gấp gáp, hắn không muốn liên tục bế quan. Tiêu Lãng chuẩn bị tu luyện Bàn Nhược chưởng nên đi ra lấy vài thứ. Bước một, hai của thần kỹ Bàn Nhược chưởng cần thời gian khá lâu, hắn không muốn tu luyện mấy năm trời.
Tiêu Lãng làm bạn với mọi người ba ngày sau tiếp tục bế quan.
Tiêu Lãng ngồi xếp bằng trong một thiên điện, lấy ra một bao kim châm từ Tu Di Giới. Kim châm ngâm trong độc dịch ba tháng, nó làm bằng chất liệu dẫ hấp thu độc dịch nên nó rất độc. Tiêu Lãng cầm một cây kim châm, nhìn nó lóe ánh sáng đen thì hơi run. Nếu không phải có thảo đằng thần hồn màu lam thì Tiêu Lãng không dám đâm vào người mình.
Tiêu Lãng đã nắm rõ một trăm lẻ tám huyệt vị toàn thân. Tiêu Lãng cầm kim châm cẩn thận đâm vào lòng bàn tay, vận chuyển chiến kỹ Thiên Ma khiến huyệt vị bàn tay chuyển động theo cách Bàn Nhược chưởng.n kim châm rất mỏng, đâm vào hơi đau, điều này không quan trọng. Độc dịch trên kim châm nhanh chóng khuếch tán bốn phương tám hướng.
- A...
Tiêu Lãng nhìn lòng bàn tay biến thành màu tím sậm, biểu tình nghiêm túc. Tiêu Lãng vội vận chuyển những năng lượng nhanh chóng chảy xuôi trong huyệt vị, quả nhiên sắc tím sậm nhanh chóng biến mất. Tuy nhiên, huyệt vị cực kỳ khó chịu, hơi đua, tê, ngứa, cảm giác như nhiều con kiến đang cắn nuốt thịt mình. Tiêu Lãng suýt muốn rút kim châm ra.
- Cố nén đi!
Tiêu Lãng cắn răng, lại cắm vào kim châm thứ hai, ba, mười cây.
Khi nguyên cánh tay Tiêu Lãng đầy kim châm thì hắn không chiu nổi nữa. Loại cảm giác này quá khó chịu, như vô số con kiến cắn người, làm người ta nổi đinê.
Tiêu Lãng nhanh chóng rút kim châm ra lồi lập tức tiến vào trạng thái linh hồn xuất khiếu.
Loại trạng thái này siêu thầnk ỳ. Linh hồn Tiêu Lãng ly thể vừa có thể khống chế thân mình mà không cảm nhận chút đau đớn.
Tiêu Lãng khống chế đôi tay nhanh chóng đâm đầy kim châm vào người, ngay cả 'súng' và 'trứng' cũng bị cắm ba cây. Tiêu Lãng vận chuyển năng lượng toàn thân di động theo quy luật nhất định trong huyệt vị.
- Tốt rồi, bước đầu tiên thế là ổn, cứ liên tục đâm chín mươi chín ngày thế này là hoàn thành bước đầu.
Tiêu Lãng khiến năng lượng tự động di chuyển, thầm nghĩ nếu không có trạng thái linh hồn xuất khiếu thì không ai chịu nổi hơn một ngàn cây kim châm. Cảm giác toàn thân bị mấy vạn con kiến cắn dù là thánh nhân cũng phải phát điên.
Giải quyết bên này xong Tiêu Lãng quan sát vài ngày, không thấy có gì ngoài ý muốn thì bắt đầu tiếp tục huyền thạch. Tiêu Lãng chỉ hấp thu năm phần trăm năng lượng trong huyền thạch, là linh hồn hấp thu, không ảnh hưởng năng lượng chảy xuôi trong huyệt đạo.
Tiêu Lãng luyện hóa vài ngày không xuất hiện vấn đề gì, hắn càng yên tâm, tăng tốc độ tu luyện. Không có linh hồn cường đại, cho dù Tiêu Lãng hoàn thành hai bước đầu trong Bàn Nhược chưởng thì không cách nào thực hiện bước thứ ba.
Hơn ba tháng sau, Tiêu Lãng xuất quan.
Khi Tiêu Lãng rút hết kim châm trên người, khiến linh hồn trở thân thể để tra xét thì giật nảy mình.
Bởi vì Tiêu Lãng cảm giác toàn bộ huyệt đạo dâng trào lực lượng, năng lượng. Thân thể như tẩy tủy dịch kinh, tràn ngpậ nguyên lực sinh mệnh, lực lượng cường đại cuồn cuộn, thân thể mạnh gấp đôi.
Bàn Nhược chưởng đệ nhất trọng đại thành, quả nhiên tăng phúc gấp đôi sức chiến đấu.
Trong khoảnh khắc Tiêu Lãng xuất quan...
Trong Thiên Vũ điện tại cấm địa cổ thần, một thanh âm lạnh lùng vang lên:
- Ủa? Tiểu tử này thật sự có thể luyện thành Bàn Nhược chưởng? Đây là chiến kỹ thành danh của Hiên Viên Thiên Tôn, năm đó ta tu luyện mấy trăm ăm mới đại thành đệ nhất trọng, vậy mà Tiêu Lãng chỉ cần mấy tháng đã tu luyện thành công?
/1202
|