Yêu Hồ Loạn Thế

Chương 106: Tu chân vân tập

/143


Tiên Nhan tam nữ dẫn đám người Ngọc Hư cung đi trong mây mù, cái cảm giác này thật sự giống như đang đi trong tiên cảnh truyền thuyết. Tam nữ dường như đối với Từ Ngạo Thiên cảm thấy rất hứng thú, trên đường đi không ngừng tìm chuyện cùng hắn giao đàm, những người khác, ngược lại, bị bỏ qua một bên. Đối với điều này, mọi người cũng không nói gì, ngoại trừ Vương Thương Hà, Lưu Hải và Thanh Nguyên ba người này thỉnh thoảng xen vào một vài câu, còn có Lăng Nguyệt, sắc mặt có chút khó coi ra thì một đường bình an vô sự.

Tiên Cư phái nằm ở trung ương trên Bồng Lai đảo, do chủ điện rộng lớn vô cùng cho đến vô số phòng phụ và dầy đặc phòng ốc ở phía sau tạo thành. Trên đường đi gặp gỡ vài đội Tiên Cư nữ đồ đi tuần, từng khuôn mặt tuyệt sắc khiến cho mọi người hoa hết cả mắt, âm thầm than thở quả không hổ là địa phương đẹp nhất trên nhân gian. Càng khiến cho ba người Vương Thương Hà buồn bực đó là, những mỹ nữ ngày, ngoại trừ lễ phép thăm hỏi Bách Kiếp bốn vị trưởng lão ra thì tất cả các đôi mắt đẹp đều tụ tập trên người Từ Ngạo Thiên. Dù sao đó cũng là nam nhân trên người mang theo rất nhiều sắc thái truyền kỳ, một kẻ vì bách tính không ngại trở thành bá chủ một phương thế lực, một cái thần thoại bất bại trên chiến trường, một nam nhân cũng vì bách tính mà đem cơ nghiệp trong tay dâng tặng cho kẻ khác. Ở trong mắt mọi người, Từ Ngạo Thiên thần bí, cũng là truyền kỳ. Đương nhiên, so với Từ Ngạo Thiên, còn có một nam nhân cũng là truyền kỳ, thần thoại như vậy. Đáng tiếc, tất cả mọi người đều biết, nam nhân truyền kỳ này không có khả năng xuất hiện ở nơi đây, trong danh sách của Ngọc Hư cung đưa ra trước đó từng có tên của hắn, sau lại bị trừ bỏ.

Cũng bởi cái nguyên nhân này, mới càng khiến cho ba người Vương Thương Hà buồn bực, thầm tức giận bản thân ngày đó tại sao không nghĩ đến chiếm thành lập thế, chỉ biết lưu luyến những nơi trăng hoa, hôm nay danh tiếng đều bị Từ Ngạo Thiên cướp hết sạch. Chỉ là nghĩ thì vẫn là nghĩ, bọn hắn còn không dám đắc tội với Từ Ngạo Thiên, trước tiên không nói ba trăm danh Thiết Huyết vệ sau lưng hắn, chỉ bằng vào thực lực thâm bất khả trắc của Từ Ngạo Thiên đã vượt qua sức tưởng tượng của bọn hắn rồi. Cho nên, cũng chỉ có thể chửi bới ở trong lòng mà thôi.

Khi đám người Ngọc Hư cung bước vào đại điện một khắc, đại điện vốn đang ồn ào lập tức an tĩnh trở lại, ánh mắt của mọi người đều ngừng lại trên người Từ Ngạo Thiên. Khi ánh mắt của mọi người nhìn về phía thân hình bưu hãn của Thiết Huyết vệ sau lưng Từ Ngạo Thiên, không ít người trong lòng âm thầm chửi thề:"Ta khinh, đi so cái võ thôi cần gì phải phô trương vậy, là luận võ hay là đánh lộn đây." Chẳng qua, sau đó Bách Linh giải thích nói, ba trăm THiết Huyết vệ này vốn là thân vệ của Từ Ngạo THiên, từ lúc Từ Ngạo Thiên thành lập nên một phương thế lực những người này chưa từng rời khỏi bên người hắn, hiện tại cũng chỉ là tự phát muốn bảo hộ Từ Ngạo Thiên mà thôi, bọn họ cũng không có biện pháp, lúc này mới không ai nói gì nữa. Bởi vì trong ba trăm đôi mắt sắc bén kia, có rất nhiều người đã nhìn ra được ba trăm Thiết Huyết vệ đều trải qua tu chân, mặc dù thời gian không dài, nhưng phối hợp với phong cách không sợ chết đã được bọn họ luyện ra từ vô số trận chiến sinh tử, ai dám tùy tiện đắc tội với đám người điên không sợ chết này. Mỗi một người đều tin tưởng, cho dù đem tay chân của Thiết Huyết vệ tất cả chặt xuống, bọn họ cho dù dùng miệng cắn cũng phải cắn chết ngươi, đây là sự đáng sợ của những kẻ đã trải qua chiến trường, sinh tử đối với bọn họ mà nói đều đã thấy rất phai nhạt. Bạn đang xem truyện được sao chép tại:


/143

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status