Yêu Hồ Loạn Thế

Chương 76: Địa Phủ Dã Yếu Sấm

/143


Ầm!" một tiếng nổ vang lên, một cỗ hàn khí vô cùng lạnh lẽo từ trên người Từ Ngạo Thiên bắn tung ra. Trong tiếng nổ ầm ầm, cái giường gỗ và một cái bàn trong phòng nháy mặt bị đóng thành băng, khối băng này trong nháy mắt lại như thủy tinh bị đập vỡ vụn hóa thành vô số mảnh nhỏ sáng lấp lánh.

Ba vị lão giả áo vàng cũng đồng thời phun ra một ngụm máu tươi, sau đó liền nản lòng nhụt chí.

-Ba vị thiên sư.- Lão đạo sĩ hoảng sợ hô lên một tiếng, vội vàng chạy đến đem ba người đang ngã ngửa trên mặt đất nâng dậy.

Lão giả ở giữa sau khi ngồi thẳng dậy lắc đầu cười khổ nói:

-Đạo hữu, chúng ta tận lực rồi.

Tựa như sét đánh ngang trời, Phương Tử Vũ trong nháy mắt giống như rơi vào hầm băng dưới chín tầng địa ngục toàn thân lạnh lẽo.

Lão đạo sĩ trên mặt hiện ra một tia bi thương, thấp giọng hỏi:

-Không còn biện pháp nào khác nữa sao?

Lão giả gật đầu, sau đó lại lắc đầu nói:

-Biện pháp không phải là không có, chỉ là…

-Chỉ là thế nào?- Phương Tử Vũ vội vàng hỏi.

Lão giả cười khổ nói:

-Từ tiểu huynh đệ lúc này hồn phách đã tan, bởi vì các ngươi trước đó dùng pháp lực mạnh mẽ khóa trụ hồn phách của cậu ta, cho nên cậu ta ắt phải rơi vào kết cục hồn phát tán loạn, ngày sau đầu thai chuyển thế cũng sẽ trở thành một người linh hồn không đủ…

Lão giả một mực chú ý Phương Tử Vũ, mắt thấy sắc mặt nó càng lúc càng lạnh, lắc đầu than thở:

-Nhưng may mắn Phương tiểu huynh đệ cậu đã mang được Băng tinh ngọc phách trở về, Băng tinh ngọc phách này là mộng ước của tất cả những người tu phù đạo chúng ta. Nó mặc dù đã không cứu lại được tính mệnh của Từ tiểu huynh đệ, nhưng ở phút cuối cùng đã mạnh mẽ tụ tập lại được hồn phách của cậu ta, sau này chuyển thế cũng sẽ không có chuyện gì đáng ngại…

Phương Tử Vũ lạnh lùng ngắt lời nói:

-Ca ta còn cứu được nữa không?

Ba vị lão giả đều là những người tu đạo có thành quả, biết rõ Phương Tử Vũ đang rất lo lắng cho thân nhân, cho nên đối với ý tứ bất kính trong lời nói của nó cũng không cho là ngỗ ngược, chỉ có lão đạo sĩ là bất mãn liếc nhìn nó một cái.

Lão giả đáp:

- Tin tưởng Từ tiểu huynh đệ lúc này đã ở trên đường xuồng hoàng tuyền rồi, chúng tôi pháp lực thấp kém, đã không có cách nào mạnh mẽ đoạt lại hồn phách của cậu ta.

Lão đạo sĩ thở dài, hỏi:

-Chẳng lẽ không còn cách nào cứu nó trở lại sao?

-Cũng không phải là không có, chỉ là…

Phương Tử Vũ trong mắt lóe sáng, vội hỏi:

-Chỉ là thế nào?

-Chỉ là hung hiểm quá lớn.

-Có hung hiểm gì?

Lão giả thở dài nói:

-Hiện tại muốn cứu Từ tiểu huynh đệ, biện pháp duy nhất đó là có một người nào đó hồn phách tạm thời rời khỏi thân thể độn nhập địa phủ, thừa dịp hồn phách của cậu ta chưa đi vào Diêm La điện mà mạnh mẽ đoạt trở về. Chỉ là…. Ài, thế gian này trừ phi tiên nhân hạ phàm, nếu không chỉ bằng vào lực lượng của phàm nhân chúng ta căn bản là không thể cùng địa phủ tranh đoạt, làm không tốt bản thân cũng có thể bị giữ lại ở đó…


/143

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status