Yêu Nữa Được Không

Chương 154

/212


Đoàn Duy nhìn đến ngớ người ra, Tuệ Lâm ấp úng :

- Em và anh Duy không còn là một đôi nữa. Bây giờ, anh Hoàng mới là bạn trai của em.

- Cái gì? Bạn trai hả ?

Đoàn Duy suýt rơi nước mắt, cô nhìn thấy Duy như vậy rồi bỏ chạy. Huy Hoàng cũng chạy theo. Đoàn Duy thì như một xác chết thất thần ra về. Anh lang thang như người điên, về tới nhà thì nhốt mình trong phòng suốt mấy ngày. Rồi tình cờ TV có tường thuật buổi đấu giá từ thiện, Đoàn Duy nhìn thấy ai như gã đi cùng Tuệ Lâm. Sáng hôm sau, vào công ty, ông Vĩnh vào hỏi thăm sức khỏe của bà Quế :

- Mẹ con không sao chứ?

- Dạ sức khỏe mẹ ổn định rồi ạ. Cảm ơn chú !

- Đây là nhân sâm, con đem về nói chú gửi cho mẹ nhé.

- Con cảm ơn chú ! Mà chú ơi, cho con hỏi …

- Sao?

- Chú có biết đứa nào tên là Nguyễn Huy Hoàng, người thừa kế của tập đoàn Ánh Sáng không?

- Có chứ.

Ông Vĩnh tiến lại và ngồi xuống ghế đối mặt với Duy. Ông nói :

- Tập đoàn Ánh Sáng cũng là một tập đoàn thực phẩm nhưng nó lại nổi tiếng nhờ sự bành trướng khác thường. Đó chính là việc nuốt chửng những tập đoàn thực phẩm khác để tạo nên một thế lực lớn mạnh có cơ sở cả những nước châu Âu, châu Mỹ. Hiện tại chủ tịch đang là Nguyễn Gia Hào, và Nguyễn Huy Hoàng chính là con trai của ông ta. Lúc còn sống, đối thủ ba con e ngại nhất chính là đại tập đoàn này.

- Đối thủ trực tiếp à? Thế hắn có mục tiêu nuốt chửng luôn Lý Đoàn không?

- Với cái đà này thì ta e rằng điều đó có thể xảy ra.

Ông Vĩnh bước ra ngoài. Đoàn Duy nhìn tấm ảnh của anh và Tuệ Lâm chụp chung rồi nắm lấy nó và quăng mạnh vào tường, khung ảnh vỡ vụn. Tấm ảnh rớt ra, nước mắt của Duy rơi rớt trong ánh mắt căm hận. Ánh mắt phẫn nộ dán chặt vào tâm trí một kẻ thất tình sắp trở thành kẻ thất bại toàn diện. Bóp chặt tấm ảnh, Duy nói trong cơn tức giận tột đỉnh :

- Bắt cá hai tay … Bỏ tôi để đi theo thằng sắp chà đạp tôi… Huỳnh Tuệ Lâm, là em ép tôi phải chống lại em. Bắt tôi phải trả thù. Chờ đó ! Tôi không dễ để các người qua mặt. Chờ đó ! Nguyễn Huy Hoàng - Huỳnh Tuệ Lâm !

Duy đã biến đau thương thành thù hận. Đôi mắt anh như hằn sâu thêm những vệt thù hận làm Duy trông thật đáng sợ. Anh đã quá đau và nỗi đau ấy dường như không còn tồn tại với thể xác. Và, khi thù hận đã lên đến đỉnh cao của nó thì không có gì là không thể. Duy có thể rất yêu Tuệ Lâm nhưng tình yêu đó có lẽ đã bị thù hận vượt qua mất rồi.

Trong đầu Duy

Lúc này đây

Chỉ tồn tại

Hai chữ

Thù

Và Hận


/212

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status