Bà Quế đẩy Huy Hoàng ra khi anh chàng định túm áo quăng Đoàn Duy ra khỏi ghế. Huy Hoàng nói :
- Quý bà, tôi không muốn gây sự. Nhưng Tuệ Lâm không còn dính dáng gì đến các người nữa. Làm phiền bà đưa đứa con trai bà ra khỏi đây dùm tôi.
- Ai nói với cậu Tuệ Lâm không dính dáng gì đến tôi? Nó là con gái của tôi đấy.
- Cái gì? Bà đùa à?
- Cậu mới là người im lặng ở đây.
- Bà …
- Mẹ à …
Duy lên tiếng làm cuộc cãi vã lắng xuống. Duy quay lại nói với Huy Hoàng:
- Ông Hào vẫn còn ở Vũng Tàu chứ?
- Tất nhiên.
- Tôi không bao giờ thất hẹn. Tuệ Lâm cũng đã không sao. Bây giờ chúng ta đi ký hợp đồng. Nhé !
- Đoàn Duy, con điên à? Đến lúc này mà con vẫn muốn bán Lý Đoàn sao? Tuệ Lâm nó dùng mạng sống của mình để ngăn con lại đấy.
- Con biết thưa mẹ !
Đoàn Duy xiết nhẹ tay bà Quế rồi mỉm cười và nhìn Huy Hoàng :
- Nhưng con đã quyết định rồi. Không thay đổi được đâu.
- Khá lắm ! Quân tử lắm ! Chúng ta đi !
Đoàn Duy nhìn Tuệ Lâm đầy luyến tiếc, nhưng anh đã có được một chút thời gian ở bên cô. Như thế là đủ rồi. Theo Huy Hoàng lên xe, Huy Hoàng nói :
- Cô ấy là của tôi !
Nhưng Duy chỉ im lặng. Anh không còn chút cảm xúc hay ghen tuông gì, đơn giản, viên đạn mà Duy đã bóp cò ghim thẳng vào ngực Tuệ Lâm đã gần như cắt đứt mọi yêu thương ngày xưa và tư cách để Duy ghen tuông tức giận cũng không còn xứng đáng với anh. Đã hơn 7 giờ tối, Duy và Hoàng lại trở về khu resort và Nguyễn Gia Hào đang chờ. Duy ngồi xuống và nói:
- Chúng ta bắt đầu được rồi chứ?
- Vết thương của cậu không sao chứ? Tôi hoàn toàn có thể chờ đến ngày mai mà.
- Tôi không phải là người dễ phá vỡ nguyên tắc. Đã quyết định là ngày hôm nay thì để ngày hôm nay nó diễn ra luôn đi. Nhưng …
- Chuyện gì?
- Tiến Mạnh, bạn tôi đâu rồi?
- Tôi không biết. Sau khi rời khỏi đồn cảnh sát, anh ta nhận một cuộc điện thoại rồi đi đâu đó.
- Mà thôi chúng ta tiến hành sớm đi.
Luật sư của bên tập đoàn Ánh Sáng bắt đầu đưa ra bản ký kết, Duy sẽ phải sáp nhập công ty Lý Đoàn của mình vào và hy vọng một ngày nào đó có thể lấy lại. Đắn đo một chút, rồi Duy lấy cây bút trong túi áo và định đặt bút ký….
- Dừng lại đi !
Tiến Mạnh đẩy cửa vào, kéo theo sau là Phương Thy và Tuấn Phi. Đoàn Duy ngạc nhiên :
- Phi, Thy … Mạnh nữa … Làm gì ở đây đông đủ vậy?
- Không thể ký được. Tập đoàn Lý Đoàn đã có người khác mua rồi.
- Cái gì?
Nguyễn Gia Hào và Huy Hoàng hét lên, Tiến Mạnh nói :
- Luật sư Cần, giải thích đi !
- Lúc tôi chăm chú đọc những điều khoản hợp đồng thì ông chỉ mãi lo tán dốc. Trong bản ký kết này có điều khoản, miễn có người chịu mua lại Lý Đoàn dưới giá 5 triệu euro, dù chỉ trước khi buổi ký kết này diễn ra 1 phút vẫn có hiệu lực mà.
- Cái gì? Có sao?
- Quý bà, tôi không muốn gây sự. Nhưng Tuệ Lâm không còn dính dáng gì đến các người nữa. Làm phiền bà đưa đứa con trai bà ra khỏi đây dùm tôi.
- Ai nói với cậu Tuệ Lâm không dính dáng gì đến tôi? Nó là con gái của tôi đấy.
- Cái gì? Bà đùa à?
- Cậu mới là người im lặng ở đây.
- Bà …
- Mẹ à …
Duy lên tiếng làm cuộc cãi vã lắng xuống. Duy quay lại nói với Huy Hoàng:
- Ông Hào vẫn còn ở Vũng Tàu chứ?
- Tất nhiên.
- Tôi không bao giờ thất hẹn. Tuệ Lâm cũng đã không sao. Bây giờ chúng ta đi ký hợp đồng. Nhé !
- Đoàn Duy, con điên à? Đến lúc này mà con vẫn muốn bán Lý Đoàn sao? Tuệ Lâm nó dùng mạng sống của mình để ngăn con lại đấy.
- Con biết thưa mẹ !
Đoàn Duy xiết nhẹ tay bà Quế rồi mỉm cười và nhìn Huy Hoàng :
- Nhưng con đã quyết định rồi. Không thay đổi được đâu.
- Khá lắm ! Quân tử lắm ! Chúng ta đi !
Đoàn Duy nhìn Tuệ Lâm đầy luyến tiếc, nhưng anh đã có được một chút thời gian ở bên cô. Như thế là đủ rồi. Theo Huy Hoàng lên xe, Huy Hoàng nói :
- Cô ấy là của tôi !
Nhưng Duy chỉ im lặng. Anh không còn chút cảm xúc hay ghen tuông gì, đơn giản, viên đạn mà Duy đã bóp cò ghim thẳng vào ngực Tuệ Lâm đã gần như cắt đứt mọi yêu thương ngày xưa và tư cách để Duy ghen tuông tức giận cũng không còn xứng đáng với anh. Đã hơn 7 giờ tối, Duy và Hoàng lại trở về khu resort và Nguyễn Gia Hào đang chờ. Duy ngồi xuống và nói:
- Chúng ta bắt đầu được rồi chứ?
- Vết thương của cậu không sao chứ? Tôi hoàn toàn có thể chờ đến ngày mai mà.
- Tôi không phải là người dễ phá vỡ nguyên tắc. Đã quyết định là ngày hôm nay thì để ngày hôm nay nó diễn ra luôn đi. Nhưng …
- Chuyện gì?
- Tiến Mạnh, bạn tôi đâu rồi?
- Tôi không biết. Sau khi rời khỏi đồn cảnh sát, anh ta nhận một cuộc điện thoại rồi đi đâu đó.
- Mà thôi chúng ta tiến hành sớm đi.
Luật sư của bên tập đoàn Ánh Sáng bắt đầu đưa ra bản ký kết, Duy sẽ phải sáp nhập công ty Lý Đoàn của mình vào và hy vọng một ngày nào đó có thể lấy lại. Đắn đo một chút, rồi Duy lấy cây bút trong túi áo và định đặt bút ký….
- Dừng lại đi !
Tiến Mạnh đẩy cửa vào, kéo theo sau là Phương Thy và Tuấn Phi. Đoàn Duy ngạc nhiên :
- Phi, Thy … Mạnh nữa … Làm gì ở đây đông đủ vậy?
- Không thể ký được. Tập đoàn Lý Đoàn đã có người khác mua rồi.
- Cái gì?
Nguyễn Gia Hào và Huy Hoàng hét lên, Tiến Mạnh nói :
- Luật sư Cần, giải thích đi !
- Lúc tôi chăm chú đọc những điều khoản hợp đồng thì ông chỉ mãi lo tán dốc. Trong bản ký kết này có điều khoản, miễn có người chịu mua lại Lý Đoàn dưới giá 5 triệu euro, dù chỉ trước khi buổi ký kết này diễn ra 1 phút vẫn có hiệu lực mà.
- Cái gì? Có sao?
/212
|