Yêu Phải Tiểu Thư 0 Điểm

Chương 7.1

/31


Không biết bắt đầu từ lúc nào, sau khi tan học, phòng học đã trở thành thế giới nhỏ của Kha Dụ Phân và Bạch Thư Duy.

Sau một ngày ẩn nhẫn nghe người yêu lải nhải, luôn luôn bộc phát rất nhanh, đành phải nói thẳng với đối phương vào thời điểm này, để tránh nổ mạnh, có khi không nói lời nào, sánh vai ngồi chung một chỗ đọc sách, học toán số học, mỗi lần đều khiến hai người cảm nhận sâu sắc một loại vô thanh thắng hữu thanh làm bạn cảm thấy tốt đẹp

Khiêm nhường như vậy không phải không có nguyên nhân, kì thi sắp tới, nếu hai người đột nhiên yêu đương công khai , khẳng định sẽ khiến cho những người có quyền uy đặc biệt chú ý, tình cảm lưu luyến không có ích lợi đó sẽ là nguyên nhân gây ra rắc rối, vì ngăn ngừa tai họa đổ xuống trên người, bọn họ có chung một nhận thức, trước mặt người khác giữ một khoảng cách, ở sau lưng người khác mới thân mật với nhau- -

. . . Khụ khụ, kỳ thật cũng chỉ là dắt tay, ôm eo, hôn môi, tóm lại là làm chuyện mà những người yêu nhau sẽ làm, nhưng còn không đến mức không có chừng mực.

Nhưng mà, kì thi càng ngày càng gần, sau khi tan học cũng có nhiều bạn học ở lại phòng học đọc sách khiến cho thế giới nhỏ của hai người, tự nhiên xuất hiện thêm quá nhiều người không liên quan.

Bạch Thư Duy mới từ sân bóng rổ trở về, trên tay mang theo hai chai theo hai chai nước trái cây mua ở máy bán hàng, vội vã lên lầu muốn chia sẻ với Kha Dụ Phân, nhìn thấy trong phòng học hoặc hai người một tổ, hoặc ba người một nhóm, hoặc bốn người một đoàn nhỏ phân tán ở mỗi góc phòng, cảm giác không thoải mái giống như trụ sở bí mật bị người ngoài hành tinh xâm lấn.

"Thư Duy, cậu vừa mới chạy đi đâu vậy? Có mấy học muội mang theo quà sinh nhật tới tìm cậu." Vương Chí Vĩ thấy anh, lớn tiếng ồn ào.

"Đi sân bóng chơi bóng."

"Thì ra là thế. Không thấy được cậu, trên mặt học muội không biết có bao nhiêu thất vọng! Quà tặng trên bàn là các em ấy mang tới, các em ấy đối với cậu thật là hết lòng rồi." Vương Chí Vĩ cực kỳ hâm mộ.

Bạch Thư Duy chán nản trở lại chỗ ngồi, kéo ra ghế dựa ngồi xuống, không có phản ứng gì với lời nói của Đồng Vũ.

"Ài, tớ hỏi cậu đó, có một học muội dùng mạo của cô bé đó có thể tiêu diệt nam sinh, cậu và em ấy quen nhau sao?"

Tiêu diệt nam sinh?! Bạch Thư Duy nghiêng đầu nghĩ nghĩ, phát hiện mình một chút ấn tượng cũng không có, thẳng thắn lắc đầu.

"Vương Chí Vĩ, người học muội thích là Bạch Thư Duy, cậu ở đó chảy nước miếng làm gì."

"Nói tôi, chính cậu vừa rồi không phải nhìn chằm chằm học muội đó sao."

"Rắm! Là cậu được không. . ." Khi bạn học nam kia anh một câu tôi một câu trêu chọc lẫn nhau, thì Bạch Thư Duy cúi đầu vụng trộm đưa ánh mắt nhìn về phía Kha Dụ Phân đang yên lặng làm bài.R~R~D~D~L~Q~D

Kỳ quái, sao cô vẫn không ngẩng đầu lên nhìn anh?

Vương Chí Vĩ kêu gào lớn tiếng như vậy, cô không thể nào không biết anh đã về lớp học rồi.

Đợi hồi lâu, phát hiện cô vẫn như cũ chuyên chú vào bài tập toán trước mắt, Bạch Thư Duy hậm hực hờn dỗi bắt đầu thu lại những món quà sinh nhật gần như phủ kín chỗ ngồi của anh.

Một lát sau, anh phát hiện có một đạo ánh mắt dừng ở chỗ mình, anh theo bản năng ngẩng đầu lên, phát hiện là Kha Dụ Phân, đang muốn kéo môi mỉm cười với cô, cô lại quay đầu lại, biểu tình lạnh lùng, không thèm để ý anh.

Cô làm sao vậy? Bạch Thư Duy buồn bực khó hiểu.

Lúc còn đang hoang mang, liền thấy cô bắt đầu nhét toàn bộ sách tham khảo trên bàn vào túi sách, cầm túi sách đột nhiên đứng dậy, đi ra phòng học.

Hả, cứ như vậy mà đi sao? Cô lại có thể không chờ anh!

"Kha. . ." Giật mình thiếu chút nữa hô lên tên cô, Bạch Thư Duy vội vàng ngậm miệng, dùng vài tiếng ho nhẹ che dấu, tiếp theo, sau khi nhét lung tung tất cả mọi thứ vào trong cặp sách, xách lên đống quà tặng kia, vội vàng đuổi theo.

Không ngờ Kha Dụ Phân lại có thể đi nhanh như vậy, mới chỉ cách có vài giây, cuối hành lang đã không thấy bóng dáng của cô. . . . . . Không đúng, theo đạo lý chân anh là kiện tướng bóng rổ sao có thể thua bởi cô. Bạch Thư Duy tăng tốc độ, dọc theo cầu thang nhanh chóng đuổi theo.

Lúc này Kha Dụ Phân rất mất hứng, thật sự rất mất hứng!

Tốt xấu gì cũng học chung nhiều năm như vậy, đương nhiên cô biết Bạch Thư Duy nhận được rất nhiều hảo cảm từ bạn khác phái, nhưng biết là một chuyện, chính mắt nhìn thấy lại là một chuyện khác.

Cả ngày nhìn Bạch Thư Duy và đám người tới từ bốn phương tám hướng kia, những fan cuồng "Tốt bụng" cầm quà tặng ở phía trước tiến đến tặng, cô chỉ kém không thổ huyết ngay tại chỗ, nào là thiệp mừng sinh nhật, đồ làm bằng tay, chocolate tình yêu, đồng hồ đeo tay. . . Thậm chí, giày chơi bóng số lượng có hạn cũng mang tới đây!

Đúng, dây thanh của người khác cũng đã mọc vết chai, tiếng nói những fan cuồng này rất mềm mỏng, gọi cái gì mà học trưởng Thư Duy, ghê tởm, nghe thôi mà lỗ tai cô cũng bị viêm rồi.

Bạch Thư Duy kia cũng là tên đầu heo! Có cần vui vẻ như vậy sao, cả ngày đều cười, cười nhiều như thế, răng trắng cũng va vào nhau!

Một màn lại một màn, Kha Dụ Phân thấy mà tâm đều chua, cả người cũng sắp bị ăn mòn.

Cô rất tức giận, cô thật sự rất tức giận, cô ghét những fan cuồng đó, cô ghét Bạch Thư Duy nhận được nhiều hảo cảm, nhưng cô tức giận nhất lại là chính cô - -

Kha Dụ Phân, mày thật sự là đứa đại ngốc, mày làm sao có thể không biết hôm nay là sinh nhật Bạch Thư Duy?

Coi như bây giờ mày lập tức đi chọn quà tặng, khẳng định cũng tìm không thấy đồ tốt, bởi vì Bạch Thư Duy cái gì cũng có, ngay cả giày chơi bóng chỉ sản xuất 50 cái cũng có, fan cuồng đều đã tặng hết rồi, mày có tặng tính mạng này, Bạch Thư Duy cũng không nhất định sẽ yêu thích.

Mày - - ngu ngốc ngu ngốc ngu ngốc ngu ngốc. . .

Kha Dụ Phân vừa uể oải suy sụp bả vai, một mặt vừa gõ mạnh vào đại não ngu dốt của mình.

Đột nhiên, tay ngu ngốc bị người nắm chặt - -

Cô hoảng sợ, quay đầu thấy là Bạch Thư Duy, cô vui vẻ một giây, một giây sau vừa tức giận buồn bực vùng vẫy, hận không thể thoát khỏi tên đào hoa, tên nam sinh thối tha này.

"Qua đây." Anh lôi kéo cô đến phía sau trường, nơi ít người xuất hiện nhất.

"Bạch Thư Duy, buông ra."

"Vì sao không đợi tớ?" Anh buông hai tay ra, vây cô ở trên vách tường.

Anh còn dám hỏi? Được, hôm nay, cô sẽ không là thục nữ nữa, cô muốn làm người đàn bà hung dữ.

"Bởi vì tớ bị đau mi mắt, nhìn cậu với đám fan cuồng kia cười hi hi ha ha, khiến mi mắt tớ rất đau." Cô lớn tiếng ồn ào.

Lần đầu tiên nhìn thấy cô phát điên như vậy, Bạch Thư Duy sửng sốt một phen, một giây sau, anh nở nụ cười, cười rất vui vẻ.

"Cậu cười cái gì?" Mắt anh bị hỏng rồi hả? Không thấy hiện tại cô rất giận? Vậy mà anh lại vẫn cười được.

"Cậu ghen tị đúng không?" Bờ môi anh cong lên duyên dáng, đắc ý hỏi.

"Rắm." Nhất thời không khống chế được, cô thốt ra một câu không văn nhã.R~R~D~D~L~Q~D

"Còn nói không có, tức giận đến ‘rắm’ cũng đã nói ra rồi." Anh bắt lấy lỗi của cô mà vui vẻ, "Thì ra Kha Dụ Phân cũng nói lời thô tục! Thực hiếm lạ." Mà còn đặc biệt đáng yêu. Anh yêu thích không buông tay, xoa nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.

Lại còn ầm ĩ với cô, anh còn rất hào phóng với cô mà! Kha Dụ Phân thở phì phì trừng mắt nhìn anh, quay đầu rời đi.

Anh liền đi theo, ỷ vào thân thể cao lớn, ngăn cản đường đi của cô.

"Tránh ra, cậu nhanh tránh ra - -" Tay của cô liều mạng đẩy anh. Biết bộ dáng này của mình rất ngây thơ, nhưng cô mặc kệ.

"Dụ Phân!" Bạch Thư Duy gọi to tên cô, ngay sau đó giọng điệu mềm mại, "Ài, rốt cuộc tớ phải làm gì với cậu đây?" Dứt lời, anh vứt bỏ những thứ phiền toái trong tay, hai tay ôm chặt lấy cô.

Vốn là không thuận theo, vùng vẫy, về sau, cô cũng ngoan ngoãn để cho anh ôm, bởi vì cô không thể cự tuyệt cảm giác được anh ôm, giống như cô là duy nhất của anh.

"Đừng tức giận có được hay không? Cậu có biết cậu tức giận, tớ sẽ không vui hay không?."

"Hừ, giỏi lắm, tớ thấy cậu rất vui vẻ mà, nhận quà tặng đầy tay, nghe học muội xinh đẹp gọi học trưởng, mừng rỡ đến bay lên trời, còn có giày chơi bóng số lượng có hạn kia, thật phong cách đấy!" Khẩu khí buồn bực, lòng dạ hẹp hòi không quên đâm ngực đào hoa của anh! Vốn định hung hăng đâm đau anh, nhưng thân thể người này cấu tạo khác người hay sao, cô càng hung ác đánh anh, anh lại càng cười vui vẻ, sau cùng, đau lại là ngón tay cô.

"Có phải rất đau đúng không?" Anh kéo tay cô qua, nâng đến bên miệng hôn nhẹ, "Cậu nhìn cậu, vì đánh tớ lại tự làm đau mình, kết quả còn hại tớ đau lòng. . ."

Dù có tức giận đến cỡ nào, cũng sẽ bị ôn nhu như vậy đánh gục, cô trừ bỏ đầu hàng còn có thể làm gì? Ài, cô cũng không biết hôm nay mình bị làm sao, lại quá ấu trĩ, ưu tư.

"Lần sau còn hại bảo bối của tớ đau tay, tớ liền đánh mông cậu!" Bạch Thư Duy ôn nhu cảnh cáo.

Kha Dụ Phân không biết nên khóc hay cười, nhưng trong lòng thật sự cảm thấy ấm áp, tức giận cũng đều tiêu tan.

"Quà sinh nhật của tớ?" Anh đơn thuần đòi.

Quà sinh nhật?!

Ha ha hắc, vẻ mặt Kha Dụ Phân chột dạ, không quên đúng lý hợp tình cãi lại, "Dù sao cậu cũng đã có một đống quà tặng rồi, lại cần của tớ sao? Tớ mua không được giày chơi bóng số lượng có hạn." Trong giọng nói cực kỳ chua xót.

Bạch Thư Duy gập ngón tay, véo mũi dọc dừa của cô."Còn nói không ăn dấm chua, cũng đã chua xót thành như vậy rồi!"

Đứa ngốc này, thực không tin tưởng anh. Nhận lấy quà tặng, là vì ngại cự tuyệt ngay trước mặt, dù gì đấy cũng là ý tốt của người khác, thiệp, tự làm gì gì đó, anh sẽ giữ lại, còn giày chơi bóng số lượng có hạn kia, anh sẽ lén trả lại.

Lần này coi như anh đối xử tệ, trêu chọc cô đánh đổ bình dấm chua, nhưng. . . Vui vẻ, nhìn bộ dáng cô vì anh ăn nhiều dấm, khiến cho lòng hư vinh của đàn ông nhịn không được thỏa mãn.

"Đúng, là tớ lòng dạ hẹp hòi, thích ăn dấm chua, cắn tớ đi!" Cô thẹn quá thành giận chọn bể vỡ.

Ai ngờ, Bạch Thư Duy quả thật bắt lấy ngón tay của cô, hung hăng cắn một ngụm, Kha Dụ Phân kêu đau ngay tại chỗ.

"Cậu cắn thật! Bạch Thư Duy cậu, đồ trứng thối- - "

Kha Dụ Phân là vị tiểu thư đơn thuần, chưa từng lăn lộn tình trường, chưa biết cái gì là thủ đoạn, chỉ nhìn người khác tiếp xúc Bạch Thư Duy, cô rất ghét, rất ghen tị, sau đó cảm xúc dâng lên, không sao kiểm soát được, ghen tị bao phủ cô.

Cũng vì đơn thuần này, khiến cho Bạch Thư Duy không thể không thích cô nhiều hơn.

"Ngày mai mới là sinh nhật của tớ." Anh nói thật.

"Cái gì. . ." Ngón tay cô vẫn rất đau! Kha Dụ Phân thương cảm cho ngón tay mình.

"Ngày mai mới là sinh nhật của tớ, tớ muốn cậu đi theo tớ." Anh bưng mặt cô ra lệnh.

/31

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status