Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô vừa uống nước đường vừa cười nói: “Anh giống như cái gì cũng biết hết.... sao anh lại biết nhiều như vậy nha?”
Giang Quân bảo cô ngồi xuống uống, anh cũng ngồi xuống bên cạnh cô. Một tay anh đặt lên bàn ăn, xấu hổ rồi nói: “Anh cũng không hiểu, lúc nãy đi siêu thị, anh hỏi một người bán hàng. Lúc cô ấy lựa đồ cho anh, anh lên internet tìm hiểu. Khụ.....”
Ninh Hạ mắc cỡ đến khuôn mặt đỏ bừng, cô quay mặt đi từ từ uống nước canh gừng. Thật.... thật là ngọt....
Giằng co hơn một giờ, cuối cùng có thể nằm xuống ngủ!
Eo của Ninh Hạ cũng đã sắp gãy...
Giang Quân để cho cô ngủ trong phòng ngủ, chính anh ôm một cái chăn đi đến ghế sa lon.
Ngủ đến nửa đêm, Ninh Hạ đứng lên đi vệ sinh, lúc đi ngang qua phòng khách, cô có chút lo lắng anh sẽ bị lạnh... trong phòng khách rất lạnh.
Cô lặng lẽ mò tới bên cạnh ghế sa lon, đưa tay cầm lấy chăn đắp lên người anh, đã lớn như vậy, còn đá chăn.....
Cô rón rén đắp mềm thật kín cho anh có thể ngủ ngon. Gương mặt anh tuấn vô cùng trầm tĩnh, cô nhìn anh chằm chằm một hồi, lén lút cười lên.
anh thật là đẹp trai, thật là đáng yêu..... Tính cách tốt, người lại tốt như vậy, cô thật sự rất thích anh. Cô vuốt mái tóc dài, nhẹ nhàng hôn lên môi anh, thừa dịp người ta ngủ lén lút hôn người ta... loại chuyện như vậy, cô lại.... làm?!
Trái tim Ninh Hạ nhảy thịch thịch, tiếng lớn như động đất vậy! Cô ôm tim, nhanh chóng phóng về phòng ngủ, lúc nãy cô vừa làm cái gì vậy?
Nữ lưu manh nha!
Trời ơi, lúc nãy anh vẫn còn đang ngủ không có tỉnh đúng không? Hôm nay cô thật là điên rồi! Nhưng mà... thật sự rất thích anh, không nhịn được liền muốn hôn anh nha....
“Hô ---” Nhất định là nước tắm hôm nay quá nóng! Nóng đến đầu óc cô bị hư rồi!
Giang Quân chậm rãi mở mắt ra, anh nằm trên ghế sa lon.... không nhúc nhích.
Với tính cảnh giác của anh, dù trong nhà chỉ có một chút động tĩnh nhỏ anh cũng sẽ tỉnh. Lúc cô xuống đất đi vệ sinh anh đã tỉnh.
Nhưng mà, sợ cô lúng túng nên anh không có ngồi dậy.
Ai lại nghĩ tới, con bé ngốc này..... không chỉ có chạy tới đắp chăn cho anh, còn... lén lút.... hôn anh?
Mặc dù, chỉ là nhẹ nhàng chạm, nhưng mà, cảm giác mềm nhũn kia, anh là chân chính cảm nhận được.
Giang Quân trợn tròn mắt, ánh mắt sáng ngời, cô gái này.... rất thích anh nha?
Trái tim của anh, đột nhiên giống như đang mọc cỏ vậy, trở nên rồi loạn ----
Thật vất vả cầm cự đến buổi sáng, Giang Quân đừng lên nấu bữa ăn sáng cho cô, Ninh Hạ ngủ thật ngon.... hơn bảy giờ rưỡi mới tỉnh lại....
Cho tới bây giờ Giang Quân chưa từng nấu bữa ăn sáng! Gạo để bao nhiêu nước anh cũng không biết... vốn là muốn nấu cháo, kết quả để qua nhiều gạo.... còn đặt trong nồi cơm điện nấu, các người hiểu, chào lỏng lại trực tiếp bị nấu thành cơm.
Lúc anh mở nồi cơm điện ra sững sốt một hồi.
“?” Sao lại không phải cháo?
anh cúi đầu, cẩn thận nghiên cứu một hồi, lúc nãy rõ ràng anh đã ấn nút nấu cháo....
Cái nối quỷ quái gì vậy?
Ô ô ô.... cái nồi cơm điện cũng ủy khuất..... anh Quân, anh không biết nấu cũng đừng ỷ lại vào em nha! Nỗi oan ức này, em không muốn gánh giùm nha!
Giang Quân nhức đầu... bình thường sau khi anh thức dậy đều là tắm liền trực tiếp đi.
Bữa ăn sáng của anh đều là giải quyết trên đường, nếu quả thật quá gấp, anh cũng sẽ không ăn.
Làm sao bây giờ?
Cô vừa uống nước đường vừa cười nói: “Anh giống như cái gì cũng biết hết.... sao anh lại biết nhiều như vậy nha?”
Giang Quân bảo cô ngồi xuống uống, anh cũng ngồi xuống bên cạnh cô. Một tay anh đặt lên bàn ăn, xấu hổ rồi nói: “Anh cũng không hiểu, lúc nãy đi siêu thị, anh hỏi một người bán hàng. Lúc cô ấy lựa đồ cho anh, anh lên internet tìm hiểu. Khụ.....”
Ninh Hạ mắc cỡ đến khuôn mặt đỏ bừng, cô quay mặt đi từ từ uống nước canh gừng. Thật.... thật là ngọt....
Giằng co hơn một giờ, cuối cùng có thể nằm xuống ngủ!
Eo của Ninh Hạ cũng đã sắp gãy...
Giang Quân để cho cô ngủ trong phòng ngủ, chính anh ôm một cái chăn đi đến ghế sa lon.
Ngủ đến nửa đêm, Ninh Hạ đứng lên đi vệ sinh, lúc đi ngang qua phòng khách, cô có chút lo lắng anh sẽ bị lạnh... trong phòng khách rất lạnh.
Cô lặng lẽ mò tới bên cạnh ghế sa lon, đưa tay cầm lấy chăn đắp lên người anh, đã lớn như vậy, còn đá chăn.....
Cô rón rén đắp mềm thật kín cho anh có thể ngủ ngon. Gương mặt anh tuấn vô cùng trầm tĩnh, cô nhìn anh chằm chằm một hồi, lén lút cười lên.
anh thật là đẹp trai, thật là đáng yêu..... Tính cách tốt, người lại tốt như vậy, cô thật sự rất thích anh. Cô vuốt mái tóc dài, nhẹ nhàng hôn lên môi anh, thừa dịp người ta ngủ lén lút hôn người ta... loại chuyện như vậy, cô lại.... làm?!
Trái tim Ninh Hạ nhảy thịch thịch, tiếng lớn như động đất vậy! Cô ôm tim, nhanh chóng phóng về phòng ngủ, lúc nãy cô vừa làm cái gì vậy?
Nữ lưu manh nha!
Trời ơi, lúc nãy anh vẫn còn đang ngủ không có tỉnh đúng không? Hôm nay cô thật là điên rồi! Nhưng mà... thật sự rất thích anh, không nhịn được liền muốn hôn anh nha....
“Hô ---” Nhất định là nước tắm hôm nay quá nóng! Nóng đến đầu óc cô bị hư rồi!
Giang Quân chậm rãi mở mắt ra, anh nằm trên ghế sa lon.... không nhúc nhích.
Với tính cảnh giác của anh, dù trong nhà chỉ có một chút động tĩnh nhỏ anh cũng sẽ tỉnh. Lúc cô xuống đất đi vệ sinh anh đã tỉnh.
Nhưng mà, sợ cô lúng túng nên anh không có ngồi dậy.
Ai lại nghĩ tới, con bé ngốc này..... không chỉ có chạy tới đắp chăn cho anh, còn... lén lút.... hôn anh?
Mặc dù, chỉ là nhẹ nhàng chạm, nhưng mà, cảm giác mềm nhũn kia, anh là chân chính cảm nhận được.
Giang Quân trợn tròn mắt, ánh mắt sáng ngời, cô gái này.... rất thích anh nha?
Trái tim của anh, đột nhiên giống như đang mọc cỏ vậy, trở nên rồi loạn ----
Thật vất vả cầm cự đến buổi sáng, Giang Quân đừng lên nấu bữa ăn sáng cho cô, Ninh Hạ ngủ thật ngon.... hơn bảy giờ rưỡi mới tỉnh lại....
Cho tới bây giờ Giang Quân chưa từng nấu bữa ăn sáng! Gạo để bao nhiêu nước anh cũng không biết... vốn là muốn nấu cháo, kết quả để qua nhiều gạo.... còn đặt trong nồi cơm điện nấu, các người hiểu, chào lỏng lại trực tiếp bị nấu thành cơm.
Lúc anh mở nồi cơm điện ra sững sốt một hồi.
“?” Sao lại không phải cháo?
anh cúi đầu, cẩn thận nghiên cứu một hồi, lúc nãy rõ ràng anh đã ấn nút nấu cháo....
Cái nối quỷ quái gì vậy?
Ô ô ô.... cái nồi cơm điện cũng ủy khuất..... anh Quân, anh không biết nấu cũng đừng ỷ lại vào em nha! Nỗi oan ức này, em không muốn gánh giùm nha!
Giang Quân nhức đầu... bình thường sau khi anh thức dậy đều là tắm liền trực tiếp đi.
Bữa ăn sáng của anh đều là giải quyết trên đường, nếu quả thật quá gấp, anh cũng sẽ không ăn.
Làm sao bây giờ?
/1906
|