Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Phù Thiên Hoa cầm tài liệu đi từ phòng cà phê ra.
Trong góc, có một đôi mắt vẫn luôn nhìn ông chằm chằm. Phù Thiên Hoa cầm tài liệu trong tay bước lên xe riêng.
Người trong góc báo cáo với Vương Vinh Diệu: “Ông chủ, lúc nãy là Kiệt Sâm, phụ tá của Diệp Đình cùng lão tổng Phù Thiên Hoa của “Ức Khoa” gặp mặt.”
Bên kia, giọng của Vương Vinh Diệu truyền tới: “Tiếp tục theo dõi, xem họ muốn làm gì?”
“Dạ! Ông chủ!”
Trong đầu Vương Vinh Diệu nghĩ, gặp mặt vào khoảng thời gian này, nói không chừng là có âm mưu gì.... là Diệp Đình muốn đối phó mình sao? Cái tên họ Phù không biết sống chết này! Có cơ hội, phải làm thịt ông ta trước!
Lúc này, Vương Tử thần gọi địn thoại tới báo cho ông: “Sao rồi? Tối hôm qua con làm có đẹp không? Hôm nay đất của Lăng Vi đã phải đầu tư, con sẽ để cho người tiếp tục quậy phá một lần nữa, xem cô ta bán giá cao như thế nào!”
“Ừ, con làm đi.”
A... Vương Vinh Diệu cười nhạt, tùy tiện táy máy tay chân là có thể để cho con nhóc ti tiện đó tổn thất mấy chục triệu, thật là rất tốt!
Vương Tử Thần cúp điện thoại, mua một ít ký giả, để bọn họ đi chặn ở cửa hội trường đấu thầu. Tuyên truyền việc ma quỷ lộng hành, những thương nhân kia đều rất tin phong thủy. Bọn họ mặc kệ chuyện ma quỷ lộng hành có phải thật không, dù sao đã phạm vào kiêng kỵ, liền nhất định sẽ đánh lui tta61 cả mọi người!
Diệp Đình và Lăng Vi đi tới hiện trường đấu thầu, bên ngoài hội trường bị ký giả bao vây đến nước chảy cũng không lọt.
Có ký giả cướp hỏi: “Diệp tiên sinh! Diệp phu nhân ---- hôm nay chính là đại hội đấu thầu, tối hôm qua đã truyền ra chuyện có ma quỷ lộng hành ở hai miếng đất đó, xin hỏi hai người nghĩ sao về chuyện này? Phần lớn truyền thông bình luận nói, đây là có người cố ý giở trò quỷ sau lưng, muốn ép thấp giá đất của cô, cô cảm thấy như thế nào?”
Lăng Vi cười nói: “Truyền thông rất sáng suốt.” Diệp Đình ôm vai cô, dáng người cao ngất đứng đó, đám người cận vệ bao vây hai người lại làm thành một vòng để cho các ký giả không có cơ hội đến gần.
Lại có ký giả cướp hỏi: “Diệp phu nhân, cô cảm thấy giá đất hôm nay có vì chuyện ma quỷ lộng hành mà chịu ảnh hưởng không?”
Lăng Vi nói: “Thương nhân địa sản không ngốc.”
Lúc này, lại có ký giả cướp được khe hở nói:“Phu nhân, cô có thể tiết lộ suy tính trong lòng của cô không? cô cảm thấy giá cao nhất của hai khối đất là bao nhiêu?”
Lăng Vi cười nói: “Càng nhiều càng tốt.”
Mọi người rối rít cười, bầu không khí nhẹ nhõm lại một tí. thật giống như chuyện ma quỷ lộng hành trên internet đều là lời nói vô căn cứ vậy! Sự thật chính là có người ghen tị, muốn nhân cơ hội giở trò quỷ ép giá, nhưng thật sự thì họ có thật sự lấy được nó hay không?”
Lúc này, Vương Tử Thần trong góc tức giận gọi điện thoại cho đám ký giả đó: “Tôi để cho các người hỏi những vấn đề này sao? Tôi là muốn các người tuyên dương chuyện ma quỷ lộng hành ra ngoài! Mau ---- Không nên để cho cô ta cứu vãn cục diện.”
Ký giả kia không thèm để ý anh nhanh chóng nhấn nút tắt máy... anh cho tôi tiền..... Diệp ông chủ của người ta không đưa tiền cho tôi sao? So tiền tài, cậu có thể cho tôi được bao nhiêu chứ?
Nhân viên an ninh của hiện trường cản các ký giả ra, Diệp Đình và Lăng Vi đi vào hội trường.
Hiện trường đại hội đấu thầu, là dùng rất nhiều Tử Huân mà xây thành, rất nhiều người giàu có tới tham gia đại hội đấu thầu, nhưng mà hiện trường không hề ồn ào.
Vương Tấn cũng ngồi trong đó.
Vương Tấn thấy.... Long Quốc Nhân ngồi ngay bên cạnh Diệp Đình, hai người liên tục nói nhỏ, hiển nhiên Long Quốc Nhân rất muốn được đến mảnh đất này.
Vương Tấn vô cùng phiền lòng, ông thật sự muốn lấy tiền lời từ hai miếng đất này, giá hai miếng đất này theo như bình thường tuyệt đối có thể lên đến hơn hai trăm bảy mươi triệu.
Phù Thiên Hoa cầm tài liệu đi từ phòng cà phê ra.
Trong góc, có một đôi mắt vẫn luôn nhìn ông chằm chằm. Phù Thiên Hoa cầm tài liệu trong tay bước lên xe riêng.
Người trong góc báo cáo với Vương Vinh Diệu: “Ông chủ, lúc nãy là Kiệt Sâm, phụ tá của Diệp Đình cùng lão tổng Phù Thiên Hoa của “Ức Khoa” gặp mặt.”
Bên kia, giọng của Vương Vinh Diệu truyền tới: “Tiếp tục theo dõi, xem họ muốn làm gì?”
“Dạ! Ông chủ!”
Trong đầu Vương Vinh Diệu nghĩ, gặp mặt vào khoảng thời gian này, nói không chừng là có âm mưu gì.... là Diệp Đình muốn đối phó mình sao? Cái tên họ Phù không biết sống chết này! Có cơ hội, phải làm thịt ông ta trước!
Lúc này, Vương Tử thần gọi địn thoại tới báo cho ông: “Sao rồi? Tối hôm qua con làm có đẹp không? Hôm nay đất của Lăng Vi đã phải đầu tư, con sẽ để cho người tiếp tục quậy phá một lần nữa, xem cô ta bán giá cao như thế nào!”
“Ừ, con làm đi.”
A... Vương Vinh Diệu cười nhạt, tùy tiện táy máy tay chân là có thể để cho con nhóc ti tiện đó tổn thất mấy chục triệu, thật là rất tốt!
Vương Tử Thần cúp điện thoại, mua một ít ký giả, để bọn họ đi chặn ở cửa hội trường đấu thầu. Tuyên truyền việc ma quỷ lộng hành, những thương nhân kia đều rất tin phong thủy. Bọn họ mặc kệ chuyện ma quỷ lộng hành có phải thật không, dù sao đã phạm vào kiêng kỵ, liền nhất định sẽ đánh lui tta61 cả mọi người!
Diệp Đình và Lăng Vi đi tới hiện trường đấu thầu, bên ngoài hội trường bị ký giả bao vây đến nước chảy cũng không lọt.
Có ký giả cướp hỏi: “Diệp tiên sinh! Diệp phu nhân ---- hôm nay chính là đại hội đấu thầu, tối hôm qua đã truyền ra chuyện có ma quỷ lộng hành ở hai miếng đất đó, xin hỏi hai người nghĩ sao về chuyện này? Phần lớn truyền thông bình luận nói, đây là có người cố ý giở trò quỷ sau lưng, muốn ép thấp giá đất của cô, cô cảm thấy như thế nào?”
Lăng Vi cười nói: “Truyền thông rất sáng suốt.” Diệp Đình ôm vai cô, dáng người cao ngất đứng đó, đám người cận vệ bao vây hai người lại làm thành một vòng để cho các ký giả không có cơ hội đến gần.
Lại có ký giả cướp hỏi: “Diệp phu nhân, cô cảm thấy giá đất hôm nay có vì chuyện ma quỷ lộng hành mà chịu ảnh hưởng không?”
Lăng Vi nói: “Thương nhân địa sản không ngốc.”
Lúc này, lại có ký giả cướp được khe hở nói:“Phu nhân, cô có thể tiết lộ suy tính trong lòng của cô không? cô cảm thấy giá cao nhất của hai khối đất là bao nhiêu?”
Lăng Vi cười nói: “Càng nhiều càng tốt.”
Mọi người rối rít cười, bầu không khí nhẹ nhõm lại một tí. thật giống như chuyện ma quỷ lộng hành trên internet đều là lời nói vô căn cứ vậy! Sự thật chính là có người ghen tị, muốn nhân cơ hội giở trò quỷ ép giá, nhưng thật sự thì họ có thật sự lấy được nó hay không?”
Lúc này, Vương Tử Thần trong góc tức giận gọi điện thoại cho đám ký giả đó: “Tôi để cho các người hỏi những vấn đề này sao? Tôi là muốn các người tuyên dương chuyện ma quỷ lộng hành ra ngoài! Mau ---- Không nên để cho cô ta cứu vãn cục diện.”
Ký giả kia không thèm để ý anh nhanh chóng nhấn nút tắt máy... anh cho tôi tiền..... Diệp ông chủ của người ta không đưa tiền cho tôi sao? So tiền tài, cậu có thể cho tôi được bao nhiêu chứ?
Nhân viên an ninh của hiện trường cản các ký giả ra, Diệp Đình và Lăng Vi đi vào hội trường.
Hiện trường đại hội đấu thầu, là dùng rất nhiều Tử Huân mà xây thành, rất nhiều người giàu có tới tham gia đại hội đấu thầu, nhưng mà hiện trường không hề ồn ào.
Vương Tấn cũng ngồi trong đó.
Vương Tấn thấy.... Long Quốc Nhân ngồi ngay bên cạnh Diệp Đình, hai người liên tục nói nhỏ, hiển nhiên Long Quốc Nhân rất muốn được đến mảnh đất này.
Vương Tấn vô cùng phiền lòng, ông thật sự muốn lấy tiền lời từ hai miếng đất này, giá hai miếng đất này theo như bình thường tuyệt đối có thể lên đến hơn hai trăm bảy mươi triệu.
/1906
|