Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lăng Vi liền vội vàng nhận, liền nghe Trương Tư Minh nói rõ: “Xin hỏi, là Lăng Vi sao? Tôi là Trương Tư Minh, đồng nghiệp của Giang Quân!”
Lăng Vi liền vội vàng nói: “Anh khỏe, tôi biết anh.”
Trương Tư Minh khách sáo với cô mấy câu mới bắt đầu nói: “Cục cảnh sát chúng tôi có chút chuyện.... Giang Quân và Đồng Dao gặp..... phiền toái...”
“Phiền toái gì?” Lăng Vi khẩn trương hỏi anh.
Trương Tư Minh: “Đoạn thời gian trước Giang Quân và Đồng Dao.... không phải quay một quảng cáo cho cô sao.... chuyện này nha, bị cấp trên biết. Bây giờ muốn xử phạt hai người bọn họ.”
Lăng Vi kỳ quái nói: “Tại sao phải xử phạt hai người bọn họ? Bọn họ có quay quảng cáo hay không liên quan gì đến cấp trên của các người?”
Trương Tư Minh cười khổ nói: “Cục cảnh sát chúng tôi có quy định.... người chấp hành luật pháp.... không thể tham dự hoặc liên quan đến các loại hoạt động thương nghiệp như quảng cáo.... cô hiểu chứ, cái vấn đề này nói nhẹ là hoạt động thương nghiệp. Nói nặng, đó chính là thu - hối - lộ... Bây giờ, hai người bọn họ bị thông báo phê bình, nếu mà làm không tốt, có lẽ sẽ bị đuổi.....”
“Nghiêm trọng như vậy?” Lăng Vi hoàn toàn khong nghĩ tới sẽ như vậy.... cô còn tưởng rằng là mình giúp bọn họ đâu, không nghĩ tới, là hại bọn họ sao?
Trương Tư Minh còn nói: “Tôi nói.... có thể còn chưa phải là hậu quả nghiêm trọng nhất. Cái đó, chúng ta trước đừng nói cái này, bây giờ suy nghĩ biện pháp giải quyết đi.”
“Được, anh nói đi.” Lăng Vi yên tĩnh lại, Trương Tư Minh gọi điện thoại tới, tuyệt đối không phải hù dọa cô. Lấy tính cách quật cường của Giang quân và Đồng Dao, nhất định sẽ không chịu nói cho cô nghe chuyện này!
Có lẽ biện pháp giải quyết này, Giang Quân và Đồng Dao cũng sẽ không đồng ý, cho nên, sẽ lại càng không gọi điện thoại tới thương lượng với cô.
Trương Tư Minh hắng giọng nói: “Cái đó.... hôm nay tôi gọi cuộc điện thoại này cho cô, cô cũng đừng chê tôi nhiều chuyện... tôi chỉ là muốn nói cách giải quyết với cô, nếu mà cô đồng ý, chúng ta liền lựa chọn cách, nếu mà cô không đồng ý, cô cũng đừng nói với lão Giang và tiểu Dao, coi như hôm nay tôi chưa từng gọi điện thoại cho cô.”
Lăng Vi nghiêm túc ừ: “Anh nói đi.”
Trương Tư Minh cảm giác được thái độ của cô trịnh trọng, lúc này mới bắt đầu nói: “Trong cục chúng tôi đã thảo luận ra kết quả, đại khái là như vầy.... thứ nhất, Giang Quân và Đồng Dao giải trừ hiệp ước với các người, các người rút lui quảng cáo “Mustang” từ đài truyền hình trở về. Đương nhiên.... tôi biết yêu cầu này thật quá đáng.... các người đầu tư lớn như vậy.... nếu mà rút quảng cáo trở về, như vậy tổn thất sẽ quá lớn.”
Lăng Vi lại nói: “Không thành vấn đề, chỉ cần có thể giải quyết vấn đề, tôi có thể rút quảng cáo trở về.”
Quen biết với Giang quân nhiều năm như vậy, sự hiểu biết của cô đối với anh cũng không phải chỉ một điểm nửa điểm.... Giang Quân thiếu tiền xài sao? Không thiếu!
Tại sao Giang Quân lựa chọn làm một hình trinh? Bởi vì anh yêu thích nghề nghiệp này! Thậm chí anh có thể vì điều tra một vụ án, mà liên thục thức trắng đêm suốt mấy ngày!
Để cho cục cảnh sát đuổi anh? Sự đả kích này.... Lăng Vi không dám nghĩ tới!
Lăng Vi liền vội vàng nhận, liền nghe Trương Tư Minh nói rõ: “Xin hỏi, là Lăng Vi sao? Tôi là Trương Tư Minh, đồng nghiệp của Giang Quân!”
Lăng Vi liền vội vàng nói: “Anh khỏe, tôi biết anh.”
Trương Tư Minh khách sáo với cô mấy câu mới bắt đầu nói: “Cục cảnh sát chúng tôi có chút chuyện.... Giang Quân và Đồng Dao gặp..... phiền toái...”
“Phiền toái gì?” Lăng Vi khẩn trương hỏi anh.
Trương Tư Minh: “Đoạn thời gian trước Giang Quân và Đồng Dao.... không phải quay một quảng cáo cho cô sao.... chuyện này nha, bị cấp trên biết. Bây giờ muốn xử phạt hai người bọn họ.”
Lăng Vi kỳ quái nói: “Tại sao phải xử phạt hai người bọn họ? Bọn họ có quay quảng cáo hay không liên quan gì đến cấp trên của các người?”
Trương Tư Minh cười khổ nói: “Cục cảnh sát chúng tôi có quy định.... người chấp hành luật pháp.... không thể tham dự hoặc liên quan đến các loại hoạt động thương nghiệp như quảng cáo.... cô hiểu chứ, cái vấn đề này nói nhẹ là hoạt động thương nghiệp. Nói nặng, đó chính là thu - hối - lộ... Bây giờ, hai người bọn họ bị thông báo phê bình, nếu mà làm không tốt, có lẽ sẽ bị đuổi.....”
“Nghiêm trọng như vậy?” Lăng Vi hoàn toàn khong nghĩ tới sẽ như vậy.... cô còn tưởng rằng là mình giúp bọn họ đâu, không nghĩ tới, là hại bọn họ sao?
Trương Tư Minh còn nói: “Tôi nói.... có thể còn chưa phải là hậu quả nghiêm trọng nhất. Cái đó, chúng ta trước đừng nói cái này, bây giờ suy nghĩ biện pháp giải quyết đi.”
“Được, anh nói đi.” Lăng Vi yên tĩnh lại, Trương Tư Minh gọi điện thoại tới, tuyệt đối không phải hù dọa cô. Lấy tính cách quật cường của Giang quân và Đồng Dao, nhất định sẽ không chịu nói cho cô nghe chuyện này!
Có lẽ biện pháp giải quyết này, Giang Quân và Đồng Dao cũng sẽ không đồng ý, cho nên, sẽ lại càng không gọi điện thoại tới thương lượng với cô.
Trương Tư Minh hắng giọng nói: “Cái đó.... hôm nay tôi gọi cuộc điện thoại này cho cô, cô cũng đừng chê tôi nhiều chuyện... tôi chỉ là muốn nói cách giải quyết với cô, nếu mà cô đồng ý, chúng ta liền lựa chọn cách, nếu mà cô không đồng ý, cô cũng đừng nói với lão Giang và tiểu Dao, coi như hôm nay tôi chưa từng gọi điện thoại cho cô.”
Lăng Vi nghiêm túc ừ: “Anh nói đi.”
Trương Tư Minh cảm giác được thái độ của cô trịnh trọng, lúc này mới bắt đầu nói: “Trong cục chúng tôi đã thảo luận ra kết quả, đại khái là như vầy.... thứ nhất, Giang Quân và Đồng Dao giải trừ hiệp ước với các người, các người rút lui quảng cáo “Mustang” từ đài truyền hình trở về. Đương nhiên.... tôi biết yêu cầu này thật quá đáng.... các người đầu tư lớn như vậy.... nếu mà rút quảng cáo trở về, như vậy tổn thất sẽ quá lớn.”
Lăng Vi lại nói: “Không thành vấn đề, chỉ cần có thể giải quyết vấn đề, tôi có thể rút quảng cáo trở về.”
Quen biết với Giang quân nhiều năm như vậy, sự hiểu biết của cô đối với anh cũng không phải chỉ một điểm nửa điểm.... Giang Quân thiếu tiền xài sao? Không thiếu!
Tại sao Giang Quân lựa chọn làm một hình trinh? Bởi vì anh yêu thích nghề nghiệp này! Thậm chí anh có thể vì điều tra một vụ án, mà liên thục thức trắng đêm suốt mấy ngày!
Để cho cục cảnh sát đuổi anh? Sự đả kích này.... Lăng Vi không dám nghĩ tới!
/1906
|