Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trên màn hình điện thoại của Lý Thiên Mặc còn hiện hội thoại của anh và Lăng Vi, cái cuối cùng là yêu quái Lôi Niễu Niễu làm!
Lôi Niễu Niễu trong nháy mắt bùng nổ, lúc này quá mất mặt ——
Cô cắn răng nghiến lợi, đẩy ngã Lý Thiên Mặc: “Vừa trừng phạt anh, chưa trừng phạt đủ phải không?”
Cô lại cưỡi bên hông anh, đưa tay nắm dây nịt của anh.
Lý Thiên Mặc muốn ói máu, không nghĩ tới… Tối hôm nay, anh lại bị đẩy ngã hai lần!
Tại sao vừa rồi anh không cất dây nịt?
Lúc này hối hận cũng đã muộn! Anh muốn lật cô lại, nhưng sợ làm cô đau, chỉ có thể nằm bất động.
Lôi Niễu Niễu nham hiểm trừng hai mắt uy hiếp nah.
Càng bi kịch là… điện thoại Lý Thiên Mặc còn đang kết nối với Lăng Vi… vừa rồi hai người họ đều không tắt máy…
Đối diện, Diệp Khanh đột nhiên nghe trong điện thoại truyền tới tiếng rống giận, bà tò mò đi tới nhìn màn hình điện thoại Lăng Vi…
Điện thoại Lý Thiên Mặc đặt trên giá điện thoại, Diệp Khanh vừa vặn nhìn thấy sau ót Lôi Niễu Niễu, còn có cô đang cầm dây nịt da trong tay, Lôi Niễu Niễu đong đưa ở đó, không biết cô muốn làm gì.
Diệp Khanh cảm thấy rất có ý tứ, liền chồng cằm, tò mò nhìn.
Lôi Thiếu Dục thấy bà nhìn điện thoại Lăng Vi, không kiềm được đứng lên. Ông đi tới ngồi xuống bên cạnh bà, cũng nhìn vào điện thoại.
Lôi lão gia tử cũng tò mò, dường như vừa nghe được Niễu Niễu gào khóc, khong biết có phải cô bé bị người ta khi dễ không… Lôi lão gia tử cũng chạy tới xem.
Kết quả, chỉ thấy Lôi Niễu Niễu quơ một dây nịt da, cười gian trá: “Mau nhận sai cho em! Nếu chị dâu giết chết em, người đầu tiên em kéo vào chảo dầu cùng em chính là anh!”
Lôi lão gia tử liền hiểu, Niễu Niễu đang giỡn với Lý Thiên Mặc, chuẩn bị đi lại nghe Lôi Niễu Niễu nói: “Có nhận sai hay không? Còn chưa nhận sai, em sẽ lột đồ của anh!”
“Khụ ——” Lôi lão gia tử bị sặc, không nghĩ tới cháu gái ông mạnh bạo như vậy. Thật có ý kiến, không không nhìn nữa…
Lôi Thiếu Dục liền nhường chỗ cho Lôi lão gia tử, ông đưa tay kéo Diệp Khanh lên đùi mình.
Lôi lão gia từ ngồi xuống, nhìn hai người đùa giỡn.
Lý Thiên Mặc nằm, bọn họ không nhìn thấy mặt anh, nhưng có thể nghe thấy Lý Thiên Mặc nói chuyện, anh nói: “Cho dù em lột quần áo anh, anh cũng gửi rồi… Tiểu Vi xem xong cũng không tức giận…”
“Không được! Em tức giận!” Lôi Niễu Niễu hừ một tiếng.
Lý Thiên Mặc nói: “Vậy anh nói xin lỗi em, em đừng tức giận.”
Lôi Niễu Niễu hừ hừ: “Vậy còn tạm được, coi như tiểu tử anh thức thời!” Cô giơ tay vỗ mặt Lý Thiên Mặc.
Lý Thiên Mặc không nói gì… Đây là động tác gì? Nữ lưu manh trêu ghẹo đàn ông?
Cô cắn răng nghiến lợi, đôi mắt to xinh đẹp híp lại liếc anh.
Lý Thiên Mặc nhìn mắt cô, cảm thấy mắt cô vô cùng hoang dã, mê hoặc anh, ngay cả hô hấp cũng rối loạn.
Hoócmôn phái nam của Lý Thiên Mặc trong nháy mắt nổ tung, muốn lật ngược cô, nhưng sợ cô đụng đất đau. Anh chỉ có thể nằm yên, mặc cô khi dễ.
Lôi Niễu Niễu như nàng dâu nhỏ, cầm dây nịt da của anh, lắc lư trước mắt anh: “Sau này anh đứng đắn cho em, cẩn thận bà đây cắt đứt chân chó của anh!”
Lý Thiên Mặc nhịn cười, nói: “Vâng vâng… Anh còn không đứng đắn, em liền cắt đứt chân chó thứ ba của anh.”
Lôi Niễu Niễu cau mày: “Ba cái chân?” Cô tính toán, hình như không đúng… Nhưng cô không nói, cảm giác uy hiếp anh như vậy là một chuyện rất có ý nghĩa.
Lúc này, Lăng Vi trở lại, cô thấy mọi người vây quanh điện thoại… lập tức ý thức được, hỏng bét! Vừa rồi cô và Lý Thiên Mặc gọi video, vẫn chưa tắt!
Lăng Vi chạy tới, chỉ thấy Lôi Niễu Niễu lắc lắc dây nịt da trong tay… Tựa như đè Lý Thiên Mặc dưới người.
Cô mở to hai mắt, trong đầu nghĩ: Đây là muốn chơi nhỏ giọt đèn cầy?
Mẹ ơi… Hai người có cần… kỹ thuật cao… như vậy không…
Trên màn hình điện thoại của Lý Thiên Mặc còn hiện hội thoại của anh và Lăng Vi, cái cuối cùng là yêu quái Lôi Niễu Niễu làm!
Lôi Niễu Niễu trong nháy mắt bùng nổ, lúc này quá mất mặt ——
Cô cắn răng nghiến lợi, đẩy ngã Lý Thiên Mặc: “Vừa trừng phạt anh, chưa trừng phạt đủ phải không?”
Cô lại cưỡi bên hông anh, đưa tay nắm dây nịt của anh.
Lý Thiên Mặc muốn ói máu, không nghĩ tới… Tối hôm nay, anh lại bị đẩy ngã hai lần!
Tại sao vừa rồi anh không cất dây nịt?
Lúc này hối hận cũng đã muộn! Anh muốn lật cô lại, nhưng sợ làm cô đau, chỉ có thể nằm bất động.
Lôi Niễu Niễu nham hiểm trừng hai mắt uy hiếp nah.
Càng bi kịch là… điện thoại Lý Thiên Mặc còn đang kết nối với Lăng Vi… vừa rồi hai người họ đều không tắt máy…
Đối diện, Diệp Khanh đột nhiên nghe trong điện thoại truyền tới tiếng rống giận, bà tò mò đi tới nhìn màn hình điện thoại Lăng Vi…
Điện thoại Lý Thiên Mặc đặt trên giá điện thoại, Diệp Khanh vừa vặn nhìn thấy sau ót Lôi Niễu Niễu, còn có cô đang cầm dây nịt da trong tay, Lôi Niễu Niễu đong đưa ở đó, không biết cô muốn làm gì.
Diệp Khanh cảm thấy rất có ý tứ, liền chồng cằm, tò mò nhìn.
Lôi Thiếu Dục thấy bà nhìn điện thoại Lăng Vi, không kiềm được đứng lên. Ông đi tới ngồi xuống bên cạnh bà, cũng nhìn vào điện thoại.
Lôi lão gia tử cũng tò mò, dường như vừa nghe được Niễu Niễu gào khóc, khong biết có phải cô bé bị người ta khi dễ không… Lôi lão gia tử cũng chạy tới xem.
Kết quả, chỉ thấy Lôi Niễu Niễu quơ một dây nịt da, cười gian trá: “Mau nhận sai cho em! Nếu chị dâu giết chết em, người đầu tiên em kéo vào chảo dầu cùng em chính là anh!”
Lôi lão gia tử liền hiểu, Niễu Niễu đang giỡn với Lý Thiên Mặc, chuẩn bị đi lại nghe Lôi Niễu Niễu nói: “Có nhận sai hay không? Còn chưa nhận sai, em sẽ lột đồ của anh!”
“Khụ ——” Lôi lão gia tử bị sặc, không nghĩ tới cháu gái ông mạnh bạo như vậy. Thật có ý kiến, không không nhìn nữa…
Lôi Thiếu Dục liền nhường chỗ cho Lôi lão gia tử, ông đưa tay kéo Diệp Khanh lên đùi mình.
Lôi lão gia từ ngồi xuống, nhìn hai người đùa giỡn.
Lý Thiên Mặc nằm, bọn họ không nhìn thấy mặt anh, nhưng có thể nghe thấy Lý Thiên Mặc nói chuyện, anh nói: “Cho dù em lột quần áo anh, anh cũng gửi rồi… Tiểu Vi xem xong cũng không tức giận…”
“Không được! Em tức giận!” Lôi Niễu Niễu hừ một tiếng.
Lý Thiên Mặc nói: “Vậy anh nói xin lỗi em, em đừng tức giận.”
Lôi Niễu Niễu hừ hừ: “Vậy còn tạm được, coi như tiểu tử anh thức thời!” Cô giơ tay vỗ mặt Lý Thiên Mặc.
Lý Thiên Mặc không nói gì… Đây là động tác gì? Nữ lưu manh trêu ghẹo đàn ông?
Cô cắn răng nghiến lợi, đôi mắt to xinh đẹp híp lại liếc anh.
Lý Thiên Mặc nhìn mắt cô, cảm thấy mắt cô vô cùng hoang dã, mê hoặc anh, ngay cả hô hấp cũng rối loạn.
Hoócmôn phái nam của Lý Thiên Mặc trong nháy mắt nổ tung, muốn lật ngược cô, nhưng sợ cô đụng đất đau. Anh chỉ có thể nằm yên, mặc cô khi dễ.
Lôi Niễu Niễu như nàng dâu nhỏ, cầm dây nịt da của anh, lắc lư trước mắt anh: “Sau này anh đứng đắn cho em, cẩn thận bà đây cắt đứt chân chó của anh!”
Lý Thiên Mặc nhịn cười, nói: “Vâng vâng… Anh còn không đứng đắn, em liền cắt đứt chân chó thứ ba của anh.”
Lôi Niễu Niễu cau mày: “Ba cái chân?” Cô tính toán, hình như không đúng… Nhưng cô không nói, cảm giác uy hiếp anh như vậy là một chuyện rất có ý nghĩa.
Lúc này, Lăng Vi trở lại, cô thấy mọi người vây quanh điện thoại… lập tức ý thức được, hỏng bét! Vừa rồi cô và Lý Thiên Mặc gọi video, vẫn chưa tắt!
Lăng Vi chạy tới, chỉ thấy Lôi Niễu Niễu lắc lắc dây nịt da trong tay… Tựa như đè Lý Thiên Mặc dưới người.
Cô mở to hai mắt, trong đầu nghĩ: Đây là muốn chơi nhỏ giọt đèn cầy?
Mẹ ơi… Hai người có cần… kỹ thuật cao… như vậy không…
/1906
|