Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lý Thiên Mặc lặng lẽ nghe, trong lòng anh đang tính toán chuyện này.
Tào Duệ nói tiếp: “Ba tháng trước, mẹ của cô ấy bệnh nặng, tôi gọi điện cho cô ấy, cô ấy luôn muốn tới, nhưng mà visa có chút vấn đề, cho nên, bây giờ mới tới.”
“Thì ra là như vậy.....” Lý Thiên Mặc suy nghĩ, gửi một tin nhắn cho Diệp Đình.
Nếu như, A Đạt là con gái của Hi Nhĩ Vương, gần đây Hi Nhĩ Vương bị bắt, mẹ của A Đạt sẽ nhắn gửi cho A Đạt cái gì đó chứ?
Mẹ của A Đạt vẫn luôn chuyển tiền cho A Đạt, tiền này từ đâu ra?
Lý Thiên Mặc hỏi Tào Duệ: “Số tiền cho A Đạt này, là tiền của ba cậu và cậu?”
Tào Duệ lắc đầu: “Mẹ kế của tôi chưa bao giờ dùng tiền của ba tôi, mặc dù mẹ không có công việc, nhưng mà, mẹ nói chính mẹ có đầu tư.”
“Dì ấy đầu tư cái gì?”
Tào Duệ lắc đầu nói: “Không biết, tôi chưa từng hỏi. Bình thường thấy mẹ cũng không thường quản lý tài sản, nhưng mà, định kỳ lại có tiền lấy, cái này thật là kỳ lạ.”
Đột nhiên Lý Thiên Mặc nghĩ đến... nhất định “Hạ Bạch Mai” vẫn còn làm việc cho Hi Nhĩ Vương! Bà bán tình báo cho Ám Dạ đế quốc, là có thể lấy được thù lao!
Vậy bà đến gần cha của Tào Duệ.... có phải là có bí mật gì không muốn người khác biết?
Cha của Tào duệ ở trong quân đội cũng có chức vụ không nhỏ, rất có thể ông đã bị lợi dụng.
Lý Thiên Mặc kinh hãi, anh hỏi Tào Duệ: “Thân thế của A Đạt, anh chưa nói với cha mình sao?”
Tào Duệ nói: “Cha tôi đều là không quan tâm không hỏi đối với mọi chuyện, huống chi là người ngoài. Cha tôi cũng không biết còn có một người là A Đạt nữa.”
Lý Thiên Mặc kinh ngạc: “Cha anh không biết mẹ kế anh có con gái?”
Tào duệ gật đầu: “Cha vẫn luôn không biết. Tôi cũng là gần đây mới biết. Chính là ba tháng trước, đột nhiên mẹ kế tôi bệnh nặng, mẹ nói mẹ sắp không được, bảo tôi mau chóng thông báo cho con gái của mẹ, mẹ hy vọng con gái của mẹ sẽ đến thăm mẹ một lần cuối cùng. Khi đó tôi mới biết mẹ kế có con gái.”
Tào Duệ nhìn tấm bảng điều hành máy bay nói: “Đột nhiên mẹ kế tôi ngã bệnh, đã hôn mê bất tỉnh mấy ngày. Tôi liên lạc với A Đạt, A Đạt suýt chút nữa tan vỡ, cô ấy muốn lập tức chạy tới, nhưng mà, bên kia của cô ấy xảy ra chút rắc rối, bây giờ mới giải quyết xong. Trong tay cô ấy không có tiền, cho nên khoảng thời gian này cô ấy vì muốn mua vé máy bay mà ngày đêm cố gắng tranh giải, lúc này tôi mới biết cô ấy là đội viên của cậu.”
Lý Thiên Mặc từ từ chải vuốt lời nói của Tào Duệ.... mau chóng gửi những tin tức này cho Diệp Đình. Anh gửi là mật mã, là mật mã của anh với Lăng Vi và Diệp Đình, bất cứ ai cũng không giải được.
Bây giờ Lý Thiên Mặc không có cách nào tự mình tra xét, bởi vì Tào Duệ đang ở bên cạnh.
Nếu như anh Đình nhận được tin nhắn, nhất định sẽ theo con đường này tra xét tới cùng, nhất định anh Đình sẽ có thể điều tra được dấu vết gì dó.
Vốn cho là buổi sáng ngày thứ hai Diệp Đình mới nhìn thấy tin nhắn, ai ngờ Diệp Đình lập tức gửi một tin nhắn lại: “Nhận được.”
Lý Thiên Mặc lặng lẽ nghe, trong lòng anh đang tính toán chuyện này.
Tào Duệ nói tiếp: “Ba tháng trước, mẹ của cô ấy bệnh nặng, tôi gọi điện cho cô ấy, cô ấy luôn muốn tới, nhưng mà visa có chút vấn đề, cho nên, bây giờ mới tới.”
“Thì ra là như vậy.....” Lý Thiên Mặc suy nghĩ, gửi một tin nhắn cho Diệp Đình.
Nếu như, A Đạt là con gái của Hi Nhĩ Vương, gần đây Hi Nhĩ Vương bị bắt, mẹ của A Đạt sẽ nhắn gửi cho A Đạt cái gì đó chứ?
Mẹ của A Đạt vẫn luôn chuyển tiền cho A Đạt, tiền này từ đâu ra?
Lý Thiên Mặc hỏi Tào Duệ: “Số tiền cho A Đạt này, là tiền của ba cậu và cậu?”
Tào Duệ lắc đầu: “Mẹ kế của tôi chưa bao giờ dùng tiền của ba tôi, mặc dù mẹ không có công việc, nhưng mà, mẹ nói chính mẹ có đầu tư.”
“Dì ấy đầu tư cái gì?”
Tào Duệ lắc đầu nói: “Không biết, tôi chưa từng hỏi. Bình thường thấy mẹ cũng không thường quản lý tài sản, nhưng mà, định kỳ lại có tiền lấy, cái này thật là kỳ lạ.”
Đột nhiên Lý Thiên Mặc nghĩ đến... nhất định “Hạ Bạch Mai” vẫn còn làm việc cho Hi Nhĩ Vương! Bà bán tình báo cho Ám Dạ đế quốc, là có thể lấy được thù lao!
Vậy bà đến gần cha của Tào Duệ.... có phải là có bí mật gì không muốn người khác biết?
Cha của Tào duệ ở trong quân đội cũng có chức vụ không nhỏ, rất có thể ông đã bị lợi dụng.
Lý Thiên Mặc kinh hãi, anh hỏi Tào Duệ: “Thân thế của A Đạt, anh chưa nói với cha mình sao?”
Tào Duệ nói: “Cha tôi đều là không quan tâm không hỏi đối với mọi chuyện, huống chi là người ngoài. Cha tôi cũng không biết còn có một người là A Đạt nữa.”
Lý Thiên Mặc kinh ngạc: “Cha anh không biết mẹ kế anh có con gái?”
Tào duệ gật đầu: “Cha vẫn luôn không biết. Tôi cũng là gần đây mới biết. Chính là ba tháng trước, đột nhiên mẹ kế tôi bệnh nặng, mẹ nói mẹ sắp không được, bảo tôi mau chóng thông báo cho con gái của mẹ, mẹ hy vọng con gái của mẹ sẽ đến thăm mẹ một lần cuối cùng. Khi đó tôi mới biết mẹ kế có con gái.”
Tào Duệ nhìn tấm bảng điều hành máy bay nói: “Đột nhiên mẹ kế tôi ngã bệnh, đã hôn mê bất tỉnh mấy ngày. Tôi liên lạc với A Đạt, A Đạt suýt chút nữa tan vỡ, cô ấy muốn lập tức chạy tới, nhưng mà, bên kia của cô ấy xảy ra chút rắc rối, bây giờ mới giải quyết xong. Trong tay cô ấy không có tiền, cho nên khoảng thời gian này cô ấy vì muốn mua vé máy bay mà ngày đêm cố gắng tranh giải, lúc này tôi mới biết cô ấy là đội viên của cậu.”
Lý Thiên Mặc từ từ chải vuốt lời nói của Tào Duệ.... mau chóng gửi những tin tức này cho Diệp Đình. Anh gửi là mật mã, là mật mã của anh với Lăng Vi và Diệp Đình, bất cứ ai cũng không giải được.
Bây giờ Lý Thiên Mặc không có cách nào tự mình tra xét, bởi vì Tào Duệ đang ở bên cạnh.
Nếu như anh Đình nhận được tin nhắn, nhất định sẽ theo con đường này tra xét tới cùng, nhất định anh Đình sẽ có thể điều tra được dấu vết gì dó.
Vốn cho là buổi sáng ngày thứ hai Diệp Đình mới nhìn thấy tin nhắn, ai ngờ Diệp Đình lập tức gửi một tin nhắn lại: “Nhận được.”
/1906
|