Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô muốn gọi Diệp Đình trở lại nhưng không biết anh bơi đến đâu rồi.
Cô rất khẩn trương, nhanh chóng gọi cho Jayson: “Jayson, anh chú ý xung quanh một chút, tôi cảm thấy xung quanh có người lén la lén lút…”
Đột nhiên Jayson cười văng lên: “Không sao, không sao, cô yên tâm đi, họ là người tôi thuê đấy.”
“Sao cơ? Anh đang làm gì vậy?”
Jayson cười khổ: “Tôi làm gì đương nhiên không thể nói cho cô biết rồi”… Boss nhà anh ta muốn tạo ra kinh hỉ mà…
Jayson tùy tiện bịa một câu: “Tôi đang tìm UFO…”
Lăng Vi bó tay.
Đột nhiên bên cạnh cô có một nữ sinh kêu lên: “Các người mau nhìn xem, bên kia có một người đàn ông thật đẹp trai.”
“Đúng thế, trái tim thiếu nữ của tôi..”
Bơi trong nước hơn 30ph, Diệp Đình lên bờ, dáng người như người mẫu của anh nháy mắt trở thành tiêu điểm.
“Haha… rất đẹp trai.” Lăng Vi kiêu ngạo: “Đó là người đàn ông của tôi.”
“Sao cơ?”
Mấy cô gái cười rộ lên: “Ôi trời ai, thật không nghĩ tới hai người là một đôi. Hahaha… lát nữa đi ăn đồ nướng, buổi tối chúng ta đi đốt lửa trại Jayson.”
“Được, không thành vấn đề.” Lăng Vi cao hứng đồng ý.
Lăng Vi nhanh chóng cầm khăn tới đưa cho anh quàng: “Nhanh đi tắm đi, lạnh lắm không?”
Mấy cô gái ồn ào: “Ôi ngọt chết rồi.” Sau đó cười gọi cô: “Nhanh qua đây, sắp nướng rồi.”
“Được.”
Trở lại căn nhà gỗ nhỏ bên bờ biển, Lăng Vi rót cho Diệp Đình một ly nước ấm: “Nước biển có lạnh không? Tháng 10 cũng chỉ có anh mới dám xuống biển.” Vừa nói vừa lau lưng cho anh.
Trong lòng Diệp Đình ấp áp, bảo bối nhà anh thật săn sóc… thật làm cho người ta ấm lòng: “Vận động một chút sẽ không lạnh…”
“Ừm… người xấu.” Anh ôm cô vào phòng tắm, vừa xả nước nhưng nhìn thấy cô không yên lặng nhìn anh.
Diệp Đình xoa tóc cô: “Xảy ra chuyện gì?” Hai mắt cô như con nai con ướt sũng, không biết nghĩ gì đó, trong mắt đầy lo lắng.
Cô nghiêng đầu nói: “Em đồng ý với bọn họ đi ăn nướng, sợ anh không thích…”
“Chơi với bọn họ chắc… không có nguy hiểm gì chứ? Vừa nãy em thấy có người lén lút…”
“…” biểu tình của Diệp Đình có chút phức tạp, ôm cô vào lòng, trong lòng ngũ vị tạp trần, vậy mà cô lại lo lắng chuyện này…
Sống cùng anh, lúc nào cô cũng phải cẩn thận như vậy sao??
Anh đau lòng xoa tóc cô: “Không có việc gì, em yên tâm chơi cùng bọn họ đi, sau này không cần em quan tâm nữa, anh có thể mang em đến đâu thì nơi đó sẽ không có nguy hiểm, ra ngoài thì thả lỏng mà chơi.”
“Được.” Lăng Vi hôn lên má anh một cái, biết anh tới nơi này nhất định đã chuẩn bị đầy đủ, tắm xong, thay T-shirt, quần đùi.
Hai người năm tay nhau vui vẻ chơi cùng đám người.
Cô và Diệp Đình cố ý mua đồ ăn vặt và bia mang qua.
Nhóm người tổng cộng 12 người, có ba đôi tình nhân, còn lại đều là bạn bè đi cùng, cả trai lẫn gái cãi nhau ầm ĩ, cực kì náo nhiệt.
Bọn họ đốt lửa trên bờ biển, Lăng Vi và Diệp Đình ngồi bên cạnh.
Có mấy nam sinh vừa hát vừa nướng thịt.
Còn lại đều ngồi chơi trò chơi sát thủ với nhau.
“Đến đến, sát thủ tới đây, mau nhắm mắt.”
Lăng Vi dựa gần Diệp Đình, không biết có phải Diệp Đình may mắn hay không, anh không ngừng làm sát thủ.
Kết quả Lăng Vi chưa bao giờ bị chết….
Đoàn người chơi cực kì vui vẻ, Lăng Vi và Diệp Đình gần như trở thành tiêu điểm trong đám người, đoàn người vây quanh hai người bọn họ.
Chỉ trong chốc lát lại chơi nói thật, đại mạo hiểm. Có nữ sinh hỏi Lăng Vi: “Hai người là quan hệ gì hả? Noí thật, nếu không hoặc là uống rượu hoặc là phải đại mạo hiểm.”
Lăng Vi nói thật: “Vợ chồng.”
“Ôi, kết hôn rồi sao? Kết hôn rồi hả?”
Lăng Vi gật đầu, đoàn người nhìn Diệp Đình, một đám đều đấm ngực, dậm chân không ngừng kêu rên: “Qủa nhiên… annh hùng tốt đẹp nhất… chỉ là của người ta…”
Đoàn người cười haha…
Cô muốn gọi Diệp Đình trở lại nhưng không biết anh bơi đến đâu rồi.
Cô rất khẩn trương, nhanh chóng gọi cho Jayson: “Jayson, anh chú ý xung quanh một chút, tôi cảm thấy xung quanh có người lén la lén lút…”
Đột nhiên Jayson cười văng lên: “Không sao, không sao, cô yên tâm đi, họ là người tôi thuê đấy.”
“Sao cơ? Anh đang làm gì vậy?”
Jayson cười khổ: “Tôi làm gì đương nhiên không thể nói cho cô biết rồi”… Boss nhà anh ta muốn tạo ra kinh hỉ mà…
Jayson tùy tiện bịa một câu: “Tôi đang tìm UFO…”
Lăng Vi bó tay.
Đột nhiên bên cạnh cô có một nữ sinh kêu lên: “Các người mau nhìn xem, bên kia có một người đàn ông thật đẹp trai.”
“Đúng thế, trái tim thiếu nữ của tôi..”
Bơi trong nước hơn 30ph, Diệp Đình lên bờ, dáng người như người mẫu của anh nháy mắt trở thành tiêu điểm.
“Haha… rất đẹp trai.” Lăng Vi kiêu ngạo: “Đó là người đàn ông của tôi.”
“Sao cơ?”
Mấy cô gái cười rộ lên: “Ôi trời ai, thật không nghĩ tới hai người là một đôi. Hahaha… lát nữa đi ăn đồ nướng, buổi tối chúng ta đi đốt lửa trại Jayson.”
“Được, không thành vấn đề.” Lăng Vi cao hứng đồng ý.
Lăng Vi nhanh chóng cầm khăn tới đưa cho anh quàng: “Nhanh đi tắm đi, lạnh lắm không?”
Mấy cô gái ồn ào: “Ôi ngọt chết rồi.” Sau đó cười gọi cô: “Nhanh qua đây, sắp nướng rồi.”
“Được.”
Trở lại căn nhà gỗ nhỏ bên bờ biển, Lăng Vi rót cho Diệp Đình một ly nước ấm: “Nước biển có lạnh không? Tháng 10 cũng chỉ có anh mới dám xuống biển.” Vừa nói vừa lau lưng cho anh.
Trong lòng Diệp Đình ấp áp, bảo bối nhà anh thật săn sóc… thật làm cho người ta ấm lòng: “Vận động một chút sẽ không lạnh…”
“Ừm… người xấu.” Anh ôm cô vào phòng tắm, vừa xả nước nhưng nhìn thấy cô không yên lặng nhìn anh.
Diệp Đình xoa tóc cô: “Xảy ra chuyện gì?” Hai mắt cô như con nai con ướt sũng, không biết nghĩ gì đó, trong mắt đầy lo lắng.
Cô nghiêng đầu nói: “Em đồng ý với bọn họ đi ăn nướng, sợ anh không thích…”
“Chơi với bọn họ chắc… không có nguy hiểm gì chứ? Vừa nãy em thấy có người lén lút…”
“…” biểu tình của Diệp Đình có chút phức tạp, ôm cô vào lòng, trong lòng ngũ vị tạp trần, vậy mà cô lại lo lắng chuyện này…
Sống cùng anh, lúc nào cô cũng phải cẩn thận như vậy sao??
Anh đau lòng xoa tóc cô: “Không có việc gì, em yên tâm chơi cùng bọn họ đi, sau này không cần em quan tâm nữa, anh có thể mang em đến đâu thì nơi đó sẽ không có nguy hiểm, ra ngoài thì thả lỏng mà chơi.”
“Được.” Lăng Vi hôn lên má anh một cái, biết anh tới nơi này nhất định đã chuẩn bị đầy đủ, tắm xong, thay T-shirt, quần đùi.
Hai người năm tay nhau vui vẻ chơi cùng đám người.
Cô và Diệp Đình cố ý mua đồ ăn vặt và bia mang qua.
Nhóm người tổng cộng 12 người, có ba đôi tình nhân, còn lại đều là bạn bè đi cùng, cả trai lẫn gái cãi nhau ầm ĩ, cực kì náo nhiệt.
Bọn họ đốt lửa trên bờ biển, Lăng Vi và Diệp Đình ngồi bên cạnh.
Có mấy nam sinh vừa hát vừa nướng thịt.
Còn lại đều ngồi chơi trò chơi sát thủ với nhau.
“Đến đến, sát thủ tới đây, mau nhắm mắt.”
Lăng Vi dựa gần Diệp Đình, không biết có phải Diệp Đình may mắn hay không, anh không ngừng làm sát thủ.
Kết quả Lăng Vi chưa bao giờ bị chết….
Đoàn người chơi cực kì vui vẻ, Lăng Vi và Diệp Đình gần như trở thành tiêu điểm trong đám người, đoàn người vây quanh hai người bọn họ.
Chỉ trong chốc lát lại chơi nói thật, đại mạo hiểm. Có nữ sinh hỏi Lăng Vi: “Hai người là quan hệ gì hả? Noí thật, nếu không hoặc là uống rượu hoặc là phải đại mạo hiểm.”
Lăng Vi nói thật: “Vợ chồng.”
“Ôi, kết hôn rồi sao? Kết hôn rồi hả?”
Lăng Vi gật đầu, đoàn người nhìn Diệp Đình, một đám đều đấm ngực, dậm chân không ngừng kêu rên: “Qủa nhiên… annh hùng tốt đẹp nhất… chỉ là của người ta…”
Đoàn người cười haha…
/1906
|