Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Trương Diệc Đình cực kỳ lúng túng, cô ta vốn đi vào tùy tiện xem thôi, bây giờ làm bẩn, không mua thì quá xấu hổ.
Cô ta chính là một học sinh nghèo, gia tộc của Hứa Tử Huân lại rất có thế lực, nhưng người nhà anh ta kiểm soát anh ta vô cùng nghiêm khắc, chỉ e không giống con nhà giàu khác, mỗi ngày ăn chơi đàng điếm, làm xằng làm bậy. Vì rèn luyện Hứa Tử Huân, người nhà anh ta không cho anh ta một phân tiền, tất cả học phí, sinh hoạt, anh ta đều phải dựa vào bản thân kiếm được.
Hôm nay Trương Diệc Đình kéo anh ta đi ra ngoài vốn là định đi lang thang.
Lúc này, làm bẩn đồ trong tiệm người ta, cô ta đột nhiên khẩn trương.
Cô ta nhìn cô bán hàng: “Cái quần này bao nhiêu tiền?” Không biết tiền trong thẻ có đủ hay không…
“Thưa cô, cái này 2800.”
2800? Có thể miễn cưỡng chấp nhận… Trương Diệc Đình cũng không muốn mất mặt trước mặt Lăng Vi, liền lấy thẻ ngân hàng của Hứa Tử Huân đưa ra: “Bọc lại giúp tôi đi.”
Hứa Tử Huân không vui lắm.
“Mua cái quần này làm gì?” Anh ta không phải tiếc tiền, mà cảm thấy mua “đồ” này trước mặt nhiều bạn học thật sự quá khó coi! Giống như anh ta là một quỷ háo sắc cực kỳ đáng ghét vậy!
Trương Diệc Đình lạnh mặt: “Em mua cái này còn không phải là mặc cho anh ngắm sao? Lăng Vi và anh quen nhau nhiều năm, trừ nắm tay, cô ta cho anh nhìn cái gì? Anh mua sợi dây chuyền hơn 3 vạn cho cô ta, mua quần áo hơn 2 vạn cho em, anh lại không muốn! Anh đã ngủ cùng em, còn hung dữ với em! Anh có ý gì?”
“…” Hứa Tử Huân vô cùng phiền muộn! Chuyện anh ta hối hận nhất đời này chính là rượu vào loạn tính, xảy ra quan hệ với Trương Diệc Đình! Nếu không phải vì chuyện này, Tiểu Vi cũng sẽ không rời khỏi anh ta…
Lăng Vi lắc đầu, quả thực quá không thú vị, nhấc chân đi. Lại đột nhiên bị Diệp Đình dắt tay.
Anh nhìn cô bán hàng, vẻ mặt kiêu căng, nói: “Mặc loại quần áo này sẽ gia tăng gợi cảm thật sao? Bọc lại hết 36C trong tiệm.”
“…”
Ánh mắt mọi người chung quanh rối rít nhìn qua Diệp Đình và Lăng Vi.
Sắc mặt Diệp Đình cao ngạo, tuấn mỹ bức người, lời vừa rồi, hoàn toàn không giống anh có thể nói ra.
Lăng Vi giống như không nghe, tầm mắt lướt qua không trung. Cho người khác cảm giác cả chuyện này không liên quan tới cô.
Cô bán hàng nghẹn họng, bỗng tỉnh hồn: “Tiên sinh… Tất cả 36C trong tiệm… Đều bọc lại?” Cô ta dùng sức chớp chớp đôi mắt xanh biếc kia.
“Ừ.”
“Dạ! Tiên sinh! Xin anh chờ một chút!”
Diệp Đình lấy thẻ đen mạ vàng ra đưa cho cô ta, còn bổ sung thêm một tấm danh thiếp.
Cô bán hàng kinh ngạc mở to hai mắt nhìn chòng chọc anh hồi lâu.
Diệp Đình thấp giọng nói với cô ta một câu.
Thật lâu, cô bán hàng mới chậm rãi hoàn hồn, gật đầu: “Anh chờ một chút…” Nói xong, liền cầm thẻ đi tính tiền.
Trương Diệc Đình cũng quan sát Diệp Đình từ trên xuống dưới như nhìn người ngoài hành tinh.
Người đàn ông này thật đẹp trai! Thật sang trọng! Mắt phượng liếc một cái, tựa như có thể giết hết tất cả trong nháy mắt!
Tim Trương Diệc Đình nhảy loạn! Người đàn ông có tướng mạo xuất sắc, lấp lánh như sao sáng này sao đi cùng Lăng Vi?
Trời ơi! Trương Diệc Đình không dám tin vào mắt mình! Người đàn ông chất lượng tốt như vậy không chỉ biết Lăng Vi? Còn nắm tay cô! Còn muốn mua tất cả quần áo 36C trong tiệm cho cô!
Trương Diệc Đình cực kỳ lúng túng, cô ta vốn đi vào tùy tiện xem thôi, bây giờ làm bẩn, không mua thì quá xấu hổ.
Cô ta chính là một học sinh nghèo, gia tộc của Hứa Tử Huân lại rất có thế lực, nhưng người nhà anh ta kiểm soát anh ta vô cùng nghiêm khắc, chỉ e không giống con nhà giàu khác, mỗi ngày ăn chơi đàng điếm, làm xằng làm bậy. Vì rèn luyện Hứa Tử Huân, người nhà anh ta không cho anh ta một phân tiền, tất cả học phí, sinh hoạt, anh ta đều phải dựa vào bản thân kiếm được.
Hôm nay Trương Diệc Đình kéo anh ta đi ra ngoài vốn là định đi lang thang.
Lúc này, làm bẩn đồ trong tiệm người ta, cô ta đột nhiên khẩn trương.
Cô ta nhìn cô bán hàng: “Cái quần này bao nhiêu tiền?” Không biết tiền trong thẻ có đủ hay không…
“Thưa cô, cái này 2800.”
2800? Có thể miễn cưỡng chấp nhận… Trương Diệc Đình cũng không muốn mất mặt trước mặt Lăng Vi, liền lấy thẻ ngân hàng của Hứa Tử Huân đưa ra: “Bọc lại giúp tôi đi.”
Hứa Tử Huân không vui lắm.
“Mua cái quần này làm gì?” Anh ta không phải tiếc tiền, mà cảm thấy mua “đồ” này trước mặt nhiều bạn học thật sự quá khó coi! Giống như anh ta là một quỷ háo sắc cực kỳ đáng ghét vậy!
Trương Diệc Đình lạnh mặt: “Em mua cái này còn không phải là mặc cho anh ngắm sao? Lăng Vi và anh quen nhau nhiều năm, trừ nắm tay, cô ta cho anh nhìn cái gì? Anh mua sợi dây chuyền hơn 3 vạn cho cô ta, mua quần áo hơn 2 vạn cho em, anh lại không muốn! Anh đã ngủ cùng em, còn hung dữ với em! Anh có ý gì?”
“…” Hứa Tử Huân vô cùng phiền muộn! Chuyện anh ta hối hận nhất đời này chính là rượu vào loạn tính, xảy ra quan hệ với Trương Diệc Đình! Nếu không phải vì chuyện này, Tiểu Vi cũng sẽ không rời khỏi anh ta…
Lăng Vi lắc đầu, quả thực quá không thú vị, nhấc chân đi. Lại đột nhiên bị Diệp Đình dắt tay.
Anh nhìn cô bán hàng, vẻ mặt kiêu căng, nói: “Mặc loại quần áo này sẽ gia tăng gợi cảm thật sao? Bọc lại hết 36C trong tiệm.”
“…”
Ánh mắt mọi người chung quanh rối rít nhìn qua Diệp Đình và Lăng Vi.
Sắc mặt Diệp Đình cao ngạo, tuấn mỹ bức người, lời vừa rồi, hoàn toàn không giống anh có thể nói ra.
Lăng Vi giống như không nghe, tầm mắt lướt qua không trung. Cho người khác cảm giác cả chuyện này không liên quan tới cô.
Cô bán hàng nghẹn họng, bỗng tỉnh hồn: “Tiên sinh… Tất cả 36C trong tiệm… Đều bọc lại?” Cô ta dùng sức chớp chớp đôi mắt xanh biếc kia.
“Ừ.”
“Dạ! Tiên sinh! Xin anh chờ một chút!”
Diệp Đình lấy thẻ đen mạ vàng ra đưa cho cô ta, còn bổ sung thêm một tấm danh thiếp.
Cô bán hàng kinh ngạc mở to hai mắt nhìn chòng chọc anh hồi lâu.
Diệp Đình thấp giọng nói với cô ta một câu.
Thật lâu, cô bán hàng mới chậm rãi hoàn hồn, gật đầu: “Anh chờ một chút…” Nói xong, liền cầm thẻ đi tính tiền.
Trương Diệc Đình cũng quan sát Diệp Đình từ trên xuống dưới như nhìn người ngoài hành tinh.
Người đàn ông này thật đẹp trai! Thật sang trọng! Mắt phượng liếc một cái, tựa như có thể giết hết tất cả trong nháy mắt!
Tim Trương Diệc Đình nhảy loạn! Người đàn ông có tướng mạo xuất sắc, lấp lánh như sao sáng này sao đi cùng Lăng Vi?
Trời ơi! Trương Diệc Đình không dám tin vào mắt mình! Người đàn ông chất lượng tốt như vậy không chỉ biết Lăng Vi? Còn nắm tay cô! Còn muốn mua tất cả quần áo 36C trong tiệm cho cô!
/1906
|