Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lý Thiên Mặc đứng bên ngoài cửa phòng của cô đi đi lại lại, anh không có đi xa, chỉ ở gần cnah1 cửa. Trời ơi.... Chính Hiền, cô ấy là con gái... Thật là không thể nào tin được.
Lý Thiên Mặc rơi lệ đầy mặt.
Mặc dù, anh thích cô là không liên quan đến giới tính... nhưng mà, biết cô là con gái, anh thật là mừng rỡ như điên! Anh muốn nhảy! Anh muốn hét lên! Anh muốn tuyên bố với toàn thế giới, người anh thích là một cô gái, “Oa” Lý Thiên Mặc mừng đến khóc oa oa.
Anh vẫn là trai thẳng! “Oa ---” Đột nhiên Lý Thiên Mặc có loại cảm giác bị hạnh phúc đập trúng, còn vui mừng hơn là trúng hai trăm triệu nữa biết không?
*
Sau khi Lý Thiên Mặc bị Quân Dương đẩy ra ngoài, trên mặt Chính Hiền tràn đầy hoảng sợ nhìn Quân Dương.
Bởi vì, sắc mặt của Quân Dương thật sự là rất khó coi.
Trên gương mặt đẹp trai của anh giống như bị trét lên một tầng lọ nồi vậy....
Quân Dương đứng bên giường, nhìn cô chằm chằm. Chính hiền co rút cổ lại, không dám lên tiếng.
Đột nhiên quân dương hỏi cô:“Rốt cuộc giữa em và Lý Thiên Mặc có chuyện gì? Sao cái gì em cũng nghe cậu ta? Bạn bình thường không thể làm như vậy em có biết không?”
Chính Hiền yếu ớt nhìn Quân Dương, gật đầu liên tục nói: “Em và Thiên Mặc không phải bạn bình thường, chúng em là bạn tốt.”
“Bạn tốt? Các em mới quen biết nhau bao nhiêu ngày? Thằng nhóc đó tâm cơ rất sâu em đừng có bị nó lừa!”
Chính Hiền không vui: “Cậu ấy là người rất tốt! Cậu ấy lừa gạt em cái gì? Hơn nữa, em có cái gì đáng giá để cậu ta lừa gạt?” Cô vỗ ngực, trong lòng nghĩ “Mình cũng là một người con trai, cậu ấy cũng không lừa sắc được!”
Mặc dù, có vẻ như... Lúc nãy đã bị Lý Thiên Mặc biết... trong lòng có chút đau xót, Lý Thiên Mặc thích con trai... thật là muốn khóc, cô là một người giả mạo, cô không phải là con trai thật sự. Nhất định Lý Thiên Mặc sẽ cảm thấy đã bị lừa gạt, bị lừa gạt....
Chính Hiền bĩu môi.
Quân Dương thấy hình dạng này của cô, lời nói ác độc sắp phun ra cũng nuốt trở về.
Nhịn một hồi, quân Dương mới nói: “Sau này cách xa cậu ta một chút, cậu ta không có lòng tốt gì đối với em đâu!”
“Mới không phải!” Chính Hiền trịnh trọng nói: “Cậu ấy rất tốt! Đối với em cũng rất tốt! Cậu ấy làm người chính trực, lại rất nhiệt tình! Cậu ấy cũng không quen biết anh Yến, vì cứu anh Yến cậu ấy đã mệt đến té xỉu, anh cũng đã nhìn thấy rồi còn gì! Em rất thích loại người có nghĩa khí như vậy! em muốn làm bạn với cậu ấy!”
Lời nói của Quân Dương bị chặn trở về, tức giận đến sắp nổ tung rồi? thích thằng nhóc kia? Cái chữ này có thể sử dụng trên người một thằng “đàn ông” hay sao chứ?
Quân Dương tức đến muốn hung hăng đánh cô một trận! Còn có Lý Thiên Mặc, anh cũng muốn đánh một trận!
Thật lâu sau, Quân Dương mới tỉnh lại, trên mặt tràn đầy căm tức nói: “Em còn học được cãi lại? Có phải là học với thằng nhóc xấu xa kia không? Hai người mới quen biết có mấy ngày mà em đã bị cậu ta dạy hư rồi!”
“Sao lại là làm hư chứ?” Chính Hiền không phục nói: “Căn bản không phải là cậu ấy làm hư em, em cảm thấy cậu ấy dạy cho em rất nhiều thứ. Em cảm thấy rất có ích!”
“A! Em còn lý luận?” Quân Dương tức đến nhức đầu, anh nhanh chóng đi đến bên cạnh Chính Hiền, giơ tay phải cốc lên đầu cô....
Vừa mới đưa tay ra, lại cố gắng kềm lại. Đột nhiên Quân Dương nhớ ra... Lý Thiên Mặc từng nói, anh phải tôn trọng Chính Hiền, không thể luôn xem em ấy như một đứa bé.
Mẹ nó! Quân Dương càng tức giận hơn! Tại sao anh phải nghe lời thằng nhóc kia nói chứ?
Sức ảnh hưởng của thằng nhóc xấu xa Lý Thiên Mặc kia cũng quá lớn rồi chứ?
Quân Dương chịu đựng lửa giận lại hỏi Chính Hiền: “Em cảm thấy cậu ta rất tốt, đúng không? Em thích cậu ta, đúng không? Em muốn làm bạn với cậu ta, đúng không? Em không cần anh, đúng không? Hả?”
Chính Hiền lập tức khóc lên.
Lý Thiên Mặc đứng bên ngoài cửa phòng của cô đi đi lại lại, anh không có đi xa, chỉ ở gần cnah1 cửa. Trời ơi.... Chính Hiền, cô ấy là con gái... Thật là không thể nào tin được.
Lý Thiên Mặc rơi lệ đầy mặt.
Mặc dù, anh thích cô là không liên quan đến giới tính... nhưng mà, biết cô là con gái, anh thật là mừng rỡ như điên! Anh muốn nhảy! Anh muốn hét lên! Anh muốn tuyên bố với toàn thế giới, người anh thích là một cô gái, “Oa” Lý Thiên Mặc mừng đến khóc oa oa.
Anh vẫn là trai thẳng! “Oa ---” Đột nhiên Lý Thiên Mặc có loại cảm giác bị hạnh phúc đập trúng, còn vui mừng hơn là trúng hai trăm triệu nữa biết không?
*
Sau khi Lý Thiên Mặc bị Quân Dương đẩy ra ngoài, trên mặt Chính Hiền tràn đầy hoảng sợ nhìn Quân Dương.
Bởi vì, sắc mặt của Quân Dương thật sự là rất khó coi.
Trên gương mặt đẹp trai của anh giống như bị trét lên một tầng lọ nồi vậy....
Quân Dương đứng bên giường, nhìn cô chằm chằm. Chính hiền co rút cổ lại, không dám lên tiếng.
Đột nhiên quân dương hỏi cô:“Rốt cuộc giữa em và Lý Thiên Mặc có chuyện gì? Sao cái gì em cũng nghe cậu ta? Bạn bình thường không thể làm như vậy em có biết không?”
Chính Hiền yếu ớt nhìn Quân Dương, gật đầu liên tục nói: “Em và Thiên Mặc không phải bạn bình thường, chúng em là bạn tốt.”
“Bạn tốt? Các em mới quen biết nhau bao nhiêu ngày? Thằng nhóc đó tâm cơ rất sâu em đừng có bị nó lừa!”
Chính Hiền không vui: “Cậu ấy là người rất tốt! Cậu ấy lừa gạt em cái gì? Hơn nữa, em có cái gì đáng giá để cậu ta lừa gạt?” Cô vỗ ngực, trong lòng nghĩ “Mình cũng là một người con trai, cậu ấy cũng không lừa sắc được!”
Mặc dù, có vẻ như... Lúc nãy đã bị Lý Thiên Mặc biết... trong lòng có chút đau xót, Lý Thiên Mặc thích con trai... thật là muốn khóc, cô là một người giả mạo, cô không phải là con trai thật sự. Nhất định Lý Thiên Mặc sẽ cảm thấy đã bị lừa gạt, bị lừa gạt....
Chính Hiền bĩu môi.
Quân Dương thấy hình dạng này của cô, lời nói ác độc sắp phun ra cũng nuốt trở về.
Nhịn một hồi, quân Dương mới nói: “Sau này cách xa cậu ta một chút, cậu ta không có lòng tốt gì đối với em đâu!”
“Mới không phải!” Chính Hiền trịnh trọng nói: “Cậu ấy rất tốt! Đối với em cũng rất tốt! Cậu ấy làm người chính trực, lại rất nhiệt tình! Cậu ấy cũng không quen biết anh Yến, vì cứu anh Yến cậu ấy đã mệt đến té xỉu, anh cũng đã nhìn thấy rồi còn gì! Em rất thích loại người có nghĩa khí như vậy! em muốn làm bạn với cậu ấy!”
Lời nói của Quân Dương bị chặn trở về, tức giận đến sắp nổ tung rồi? thích thằng nhóc kia? Cái chữ này có thể sử dụng trên người một thằng “đàn ông” hay sao chứ?
Quân Dương tức đến muốn hung hăng đánh cô một trận! Còn có Lý Thiên Mặc, anh cũng muốn đánh một trận!
Thật lâu sau, Quân Dương mới tỉnh lại, trên mặt tràn đầy căm tức nói: “Em còn học được cãi lại? Có phải là học với thằng nhóc xấu xa kia không? Hai người mới quen biết có mấy ngày mà em đã bị cậu ta dạy hư rồi!”
“Sao lại là làm hư chứ?” Chính Hiền không phục nói: “Căn bản không phải là cậu ấy làm hư em, em cảm thấy cậu ấy dạy cho em rất nhiều thứ. Em cảm thấy rất có ích!”
“A! Em còn lý luận?” Quân Dương tức đến nhức đầu, anh nhanh chóng đi đến bên cạnh Chính Hiền, giơ tay phải cốc lên đầu cô....
Vừa mới đưa tay ra, lại cố gắng kềm lại. Đột nhiên Quân Dương nhớ ra... Lý Thiên Mặc từng nói, anh phải tôn trọng Chính Hiền, không thể luôn xem em ấy như một đứa bé.
Mẹ nó! Quân Dương càng tức giận hơn! Tại sao anh phải nghe lời thằng nhóc kia nói chứ?
Sức ảnh hưởng của thằng nhóc xấu xa Lý Thiên Mặc kia cũng quá lớn rồi chứ?
Quân Dương chịu đựng lửa giận lại hỏi Chính Hiền: “Em cảm thấy cậu ta rất tốt, đúng không? Em thích cậu ta, đúng không? Em muốn làm bạn với cậu ta, đúng không? Em không cần anh, đúng không? Hả?”
Chính Hiền lập tức khóc lên.
/1906
|