Tuy rằng những người này ở Long Khư Giới Vực chả có liên hệ gì, nhưng bởi vì đều cùng đến từTiểu Linh Lung giới nên tập hợp với nhau tạo thành một tiểu đoàn thể.
Trong đó một vị lão giả râu trắng cảm khái nói Yêu thú nhất tộc của Tiểu Linh Lung thế giới đều bị Yêu Thần Tông sai khiến, tàn sát tất cả Nhân tộc và các sinh linh khác của Chủ thế giới, Chủ thế giới vài trăm năm nay nhân tài xuất hiện không dc bao nhiêu, chỉ có Vân Mộng thế giới cùng với Thứ Nguyên thế giới xuất hiện một số nhân tài, các đại Thần Tông ở chỗ chúng ta đối với họ mà nói, quả thực là như muối bỏ biển.
Cường giả áo đen cười cười nói tiếp Long Khư Giới Vực bao la vô biên, trong đó lại có vô số tiểu thế giới, có thể mời chào vô số thiên tài hậu bối a, chúng ta cũng không cần buồn lo vô cớ quá mức, mặc dù Yêu Thần Tông người đông thế mạnh nhưng nếu các đại Thần Tông chúng ta có thể chung sức hợp tác, bọn hắn chưa chắc đã chiếm được tiện nghi.
Nói vậy không sai. Lão giả râu trắng thở dài một tiếng, nhưng cũng không nói gì thêm.
Không biết Minh Vực Chưởng Khống Giả vừa ý người nào? Bên kia thì tuyện mỹ phu nhân nhìn về phía áo đen cường giả cười nói.
Vị cường giả áo đen này chính là Minh Vực Chưởng Khống Giả, tất cả mọi người đều cho rằng sau lưng Minh Vực, chỉ có một vị cường giả Minh Vực Chưởng Khống Giả đỉnh phong khống chế, nhưng trên thực tế thì không phải, Minh Vực Chưởng Khống Giả chẳng qua chỉ là chịu trách nhiệm ra mặt giải quyết vấn đề mà thôi, đứng sau Minh Vực còn có bảy vị siêu cấp cường giả.
Cả bảy vị siêu cấp cường giả không ngừng chào mời các thiên tài, sau đó dẫn tiến đến các đại Thần Tông.
Nghe được tuyệt mỹ phu nhân hỏi thăm, Tiêu Ngữ không khỏi quay mắt nhìn về phía Minh Vực Chưởng Khống Giả, hắn cũng rất chờ mong đáp án của Minh Vực Chưởng Khống Giả
Minh Vực Chưởng Khống Giả hơi trầm ngâm chốc lát nói: Thiếu niên kia gọi là Nhiếp Ly phải không?
Hả? Tuyệt mỹ phu nhân xẹt qua một tia thần sắc kinh ngạc nói Thiếu niên kia đúng là Nhiếp Ly, mặc dù đối với Minh văn có hiểu biết rất sâu, nhưng luận thiên phú thì không bằng so với thanh niên áo trắng, thanh niên áo trắng kia thiên phú tương đối cao, theo ta suy đoán, chỉ sợ là có được vô thượng thân thể trong truyền thuyết!
Năm vị cường giả còn lại cũng cảm thấy có chút khó hiểu, theo bọn họ thấy thì thanh niên áo trắng kia mới là lựa chọn tốt nhất.
Nếu như Minh Vực Chưởng Khống Giả không muốn, vị thiên tài kia coi như là tiện nghi cho Thiên Âm Thần Tông ta rồi! Tuyệt mỹ phu nhân cười 1 cách vũ mị nói ra.
Minh Vực Chưởng Khống Giả thanh âm vững vàng, không mang theo bất kỳ cảm xúc nào nói ra: Thiên phú cao nhất chưa chắc đã tốt, ta cảm thấy Nhiếp Ly cũng không tệ.
Tuy rằng không biết Minh Vực Chưởng Khống Giả vì lý do gì lại lựa chọn Nhiếp Ly, nhưng mà bọn hắn đối với ánh mắt của Minh Vực Chưởng Khống Giả không hề có 1 điểm hoài nghi.
Lão già tóc bạc nhìn thoáng qua tuyệt mỹ phu nhân, cười nói: Tiếp theo đến lượt phiên Thiên Âm Thần Tông lựa chọn. Linh Vận, ngươi thật sự chọn thiếu niên áo trắng sao?
Nếu như ta không chọn hắn, chư vị có thể cho ta chọn trước hai người được không? Tuyệt mỹ thiếu phụ gọi là Linh Vận hé miệng cười nói.
A? Thiên Âm Thần Tông quyết định không chọn thiếu niên áo trắn kia sao? Những người còn lại dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía Linh Vận, bọn hắn còn tưởng rằng Linh Vận nhất định sẽ lựa chọn thanh niên áo trắng, dù sao trong số những người được lựa chọn, thì thanh niên áo trắng là người có thiên phú mạnh nhất a?
Ta đều lớn tuổi rồi, chọn 1 thiếu niên anh tuấn làm đệ tử, ta lo lắng sẽ có người nói xấu, ta cảm thấy hai tiểu nha đầu bên cạnh thiếu niên kia rất không tệ, không bằng đem hai tiểu nha đầu đó nhường cho ta, được chứ? Linh Vận má lúm đồng tiền như hoa nói ra, Có hai người nữ đệ tử, nếu buồn thì cũng có người để tâm sự a.
Linh Vận muội quả thật là có tính toán, lấy 1 đổi 2, tính ra cũng không lỗ a. Lão già tóc bạc cười nói, Nếu nàng đã có ý này, chúng ta cũng không nỡ cự tuyệt!
Xem ra thanh niên áo trắng kia, cuối cùng sẽ về tay Mật Vân Thần Tông chúng ta rồi!
Ta muốn tên có Hắc Long huyết mạch kia!
Ở bên trong Hắc Viêm Tháp, đám người Nhiếp Ly đều không biết là nhất cử nhất động của họ, đều đã bị người khác quan sát. Những người kia sớm đã hoàn tất việc phân chia đám người bon họ.
Theo thời gian trôi qua, Thiên Lân Yêu thú phía dưới không ngừng bị liệt diễm thiêu đốt, đã dần dần có chút không chịu được, hắn bắt đầu chửi ầm lên: Tiểu tạp chủng , có gan cùng lão tử làm một trận, để lão tử xé xác các ngươi, bọn hèn nhát, không dám cùng lão tử chính diện làm một trận. . . Thiên Lân Yêu thú không ngừng mắng ra các từ ngữ thô tục.
Chưa thấy qua thần thú nào miệng thối như ngươi! Đỗ Trạch phiền muộn nói, hắn thật sự phải thu phục đầu thần Thiên Lân Yêu miệng đầy thô tục này hay sao?
Cái đầu Thiên Lân Yêu thần thú này thật không biết lớn lên kiểu gì, so với nhân loại thâm chí còn thô tục hơn, bất quá Nhiếp Ly đã nói mặc kệ mấy thứ này, trước tiên đem đầu Thiên Lân Yêu thú này thu phục đã rồi tính, dù sao Thiên Lân Yêu thú cũng không phải dễ tìm!
Thiên Lân Yêu thú liên tục mắng hơn nửa canh giờ, rút cuộc miệng đắng lưỡi khô nên phải dừng lại, Hắc Viêm kinh khủng không ngừng thiêu đốt, giống như là muốn đem hắn nướng chín đi vậy. Tuy rằng hắn có được cơ thể cực kỳ cường đại, nhưng hỏa diểm bên trong tháp Hắc Viêm này cũng không phải là dạng vừa.
Chúng ta tiếp tục tu luyện đi, đợi lát nữa có thể chứng kiến cảnh Thiên Lân Yêu thú bị nướng chín. Nhiếp Ly lộ vẻ bình tĩnh nói ra.
Thiên Lân Yêu thú rút cuộc chịu đựng không nổi việc bị hỏa viêm thiêu cháy nên đành phải thỏa hiệp: Tiểu tử, chúng ta trước tiên thương lượng một chút điều kiện được không?
Ngươi trước tiên đem một bộ phận máu tươi giao cho chúng ta rồi tính sau. Nhiếp Ly nhàn nhạt liếc qua Thiên Lân Yêu thú, Nếu không đồng ý thì đừng nói nữa.
Thiên Lân Yêu thú căm tức hừ một tiếng: Muốn ta đem Yêu huyết giao cho ngươi là không có khả năng! Nếu như ta thực sự bị Hắc Viêm chết cháy, như vậy các ngươi cũng đừng mơ tưởng lấy được Yêu Linh của ta! Ta trước khi chết cũng nhất định sẽ đem Yêu Linh tự bạo!
Tùy ngươi! Nhiếp Ly nhún nhún vai nói, Không có Yêu Linh của ngươi cũng không sao, ngươi giết nhiều Nhân tộc của chúng ta như vậy, chúng ta hôm nay giết ngươi coi như là thay trời hành đạo. Tuy rằng không chiếm được Yêu Linh của người đúng là có chút đáng tiếc, nhưng ta nghe nói trên người Thiên Lân Yêu thú toàn bộ đều là bảo vật nha, Yêu lân, Yêu chưởng, Yêu tu, còn có Yêu tiên gì gì đó, nghe nói Yêu tiên của Thiên Lân Yêu thú còn là vật đại bổ!
Nghe được lời Nhiếp Ly nói, Diệp Tử Vân, Tiếu Ngưng Nhi không khỏi mặt đỏ tới tận mang tai, âm thầm gắt một cái, Nhiếp Ly thật sự là quá hạ lưu rồi.
Bên cạnh Lục Phiêu nhãn tình sáng lên, vội vàng lao tới bên người Nhiếp Ly nói: Yêu tiên kia thật sự là đại bổ sao? Làm như thế nào để ăn đây? Hầm? Kho tàu?
Một bên Tiêu Tuyết nhìn sang Lục Phiêu nói: Nếu có Yêu tiên, xác thực có thể tẩm bổ cho Lục Phiêu một chút!
Nghe được lời Tiêu Tuyết nói,đám người Nhiếp Ly, Đỗ Trạch đều dùng ánh mắt quái dị nhìn về phía Lục Phiêu, tất cả đều không nhịn được cười.
Lục Phiêu ngốc sửng sốt một chút, lập tức minh bạch điều gì, mặt liền đỏ lên một mảnh, nói: Các ngươi không nên hiểu lầm, ta phương diên kia tuyệt đối không có vấn đề! Cái Yêu tiên này, ta đây không ăn, các ngươi ăn đi!
Nghe được lời đám người Nhiếp Ly nói, Thiên Lân Yêu thú không khỏi cảm giác dưới đũng quần trở nên lạnh lẽo tới teo lại, không khỏi kẹp chặt 2 chân sau, chửi ầm lên: Các ngươi đúng là 1 lũ tiểu nhân hèn hạ vô sỉ! Tức chết lão tử, ta dù chết cũng sẽ không để các ngươi được như ý!
Lục Phiêu con mắt nheo lại, nhìn Thiên Lân Yêu thú nói: Được, ngươi có thể trước khi chết đem Yêu tiên cùng Yêu Linh tự bạo cùng lúc a!
Nghe được lời Lục Phiêu nói, mọi người không khỏi bật cười, một chiêu này thật sự quá hiểm a.
Thiên Lân Yêu thú mặt đen sì, hắn như thế nào lại đụng phải một đám lưu manh thế này! Nghĩ đến chính mình chết đi Yêu tiên lại bị người khác đem đi hầm cách thủy, loại tâm tình này không biết miêu tả kiểu gì a. Hắn đường đường là Thần Thú, không ngờ lại ra nông nỗi này!
Nhớ năm đó, hắn tàn sát vô số cường giả, vô số Thứ Thần cấp cường giả cũng bị hắn tiêu diệt, chỉ cần giết đủ trăm vạn là hắn có thể dùng sát khí rèn luyện nội đan, một lần đột phá bước vào Thiên Mệnh cảnh giới, không biết làm sao bị một lão già lưu manh hành hung một trận, khóa lại bên trong Hắc Viêm Tháp, vĩnh viễn không nhìn thấy mặt trời, không ngừng bị Hắc Viêm thiêu cháy. Hôm nay, lại bị đám tiểu quỷ như Nhiếp Ly bắt nạt không thương tiếc, quả thật là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh a!
Vừa nghĩ tới chính mình sau khi chết, Yêu tiên bị đem đi hầm cách thủy, Thiên Lân Yêu thú cuối cùng chịu thua, khép nép nói: ta chịu thua, chúng ta thương lượng điều kiện lại một lần nữa đi a!
Không có gì để thương lượng, trước tiên ngươi giao ra 1 bộ phận Yêu huyết, từ chối thì nghỉ đi! Lục Phiêu kiêu ngạo chỉ vào Thiên Lân Yêu thú nói.
Được, ta có thể đem Yêu huyết giao ra nhưng trước tiên phải đem Minh văn pháp trận triệt tiêu đã a. Thiên Lân Yêu thú thở hồng hộc mà nói.
OK! Nhiếp Ly loại bỏ Minh văn pháp trận, sau đó ngưng mắt nhìn về phía Thiên Lân Yêu thú.
Thiên Lân Yêu thú tròng mắt vòng thoáng một phát, hỏi: Các ngươi chuẩn bị dùng cái gì để chứa Yêu Huyết của ta?
Dùng cái này đi! Nhiếp Ly từ bên trong Không Gian Giới Chỉ xuất ra một cái bồn, ném tới.
Thiên Lân Yêu thú biết Nhiếp Ly tùy thời đều có thể thúc giục Minh văn pháp trận, nó suy nghĩ một chút rồi cắn tay trái của mình một cái, sau đó từng giọt Yêu huyết chảy xuôi tiến vào bên trong chiếc bồn.
Yêu huyết ở chỗ này, các ngươi làm thế nào để bố trí Linh hồn pháp ấn? Thiên Lân Yêu thú có chút thăm dò nói.
Ta sẽ dùng Yêu huyết để bố trí Linh hồn pháp ấn trên người của ngươi! Nhiếp Ly nói.
Muốn bố trí Linh hồn pháp ấn trên người ta, tới đi a! Thiên Lân Yêu Thú trong nội tâm cuồng hỉ, nhưng thần sắc vẫn bình thản nói.
Ta đương nhiên biết, bất quá ngươi trước tiên đem chậu chứa Yêu huyết đá tới đây, Yêu huyết của Thiên Lân Yêu thú chính là đồ tốt a, nếu đợi tới lúc thân thể ngươi trở nên hư hóa, tới lúc đó e sẽ không còn nhiều Yêu huyết nữa rồi, vì vậy, chúng ta trước tiên thu thập mấy chậu đã rồi hãy nói! Nhiếp Ly nói ra, hắn sao lại không biết Thiên Lân Yêu thú đang có chủ ý gì, không phải là muốn đợi hắn qua liền thu thập hắn sao.
Cái này không thể được, Yêu huyết của chúng ta phi thường trân quý, các ngươi sao có thể đòi nhiều như vậy được! Thiên Lân Yêu thú căm giận bất bình nói, hắn không rõ Nhiếp Ly có chủ ý gì, cho nên không dám đem Yêu huyết giao ra.
Lục Phiêu trừng mắt nhìn về phía Thiên Lân Yêu Thú , hừ lạnh một tiếng: Lập tức đem Yêu huyết đá tới đây, không lẽ ngươi giờ đến Yêu tiên cũng không muốn giữ?
Thiên Lân Yêu thú buồn bực không thôi, hắn ghét nhất là có người đem Yêu tiên của hắn ra uy hiếp hắn!
Nhìn qua đám người Nhiếp Ly, cuối cùng Thiên Lân Yêu thú đành chịu thua, một cước đem bồn chứa Yêu huyết đá tới.
Bồn chứa Yêu huyết rơi xuống giữa đám người Nhiếp Ly và Thiên Lân Yêu thú, cách Thiên Lân Yêu thú hơn ba mét, Thiên Lân Yêu thú ngẩng đầu nhìn thoáng qua đám người Nhiếp Ly nói: Không cẩn thận nên đá hơi nhẹ, coi bộ các ngươi phải đích thân tới lấy a!
Trong đó một vị lão giả râu trắng cảm khái nói Yêu thú nhất tộc của Tiểu Linh Lung thế giới đều bị Yêu Thần Tông sai khiến, tàn sát tất cả Nhân tộc và các sinh linh khác của Chủ thế giới, Chủ thế giới vài trăm năm nay nhân tài xuất hiện không dc bao nhiêu, chỉ có Vân Mộng thế giới cùng với Thứ Nguyên thế giới xuất hiện một số nhân tài, các đại Thần Tông ở chỗ chúng ta đối với họ mà nói, quả thực là như muối bỏ biển.
Cường giả áo đen cười cười nói tiếp Long Khư Giới Vực bao la vô biên, trong đó lại có vô số tiểu thế giới, có thể mời chào vô số thiên tài hậu bối a, chúng ta cũng không cần buồn lo vô cớ quá mức, mặc dù Yêu Thần Tông người đông thế mạnh nhưng nếu các đại Thần Tông chúng ta có thể chung sức hợp tác, bọn hắn chưa chắc đã chiếm được tiện nghi.
Nói vậy không sai. Lão giả râu trắng thở dài một tiếng, nhưng cũng không nói gì thêm.
Không biết Minh Vực Chưởng Khống Giả vừa ý người nào? Bên kia thì tuyện mỹ phu nhân nhìn về phía áo đen cường giả cười nói.
Vị cường giả áo đen này chính là Minh Vực Chưởng Khống Giả, tất cả mọi người đều cho rằng sau lưng Minh Vực, chỉ có một vị cường giả Minh Vực Chưởng Khống Giả đỉnh phong khống chế, nhưng trên thực tế thì không phải, Minh Vực Chưởng Khống Giả chẳng qua chỉ là chịu trách nhiệm ra mặt giải quyết vấn đề mà thôi, đứng sau Minh Vực còn có bảy vị siêu cấp cường giả.
Cả bảy vị siêu cấp cường giả không ngừng chào mời các thiên tài, sau đó dẫn tiến đến các đại Thần Tông.
Nghe được tuyệt mỹ phu nhân hỏi thăm, Tiêu Ngữ không khỏi quay mắt nhìn về phía Minh Vực Chưởng Khống Giả, hắn cũng rất chờ mong đáp án của Minh Vực Chưởng Khống Giả
Minh Vực Chưởng Khống Giả hơi trầm ngâm chốc lát nói: Thiếu niên kia gọi là Nhiếp Ly phải không?
Hả? Tuyệt mỹ phu nhân xẹt qua một tia thần sắc kinh ngạc nói Thiếu niên kia đúng là Nhiếp Ly, mặc dù đối với Minh văn có hiểu biết rất sâu, nhưng luận thiên phú thì không bằng so với thanh niên áo trắng, thanh niên áo trắng kia thiên phú tương đối cao, theo ta suy đoán, chỉ sợ là có được vô thượng thân thể trong truyền thuyết!
Năm vị cường giả còn lại cũng cảm thấy có chút khó hiểu, theo bọn họ thấy thì thanh niên áo trắng kia mới là lựa chọn tốt nhất.
Nếu như Minh Vực Chưởng Khống Giả không muốn, vị thiên tài kia coi như là tiện nghi cho Thiên Âm Thần Tông ta rồi! Tuyệt mỹ phu nhân cười 1 cách vũ mị nói ra.
Minh Vực Chưởng Khống Giả thanh âm vững vàng, không mang theo bất kỳ cảm xúc nào nói ra: Thiên phú cao nhất chưa chắc đã tốt, ta cảm thấy Nhiếp Ly cũng không tệ.
Tuy rằng không biết Minh Vực Chưởng Khống Giả vì lý do gì lại lựa chọn Nhiếp Ly, nhưng mà bọn hắn đối với ánh mắt của Minh Vực Chưởng Khống Giả không hề có 1 điểm hoài nghi.
Lão già tóc bạc nhìn thoáng qua tuyệt mỹ phu nhân, cười nói: Tiếp theo đến lượt phiên Thiên Âm Thần Tông lựa chọn. Linh Vận, ngươi thật sự chọn thiếu niên áo trắng sao?
Nếu như ta không chọn hắn, chư vị có thể cho ta chọn trước hai người được không? Tuyệt mỹ thiếu phụ gọi là Linh Vận hé miệng cười nói.
A? Thiên Âm Thần Tông quyết định không chọn thiếu niên áo trắn kia sao? Những người còn lại dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía Linh Vận, bọn hắn còn tưởng rằng Linh Vận nhất định sẽ lựa chọn thanh niên áo trắng, dù sao trong số những người được lựa chọn, thì thanh niên áo trắng là người có thiên phú mạnh nhất a?
Ta đều lớn tuổi rồi, chọn 1 thiếu niên anh tuấn làm đệ tử, ta lo lắng sẽ có người nói xấu, ta cảm thấy hai tiểu nha đầu bên cạnh thiếu niên kia rất không tệ, không bằng đem hai tiểu nha đầu đó nhường cho ta, được chứ? Linh Vận má lúm đồng tiền như hoa nói ra, Có hai người nữ đệ tử, nếu buồn thì cũng có người để tâm sự a.
Linh Vận muội quả thật là có tính toán, lấy 1 đổi 2, tính ra cũng không lỗ a. Lão già tóc bạc cười nói, Nếu nàng đã có ý này, chúng ta cũng không nỡ cự tuyệt!
Xem ra thanh niên áo trắng kia, cuối cùng sẽ về tay Mật Vân Thần Tông chúng ta rồi!
Ta muốn tên có Hắc Long huyết mạch kia!
Ở bên trong Hắc Viêm Tháp, đám người Nhiếp Ly đều không biết là nhất cử nhất động của họ, đều đã bị người khác quan sát. Những người kia sớm đã hoàn tất việc phân chia đám người bon họ.
Theo thời gian trôi qua, Thiên Lân Yêu thú phía dưới không ngừng bị liệt diễm thiêu đốt, đã dần dần có chút không chịu được, hắn bắt đầu chửi ầm lên: Tiểu tạp chủng , có gan cùng lão tử làm một trận, để lão tử xé xác các ngươi, bọn hèn nhát, không dám cùng lão tử chính diện làm một trận. . . Thiên Lân Yêu thú không ngừng mắng ra các từ ngữ thô tục.
Chưa thấy qua thần thú nào miệng thối như ngươi! Đỗ Trạch phiền muộn nói, hắn thật sự phải thu phục đầu thần Thiên Lân Yêu miệng đầy thô tục này hay sao?
Cái đầu Thiên Lân Yêu thần thú này thật không biết lớn lên kiểu gì, so với nhân loại thâm chí còn thô tục hơn, bất quá Nhiếp Ly đã nói mặc kệ mấy thứ này, trước tiên đem đầu Thiên Lân Yêu thú này thu phục đã rồi tính, dù sao Thiên Lân Yêu thú cũng không phải dễ tìm!
Thiên Lân Yêu thú liên tục mắng hơn nửa canh giờ, rút cuộc miệng đắng lưỡi khô nên phải dừng lại, Hắc Viêm kinh khủng không ngừng thiêu đốt, giống như là muốn đem hắn nướng chín đi vậy. Tuy rằng hắn có được cơ thể cực kỳ cường đại, nhưng hỏa diểm bên trong tháp Hắc Viêm này cũng không phải là dạng vừa.
Chúng ta tiếp tục tu luyện đi, đợi lát nữa có thể chứng kiến cảnh Thiên Lân Yêu thú bị nướng chín. Nhiếp Ly lộ vẻ bình tĩnh nói ra.
Thiên Lân Yêu thú rút cuộc chịu đựng không nổi việc bị hỏa viêm thiêu cháy nên đành phải thỏa hiệp: Tiểu tử, chúng ta trước tiên thương lượng một chút điều kiện được không?
Ngươi trước tiên đem một bộ phận máu tươi giao cho chúng ta rồi tính sau. Nhiếp Ly nhàn nhạt liếc qua Thiên Lân Yêu thú, Nếu không đồng ý thì đừng nói nữa.
Thiên Lân Yêu thú căm tức hừ một tiếng: Muốn ta đem Yêu huyết giao cho ngươi là không có khả năng! Nếu như ta thực sự bị Hắc Viêm chết cháy, như vậy các ngươi cũng đừng mơ tưởng lấy được Yêu Linh của ta! Ta trước khi chết cũng nhất định sẽ đem Yêu Linh tự bạo!
Tùy ngươi! Nhiếp Ly nhún nhún vai nói, Không có Yêu Linh của ngươi cũng không sao, ngươi giết nhiều Nhân tộc của chúng ta như vậy, chúng ta hôm nay giết ngươi coi như là thay trời hành đạo. Tuy rằng không chiếm được Yêu Linh của người đúng là có chút đáng tiếc, nhưng ta nghe nói trên người Thiên Lân Yêu thú toàn bộ đều là bảo vật nha, Yêu lân, Yêu chưởng, Yêu tu, còn có Yêu tiên gì gì đó, nghe nói Yêu tiên của Thiên Lân Yêu thú còn là vật đại bổ!
Nghe được lời Nhiếp Ly nói, Diệp Tử Vân, Tiếu Ngưng Nhi không khỏi mặt đỏ tới tận mang tai, âm thầm gắt một cái, Nhiếp Ly thật sự là quá hạ lưu rồi.
Bên cạnh Lục Phiêu nhãn tình sáng lên, vội vàng lao tới bên người Nhiếp Ly nói: Yêu tiên kia thật sự là đại bổ sao? Làm như thế nào để ăn đây? Hầm? Kho tàu?
Một bên Tiêu Tuyết nhìn sang Lục Phiêu nói: Nếu có Yêu tiên, xác thực có thể tẩm bổ cho Lục Phiêu một chút!
Nghe được lời Tiêu Tuyết nói,đám người Nhiếp Ly, Đỗ Trạch đều dùng ánh mắt quái dị nhìn về phía Lục Phiêu, tất cả đều không nhịn được cười.
Lục Phiêu ngốc sửng sốt một chút, lập tức minh bạch điều gì, mặt liền đỏ lên một mảnh, nói: Các ngươi không nên hiểu lầm, ta phương diên kia tuyệt đối không có vấn đề! Cái Yêu tiên này, ta đây không ăn, các ngươi ăn đi!
Nghe được lời đám người Nhiếp Ly nói, Thiên Lân Yêu thú không khỏi cảm giác dưới đũng quần trở nên lạnh lẽo tới teo lại, không khỏi kẹp chặt 2 chân sau, chửi ầm lên: Các ngươi đúng là 1 lũ tiểu nhân hèn hạ vô sỉ! Tức chết lão tử, ta dù chết cũng sẽ không để các ngươi được như ý!
Lục Phiêu con mắt nheo lại, nhìn Thiên Lân Yêu thú nói: Được, ngươi có thể trước khi chết đem Yêu tiên cùng Yêu Linh tự bạo cùng lúc a!
Nghe được lời Lục Phiêu nói, mọi người không khỏi bật cười, một chiêu này thật sự quá hiểm a.
Thiên Lân Yêu thú mặt đen sì, hắn như thế nào lại đụng phải một đám lưu manh thế này! Nghĩ đến chính mình chết đi Yêu tiên lại bị người khác đem đi hầm cách thủy, loại tâm tình này không biết miêu tả kiểu gì a. Hắn đường đường là Thần Thú, không ngờ lại ra nông nỗi này!
Nhớ năm đó, hắn tàn sát vô số cường giả, vô số Thứ Thần cấp cường giả cũng bị hắn tiêu diệt, chỉ cần giết đủ trăm vạn là hắn có thể dùng sát khí rèn luyện nội đan, một lần đột phá bước vào Thiên Mệnh cảnh giới, không biết làm sao bị một lão già lưu manh hành hung một trận, khóa lại bên trong Hắc Viêm Tháp, vĩnh viễn không nhìn thấy mặt trời, không ngừng bị Hắc Viêm thiêu cháy. Hôm nay, lại bị đám tiểu quỷ như Nhiếp Ly bắt nạt không thương tiếc, quả thật là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh a!
Vừa nghĩ tới chính mình sau khi chết, Yêu tiên bị đem đi hầm cách thủy, Thiên Lân Yêu thú cuối cùng chịu thua, khép nép nói: ta chịu thua, chúng ta thương lượng điều kiện lại một lần nữa đi a!
Không có gì để thương lượng, trước tiên ngươi giao ra 1 bộ phận Yêu huyết, từ chối thì nghỉ đi! Lục Phiêu kiêu ngạo chỉ vào Thiên Lân Yêu thú nói.
Được, ta có thể đem Yêu huyết giao ra nhưng trước tiên phải đem Minh văn pháp trận triệt tiêu đã a. Thiên Lân Yêu thú thở hồng hộc mà nói.
OK! Nhiếp Ly loại bỏ Minh văn pháp trận, sau đó ngưng mắt nhìn về phía Thiên Lân Yêu thú.
Thiên Lân Yêu thú tròng mắt vòng thoáng một phát, hỏi: Các ngươi chuẩn bị dùng cái gì để chứa Yêu Huyết của ta?
Dùng cái này đi! Nhiếp Ly từ bên trong Không Gian Giới Chỉ xuất ra một cái bồn, ném tới.
Thiên Lân Yêu thú biết Nhiếp Ly tùy thời đều có thể thúc giục Minh văn pháp trận, nó suy nghĩ một chút rồi cắn tay trái của mình một cái, sau đó từng giọt Yêu huyết chảy xuôi tiến vào bên trong chiếc bồn.
Yêu huyết ở chỗ này, các ngươi làm thế nào để bố trí Linh hồn pháp ấn? Thiên Lân Yêu thú có chút thăm dò nói.
Ta sẽ dùng Yêu huyết để bố trí Linh hồn pháp ấn trên người của ngươi! Nhiếp Ly nói.
Muốn bố trí Linh hồn pháp ấn trên người ta, tới đi a! Thiên Lân Yêu Thú trong nội tâm cuồng hỉ, nhưng thần sắc vẫn bình thản nói.
Ta đương nhiên biết, bất quá ngươi trước tiên đem chậu chứa Yêu huyết đá tới đây, Yêu huyết của Thiên Lân Yêu thú chính là đồ tốt a, nếu đợi tới lúc thân thể ngươi trở nên hư hóa, tới lúc đó e sẽ không còn nhiều Yêu huyết nữa rồi, vì vậy, chúng ta trước tiên thu thập mấy chậu đã rồi hãy nói! Nhiếp Ly nói ra, hắn sao lại không biết Thiên Lân Yêu thú đang có chủ ý gì, không phải là muốn đợi hắn qua liền thu thập hắn sao.
Cái này không thể được, Yêu huyết của chúng ta phi thường trân quý, các ngươi sao có thể đòi nhiều như vậy được! Thiên Lân Yêu thú căm giận bất bình nói, hắn không rõ Nhiếp Ly có chủ ý gì, cho nên không dám đem Yêu huyết giao ra.
Lục Phiêu trừng mắt nhìn về phía Thiên Lân Yêu Thú , hừ lạnh một tiếng: Lập tức đem Yêu huyết đá tới đây, không lẽ ngươi giờ đến Yêu tiên cũng không muốn giữ?
Thiên Lân Yêu thú buồn bực không thôi, hắn ghét nhất là có người đem Yêu tiên của hắn ra uy hiếp hắn!
Nhìn qua đám người Nhiếp Ly, cuối cùng Thiên Lân Yêu thú đành chịu thua, một cước đem bồn chứa Yêu huyết đá tới.
Bồn chứa Yêu huyết rơi xuống giữa đám người Nhiếp Ly và Thiên Lân Yêu thú, cách Thiên Lân Yêu thú hơn ba mét, Thiên Lân Yêu thú ngẩng đầu nhìn thoáng qua đám người Nhiếp Ly nói: Không cẩn thận nên đá hơi nhẹ, coi bộ các ngươi phải đích thân tới lấy a!
/495
|