Cho dù chết, cũng phải chết cùng nhau! Tiêu Ngữ vô cùng kiên định nói.
Ánh mắt Nhiếp Ly, nhìn về phía Tiêu Ngữ, mặc dù là một thân nam nhi giả trang, nhưng mà khuôn mặt đó, vẫn là động lòng người cực kỳ.
Tiêu Ngữ trên gương mặt hiện lên một nét ửng đỏ, dậm chân nói: Ngươi nhìn ta làm gì?
Haha, không có gì! Nhiếp Ly sảng khoái cười một tiếng, đang lúc mọi người nhìn chăm chú xuống phía dưới, Nhiếp Ly lập tức đi thẳng tới một pho tượng điêu khắc.
Vô Nhai Tử nhìn nhìn Nhiếp Ly, lại nhìn một chút Tiêu Ngữ, lộ ra có chút nghi hoặc, hắn tại sao lại có cảm giác giữa Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ, quan hệ có điều gì đó không đúng lắm, hai nam nhân này đang định giở trò quỷ gì?
Ngay tại lúc Nhiếp Ly hướng đi tới pho tượng điêu khắc kia, một tiếng hừ tức giận truyền đến.
Ba mươi sáu pho tượng điêu khắc này, chính bí trận Hư Ảnh Thần Cung ta, nếu dám tự ý động vào, giết không tha!
Hư Ảnh Thần Cung ý niệm hừ lạnh một tiếng, một cỗ lực lượng vô hình, hướng phía Nhiếp Ly quét ngang đến.
Ly Hỏa Thánh Tử lông mày khẽ nhướng, tay vung lên, nơi đó một đạo hồng sắc Hỏa thuẫn từ hư không xuất hiện chỉ cách Nhiếp Ly hơn mười thước.
Oanh!
Cỗ lực lượng vô hình kia oanh kích lên Hỏa thuẫn, liền nổ tung, tia lửa văng khắp nơi.
Công kích này hoàn toàn không có ảnh hưởng đến Nhiếp Ly, hắn bắt đầu phá giải Minh văn pháp trận. Nhiếp Ly hiểu rằng, trước khi Minh văn pháp trận chưa bị phá vỡ, Ly Hỏa Thánh Tử nhất định sẽ bất chấp tất cả mà bảo hộ hắn.
Hư Ảnh Thần Cung ý niệm tuy rằng xưng rằng nắm trong tay cả tòa Thần cung, nhưng lại không làm gì được những cường giả này, bằng không thì cũng không cố ý thả rơi Hằng Hà Chi Tinh khiến cho những cường người này chém giết lẫn nhau.
Nhiếp Ly không ngừng viết từng đạo Minh văn, những Minh văn này chiếu vào những pho tượng điêu khắc kia, Minh văn bên trên pho tượng nhanh chóng vận chuyển.
Ly Hỏa Thánh Tử một bên lặng yên trông thấy, trong đôi mắt hắn một tia quang mang kinh ngạc xẹt qua, Nhiếp Ly thủ pháp phá giải Minh văn pháp trận, có rất nhiều cái hắn xem hoàn toàn không hiểu.
Có thể thấy được Nhiếp Ly đối với khả năng kiến giải Minh văn, so với hắn phải cao hơn không ít!
Ly Hỏa Thánh Tử trong lòng hơi động một chút, hắn không nghĩ tới, bằng với thực lực Nhiếp Ly Thiên Mệnh cấp, lại có thể có khả năng như vậy! Nhiếp Ly cùng Vô Nhai Tử ở một chỗ, là tộc nhân của Vô Nhai Tử, hay là Vô Nhai Tử tay sai? Nếu có thể đem Nhiếp Ly thu về dưới trướng quả thực cũng không tệ!
Nhiếp Ly không biết là, Ly Hỏa Thánh Tử ở sau lưng đã ngầm chú ý đến hắn.
Hắn chuyên tâm phá giải Minh văn pháp trận, từng đạo Minh văn đánh vào trong.
Hư Ảnh Thần Cung ý niệm tựa hồ có chút lo lắng, cuống quít đối với Nhiếp Ly phát động công kích, nhưng đều bị Ly Hỏa Thánh Tử cùng một đám cường giả chặn lại.
Oanh!
Cuối cùng một đạo Minh văn đánh vào trong pho tượng điêu khắc, chỉ thấy Minh văn pháp trận trong mấy chục pho tượng điêu khắc ầm ầm di động, không ngừng biến đổi vị trí, nơi trung tâm một đường vào thâm sâu xuất hiện trước mắt bọn họ.
Từng đạo cầu thang một đi xuống, không biết thông với nơi nào.
Thấy như vậy một màn, tất cả mọi người con mắt đều sáng lên.
Bọn họ đã sục sạo hơn 80% khu vực trở lên trong Hư Ảnh Thần Cung, tuy rằng tìm được một ít bảo vật, nhưng tột cùng đều không phải thứ đồ vật quý báu gì, mà đường hầm này, liền thật sự rất có thể là nơi cất giấu bảo vật!
Viêm Dương, Thần Lôi Tôn Giả cũng mang người đi xuống.
Ba người liếc nhìn nhau, Thần Lôi Tôn Giả mỉm cười, trong đôi mắt hiện lên một ánh quang mang xảo trá nói ra: Đường hầm trong lòng đất này, không biết có che giấu cạm bẫy gì hay không, hai vị Thánh Tử, các ngươi ai cũng đều khó có khả năng lấy hết về hết tất cả bảo vật, không bằng chúng ta liên thủ, tất cả bảo vật đoạt được ba người chia đều, thế nào?
Viêm Dương trầm mặc một lát, chánh tà bất lưỡng lập, cùng Thần Lôi Tôn Giả, Ly Hỏa Thánh Tử hợp tác, quả thực làm dơ thanh danh của hắn, nhưng trong cái tình huống này, hắn cũng không phải là người không biết thay đổi, tạm thời đáp ứng có làm sao? Đợi lát nữa khi có thể cũng vẫn là binh đao tương kiến!
Được! Viêm Dương trầm giọng nói ra.
Ly Hỏa Thánh Tử phất tay, nói: Có thể.
Không phải ba người chia đều, mà là bốn người chia đều! Nhiếp Ly ở một bên chậm rãi nói ra.
Nghe được lời Nhiếp Ly nói, đám thủ hạ ba cường giả đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Nhiếp Ly, tên này quả là to gan lớn mật a, chỉ là một kẻ Thiên Mệnh cấp, lại có thể tiếp cận ba Long Đạo Cảnh cường giả đề cập yêu cầu đòi hỏi? Lại còn muốn chia đều bảo vật? Thật không hiểu Nhiếp Ly tiểu tử này không phải là bị tước mất não đấy chứ.
Thần Lôi Tôn Giả tỏ ra có chút hăng hái nhìn Nhiếp Ly, trong đôi mắt lóe ra ti tí hàn quang, hắn còn chưa bao giờ gặp qua một kẻ Thiên Mệnh cấp, lại dám can đảm ở trước mặt hắn nói như thế!
Ly Hỏa Thánh Tử khoát tay nói: Nếu là đoạt được bảo vật, cùng hắn chia đều là được rồi! Nếu là không có hắn, chúng ta cũng không mở ra được cái Minh văn pháp trận này! Ly Hỏa Thánh Tử trong nội tâm thầm nghĩ, Nhiếp Ly tuy là Thiên Mệnh cấp đấy, nhưng nếu như không có vài phần bản lĩnh, quả quyết sẽ không yêu cầu như thế.
Nếu như Nhiếp Ly quả thật có khả năng, phân chia đi một ít bảo vật cũng đâu có làm sao, nói không chừng có thể mượn cơ hội này đem Nhiếp Ly chiêu mộ dưới trướng!
Nhiếp Ly đối với Minh văn pháp trận tinh thông như thế, toàn bộ Long Khư Giới Vực bao nhiêu bí cảnh như vậy, rất nhiều bảo vật còn không phải đoạt được dễ như trở bàn tay? Nhân tài so với bảo vật vẫn là trọng yếu hơn nhiều!
Viêm Dương nói ra: Ta cũng tán thành. Đối với Viêm Dương xem ra, lấy được một phần ba hoặc một phần tư, cũng không phải quan trọng nhất.
Dù sao Nhiếp Ly vốn không tin ba người này thật sự chịu chia đều bảo vật ở Hư Ảnh Thần Cung, đoán chừng sau khi phát hiện ra bảo vật, ba người bọn họ trước sau gì cũng sẽ choảng nhau!
Nhiếp Ly sở dĩ yêu cầu như vậy, chẳng qua là muốn thử dò xét tinh cách ba người này một chút, mặt khác cũng là để cho ba người họ càng thêm coi trọng sự hiện hữu của mình, tăng thêm lợi thế đàm phán của bản thân. Ly Hỏa Thánh Tử cùng Thần Lôi Tôn Giả có chút quan sát, khẳng định cũng sẽ biết mình là người không thể thiếu giúp bọn họ chiếm đoạt bảo vật!
Còn riêng đối với Viêm Dương bên này, Nhiếp Ly lại có dự định khác.
Bí đạo kia, ai đi xuống trước? Thần Lôi Tôn Giả nhìn về phía hai người kia nói ra.
Ba người chúng ta mỗi bên phái mười người, trước tiên xuống đó xem xét một chút! Ly Hỏa Thánh Tử cực kì quyết đoán nói.
Được! Thần Lôi Tôn Giả cùng Viêm Dương cũng gật đầu đáp ứng.
Ba mươi người rất nhanh cùng nhau tiến tới, tiếp đó cùng đi vào địa đạo.
Chỉ chốc lát sau, trong địa đạo lần lượt truyền đến từng trận kêu gào thảm thiết, chỉ còn có ba người toàn thân đều bị tổn hại bò ra.
Hồi bẩm Thánh Tử, trong bí đạo có cơ quan, chúng tôi tiến lên không sai biệt lắm khoảng năm trăm mét, thiếu chút đã vong mạng rồi! Một người trong đó chắp tay đối với Ly Hỏa Thánh Tử nói.
Tiếp tục phái thêm ba mươi người, lần nữa dò xét! Ly Hỏa Thánh Tử trầm giọng nói ra.
Quả nhiên Thần Tông này nhân mạng đều không đáng tiền, dùng sinh mệnh người ta đi lấp cơ quan sao?
Tuy rằng Nhiếp Ly tuyệt đối chắc chắn có thể phá vỡ cơ quan, nhưng hắn lại không muốn nói ra, tạm thời tiêu hao lực lượng thủ hạ Ly Hỏa Thánh Tử cùng Thần Lôi Tôn Giả trước đã rồi tính sau!
Bọn họ phái từng đợt rồi lại từng đợt người đi xuống dưới, cuối cùng cũng có người chạy về báo lại, bên trong đã phát hiện một địa cung vô cùng lớn, cất giấu vô số bí bảo.
Đi! Ly Hỏa Thánh Tử hừ lạnh một tiếng, một đám người bắt đầu hướng tới bên trong tiến nhập.
Tại thời điểm này, một cỗ lực lượng đem Nhiếp Ly cuốn lên, đồng thời cùng lúc đi vào bí đạo.
Tiêu Ngữ không có chút nào chần chừ, cũng bay vút lên, Vô Nhai Tử cũng theo đó bay vào.
Ánh mắt Nhiếp Ly, nhìn về phía Tiêu Ngữ, mặc dù là một thân nam nhi giả trang, nhưng mà khuôn mặt đó, vẫn là động lòng người cực kỳ.
Tiêu Ngữ trên gương mặt hiện lên một nét ửng đỏ, dậm chân nói: Ngươi nhìn ta làm gì?
Haha, không có gì! Nhiếp Ly sảng khoái cười một tiếng, đang lúc mọi người nhìn chăm chú xuống phía dưới, Nhiếp Ly lập tức đi thẳng tới một pho tượng điêu khắc.
Vô Nhai Tử nhìn nhìn Nhiếp Ly, lại nhìn một chút Tiêu Ngữ, lộ ra có chút nghi hoặc, hắn tại sao lại có cảm giác giữa Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ, quan hệ có điều gì đó không đúng lắm, hai nam nhân này đang định giở trò quỷ gì?
Ngay tại lúc Nhiếp Ly hướng đi tới pho tượng điêu khắc kia, một tiếng hừ tức giận truyền đến.
Ba mươi sáu pho tượng điêu khắc này, chính bí trận Hư Ảnh Thần Cung ta, nếu dám tự ý động vào, giết không tha!
Hư Ảnh Thần Cung ý niệm hừ lạnh một tiếng, một cỗ lực lượng vô hình, hướng phía Nhiếp Ly quét ngang đến.
Ly Hỏa Thánh Tử lông mày khẽ nhướng, tay vung lên, nơi đó một đạo hồng sắc Hỏa thuẫn từ hư không xuất hiện chỉ cách Nhiếp Ly hơn mười thước.
Oanh!
Cỗ lực lượng vô hình kia oanh kích lên Hỏa thuẫn, liền nổ tung, tia lửa văng khắp nơi.
Công kích này hoàn toàn không có ảnh hưởng đến Nhiếp Ly, hắn bắt đầu phá giải Minh văn pháp trận. Nhiếp Ly hiểu rằng, trước khi Minh văn pháp trận chưa bị phá vỡ, Ly Hỏa Thánh Tử nhất định sẽ bất chấp tất cả mà bảo hộ hắn.
Hư Ảnh Thần Cung ý niệm tuy rằng xưng rằng nắm trong tay cả tòa Thần cung, nhưng lại không làm gì được những cường giả này, bằng không thì cũng không cố ý thả rơi Hằng Hà Chi Tinh khiến cho những cường người này chém giết lẫn nhau.
Nhiếp Ly không ngừng viết từng đạo Minh văn, những Minh văn này chiếu vào những pho tượng điêu khắc kia, Minh văn bên trên pho tượng nhanh chóng vận chuyển.
Ly Hỏa Thánh Tử một bên lặng yên trông thấy, trong đôi mắt hắn một tia quang mang kinh ngạc xẹt qua, Nhiếp Ly thủ pháp phá giải Minh văn pháp trận, có rất nhiều cái hắn xem hoàn toàn không hiểu.
Có thể thấy được Nhiếp Ly đối với khả năng kiến giải Minh văn, so với hắn phải cao hơn không ít!
Ly Hỏa Thánh Tử trong lòng hơi động một chút, hắn không nghĩ tới, bằng với thực lực Nhiếp Ly Thiên Mệnh cấp, lại có thể có khả năng như vậy! Nhiếp Ly cùng Vô Nhai Tử ở một chỗ, là tộc nhân của Vô Nhai Tử, hay là Vô Nhai Tử tay sai? Nếu có thể đem Nhiếp Ly thu về dưới trướng quả thực cũng không tệ!
Nhiếp Ly không biết là, Ly Hỏa Thánh Tử ở sau lưng đã ngầm chú ý đến hắn.
Hắn chuyên tâm phá giải Minh văn pháp trận, từng đạo Minh văn đánh vào trong.
Hư Ảnh Thần Cung ý niệm tựa hồ có chút lo lắng, cuống quít đối với Nhiếp Ly phát động công kích, nhưng đều bị Ly Hỏa Thánh Tử cùng một đám cường giả chặn lại.
Oanh!
Cuối cùng một đạo Minh văn đánh vào trong pho tượng điêu khắc, chỉ thấy Minh văn pháp trận trong mấy chục pho tượng điêu khắc ầm ầm di động, không ngừng biến đổi vị trí, nơi trung tâm một đường vào thâm sâu xuất hiện trước mắt bọn họ.
Từng đạo cầu thang một đi xuống, không biết thông với nơi nào.
Thấy như vậy một màn, tất cả mọi người con mắt đều sáng lên.
Bọn họ đã sục sạo hơn 80% khu vực trở lên trong Hư Ảnh Thần Cung, tuy rằng tìm được một ít bảo vật, nhưng tột cùng đều không phải thứ đồ vật quý báu gì, mà đường hầm này, liền thật sự rất có thể là nơi cất giấu bảo vật!
Viêm Dương, Thần Lôi Tôn Giả cũng mang người đi xuống.
Ba người liếc nhìn nhau, Thần Lôi Tôn Giả mỉm cười, trong đôi mắt hiện lên một ánh quang mang xảo trá nói ra: Đường hầm trong lòng đất này, không biết có che giấu cạm bẫy gì hay không, hai vị Thánh Tử, các ngươi ai cũng đều khó có khả năng lấy hết về hết tất cả bảo vật, không bằng chúng ta liên thủ, tất cả bảo vật đoạt được ba người chia đều, thế nào?
Viêm Dương trầm mặc một lát, chánh tà bất lưỡng lập, cùng Thần Lôi Tôn Giả, Ly Hỏa Thánh Tử hợp tác, quả thực làm dơ thanh danh của hắn, nhưng trong cái tình huống này, hắn cũng không phải là người không biết thay đổi, tạm thời đáp ứng có làm sao? Đợi lát nữa khi có thể cũng vẫn là binh đao tương kiến!
Được! Viêm Dương trầm giọng nói ra.
Ly Hỏa Thánh Tử phất tay, nói: Có thể.
Không phải ba người chia đều, mà là bốn người chia đều! Nhiếp Ly ở một bên chậm rãi nói ra.
Nghe được lời Nhiếp Ly nói, đám thủ hạ ba cường giả đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Nhiếp Ly, tên này quả là to gan lớn mật a, chỉ là một kẻ Thiên Mệnh cấp, lại có thể tiếp cận ba Long Đạo Cảnh cường giả đề cập yêu cầu đòi hỏi? Lại còn muốn chia đều bảo vật? Thật không hiểu Nhiếp Ly tiểu tử này không phải là bị tước mất não đấy chứ.
Thần Lôi Tôn Giả tỏ ra có chút hăng hái nhìn Nhiếp Ly, trong đôi mắt lóe ra ti tí hàn quang, hắn còn chưa bao giờ gặp qua một kẻ Thiên Mệnh cấp, lại dám can đảm ở trước mặt hắn nói như thế!
Ly Hỏa Thánh Tử khoát tay nói: Nếu là đoạt được bảo vật, cùng hắn chia đều là được rồi! Nếu là không có hắn, chúng ta cũng không mở ra được cái Minh văn pháp trận này! Ly Hỏa Thánh Tử trong nội tâm thầm nghĩ, Nhiếp Ly tuy là Thiên Mệnh cấp đấy, nhưng nếu như không có vài phần bản lĩnh, quả quyết sẽ không yêu cầu như thế.
Nếu như Nhiếp Ly quả thật có khả năng, phân chia đi một ít bảo vật cũng đâu có làm sao, nói không chừng có thể mượn cơ hội này đem Nhiếp Ly chiêu mộ dưới trướng!
Nhiếp Ly đối với Minh văn pháp trận tinh thông như thế, toàn bộ Long Khư Giới Vực bao nhiêu bí cảnh như vậy, rất nhiều bảo vật còn không phải đoạt được dễ như trở bàn tay? Nhân tài so với bảo vật vẫn là trọng yếu hơn nhiều!
Viêm Dương nói ra: Ta cũng tán thành. Đối với Viêm Dương xem ra, lấy được một phần ba hoặc một phần tư, cũng không phải quan trọng nhất.
Dù sao Nhiếp Ly vốn không tin ba người này thật sự chịu chia đều bảo vật ở Hư Ảnh Thần Cung, đoán chừng sau khi phát hiện ra bảo vật, ba người bọn họ trước sau gì cũng sẽ choảng nhau!
Nhiếp Ly sở dĩ yêu cầu như vậy, chẳng qua là muốn thử dò xét tinh cách ba người này một chút, mặt khác cũng là để cho ba người họ càng thêm coi trọng sự hiện hữu của mình, tăng thêm lợi thế đàm phán của bản thân. Ly Hỏa Thánh Tử cùng Thần Lôi Tôn Giả có chút quan sát, khẳng định cũng sẽ biết mình là người không thể thiếu giúp bọn họ chiếm đoạt bảo vật!
Còn riêng đối với Viêm Dương bên này, Nhiếp Ly lại có dự định khác.
Bí đạo kia, ai đi xuống trước? Thần Lôi Tôn Giả nhìn về phía hai người kia nói ra.
Ba người chúng ta mỗi bên phái mười người, trước tiên xuống đó xem xét một chút! Ly Hỏa Thánh Tử cực kì quyết đoán nói.
Được! Thần Lôi Tôn Giả cùng Viêm Dương cũng gật đầu đáp ứng.
Ba mươi người rất nhanh cùng nhau tiến tới, tiếp đó cùng đi vào địa đạo.
Chỉ chốc lát sau, trong địa đạo lần lượt truyền đến từng trận kêu gào thảm thiết, chỉ còn có ba người toàn thân đều bị tổn hại bò ra.
Hồi bẩm Thánh Tử, trong bí đạo có cơ quan, chúng tôi tiến lên không sai biệt lắm khoảng năm trăm mét, thiếu chút đã vong mạng rồi! Một người trong đó chắp tay đối với Ly Hỏa Thánh Tử nói.
Tiếp tục phái thêm ba mươi người, lần nữa dò xét! Ly Hỏa Thánh Tử trầm giọng nói ra.
Quả nhiên Thần Tông này nhân mạng đều không đáng tiền, dùng sinh mệnh người ta đi lấp cơ quan sao?
Tuy rằng Nhiếp Ly tuyệt đối chắc chắn có thể phá vỡ cơ quan, nhưng hắn lại không muốn nói ra, tạm thời tiêu hao lực lượng thủ hạ Ly Hỏa Thánh Tử cùng Thần Lôi Tôn Giả trước đã rồi tính sau!
Bọn họ phái từng đợt rồi lại từng đợt người đi xuống dưới, cuối cùng cũng có người chạy về báo lại, bên trong đã phát hiện một địa cung vô cùng lớn, cất giấu vô số bí bảo.
Đi! Ly Hỏa Thánh Tử hừ lạnh một tiếng, một đám người bắt đầu hướng tới bên trong tiến nhập.
Tại thời điểm này, một cỗ lực lượng đem Nhiếp Ly cuốn lên, đồng thời cùng lúc đi vào bí đạo.
Tiêu Ngữ không có chút nào chần chừ, cũng bay vút lên, Vô Nhai Tử cũng theo đó bay vào.
/495
|