Vậy là ngày đó cũng đã đến,học sinh thì háo hức cho buổi trang phục, ở sau cánh gà,bao nhiêu thí sinh với những bộ trang phục khác nhau đang háo hức chờ đợi đến lượt thi của mình.Thì lúc đó, Hân và Nga đi đến
-Chuẩn bị sẵn sàng để thua cuộc chưa? -Hân nói với giọng điệu khinh bỉ
-Sẵn sàng cuốn gói đi khỏi trường là vừa! -Nga cũng nhảy vào đả kích ko kém
-Các cô sợ chúng tôi sẽ thắng sao?!?-nó cười tạo lên một nụ cười bán nguyệt cực đẹp
-Sao phải xoắn?!?-cô cũng khó chịu lên tiếng
Hân và Nga tức tối bỏ ra chỗ khác,để lại một sự nhục nhã ko hề nhẹ trong mắt người khác
-"Cứ đợi đi!Ko biết ai sẽ phải sợ đâu!!!"
*Tại sân trường*
-"Các bạn đã sẵn sàng cho cuộc thi chưa???" MC của trường dùng sức giọng của 1 người bán hàng lâu năm
-"Rồi ạ!!" Học sinh cũng đáp lại ko kém ( toàn bọn hám gái thôi!! -.-)
Nga và Hân bước ra trước, Nga mặc một chiếc áo dài màu đỏ nhạt,điểm xuyến ngọc trai dọc theo thân áo,đường cong ba vòng uyển chuyển,tóc uốn để sang một bên làm ko biết bao nam sinh trong trường xịt máu mũi.Hân mặc áo dài màu xanh nhạt có theo những chú chim bay lượn quanh người,tóc vấn lỏng,nhìn qua thập phần tao nhã
-Thầy nghĩ sao về trang phục?? Ban giám hiệu hỏi hiệu trưởng
-Ko hứng thú! Hiệu trưởng nói với ánh mắt hờ hững
-Tôi thấy được mà!
-Ko diễn tả được nội dung, tỏa sáng nằm ở sau bức màn kia kìa
Ban giám hiệu à lên 1 tiếng rồi ko nói gì nữa.Đến lượt tụi nó rồi!
Nó mặc một chiếc áo dài màu tím nhạt,tay áo và viền áo đều được cách điệu bởi những bông hoa lưu ly.Mái tóc đen dài uốn thành từng búp,thả xuôi theo lưng,cài một nhành lưu ly,khuôn mặt mỉm cười cùng theo vô vạn xinh đẹp và nhã nhặn. Cô mặc tà áo dài màu hồng nhạt,tay áo thêu hoa văn rất sống động,từng bước đi như có những cánh hoa hồng bay theo,tóc đen hớt mái,buộc tóc búi tinh nghịch,với đôi mắt biết cười lấp lánh tinh quang, tụi nó đã làm ko biết những nam sinh trong trường hồn bay phiêu lạc nơi đâu nhưng cũng làm ai đó thấy khó chịu.
-Đây mới gọi là tỏa sáng! Hiệu trưởng nói với ánh mắt hài lòng
-Chuẩn bị sẵn sàng để thua cuộc chưa? -Hân nói với giọng điệu khinh bỉ
-Sẵn sàng cuốn gói đi khỏi trường là vừa! -Nga cũng nhảy vào đả kích ko kém
-Các cô sợ chúng tôi sẽ thắng sao?!?-nó cười tạo lên một nụ cười bán nguyệt cực đẹp
-Sao phải xoắn?!?-cô cũng khó chịu lên tiếng
Hân và Nga tức tối bỏ ra chỗ khác,để lại một sự nhục nhã ko hề nhẹ trong mắt người khác
-"Cứ đợi đi!Ko biết ai sẽ phải sợ đâu!!!"
*Tại sân trường*
-"Các bạn đã sẵn sàng cho cuộc thi chưa???" MC của trường dùng sức giọng của 1 người bán hàng lâu năm
-"Rồi ạ!!" Học sinh cũng đáp lại ko kém ( toàn bọn hám gái thôi!! -.-)
Nga và Hân bước ra trước, Nga mặc một chiếc áo dài màu đỏ nhạt,điểm xuyến ngọc trai dọc theo thân áo,đường cong ba vòng uyển chuyển,tóc uốn để sang một bên làm ko biết bao nam sinh trong trường xịt máu mũi.Hân mặc áo dài màu xanh nhạt có theo những chú chim bay lượn quanh người,tóc vấn lỏng,nhìn qua thập phần tao nhã
-Thầy nghĩ sao về trang phục?? Ban giám hiệu hỏi hiệu trưởng
-Ko hứng thú! Hiệu trưởng nói với ánh mắt hờ hững
-Tôi thấy được mà!
-Ko diễn tả được nội dung, tỏa sáng nằm ở sau bức màn kia kìa
Ban giám hiệu à lên 1 tiếng rồi ko nói gì nữa.Đến lượt tụi nó rồi!
Nó mặc một chiếc áo dài màu tím nhạt,tay áo và viền áo đều được cách điệu bởi những bông hoa lưu ly.Mái tóc đen dài uốn thành từng búp,thả xuôi theo lưng,cài một nhành lưu ly,khuôn mặt mỉm cười cùng theo vô vạn xinh đẹp và nhã nhặn. Cô mặc tà áo dài màu hồng nhạt,tay áo thêu hoa văn rất sống động,từng bước đi như có những cánh hoa hồng bay theo,tóc đen hớt mái,buộc tóc búi tinh nghịch,với đôi mắt biết cười lấp lánh tinh quang, tụi nó đã làm ko biết những nam sinh trong trường hồn bay phiêu lạc nơi đâu nhưng cũng làm ai đó thấy khó chịu.
-Đây mới gọi là tỏa sáng! Hiệu trưởng nói với ánh mắt hài lòng
/10
|