(12 Chòm Sao) Khúc Hát Ngàn Năm

Chương 26 - Ta Nói Rồi Đấy Thôi!

/28


Những ngày gần đây Nữ cảm thấy rất buồn chán nên đã quyết định rủ Dương Ngư đi chơi, chứ ở nhà một mình thật là... Tên Ngư chết tiệt không biết cứ mỗi lần Nữ rủ hắn uống rượu thì lại nấp đi đâu chứ, chả lẽ vì cảm thấy có lỗi vì chuyện đó sao. thật là dù sao cũng sẽ là phu thê mà! Nên nàng quyết định phải bám đuôi theo Dương Ngư đòi phải dẫn nàng đi chơi mới được.

Khu chợ náo nhiệt , vui vẻ biết bao người người vậy mà cái tên chồng sắp cưới, à phải nói là hôn phu của nàng đây lại mang cái danh đi tuần tra thế mới đau. Nàng cảm thấy hắn đúng là một người vì dân quên mình vì xã quên thân... Nhưng có điều nhờ vậy mà nàng cảm thấy hắn là một người tốt và yêu dân. Cái không khí lúc này thật là... nàng lên tiếng phá tan sự im lặng của hai người:

- Sao vậy huynh bị sốt à ? Sao cả đoạn đường mà huynh không nói một lời nào vậy?

Người nào đó giật mình , tự nhiên lại tránh mặt đi theo phản xạ. Có lẽ hắn vẫn bị ám ảnh câu nói của nàng ( Cua : Để ta nhắc lại lúc Mộc Nữ bị Dương Ngư ăn sạch, sau khi tỉnh lại khi Ngư ca nhà ta muốn gọi người hầu vào, thì Xử bảo nàng không thích bị người khác chạm vào). Rồi sau đó cố gắng tự nhiên nhất trả lời với nàng rằng:

-À Không ta chỉ là đang tập trung vào nhiệm vụ mà thôi! nàng không phiền chứ !

-Hử... Không tất nhiên là không rồi, nhưng mà chàng à thôi.

Sau khi nghe Dương Ngư nói vậy bỗng trong lòng Nữ cảm thấy khó chịu không thôi. Nàng muốn nói với hắn rằng rõ ràng đây là cuộc đi chơi của nàng và hắn mà, sao lại có việc công trong đây, nhưng rồi lại thôi.

- Nàng có gì ...

Chưa nói hết câu Nữ đã chen lấn, rồi chạy một mạch đến trước của hàng bán bao hương. Như biết trước ai đó sẽ nói gì nên nàng đã chạy thật nhanh.

- A bên kia có cái gì hay quá !

Dương Ngư ngạc nhiên chả lẽ nàng thích bao hương ư? Hắn không biết có nên mua một cái tặng cho nàng không . Nếu nàng thích, có lẽ... Dương Ngư bỗng ngạc nhiên, sao hắn có thể nghĩ tới chuyện nàng có thích hay không?

- Này, huynh còn ở đó làm gì mau qua đây đi!

Nữ la lên mặc dù nàng đến đây với thân phận công chúa, nhưng không bao giờ quá chú trọng lễ nghi, để bản thân mất đi sự vui tươi cả.

Giật mình sau khi bị câu nói của Mộc Nữ, Ngư lấy lại tinh thần và hắn tự cho mình suy nghĩ quá nhiều. Bước tới bên cạnh nàng, hắng thấy Nữ cầm trên tay một bao hương có kết cấu rất tỉ mỉ (như hình ). Là một cặp sao? Rất đẹp, hương thơm thật tinh tế, nàng không hổ danh là một vụ công chúa vừa xinh đẹp lại thông minh không dừng ở đó, nàng còn thật biết cảm nhận mọi thứ.

Là một cặp sao? Rất đẹp, hương thơm thật tinh tế, nàng không hổ danh là một vụ công chúa vừa xinh đẹp lại thông minh không dừng ở đó, nàng còn thật biết cảm nhận mọi thứ

- Chà tiểu thư, cô đúng là một người có mắt cảm thụ đấy. Đây là bao hương được nhiều người ưa chuộng nhưng tiểu thư có biết hai cái bao hương đặc biệt ở đâu không?

Người bán hàng nói với giọng đầy kỳ bí làm tăng lên sự tò mò cho Nữ và Ngư, cả hai đều lắng tai nghe người bán hàng nói.

- Tiểu thư, đây là hai bao hương một cặp duy nhất trên thế gian này! Và nó có một mùi hương vô cùng đặc biệt, khi hai cái túi ở gần nhau sẽ phát ra hương thơm dịu nhẹ, nhưng khi ở xa, mùi hương càng trở nên thơm phức. Không biết vị đại ca này có muốn mua để tặng cho người mình yêu không?

Câu nói này làm Dương Ngư khựng lại, chả phải ý của người bán hàng này là đang ám chỉ hai người yêu nhau? Dương chỉ biết mỉm cười rồi nhìn sang Mộc Nữ, vô tình bắt gặp ánh mắt chờ đợi. Đang định nói gì đó, thì có một người đi ngang qua, đẩy gian hàng tạp hóa của người bán hàng xuống và bắt lấy Mộc Nữ cất tiếng nói:

- Mau bỏ vũ khí xuống.

Tiếp sau đó là những tiếng chạy và dừng lại. Thì ra là đoàn binh đi tuần tra đang thích khách. Mọi người ai nghe nói cũng đều bấn loạn không biết giải quyết ra sao, rồi từ từ buông vũ khí xuống nói:

- Ngươi bình tĩnh đừng làm hại đến người vô tội.

Dương Ngư nãy giờ đều ứng biến không kịp xoay sở, khi tên cướp chạy tới đẩy gian hàng hắn chỉ kịp đỡ lấy người bán hàng nhưng khi tên cướp chạm vào Mộc Nữ thì hắn đã biết nên đưa tay ra nắm lấy tay nàng nhưng không kịp. Hắn cau mày:

- Mau thả nàng ra! Nếu không, ngươi sẽ hối hận không kịp đâu!

Tên cướp nghe vậy thì lập tức kéo nàng chạy đi đến một nơi hoang vu, đao kề sát cổ uy hiếp:

- Không được manh động. Nếu không tiểu nha đầu này sẽ đi chầu diêm vương ngay bây giờ. Trong con dao này có độc, ngươi có dám bước lại gần không, Dương Ngư?

Tiếng cười ghê rợn vang lên làm Dương Ngư và Mộc Nữ giật mình.

- Ngươi biết ta?

Đáp lại câu trả lời của chàng là một câu nói khác đáng sợ hơn:

- Ngự tiền thị vệ Dương Ngư, chả lẽ ngươi đã quên khuôn mặt này sao? Nhưng không sao bây giờ ta đã có thể trả thù ngươi.

- Chả lẽ ngươi đã có mục đích ư?

Mộc Nữ lên tiếng hỏi, mọi chuyện nãy giờ xảy ra đối với nàng thật sự vượt quá sự tưởng tượng rồi. Dám động vào nàng mà không có sự cho phép của nàng, liệu hắn đã ăn gan hùm ư? Đã vậy còn dám lấy nàng làm con tin, dẫn nàng đến cái khỉ gió cò gáy gì nữa không biết nữa. Chưa hết, còn dám diễn kịch làm thích khách, bất quá bây giờ nàng cũng nên giả điên một tý, à phải nói là xem ra cần diễn kịch một tý.

- Đúng vậy đó tiểu nha đầu ! Hừm ngươi xem ra không chỉ xinh đẹp mà lại còn thông minh đấy?

- Mau thả nàng ra, chuyện ân oán giữa ta và ngươi không nên lôi thêm một người khác vào làm gì.

- Hahahahaha... ngươi nghĩ ta ngu ngốc lắm sao. Thả tiểu nha đầu này ra chả phải chuốc họa vào thân sao? Nhìn xem tiểu nha đầu này đã khóc tới nơi rồi ! hahahaha...

Bây giờ Dương Ngư mới để ý khóe mắt Mộc Nữ đã rưng rưng trong thâm tâm bỗng nhiên có chút gì đó rất khó chịu. Có lẽ bây giờ nàng đang rất sợ hãi. Hắn vội lên tiếng:

- Ngươi muốn gì ?

- hahahaha..... Thông minh đấy, ta muốn trao đổi sinh mạng nhỏ bé trong tay ta với ngươi.

- Ý ngươi là ......

- Muốn huynh ấy chết ư? Vạn phần không được... không được!

Mộc Nữ thấy không ổn liền ra tay đánh bước diễn tiếp theo. Nói về Dương Ngư khi thấy Mộc Nữ tỏ ra lo lắng cho hắn. Trong lòng liền cảm thấy vui nhưng cũng có cảm giác man mác buồn.

- Sao ngươi có dám không ? Ta đây rất mong chờ câu trả lời của ngươi.

- Được.

Dương Ngư nói một lời liền cầm lấy thanh kiếm đưa sát vào cổ chuẩn bị thì bỗng khựng lại thấy cảnh trước mắt.

Nói tới Mộc Nữ, sau khi thấy Dương Ngư định tự sát thì lập tức rút tiêu độc ra thổi cho tên chết tiệt nào đó trúng độc, rồi chạy tới Dương Ngư .

- Huynh không được làm bậy đâu nha! Tuyệt đối không được nha.

Dương Ngư thấy vậy thì trong lòng không khỏi bất ngờ nhìn Mộc Nữ. Nàng đương đã có kế hoạch, lại mang theo vũ khí. Khi thấy Mộc Nữ vì chàng mà đánh tên chết tiệt nào đó, cái cảm giác đó thật khó mà diễn tả nên lời. Chàng bỗng nở nụ cười nhẹ nhìn nàng.

Còn Mộc Nữ thấy Dương Ngư cười tưởng bị trúng độc liền qua lôi tên đáng chết nào đó dậy, đánh cho mấy phát hỏi hắn nhưng không được liền định đánh cho hắn chết luôn thì Dương Ngư can lại.

- Được rồi nếu còn đánh nữa thì tên đó sẽ chết mất, mà nàng đã làm gì thế kia vậy?

- À! cũng chả có gì cả. Vhỉ là cho tên đó một ít độc.

Mộc Nữ im lặng một chốc:

- Khoan đã, ta phải xử tên này cho xong đã, tên này dám động vào ta mà không được cho phép.

Và thế là ... Nói sao nhỉ! Sau khi Mộc Nữ xử xong thì đã giao tên chết tiệt kia cho Dương Ngư. Tiếp theo là quay về. Người nào đó chỉ biết cười khổ trong lòng mà thôi.

Write: Cua

/28

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status