Chương 263: Bọn họ đây là thế nào (3)
Đó là một phần giấy tờ trị liệu cần ký tên.
Kiều Luyến mặt không thay đổi mở giấy tờ ra, liền phát hiện là Thẩm Lương Xuyên tổ chức một nhóm chuyên gia, dự định trợ giúp Kiều Dịch làm huấn luyện khôi phục .
Kiều Luyến những năm này, vẫn muốn chữa chân tốt cho em trai, cho nên đối với phương diện chuyên gia chữa bệnh hiểu rõ vô cùng.
Mà Kiều Dịch sau khi hoàn tất phẫu thuật, kỳ thật huấn luyện khôi phục không quá thuận lợi.
Hiện tại cô rất gấp.
Giờ phút này, mỗi một chuyên gia trong nhóm đều là nhân vật khó mời.
Ngón tayKiều Luyến nắm hợp đồng, không tự chủ dùng sức.
Trong lòng sinh ra một loại cảm giác chua chát khó nói.
Sau chuyện thuốc tránh thai, anh một câu giải thích cũng không có, ngược lại nhiều lần phóng thích thiện ý, cho nên... Đây là đền bù sao?
Nhưng hết lần này tới lần khác, cô ngay cả cự tuyệt phần bồi thường này cũng không có.
Bời vì phần hiệp ước này, đích thật là thứ trước mắt cô cần nhất...
Mà phần hiệp ước này, cũng để cho cô kiên định, Thẩm Lương Xuyên sẽ không để cô rời đi.
Kiều Luyến rủ mắt xuống, nhanh nhất tại thichdoctruyenche khuất cay đắng trong mắt, không nói hai lời, cầm bút lên, ký tên phía trên, sau đó mới đưa cho Thẩm Lương Xuyên.
Bầu không khí trong xe lạnh lùng, Thẩm Lương Xuyên tiếp nhận văn kiện, muốn nói điều gì, nhưng miệng ngập ngừng, lại không biết làm như thế nào mở miệng.
Đêm qua, một mình anh ở thư phòng suy nghĩ thật lâu.
Kiều Luyến biết chuyện thuốc tránh thai, một lòng một dạ muốn ly hôn...
Phẫn nộ của cô, để anh cảm thấy hoảng hốt, đồng thời lại cảm thấy một loại bi thương.
Bời vì, anh không biết nên mở miệng giải thích với cô làm sao.
Thuốc tránh thai là thật...
Thế nhưng làm sao anh nói cho cô? Nói anh là Tử Xuyên, bắt đầu là vì trả thù cô, không muốn để cho cô sinh con? Hay là nói... Không muốn để cho cô mang thai, là bởi vì lo lắng tình cảm bọn họ không tốt, cô sinh con xong sẽ rời đi?
Anh không biết làm sao đối mặt với lạnh lùng của cô, chỉ muốn làm vài việc, để cho cô bắt đầu vui vẻ.
Thế nhưng ... Lúc cô vừa mới ký giấy tờ tay còn phát run, giờ phút này nhìn qua, cũng không hề giống bộ dạng cao hứng.
Trong lòng của anh, lại đột nhiên không chắc.
Thẩm Lương Xuyên để giấy tờ ở một bên, lúc này mới khởi động xe.
Bất kể như thế nào, anh đều sẽ không buông tay.
Hiện tại cô hận anh, chán ghét anh, thế nhưng là thời gian dài, phần oán niệm này, tóm lại sẽ bình phục.
Giống như là tám năm trước, anh hận cô như vậy... Hiện tại còn không phải định buông xuống sao?
Thẩm Lương Xuyên nghĩ tới đây, ánh mắt rơi vào con đường phía trước.
Quá khứ, cuối cùng rồi sẽ đi qua, đường phía trước mới là quan trọng nhất.
-
Sau khi đi được một đoạn, Kiều Luyến mới phát hiện, đây không phải đường về nhà.
Cô hơi sững sờ, vô thức quay đầu, khi nhìn thấy gương mặt Thẩm Lương Xuyên, mím môi, không nói gì.
Thẩm Lương Xuyên phát giác được động tác của cô, ánh mắt ảm đạm.
Nếu là lúc trước, dù cô sợ hãi chính mình, cũng biết hỏi thăm một tiếng đi đâu, nhưng bây giờ, cô cũng không thèm nhiều lời sao?
Ý nghĩ này, để anh ngẹn cả lòng, nhưng cuối cùng có đề tài, anh đánh vỡ yên tĩnh trong xe: " chúng ta đi gặp 'Thi Trương' ."
"Thi Trường" Tô Bành Hạo?
Kiều Luyến nhìn anh một cái : " Anh vẫn là không muốn buông tha cậu ta?"
Thẩm Lương Xuyên gật đầu : " Cậu ta có tính dẻo dai vô cùng, mà tôi phát hiện, cậu ta chơi nhân vật gì, đều rất dễ dàng vào tay, cái này vô cùng quan trọng với tổ đội , có thể đền bù cho đồng đội còn lại."
"Thế nhưng cậu ta không thích..."
Nói còn chưa dứt lời, liền bị ngữ khí kiên định của Thẩm Lương Xuyên cắt ngang: "Anh sẽ đồng ý."
/1342
|