Chương 265: Bọn họ là thế nào (5)
Kiều Luyến hơi sững sờ, cái "Thi Trường" này, thì ra không phải không nói chuyện với mình, mà là muốn mình làm chủ mọi việc!
Cậu ta đánh thật sự không tệ.
Câu lạc bộ của Thẩm Lương Xuyên rất cần người như cậu ta, cho nên. . . Thẩm Lương Xuyên giữa cô và "Thi Trường", lựa chọn thế nào?
Cô cau mày, liền nghe thấy Thẩm Lương Xuyên trầm ổn hữu lực như cũ nói: "Rất xin lỗi, không thể."
Hiển nhiên Tô Bành Hạo không nghĩ tới anh sẽ trả lời như vậy, hơi sững sờ.
Thẩm Lương Xuyên lại nghiêng đầu, nhìn Kiều Luyến một chút : " Em về phòng chờ tôi."
Kiều Luyến rất không muốn qua!
Nhưng đối với ánh mắt Thẩm Lương Xuyên, cô vẫn quay đầu, trở lại phòng đối diện.
Tô Bành Hạo nhíu mày, liền nghe thấy Thẩm Lương Xuyên mở miệng: "Chúng ta đánh cược một cái."
"Cái gì?"
"Có dám chơi với tôi một ván PK Lot không?"
Tô Bành Hạo nhất thời hào hứng : " Tiền đặt cược."
"Tôi thắng, cậu gia nhập câu lạc bộ vô điều kiện."
"Anh thua thì sao?"
"Tôi đáp ứng điều kiện của cậu."
Tô Bành Hạo lập tức xắn tay áo lên: " không có vấn đề!"
Nửa giờ sau.
Trong phòng truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Tô Bành Hạo: "Móa! Anh quá biến thái đi! Tàn sát toàn máu của tôi! Mà anh lại đẳng cấp cao hơn tôi?"
Thẩm Lương Xuyên nói: " Có chơi có chịu?"
Tô Bành Hạo lập tức nghiến răng nghiến lợi : " hợp đồng lấy ra tôi ký tên!"
Thẩm Lương Xuyên bình tĩnh đem một phần hợp đồng đưa cho cậu ta, sau khi Tô Bành Hạo kí tên, anh liền cầm văn kiện lên, đứng lên, lưu loát đi ra ngoài, cũng không hàn huyên vài câu với cậu ta, chỉ nói chuyện bàn giao: "3 giờ chiều ngày mai, tất cả thành viên trong biệt thự tập hợp. Hi vọng cậu không đến trễ."
Thẩm Lương Xuyên đi ra ngoài, đi đến phòng đối diện.
Kiều Luyến không biết xảy ra chuyện gì, chỉ biết là Thẩm Lương Xuyên gọi cô rời đi, Tô Bành Hạo đã thay đổi đến mức chân chó không bình thường, trên mặt mang ý cười, ánh mắt nhìn Thẩm Lương Xuyên, đều bốc lên ánh sáng.
Nếu như không phải biết Thẩm Lương Xuyên không phải gay, chỉ sợ cô sẽ coi là, vừa rồi Thẩm Lương Xuyên lấy nhan sắc ra dụ!
Trên đường về nhà, lòng cô tràn đầy hiếu kỳ, muốn hỏi trong phòng xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ cần vừa nhìn thấy sắc mặt anh, liền nuốt lời trở về.
Ngồi trên xe, cô quay đầu nhìn lấy ra ngoài cửa sổ xe, cũng không nhìn tới anh.
Thẩm Lương Xuyên lại chủ động giải thích: "Lúc tôi nhìn cậu ta chơi game, đã biết cậu ta là người nhiệt huyết, có thể gia nhập câu lạc bộ, tham gia tranh tài chính quy, là thứ cậu ta hướng tới, cho nên cậu ta sẽ không buông tha, khẳng định sẽ tới."
Thế nhưng qua một giờ, đều không có tiến vào phòng, khẳng định là đang giám thị bọn họ, anh đi ra cửa phòng, cũng chỉ phát hiện phòng đối diện, có thể nhìn thấy bọn họ, lập tức khẳng định, Tô Bành Hạo ở đối diện.
Mà chỉ cần Tô Bành Hạo tới, anh ắt có niềm tin giữ cậu ta lại.
Lúc Thẩm Lương Xuyên nói lời này, bộ dạng tự tin kia, Kiều Luyến nhìn mà lòng chua xót.
Anh là người nghiên cứu tâm tư thấu triệt như thế, vì Tô Bành Hạo, có thể kiên nhẫn hơn một giờ.
Đàn ông như vậy, khống chế vô cùng cường liệt.
Cô đến cùng phải thế nào, mới thoát khỏi anh?
Kiều Luyến rủ mắt xuống, suy nghĩ bay đến nơi khác, không nói thêm gì nữa.
Hai người về nhà, Kiều Dịch đã chờ bọn họ trong phòng khách.
Kiều Luyến lộ ra vẻ mặt vui cười, đối với Thẩm Lương Xuyên cũng rất ôn hòa, không muốn để cho em trai lo lắng.
Ba người cùng ăn cơm tối xong, rồi nói chúc ngủ ngon.
Kiều Luyến và Thẩm Lương Xuyên trở lại phòng ngủ chính, ôn hòa trên mặt Kiều Dịch, trong nháy mắt biến mất.
Đêm nay, làm sao ngủ?
/1342
|