Anh Là Thuốc Gây Nghiện (Sắc)

CHƯƠNG 11

/284


CHƯƠNG 11

Hình Đống không biết suy nghĩ của Thẩm Thanh Âm, phải biết rằng xưa nay, anh đều không phải là người để người ta dắt mũi dẫn đi.

Một mình ngồi đó chờ chết rồi suy nghĩ lung tung thì chẳng bằng chủ động đi xem thử tɾong hồ lô của người kia đang muốn làm cái gì.

"Vậy đội trưởng Hình có lẽ phải đợi một chút nữa."

Hình Đống gật nhẹ đầu, biểu hiện mình không gấp.

Thẩm Thanh Âm thu dọn xong đồ đạc "Đội trưởng Hình muốn ăn cái gì?"

Hình Đống ngồi trên ghế mây, thong thả phun ra từng vòng khói "Cái gì cũng được, tôi không kén chọn."

"Vậy tôi tự mình xem vậy."

"Tùy cô."

Nghe vậy, Thẩm Thanh Âm dừng tay một chút, hỏi "Không biết đội trưởng Hình được nghỉ trưa bao lâu nhỉ?"

Nghe tới đây, Hình Đống càng nhăn chặt lông mày, như cười như không nhìn Thẩm Thanh Âm, hỏi một đằng trả lời một nẻo "Cô Thẩm muốn tôi nghỉ bao lâu?"

Thẩm Thanh Âm nghe vậy thì cong môi "Tôi muốn bao lâu thì đội trưởng sẽ nghỉ bấy lâu à?"

Văn hóa ngôn ngữ chính là phong phú như thế, thường thì phải xem người tɾong cuộc tìm hiểu ý nghĩa tɾong đó ra sao.

Hình Đống nghe thấy lời này, mi tâm không tự chủ mà nhảy lên, vốn cho rằng người kia sẽ tiến hành the0 quá trình bình thường, không ngờ cô lại thẳng thắn như vậy.

"Thời gian của tôi phụ thuộc cô Thẩm tiếp đãi thế nào."

Thẩm Thanh Âm không nói gì, sau khi khóa cửa thì đi tới tɾong hẻm nhỏ lái xe mình ra.

Hình Đống đứng ven đường chờ cô gái, lúc xe lái ra thì quét mắt nhìn sang nhãn hiệu một chút, là loại cao cấp xa hoa.

Lên xe rồi, hai người đều không nói chuyện, Thẩm Tham Âm chuyên tâm lái xe.

Phong cảnh bên đường càng ngày càng lạ, Hình Đống hơi chau nhẹ chăn mày, Thẩm Thanh Âm thấy vậy thì trêu chọc "Đội trưởng Hình sợ tôi bán anh à?"

Hình Đống cười ra tiếng "Vùng núi hoang vu, cô nam quả nữ như vầy, cô cảm thấy muốn bán tôi là cô có thể bán được sao?"

Thẩm Thanh Âm nhìn cánh tay màu nâu rắn ¢hắc lộ ra một nửa của người đàn ông, bởi vì huấn luyện lâu dài nên làn da không trắng trẻo như các cảnh sát ngồi lâu tɾong đồn cảnh sát mà là nâu sạm, cơ bắp rắn rỏi.

Chỉ cần người kia ngồi đó không cần làm gì cả, trên người cũng đã lộ ra một luồng khí thế sát phạt, khiến người ta không dám tùy tiện trêu chọc.

Một người đàn ông như vậy, đúng thật là không người phụ nữ nào dám tính toán.

Hai người nhìn nhau không nói gì, sau đó xóc nảy cả đường, cuối cùng Thẩm Thanh Âm cũng lái xe tới giữa sườn núi.


/284

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status