London, biệt thự Thiên Y Kình* , Trữ Dật Thần mở máy tính, liền nhận được cuộc gọi video từ bạn tốt. Anh nhướng mày, chẳng phải là không được sử dụng bất kì phương thức liên lạc nào ngoài diễn đàn sao? Làm thế nào lại gọi thoại cho anh bằng QQ.
(*) Thiên Y Kình ý chỉ tên của ba mẹ nam chính :v vì không nghĩ ra cái gì hay nên ghi đại, cứ coi như đây là không gian riêng biệt nhất, kỉ niệm đẹp của cặp vợ chồng Trữ Thiên Kình cùng Mạc Y Y nhé.
Mặc dù rất nghi ngờ có phải hay không hai tên kia có vàn đề không nhưng anh vẫn nhấn nút chấp nhận. Kết quả vừa đồng ý liền có một màn ảnh lớn tiếng oán hận của Đằng Tử Minh cả giận mắng : ” tên chết tiệt, giờ mới nhất máy ? ”
” Mẹ kiếp, ông đây vừa về tới nhà, mới đặt mông xuống, mà tên chết tiệt nhà ngươi dám oán trách ông? Ngứa mồn phỏng? ” Trữ Dật Thần cũng không quá giận phản lại Đằng Tử Minh một câu.
” Mẹ nó hôm nay có chuyện gấp, ông đây tha cho ngươi. ” Đằng Tử Minh tuyên bố, cùng một lúc chỉnh lại camera bên màn hình máy tính Trữ Dật Thần hiện rõ khuôn mặt năm người đàn ông. Bốn người kia thì anh biết, còn người kia thì anh hoàn toàn không ấn tượng. Anh khẽ nhướng mày nhưng cũng không mở miệng hỏi.
Như hiểu được sự nghi ngờ của anh Chu Giản Hoa mở miệng : ” Chào anh tổng giám đốc họ Trữ, tôi là Chu Giản Hoa hôm nay tôi cùng bọn họ ở đây là muốn nói cho anh biết bước tiếp theo của kế hoạch. ”
” Bước tiếp theo? ”
” Đúng vậy, Thần phiền anh bây giờ hãy kêu bác trai đến. ” Chu Giản Hoa chưa kịp lên tiếng Hạ Dương đã xen ngang.
” Ân, đợi tôi hai phút. ” Trữ Dật Thần gật đầu, đứng dậy đi ra ngoài gọi cha mình.
Cùng mốt lúc đó ở bên thành phố T Mạc Y Y cùng bạn già đã đến trước cửa biệt thự mà tiểu Đằng cùng tiểu Dương dặn. Còn có Diệp Thiên Cẩn và Diệp Chính Nhân cũng đến à hình như kế bên họ là Ngôn tổng và Ngôn phu nhân. Hai bên nhà chào hỏi nhau một tiếng, nếunđã là thông gia sau này không việc gì phải xa lạ như vậy, dù gì thì cũng là người một nhà.
Ngôn Quang nghe được chuông cửa liền chạy ra mở cửa, kết quả mở cửa liền thấy hai nhà vui vẻ nói chuyện hoàn toàn bỏ quên vãn bối anh đây. Chỉ chờ có sự tinh mắt của Diệp Thiên Cẩn nên sớm mở miệng : ” A, mọi người, cha, tiểu Ngôn đã mở cửa ta cùng vào trong. ”
” Ân ân tốt tốt. ” ông cụ Diệp vui vẻ nói.
” Thằng nhóc thối, mở cửa sao không báo mẹ cùng ba một tiếng để mời ba mẹ cùng ông con và chú con đi vào nhà còn có thông gia cũng cần ngồi. ” bà Ngôn cốc đầu Ngôn Quang mắng.
” Mẹ, con nhất định sau này sẽ đứng dậy phản đối cường quyền, mẹ uy hiếp và ngược đãi con. ” Ngôn Quang sờ sờ đầu trong lòng than thở : thật khổ cho bản thân, nếu con mở miệng mẹ sẽ không mắng con là vô lễ đi! Con cá thế nào mẹ cũng mắng con vô lễ khi xen vào cắt ngang cuộc trò chuyện của người lớn tuổi cho mà xem. Thật khổ mà 囧.
” Hừ, con vừa nói cái gì? Nói lại mẹ nghe xem. ” Bà Ngôn cười dịu dàng nhìn con trai cưng.
” A…không…không…có gì! Con mời ông, chú, ba mẹ và cô chú vào nhà ạ…” Ngôn Quang run rẩy nói, có cho anh mười lá gan anh cũng không dám lặp lại câu đó một lần, trừ phi anh không muốn sống nữa.
” Hà hà, Ngôn tử con thật không có chút khí phách đàn ông. ” Diệp Thiên Cẩn cười ha hả khiến cho mọi người cười đến là vui vẻ. Chỉ riêng Ngôn Quang là khổ, anh bây giờ thật muốn tìm một lỗ nào đó chui xuống để bớt mất mặt.
” Được rồi mọi người đừng cười nữa, tiểu Ngôn xấu hổ bây giờ. ” Ông cụ Diệp khẽ ho một tiếng.
Con mẹ nó! Anh là con gái đấy phỏng? Ngôn Quang thầm rủa một tiếng, mời mọi người vào trong ngồi.
♨︎ ♨︎ ♨︎ ♨︎
Cụ thể mọi việc đã được dàn xếp rõ ràng, chỉ chờ chỉ thị báo cáo của quân đội đặc chủng mà Chu Giản Hoa phái đi báo cáo tình hình. Riêng hiện tại Ngôn Quang nhiệm vụ chính của anh chính là tiếp cận Khương Tú Liên và Hồng Diễm Ngọc để lấy tư mật của Khương Quân Lỗi và Hồng Chí Cơ chỉ có điều anh tuyệt đối phải trở nên lạnh lùng vô đối với ba người kia. Để tránh khi anh trong lúc nhập vai làm nội gián mà các cô không bị uất ức chỉ còn nhờ Diệp Dạ Hàn phái ám vệ để bảo vệ các cô.
” Thần, nói cho rõ một câu lần này cậu phải ở lại London thêm vài ngày nữa đi, trở về ngay lúc này hoàn toàn không phải ý hay. ” Đằng Tử Minh khoanh tay dựa lưng vài ghế.
” Tớ hiểu, quan trọng là nhớ chăm sóc Bối Bối. ” anh hoàn toàn có thể chịu đựng được thêm vài ngày nhưng điều anh lo lắng nhất chính là cô, chỉ sợ cô bị uất ức, khi Ngôn Quang thi hành nhiệm vụ, cũng thật sợ cô không naon mà bỏ bữa, vừa nãy nghe Ngôn Quang báo rằng cô không ăn đủ và ngủ đủ mà té xỉu khiến lòng anh đau muốn chết. Anh thật hận vì không thể như phim kim hiếp có thuật phân thân để phân thân về bên cô.
” Đừng lo, em gái tôi sẽ không sao, nếu lần này con bé chịu khổ một chút thì Khương thị, Hồng Lữ và đám người kia trả giá gấp bội. ” Diệp Dạ Hàn phong đạm khinh vân nói, thanh âm lạnh băng. Hừ đám người đó có con gái mình làm em gái bảo bối anh uất ức anh còn chưa tính vào sổ nợ, lần này anh sẽ lấy luôn cả vốn lẫn lời, để xem các người còn có gì để nói.
” Vậy là đã rõ, nhiệm vụ lần này của chúng ta chính là đánh lạc hướng bọn người Kim Vọng, trực tiếp đem gã ta mà giết chết. ” Chu Giản Hoa nhếch mép cười, món nợ này đã đến lúc cần phải đòi lại rồi.
(*) Thiên Y Kình ý chỉ tên của ba mẹ nam chính :v vì không nghĩ ra cái gì hay nên ghi đại, cứ coi như đây là không gian riêng biệt nhất, kỉ niệm đẹp của cặp vợ chồng Trữ Thiên Kình cùng Mạc Y Y nhé.
Mặc dù rất nghi ngờ có phải hay không hai tên kia có vàn đề không nhưng anh vẫn nhấn nút chấp nhận. Kết quả vừa đồng ý liền có một màn ảnh lớn tiếng oán hận của Đằng Tử Minh cả giận mắng : ” tên chết tiệt, giờ mới nhất máy ? ”
” Mẹ kiếp, ông đây vừa về tới nhà, mới đặt mông xuống, mà tên chết tiệt nhà ngươi dám oán trách ông? Ngứa mồn phỏng? ” Trữ Dật Thần cũng không quá giận phản lại Đằng Tử Minh một câu.
” Mẹ nó hôm nay có chuyện gấp, ông đây tha cho ngươi. ” Đằng Tử Minh tuyên bố, cùng một lúc chỉnh lại camera bên màn hình máy tính Trữ Dật Thần hiện rõ khuôn mặt năm người đàn ông. Bốn người kia thì anh biết, còn người kia thì anh hoàn toàn không ấn tượng. Anh khẽ nhướng mày nhưng cũng không mở miệng hỏi.
Như hiểu được sự nghi ngờ của anh Chu Giản Hoa mở miệng : ” Chào anh tổng giám đốc họ Trữ, tôi là Chu Giản Hoa hôm nay tôi cùng bọn họ ở đây là muốn nói cho anh biết bước tiếp theo của kế hoạch. ”
” Bước tiếp theo? ”
” Đúng vậy, Thần phiền anh bây giờ hãy kêu bác trai đến. ” Chu Giản Hoa chưa kịp lên tiếng Hạ Dương đã xen ngang.
” Ân, đợi tôi hai phút. ” Trữ Dật Thần gật đầu, đứng dậy đi ra ngoài gọi cha mình.
Cùng mốt lúc đó ở bên thành phố T Mạc Y Y cùng bạn già đã đến trước cửa biệt thự mà tiểu Đằng cùng tiểu Dương dặn. Còn có Diệp Thiên Cẩn và Diệp Chính Nhân cũng đến à hình như kế bên họ là Ngôn tổng và Ngôn phu nhân. Hai bên nhà chào hỏi nhau một tiếng, nếunđã là thông gia sau này không việc gì phải xa lạ như vậy, dù gì thì cũng là người một nhà.
Ngôn Quang nghe được chuông cửa liền chạy ra mở cửa, kết quả mở cửa liền thấy hai nhà vui vẻ nói chuyện hoàn toàn bỏ quên vãn bối anh đây. Chỉ chờ có sự tinh mắt của Diệp Thiên Cẩn nên sớm mở miệng : ” A, mọi người, cha, tiểu Ngôn đã mở cửa ta cùng vào trong. ”
” Ân ân tốt tốt. ” ông cụ Diệp vui vẻ nói.
” Thằng nhóc thối, mở cửa sao không báo mẹ cùng ba một tiếng để mời ba mẹ cùng ông con và chú con đi vào nhà còn có thông gia cũng cần ngồi. ” bà Ngôn cốc đầu Ngôn Quang mắng.
” Mẹ, con nhất định sau này sẽ đứng dậy phản đối cường quyền, mẹ uy hiếp và ngược đãi con. ” Ngôn Quang sờ sờ đầu trong lòng than thở : thật khổ cho bản thân, nếu con mở miệng mẹ sẽ không mắng con là vô lễ đi! Con cá thế nào mẹ cũng mắng con vô lễ khi xen vào cắt ngang cuộc trò chuyện của người lớn tuổi cho mà xem. Thật khổ mà 囧.
” Hừ, con vừa nói cái gì? Nói lại mẹ nghe xem. ” Bà Ngôn cười dịu dàng nhìn con trai cưng.
” A…không…không…có gì! Con mời ông, chú, ba mẹ và cô chú vào nhà ạ…” Ngôn Quang run rẩy nói, có cho anh mười lá gan anh cũng không dám lặp lại câu đó một lần, trừ phi anh không muốn sống nữa.
” Hà hà, Ngôn tử con thật không có chút khí phách đàn ông. ” Diệp Thiên Cẩn cười ha hả khiến cho mọi người cười đến là vui vẻ. Chỉ riêng Ngôn Quang là khổ, anh bây giờ thật muốn tìm một lỗ nào đó chui xuống để bớt mất mặt.
” Được rồi mọi người đừng cười nữa, tiểu Ngôn xấu hổ bây giờ. ” Ông cụ Diệp khẽ ho một tiếng.
Con mẹ nó! Anh là con gái đấy phỏng? Ngôn Quang thầm rủa một tiếng, mời mọi người vào trong ngồi.
♨︎ ♨︎ ♨︎ ♨︎
Cụ thể mọi việc đã được dàn xếp rõ ràng, chỉ chờ chỉ thị báo cáo của quân đội đặc chủng mà Chu Giản Hoa phái đi báo cáo tình hình. Riêng hiện tại Ngôn Quang nhiệm vụ chính của anh chính là tiếp cận Khương Tú Liên và Hồng Diễm Ngọc để lấy tư mật của Khương Quân Lỗi và Hồng Chí Cơ chỉ có điều anh tuyệt đối phải trở nên lạnh lùng vô đối với ba người kia. Để tránh khi anh trong lúc nhập vai làm nội gián mà các cô không bị uất ức chỉ còn nhờ Diệp Dạ Hàn phái ám vệ để bảo vệ các cô.
” Thần, nói cho rõ một câu lần này cậu phải ở lại London thêm vài ngày nữa đi, trở về ngay lúc này hoàn toàn không phải ý hay. ” Đằng Tử Minh khoanh tay dựa lưng vài ghế.
” Tớ hiểu, quan trọng là nhớ chăm sóc Bối Bối. ” anh hoàn toàn có thể chịu đựng được thêm vài ngày nhưng điều anh lo lắng nhất chính là cô, chỉ sợ cô bị uất ức, khi Ngôn Quang thi hành nhiệm vụ, cũng thật sợ cô không naon mà bỏ bữa, vừa nãy nghe Ngôn Quang báo rằng cô không ăn đủ và ngủ đủ mà té xỉu khiến lòng anh đau muốn chết. Anh thật hận vì không thể như phim kim hiếp có thuật phân thân để phân thân về bên cô.
” Đừng lo, em gái tôi sẽ không sao, nếu lần này con bé chịu khổ một chút thì Khương thị, Hồng Lữ và đám người kia trả giá gấp bội. ” Diệp Dạ Hàn phong đạm khinh vân nói, thanh âm lạnh băng. Hừ đám người đó có con gái mình làm em gái bảo bối anh uất ức anh còn chưa tính vào sổ nợ, lần này anh sẽ lấy luôn cả vốn lẫn lời, để xem các người còn có gì để nói.
” Vậy là đã rõ, nhiệm vụ lần này của chúng ta chính là đánh lạc hướng bọn người Kim Vọng, trực tiếp đem gã ta mà giết chết. ” Chu Giản Hoa nhếch mép cười, món nợ này đã đến lúc cần phải đòi lại rồi.
/73
|