Bạo quân đại nhân có ý nghĩ muốn Nguyễn Manh Manh nhưng đã cố gắng ép xuống.
Bây giờ, hai người ngồi trên xe, mỗi người một đầu, dùng khoảng cách cực kỳ an toàn-- để nói chuyện.
Mặc dù Nguyễn Manh Manh yêu cầu phải giữ khoảng cách an toàn, tay phải của cô vẫn bị tay trái của Lệ Quân Ngự nắm lấy, không biết là vô ý hay cố tình xoa nắn.
Giọng Lệ Quân Ngự trầm thấp, nhàn nhạt vang lên: "Bệnh tim của ông tái phát, cần phải phẫu thuật.
Nhưng ông không làm trừ phi anh đồng ý đưa Diệu Vũ Tình về Lệ gia chờ sinh, nếu không ông sẽ không làm phẫu thuật"
Nguyễn Manh Manh: "Ồ... Em cũng đoán là như vậy, sau đó thì sao?"
Trên tv đều diễn như vậy, bởi vì ông và bà không biết đến sự tồn tại của cô, nếu không có khi còn tìm cô để thỏa thuận, đưa cho cô tờ chi phiếu, bảo cô rời xa anh.
Lệ Quân Ngự hơi nhíu mày: "Em không để ý?"
Nguyễn Manh Manh lắc đầu: "Không để ý, anh cũng đâu thể nhìn ông nội chết..."
Lệ Quân Ngự: "..."
Nói như vậy, ông...
A, bạn gái của anh ăn nói thực sự rất thô.
Anh giơ tay xoa đầu cô: "Bởi vì còn liên quan đến mối quan hệ, bà muốn đưa cô ta đến Lệ gia ở. Bà nói bà không an tâm, muốn đích thân chăm sóc... Có lẽ, là sợ anh bỏ thuốc độc cô ta"
Nguyễn Manh Manh gật đầu. Ừm, kỳ thật bà lo lắng cũng không phải không có lý.
Với sự hiểu biết của cô về bạo quân, bị chịu thiệt thòi lớn như vậy, lại còn bị lừa gạt. Lệ Quân Ngự không giết chết người phụ nữ Diêu Vũ Tình kia, Nguyễn Manh Manh cô sẽ viết ngược tên mình!
Đương nhiên, câu này cô chỉ dám nghĩ ở trong lòng, không dám nói ra.
Nguyễn Manh Manh làm như không có chuyện gì gật gù, làm bộ suy nghĩ: "Cái cô Diêu Vũ Tình kia vì sao lại bất chấp đổ oan cho anh? Cô ta hình như chuẩn bị rất đầy đủ, chứng cứ, video đều có, hơn nữa cái bụng cũng đúng lúc mang thai hai tháng"
Tất cả những điều này thật là trùng hợp.
"Đúng, đều này anh cũng nghi ngờ" Lệ Quân Ngự vò đầu cô, bất tri bất giác sờ đến gáy mèo con.
Anh vừa nói, vừa xoa cổ cô, khoảng cách của hai người cũng vì thế mà rút ngắn lại.
Lệ Quân Ngự: "Nếu ông nội đã láy sức khỏe của mình ra để ép anh, vậy thì chuungs ta sẽ tương kế tựu kế, xem xem người phụ nữ kia và kẻ đứng sau cô ta muốn giở trò quỷ gì. Nếu bọn chúng muốn sinh đứa bé kia chắc chắn đã có chuẩn bị để thay đổi kết quả xét nghiệm ADN"
Đến lúc đó có thể khiến ông và bà ép anh nhận đứa bé.
A, muốn Lệ Quân Ngự anh nhận một đứa bé không phải là cốt nhục của mình, âm mưu đúng là quá lớn.
Đó có phải là ba đứa bé muốn kế thừa gia sản của Lệ gia không?
Đối với ba của đứa bé trong bụng Diêu Vũ Tình, Lệ Quân Ngự bỗng sinh hứng thú.
"Thay đổi kết quả xét nghiệm..." Nguyễn Manh Manh chợt nhướng mày.
Ánh mắt cô dừng một chút, theo bản năng nhìn Lệ Quân Ngự đang dựa vào: "Anh nói, người đứng đằng sau Diêu Vũ Tình rất có thể sẽ thay đổi kết quả xét nghiệm ADN, sau đó sẽ ép anh"
"Ừm" Lệ Quân Ngự nhìn Nguyễn Manh Manh, gật đầu.
Ánh mắt mù mịt nhiễm sương lạnh-- Anh không muốn Nguyễn Manh Manh lo lắng, sợ hãi. Nhưng Lệ Quân Ngự lại bất ngờ với phản ứng của cô.
Nguyễn Manh Manh bỗng nhiên "Xì xì" một tiếng, bật cười.
"Đừng lo lắng, đừng lo lắng, đó không phải là vấn đề... Thay đổi kết quả ADN, chỉ có thể lừa được người không hiểu biết thôi. Chúng ta không sợ--"
Lệ Quân Ngự hơi kinh ngạc: "Hả?"
Nguyễn Manh Manh cười đến ngọt ngào, duỗi tay chỉ vào mình: "Em, em em em... Em sẽ làm xét nghiệm. Trước đây em và chị gái ở trong phòng thí nghiệm học, có khie em biết, có lẽ Lệ Quân Triệt cũng biết"
"Xét nghiệm quan hệ ba con mà, trước tiên lấy mẫu ADN, sau đó xét nghiệm PCR, cuối cùng là phân tích số liệu, rồi báo cáo. Chỉ cần có phòng thí nghiệm và máy móc là được, không sợ bọn họ thay đổi kết quả xét nghiệm..."
Lệ Quân Ngự trầm mặt xuống, thoáng sững sờ.
Lo lắng cuối cùng cũng đã được giải quyết. Lệ Quân Ngự không thể không thừa nhận, anh đúng là đã nhặt được bảo bối.
/460
|