Bác sĩ thiên tài

Chương 26: Dong y giết người

/1521


Nếu như không phải nhìn thấy gương mặt quen thuộc của Vương Cửu Cửu ngồi ở hàng ghế đầu tiên Tần Lạc hoài nghi không biết có phải hắn vào nhầm phòng học không nữa.

Hắn nhớ rõ lớp học này chỉ có năm mươi sinh viên. Không ngờ hôm nay tăng lên gần gấp đôi. Phòng học lớn chật kín sinh viên. Ngay cả những hàng ghế ngày thường không có ai ngồi hôm nay cũng kín chỗ.

"Tôi đang tự hỏi có phải tôi vào nhầm phòng không hay là có nhiều sinh viên tìm nhầm giáo viên của mình" Tần Lạc để cặp trên bục giảng, nhìn sinh viên bên dưới nói.

Xôn xao!

Nghe hắn nói dí dỏm như thế tất cả sinh viên đều cười toe toét.

"Thầy Tần, em nói với các bạn cùng phòng lớp chúng ta có thầy giáo mới tới sẽ chỉ cho mọi người các vấn đề của cơ thể. Hơn nữa thầy sẽ cung cấp các phương án giải quyết. Mấy người bạn cùng phòng em không tin. Thầy hãy xem giúp các bạn ấy có bị bệnh thận hư hay các bệnh khác".

"Thầy Tần, bọn em không tin. Thầy chứng minh cho bọn em xem đi".

"Hì, hì. Em không cho các bạn ấy đến. Các bạn ấy bảo phải đến để xem người đẹp trai mặc trường bào".

Bởi vì tuổi tác suýt soát nhau nên mọi người nói chuyện với nhau không e dè gì cả. Mỗi người có một lý do. Thế nhưng chủ yếu là đến xem mặt. Vì Tần Lạc mà đến.

Những sinh viên đó nói rất to, cũng có sinh viên nói lí nhí. Thú vị nhất là không chừng toàn bộ trường đã biết đến việc này.

Sau buổi lên lớp đầu tiên thì Tần Lạc bỗng dưng nổi tiếng. Những sinh viên ngồi nghe giảng nhiệt huyết bỗng tuôn trào, không thể kìm nén được. Y thuật của hắn càng cao thì những sinh viên càng thán phục. Sau buổi học trở về tất nhiên đem ra khoe khoang với bạn bè của mình.

Có sinh viên không tin muốn tới xem. Có nữ sinh viên động tâm muốn tới để được gần gũi.

Chính vì vậy mới tạo ra tình huống bây giờ.

Tần Lạc gõ gõ đầu ngón tay lên mặt bàn ý bảo mọi người chú ý. Hắn cười nói: "Tôi hiểu ý tứ của các em. Tôi cảm thấy rất vinh hạnh".

"Thế nhưng tôi thấy học tập là một vấn đề nghiêm túc. Nếu các em thực sự yêu thích Trung y, tôi rất hoan nghênh. Hơn nữa tôi cũng vui vẻ truyền thụ sở học của mình cho các em. Nếu các em chủ yếu tới xem náo nhiệt, tôi sẽ rút lại ý kiến của tôi".

"Thầy Tần, chúng em thật sự thích Trung y" Một sinh viên hét lên làm cho tất cả sinh viên trong phòng học cười ầm ĩ.

"Thầy Tần, trước kia em không thích Trung y nhưng bây giờ em rất thích".

"Đúng. Khẩu hiệu của chúng em là: Yêu quý thầy Tần. Thích Trung y".

Tần Lạc cười gượng. Hắn ra hiệu cho sinh viên yên lặng rồi nói: "Thôi nào chúng ta bắt đầu giờ học. Tôi hy vọng các em có thể tiếp thu được một ít kiến thức hữu ích cho các em, còn nếu không các em ngồi đây cũng chỉ mất thời gian".

Tần Lạc là giáo viên thay thế giữa chừng nên không có giáo án. Thậm chí khi nhà trường phát tài liệu giảng dạy cho hắn, hắn cũng chỉ mở ra để xem lướt qua phần phân phối chương, tiết dạy.

Lúc này Tần Lạc trong trạng thái giống như một cao thủ đã được đả thông hai huyệt Nhâm Đốc. Những phần kiến thức cơ bản đơn giản như "hắc hổ đào tâm", hầu tử trích đào" vân vân là kiến thức hạng bét. Hắn đương nhiên cực kỳ quen thuộc, thậm chí cách giải thích đầy tự tin của hắn còn hiệu quả hơn so với sách.

"Tôi hỏi các em mấy vấn đề cơ bản. xem như bài kiểm tra trên lớp" Tần Lạc nói: "Các em không cần giơ tay. Tôi chỉ ai người đó trả lời. Các em cũng không cần đứng lên, đỡ mất thời gian".

"Nhiệt chứng có những biểu hiện gì?" Tần Lạc nhìn quanh lớp rồi hắn chỉ một sinh viên nam ngồi ở dẫy ghế thứ ba nói: "Em trả lời câu hỏi".

"Thân nhiệt cao. Miệng khô, người lạnh, liên tục ra mồ hôi nóng. Mạch tượng hồng sổ*. Thầy, em ghi bài rất đầy đủ".

Tần Lạc gật đầu nói: "Tốt lắm. Mặc dù tôi không đề cập tới phương pháp ghi chép bài. Nhưng nếu các em có thể tự mình nhớ được các kiến thức trọng tâm, đó cũng có thể coi như là phương pháp học tập tốt".

"Bệnh nhân bệnh nặng đột nhiên trán đổ mồ hôi lạnh, chân tay giá lạnh đó là bệnh gì?" Tần Lạc nêu vấn đề. Hắn chỉ một nữ sinh viên ở hàng ghế đầu: "Em trả lời".

"Dương vong*" Nữ sinh viên tự tin trả lời.

"Không sai. Đúng là Dương vong. Lần này tôi sẽ hỏi các em một vấn đề khó" Tần Lạc cười nói: "Thái dương trúng gió, dương phù mà âm nhược. Dùng thang thuốc nào để giải quyết vấn đề này? Vương Cửu Cửu. em trả lời đi".

Vương Cửu Cửu suy nghĩ một lúc lâu bởi vì đây là một câu hỏi lý thuyết cơ bản nhưng đúng ra là đang kiểm tra "năng lực thực tế" của nàng.

Do dự một lúc rồi Vương Cửu Cửu ngập ngừng nói: "Quế chi ba lượng bỏ vỏ, Ma hoàng mười tám thù ( lượng ) bỏ mắt, Thạch cao hai mươi bốn lượng, Sanh khương ba lượng, Đại tảo mười hai miếng".

"Đúng vậy không?" Tần Lạc nhìn chằm chằm vào gương mặt bầu bĩnh, xinh xắn, trắng mịn của Vương Cửu Cửu, nghiêm mặt hỏi.

Vương Cửu Cửu suy nghĩ một lát rồi trả lời: "Hình như là Quế chi ba lượng bỏ vỏ, Thược dược ba lượng, Cam thảo hai lượng, Sanh khương ba lượng, Đại tảo mười hai miếng".

Tần Lạc rời bục giảng đi xuống nhìn đồng hồ trên tay một nam sinh viên rồi nói: "Đã muộn. Người bệnh uống xong thang thuốc của em đã chết được ba mươi lăm giây".

"Dạ. Em xin lỗi thầy" Vương Cửu Cửu đỏ bừng mặt cười méo xệch, nàng chực khóc.

Sao lại có người châm chọc người khác như vậy chứ?

Binh!

Tần Lạc đập tay xuống mặt bàn, tức giận nói với Vương Cửu Cửu: "Em còn cười được à? Cười à? Xin lỗi à? Em nghĩ em nói xin lỗi là xong à?"

"Thầy có thể tha thứ cho em. Nhưng người bệnh em lỡ làm chết có tha thứ cho em không? Người nhà của người chết có tha thứ cho em không?"

"Em có biết nghề của em là gì không? Em có biết một lần sơ sót của em gây ra hậu quả gì không? Hậu quả là một tính mạng mất đi, cũng có nghĩa nghề nghiệp của em chấm dứt ở đây. Nói xin lỗi có ích gì không?"

"Sau này em sẽ không thế nữa" Vương Cửu Cửu không bị cơn giận của Tần Lạc làm sợ hãi. Nàng dũng cảm ngẩng cao đầu nhìn thẳng vào mắt hắn.

Thầy mạnh mẽ mặc thầy. Mình lấy nhu thắng cương.

Quả nhiên sắc mặt Tần Lạc dịu xuống. Có thể hắn nhận ra rằng không minh bạch khi trao đổi ánh mắt với một nữ sinh viên xinh đẹp quá lâu.

Tần Lạc khẽ thở dài nói: "Không thể trách em trong sai sót này. Thang thuốc này nằm trong quyển năm của Thương hàn luận. Có lẽ em vẫn chưa học tới đó nhưng em phải nhớ kỹ chuyện hôm nay".

Nói tới đó sắc mặt Tần Lạc lại trở nên nghiêm túc.


/1521

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status