Tạ Minh Triết nhanh chóng nghĩ tới cách nhằm vào voi.
Trong trí nhớ cậu, nhân vật có liên quan tới voi nhất chính là thần đồng Tào Xung thời Tam Quốc.
Nghe nói năm đó Ngô Vương Tôn Quyền ban cho Tào Tháo một con voi tiến cống, Tào Tháo rất tò mò, muốn biết trọng lượng của voi, nhưng toàn thể văn võ bá quan không có cách nào cân được một con vật lớn như thế. Con trai của Tào Tháo, thần đồng gần sáu tuổi Tào Xung liền nghĩ ra một diệu kế ——
Đưa voi lên một chiếc thuyền, sau đó chỉ đánh dấu mép nước trên thân thuyền, rồi dắt voi lên bờ, tiếp theo là khiêng đồ vật để lên thuyền, cho tới khi thuyền chìm xuống đến ngang mực nước đã đánh dấu, rồi cân trọng lượng của đồ vật trên thuyền, cuối cùng là cộng lại hết sẽ biết được trọng lượng của voi.
Chuyện xưa Tào Xung cân voi lưu truyền rộng rãi ở dân gian, cách làm của thần đồng này chính là “phương pháp thay thế bình đẳng” mà các nhà khoa học tương lai thường dùng, lấy vô số tảng đá nhỏ tới thay thế cho vật thể có thể tích khổng lồ, tương đương với chia nhỏ voi ra để cân, biến “lớn” thành “nhỏ”.
Trong loại thẻ voi Đường Mục Châu nhắc tới, nổi tiếng nhất chính là Voi Trắng của tuyển thủ hệ thổ Trịnh Phong, máu tới 200 ngàn điểm.
Khi con quái vật khổng lồ này đứng đó, từ từ mài từng giọt máu của nó phải nói là cực kỳ phí thời gian, nếu có thể sử dụng kỹ năng chết tức thì giết chết thẻ voi, quả thật sẽ làm tăng tiết tấu khi thi đấu rất nhiều.
Tạ Minh Triết nghĩ xong liền nói: “Tui có cách này, nhưng cũng không biết có làm ra hiệu quả chết tức thì không.”
Đường Mục Châu đáp: “Cứ thử xem sao.”
Tạ Minh Triết kết nối tinh thần của mình với hệ thống chế thẻ, dựa theo cách nghĩ của bản thân, trước tiên vẽ một nhóc thần đồng đáng yêu Tào Xung lên thẻ bài, sau đó là vẽ một con voi phiên bản thu nhỏ, và một chiếc thuyền, thả voi lên thuyền.
Kỹ năng thì gọi là “Cân voi”, phát động hiệu quả chết tức thì với loài voi.
Tuy nhiên, lần xét duyệt thẻ bài này vô cùng lâu, trước kia chỉ đợi một phút là xét duyệt xong, nhưng lần này cậu đợi tới ba phút. Sau đó hệ thống phát ra một âm thanh nhắc nhở: “Thẻ bài không được kho dữ liệu cho phép, xin hãy sửa chữa.”
Không được kho dữ liệu cho phép ư?
Vừa rồi Chung Quỳ cũng không được xét duyệt, Tạ Minh Triết suy đoán là vì thẻ quỷ thuộc về “linh hồn đã chết” nên không thể chết lần nữa. Nhưng voi là sinh vật, còn nhân vật Tào Xung này chắc chắn không hề lặp lại, chẳng lẽ miêu tả kỹ năng lại xung đột với thẻ bài khác sao?
Tạ Minh Triết hơi hoang mang, quay đầu nhìn về hướng Đường Mục Châu hỏi: “Đường thần, thế này là sao?”
Vừa rồi Đường Mục Châu cũng có nghe âm thanh nhắc nhở của hệ thống, hắn cầm thẻ bài lên nhìn thoáng qua, cẩn thận suy nghĩ một hồi rồi đưa ra kết luận: “Chỉ định chết tức thì không làm được vì phía phát hành có đưa ra một khống chế, mặc kệ là kỹ năng nào, trong một lần gây ra sát thương đơn không thể vượt qua con số 150 ngàn điểm.”
Nói cách khác, khi chế tác thẻ bài, lượng sát thương của nó có một phạm vi khống chế, không thể tùy tiện tạo ra một tấm thẻ có thể giết chết ngay thẻ phòng ngự có máu 200 ngàn điểm.
Tạ Minh Triết hiểu ra: “Vậy những thẻ bài trước đó có thể thông qua xét duyệt của hệ thống có phải là vì những loại thẻ tui nhằm vào như loài hoa, bướm, chim, yêu quái đều không có lượng máu vượt qua 150 ngàn đúng không?”
Đường Mục Châu gật đầu: “Những loại thẻ này đa số đều là thẻ tấn công, lượng máu và thủ rất thấp, trên lý thuyết là có thể bị giết chết ngay lập tức. Tấm thẻ Dạ Lai Hương kia của tôi xem như là thẻ có lượng máu cao nhất của thuộc hệ mộc, nhưng cũng chỉ được 100 ngàn máu. Loài voi thuộc hệ thổ, trước mắt có ba loại Voi Trắng, Voi Đen và Voi Rừng, tất cả đều có máu trên 150 ngàn điểm, là loại thẻ bài phòng ngự siêu mạnh, kỹ năng chết tức thì không thể phát động hiệu quả, cho nên tấm thẻ chú lần làm này không được kho xét duyệt thông qua.”
Tạ Minh Triết nhìn thẻ bài trong tay, gãi đầu một cái: “Nếu nói thế thì không thể tạo ra thẻ chỉ định voi chết tức thì rồi, làm sao đây?”
Đường Mục Châu mỉm cười, chỉ chỉ lá bài “Chung Quỳ bắt quỷ” rồi nói: “Thẻ quỷ cũng không thể làm ra hiệu quả chết tức thì, nhưng không phải chú đã dùng phương thức “Bắt quỷ” tài tình để phế bỏ kỹ năng của thẻ ma quỷ hay sao? Chú có thể dựa theo cách nghĩ này mà sửa chữa lại kỹ năng “Cân voi” một chút, đổi thành khống chế voi.”
Một ý tưởng khác lóe lên trong đầu, Tạ Minh Triết lập tức đi tới hệ thống chế thẻ tiến hành sửa chữa.
Năm phút sau, thẻ mới ra lò ——
Tào Xung (Hệ thổ)
Cấp độ: 1
Cấp sao: ★
Số lần sử dụng: 1/1
Thuộc tính cơ bản:
– Máu: 100
– Công: 0
– Thủ: 100
– Tốc: 30
– Tỷ lệ bạo kích: 0%
Kỹ năng kèm theo: Cân voi (thần đồng Tào Xung tiến hành cân voi, cưỡng chế voi phải lên thuyền, không thể di động, không thể phóng kỹ năng, cho tới khi Tào Xung cân xong mới dừng lại)
Tạ Minh Triết vui vẻ đưa cho Đường Mục Châu xem: “Đường thần, anh thấy được không?”
Đường Mục Châu: “…”
Móa, được quá luôn!
Loại tưởng tượng này cũng quá quái thai, không giết được voi thì bắt voi lên thuyền không thả ra?
Trên thẻ bài, thần đồng đáng yêu cầm một mô hình thuyền nhỏ trong tay, sau đó bỏ voi lên thuyền. Tâm trạng Đường Mục Châu cực kỳ phức tạp, nếu lá bài này xuất hiện trong cửa hàng thẻ bài Nguyệt Bán vào ngày mai, chắc lão Trịnh sẽ bị chọc tức đến bật cười mất.
Khụ, chuyện này không liên quan tới hắn, hắn chỉ có chỉ một chút cho Chú Béo, những thứ khác đều do Chú Béo tự nghĩ mà.
Mặt khác, mình còn phải cảm ơn lời nguyền của Nhiếp thần nữa. Hắn nhớ hôm nay Nhiếp thần vừa mở miệng nguyền rủa thẻ quỷ và thẻ voi ở trong group, tỷ lệ chính xác của cái miệng xúi quẩy kia phải nói là cao tới 100%, chắc hẳn phải thưởng cho Nhiếp thần một cái giải “Lời nguyền linh nhất liên minh”.
Tạ Minh Triết đưa ba tấm thẻ bài mới làm cho Đường Mục Châu, Đường Mục Châu cũng không khách sáo, khoái chí nhận lấy thẻ bài.
***
Cả buổi chiều Tạ Minh Triết ở trong không gian cá nhân vẽ thẻ bài.
Mỗi khi chế tác một tấm thẻ đều cần tiêu tốn kha khá một lượng tinh thần, càng làm nhiều thẻ, cậu càng cảm thấy tinh thần của mình càng lúc càng không chịu nổi, làm khoảng 20 tấm là cậu đã bắt đầu nhức đầu, một khi nhức đầu thì số liệu của thẻ thành phẩm lại có vấn đề, nên mỗi tiếng làm thẻ xong cậu đều rời game mười mấy phút để nghỉ ngơi, liên tục ổn định.
Từ trưa tới giờ, hôm nay Tạ Minh Triết làm thẻ cũng đạt được kỷ lục mới.
Ban đầu cậu phân ra vẽ 10 tấm Đại Ngọc, Bảo Thoa, Tây Thi, Vương Chiêu Quân. Vì đã đưa cho Đường Mục Châu mỗi loại thẻ mới một tấm, phải giữ thêm một tấm đặt trong cửa hàng để làm mẫu, cho nên cậu đã vẽ thêm Chung Quỳ, Sa Tăng và Tào Xung mỗi loại 12 thẻ.
Đầu nhức tới muốn nổ tung.
Trần Tiêu thấy cậu ngồi trên sofa xoa huyệt thái dương liền quan tâm nói: “Đừng vội vàng, có thể từ từ vẽ thẻ bài mà, cậu cứ gây áp lực cho tinh thần thế này, lâu dần sẽ ảnh hưởng tới cơ thể đấy.”
Tạ Minh Triết gật gật đầu: “Em biết mà anh Trần, nhưng em đã bán thẻ chết tức thì được ba ngày, những nhà thiết kế thẻ bài của các công hội khác không ngốc, bọn họ chắc chắn cũng đang dựa theo ý tưởng của em để nhanh chóng nghiên cứu cách chế ra thẻ chết tức thì, em không thể buông lỏng mấy ngày này được, trước khi thẻ bị há giá, bán được bao nhiêu thì cứ bán đi.”
Trần Tiêu nhẹ nhàng vỗ vỗ vai cậu: “Anh không giúp cậu việc chế thẻ được, nhưng cậu muốn bao nhiêu vật liệu thì anh sẽ giúp cậu chuẩn bị. Hôm nay cậu làm ba tấm thẻ hệ thổ, bọn anh đã farm đủ vật liệu nâng cấp lên thẻ đen 7 sao rồi.”
“Cảm ơn anh Trần.” May mà lúc đó cậu tìm anh Trần hợp tác, nếu không, chỉ có một mình. chế thẻ bài thôi đã mệt muốn nổ đầu, thật sự không còn tinh lực bận tâm chuyện khác nữa.
Có đội ngũ hỗ trợ thật sự bớt lo hơn rất nhiều, khi Tạ Minh Triết vào game lần nữa, Trì Thanh đã thăng ba tấm thẻ kia lên bảy sao, bày trong tủ trưng bày ở lầu một. Tủ ở lầu hai cũng đã xếp xong 70 tấm thẻ ngày mai sẽ bán ra.
Tạ Minh Triết đi dạo một vòng cửa hàng, hài lòng đi ngủ.
***
11:30 hôm sau, cửa hàng thẻ bài Nguyệt Bán của Tạ Minh Triết mở cửa.
Cũng giống hôm qua, vừa mở hàng đã có vô số người bay vào, trong đó gồm có hội trưởng của các công hội lớn, ngoài ra còn có đám quần chúng qua đường chui vào hóng hớt… Đương nhiên cũng có một tuyển thủ cực kỳ nổi tiếng của câu lạc bộ Quỷ Ngục, Quy Tư Duệ.
Quy Tư Duệ đã sớm nghe đồn thẻ bài ở cửa hàng Nguyệt Bán này hiếm như thế nào, vậy nên, khi bước vào cửa hàng, cậu lập tức chạy thẳng lên tầng hai, dùng tốc độ tay và phản ứng cực nhanh của tuyển thủ chuyên nghiệp, đi tới ba hàng tủ trưng bày phía sau, không nhìn xem là thẻ bài vẽ gì, trực tiếp mua.
Tốc độ của cậu đúng là quá nhanh, thế mà đã mua được ba tấm thẻ mới.
Sau đó, cậu hài lòng quay về lầu một, dừng chân tại tủ hàng mẫu trưng bày thẻ bài max cấp xem thẻ mới hôm nay có kỹ năng gì.
Ở khu hàng mẫu lầu một, tủ trưng bày trung tâm hiện ra bốn vị mỹ nhân, Lâm Đại Ngọc, Tiết Bảo Thoa, Tây Thi và Vương Chiêu Quân, cậu đều đã thấy qua, thẻ bài của bốn người đẹp có phong cách khác nhau được phóng lớn bày ra ở trung tâm khu hàng trưng bày, đúng là cảnh đẹp ý vui.
Phía sau bốn tấm thẻ mỹ nữ là ba tấm thẻ vừa ra lò hôm nay, cũng đã được thăng lên max cấp.
Quy Tư Duệ hiếu kỳ nhìn qua một chút ——
Thẻ bài hệ thổ [Sa Tăng], kỹ năng kèm theo [Bảo trượng hàng yêu], chỉ định yêu quái chết tức thì.
Hôm qua Lưu Kinh Húc còn bình tĩnh nói: “Dù sao cũng không nhằm vào chúng ta”, quả nhiên là bị vả mặt! Cho nên đừng có nói mấy chuyện xui xẻo này thành tiếng chứ? Muốn ngăn cũng không ngăn nổi! Thật đau lòng cho anh Húc.
Thẻ bài hệ thổ [Tào Xung], kỹ năng [Cân voi], thần đồng Tào Xung tiến hành cân voi, cưỡng chế voi vào thuyền, không thể di động, không thể xuất kỹ năng…
Đây là cái kỹ năng quỷ quái gì hả? Bầy voi của sư phụ cũng bị nhằm vào sao?
Dù không phải là chỉ định chết tức thì, nhưng voi phải đợi ở trong thuyền không thể di động, không thể thả kỹ năng thì còn sống đi nữa khác gì đã chết chứ?
Quy Tư Duệ cố gắng kiềm chế xúc động muốn lôi tên tác giả này ra đánh, tiếp tục nhìn thẻ bài sau cùng.
Thẻ hệ thổ [Chung Quỳ], kỹ năng kèm theo [Bắt quỷ], bắt ma quỷ bỏ vào túi càn khôn, làm mất năng lực hành động.
Quy Tư Duệ: “…”
Nhiếp thần, tui thiệt muốn cảm ơn anh!
Anh nguyền rất chuẩn, toàn bộ Quỷ Ngục tụi tui đều gặp xui xẻo rồi!
Quy Tư Duệ khóc không ra nước mắt, lập tức tháo mũ giáp xuống, xoay người đi tìm sư phụ.
Phòng bên cạnh, Trịnh Phong đang ngồi trên sofa, khoanh tay chăm chú xem thi đấu, trên mặt bàn bày một đĩa trái cây lớn, nhìn vô cùng nhàn nhã. Khi thấy Quy Tư Duệ buồn bực đi vào, Trịnh Phong cười ha ha nói: “Tiểu Quy sao vậy? Đừng nói là cái thẻ bài mới của cửa hàng Nguyệt Bán thật sự nhằm vào em chứ?”
Quy Tư Duệ đầy đau khổ đẩy kính lên, bất đắc dĩ nói: “Hắn ta làm một tấm thẻ bài gọi là Chung Quỳ, không phải loại chỉ định chết tức thì, mà là bắt quỷ của em vào túi càn khôn.”
Trịnh Phong nhẫn tâm cười lên: “Ha ha ha ha, lần này đồ đệ thảm rồi, ngộ nhỡ Nữ Quỷ Áo Trắng của em bị bắt đi thì thật không tốt nha!”
Quy Tư Duệ im lặng: “Có sư phụ nào lấy đồ đệ nhà mình ra làm trò cười như anh không hả? Hắn ta cũng nhằm vào anh đó!”
Trịnh Phong tiếp tục cười ha hả: “Thật à? Hắn còn có thể nhằm vào anh sao?”
Quy Tư Duệ lấy máy tính bảng mở ứng dụng liên kết số liệu với game lên, đưa tấm thẻ Tào Xung ra trước mặt Trịnh Phong.
Gương mặt đang tươi cười của Trịnh Phong bỗng đơ ra.
Sau một lát, Trịnh Phong mới hồi thần lại, xoa xoa khuôn mặt cứng ngắc, không nhịn được chửi thề: “Đù má! Bắt voi của anh đây bỏ vào trong thuyền cân nặng? Còn chơi được kiểu này nữa hả?”
Đúng lúc này, Lưu Kinh Húc vẫn luôn “không thèm để ý việc ngoài” đi tới.
Thấy vẻ mặt sư đồ hai người đang rất quái dị, anh liền bình tĩnh nói: “Không cần gấp, dù sao tên Nguyệt Bán kia cũng không có nhằm vào chúng ta.”
Trịnh Phong: “…”
Quy Tư Duệ: “…”
Lưu Kinh Húc có tài nhưng phát triển chậm, trong cuộc sống cũng gần như chậm mất nửa nhịp, căn bản vẫn chưa biết thẻ bài yêu quái của mình đã bị nhằm vào.
Quy Tư Duệ không muốn nói nữa, bất đắc dĩ thở dài, trực tiếp lấy máy tính bảng mở ba tấm thẻ lên đưa cho anh xem.
Chung Quỳ bắt quỷ, Sa Tăng hàng yêu, Tào Xung cân voi…
Vẻ mặt vẫn luôn bình tĩnh của Lưu Kinh Húc rốt cuộc cũng từ từ rạn nứt.
Trong trí nhớ cậu, nhân vật có liên quan tới voi nhất chính là thần đồng Tào Xung thời Tam Quốc.
Nghe nói năm đó Ngô Vương Tôn Quyền ban cho Tào Tháo một con voi tiến cống, Tào Tháo rất tò mò, muốn biết trọng lượng của voi, nhưng toàn thể văn võ bá quan không có cách nào cân được một con vật lớn như thế. Con trai của Tào Tháo, thần đồng gần sáu tuổi Tào Xung liền nghĩ ra một diệu kế ——
Đưa voi lên một chiếc thuyền, sau đó chỉ đánh dấu mép nước trên thân thuyền, rồi dắt voi lên bờ, tiếp theo là khiêng đồ vật để lên thuyền, cho tới khi thuyền chìm xuống đến ngang mực nước đã đánh dấu, rồi cân trọng lượng của đồ vật trên thuyền, cuối cùng là cộng lại hết sẽ biết được trọng lượng của voi.
Chuyện xưa Tào Xung cân voi lưu truyền rộng rãi ở dân gian, cách làm của thần đồng này chính là “phương pháp thay thế bình đẳng” mà các nhà khoa học tương lai thường dùng, lấy vô số tảng đá nhỏ tới thay thế cho vật thể có thể tích khổng lồ, tương đương với chia nhỏ voi ra để cân, biến “lớn” thành “nhỏ”.
Trong loại thẻ voi Đường Mục Châu nhắc tới, nổi tiếng nhất chính là Voi Trắng của tuyển thủ hệ thổ Trịnh Phong, máu tới 200 ngàn điểm.
Khi con quái vật khổng lồ này đứng đó, từ từ mài từng giọt máu của nó phải nói là cực kỳ phí thời gian, nếu có thể sử dụng kỹ năng chết tức thì giết chết thẻ voi, quả thật sẽ làm tăng tiết tấu khi thi đấu rất nhiều.
Tạ Minh Triết nghĩ xong liền nói: “Tui có cách này, nhưng cũng không biết có làm ra hiệu quả chết tức thì không.”
Đường Mục Châu đáp: “Cứ thử xem sao.”
Tạ Minh Triết kết nối tinh thần của mình với hệ thống chế thẻ, dựa theo cách nghĩ của bản thân, trước tiên vẽ một nhóc thần đồng đáng yêu Tào Xung lên thẻ bài, sau đó là vẽ một con voi phiên bản thu nhỏ, và một chiếc thuyền, thả voi lên thuyền.
Kỹ năng thì gọi là “Cân voi”, phát động hiệu quả chết tức thì với loài voi.
Tuy nhiên, lần xét duyệt thẻ bài này vô cùng lâu, trước kia chỉ đợi một phút là xét duyệt xong, nhưng lần này cậu đợi tới ba phút. Sau đó hệ thống phát ra một âm thanh nhắc nhở: “Thẻ bài không được kho dữ liệu cho phép, xin hãy sửa chữa.”
Không được kho dữ liệu cho phép ư?
Vừa rồi Chung Quỳ cũng không được xét duyệt, Tạ Minh Triết suy đoán là vì thẻ quỷ thuộc về “linh hồn đã chết” nên không thể chết lần nữa. Nhưng voi là sinh vật, còn nhân vật Tào Xung này chắc chắn không hề lặp lại, chẳng lẽ miêu tả kỹ năng lại xung đột với thẻ bài khác sao?
Tạ Minh Triết hơi hoang mang, quay đầu nhìn về hướng Đường Mục Châu hỏi: “Đường thần, thế này là sao?”
Vừa rồi Đường Mục Châu cũng có nghe âm thanh nhắc nhở của hệ thống, hắn cầm thẻ bài lên nhìn thoáng qua, cẩn thận suy nghĩ một hồi rồi đưa ra kết luận: “Chỉ định chết tức thì không làm được vì phía phát hành có đưa ra một khống chế, mặc kệ là kỹ năng nào, trong một lần gây ra sát thương đơn không thể vượt qua con số 150 ngàn điểm.”
Nói cách khác, khi chế tác thẻ bài, lượng sát thương của nó có một phạm vi khống chế, không thể tùy tiện tạo ra một tấm thẻ có thể giết chết ngay thẻ phòng ngự có máu 200 ngàn điểm.
Tạ Minh Triết hiểu ra: “Vậy những thẻ bài trước đó có thể thông qua xét duyệt của hệ thống có phải là vì những loại thẻ tui nhằm vào như loài hoa, bướm, chim, yêu quái đều không có lượng máu vượt qua 150 ngàn đúng không?”
Đường Mục Châu gật đầu: “Những loại thẻ này đa số đều là thẻ tấn công, lượng máu và thủ rất thấp, trên lý thuyết là có thể bị giết chết ngay lập tức. Tấm thẻ Dạ Lai Hương kia của tôi xem như là thẻ có lượng máu cao nhất của thuộc hệ mộc, nhưng cũng chỉ được 100 ngàn máu. Loài voi thuộc hệ thổ, trước mắt có ba loại Voi Trắng, Voi Đen và Voi Rừng, tất cả đều có máu trên 150 ngàn điểm, là loại thẻ bài phòng ngự siêu mạnh, kỹ năng chết tức thì không thể phát động hiệu quả, cho nên tấm thẻ chú lần làm này không được kho xét duyệt thông qua.”
Tạ Minh Triết nhìn thẻ bài trong tay, gãi đầu một cái: “Nếu nói thế thì không thể tạo ra thẻ chỉ định voi chết tức thì rồi, làm sao đây?”
Đường Mục Châu mỉm cười, chỉ chỉ lá bài “Chung Quỳ bắt quỷ” rồi nói: “Thẻ quỷ cũng không thể làm ra hiệu quả chết tức thì, nhưng không phải chú đã dùng phương thức “Bắt quỷ” tài tình để phế bỏ kỹ năng của thẻ ma quỷ hay sao? Chú có thể dựa theo cách nghĩ này mà sửa chữa lại kỹ năng “Cân voi” một chút, đổi thành khống chế voi.”
Một ý tưởng khác lóe lên trong đầu, Tạ Minh Triết lập tức đi tới hệ thống chế thẻ tiến hành sửa chữa.
Năm phút sau, thẻ mới ra lò ——
Tào Xung (Hệ thổ)
Cấp độ: 1
Cấp sao: ★
Số lần sử dụng: 1/1
Thuộc tính cơ bản:
– Máu: 100
– Công: 0
– Thủ: 100
– Tốc: 30
– Tỷ lệ bạo kích: 0%
Kỹ năng kèm theo: Cân voi (thần đồng Tào Xung tiến hành cân voi, cưỡng chế voi phải lên thuyền, không thể di động, không thể phóng kỹ năng, cho tới khi Tào Xung cân xong mới dừng lại)
Tạ Minh Triết vui vẻ đưa cho Đường Mục Châu xem: “Đường thần, anh thấy được không?”
Đường Mục Châu: “…”
Móa, được quá luôn!
Loại tưởng tượng này cũng quá quái thai, không giết được voi thì bắt voi lên thuyền không thả ra?
Trên thẻ bài, thần đồng đáng yêu cầm một mô hình thuyền nhỏ trong tay, sau đó bỏ voi lên thuyền. Tâm trạng Đường Mục Châu cực kỳ phức tạp, nếu lá bài này xuất hiện trong cửa hàng thẻ bài Nguyệt Bán vào ngày mai, chắc lão Trịnh sẽ bị chọc tức đến bật cười mất.
Khụ, chuyện này không liên quan tới hắn, hắn chỉ có chỉ một chút cho Chú Béo, những thứ khác đều do Chú Béo tự nghĩ mà.
Mặt khác, mình còn phải cảm ơn lời nguyền của Nhiếp thần nữa. Hắn nhớ hôm nay Nhiếp thần vừa mở miệng nguyền rủa thẻ quỷ và thẻ voi ở trong group, tỷ lệ chính xác của cái miệng xúi quẩy kia phải nói là cao tới 100%, chắc hẳn phải thưởng cho Nhiếp thần một cái giải “Lời nguyền linh nhất liên minh”.
Tạ Minh Triết đưa ba tấm thẻ bài mới làm cho Đường Mục Châu, Đường Mục Châu cũng không khách sáo, khoái chí nhận lấy thẻ bài.
***
Cả buổi chiều Tạ Minh Triết ở trong không gian cá nhân vẽ thẻ bài.
Mỗi khi chế tác một tấm thẻ đều cần tiêu tốn kha khá một lượng tinh thần, càng làm nhiều thẻ, cậu càng cảm thấy tinh thần của mình càng lúc càng không chịu nổi, làm khoảng 20 tấm là cậu đã bắt đầu nhức đầu, một khi nhức đầu thì số liệu của thẻ thành phẩm lại có vấn đề, nên mỗi tiếng làm thẻ xong cậu đều rời game mười mấy phút để nghỉ ngơi, liên tục ổn định.
Từ trưa tới giờ, hôm nay Tạ Minh Triết làm thẻ cũng đạt được kỷ lục mới.
Ban đầu cậu phân ra vẽ 10 tấm Đại Ngọc, Bảo Thoa, Tây Thi, Vương Chiêu Quân. Vì đã đưa cho Đường Mục Châu mỗi loại thẻ mới một tấm, phải giữ thêm một tấm đặt trong cửa hàng để làm mẫu, cho nên cậu đã vẽ thêm Chung Quỳ, Sa Tăng và Tào Xung mỗi loại 12 thẻ.
Đầu nhức tới muốn nổ tung.
Trần Tiêu thấy cậu ngồi trên sofa xoa huyệt thái dương liền quan tâm nói: “Đừng vội vàng, có thể từ từ vẽ thẻ bài mà, cậu cứ gây áp lực cho tinh thần thế này, lâu dần sẽ ảnh hưởng tới cơ thể đấy.”
Tạ Minh Triết gật gật đầu: “Em biết mà anh Trần, nhưng em đã bán thẻ chết tức thì được ba ngày, những nhà thiết kế thẻ bài của các công hội khác không ngốc, bọn họ chắc chắn cũng đang dựa theo ý tưởng của em để nhanh chóng nghiên cứu cách chế ra thẻ chết tức thì, em không thể buông lỏng mấy ngày này được, trước khi thẻ bị há giá, bán được bao nhiêu thì cứ bán đi.”
Trần Tiêu nhẹ nhàng vỗ vỗ vai cậu: “Anh không giúp cậu việc chế thẻ được, nhưng cậu muốn bao nhiêu vật liệu thì anh sẽ giúp cậu chuẩn bị. Hôm nay cậu làm ba tấm thẻ hệ thổ, bọn anh đã farm đủ vật liệu nâng cấp lên thẻ đen 7 sao rồi.”
“Cảm ơn anh Trần.” May mà lúc đó cậu tìm anh Trần hợp tác, nếu không, chỉ có một mình. chế thẻ bài thôi đã mệt muốn nổ đầu, thật sự không còn tinh lực bận tâm chuyện khác nữa.
Có đội ngũ hỗ trợ thật sự bớt lo hơn rất nhiều, khi Tạ Minh Triết vào game lần nữa, Trì Thanh đã thăng ba tấm thẻ kia lên bảy sao, bày trong tủ trưng bày ở lầu một. Tủ ở lầu hai cũng đã xếp xong 70 tấm thẻ ngày mai sẽ bán ra.
Tạ Minh Triết đi dạo một vòng cửa hàng, hài lòng đi ngủ.
***
11:30 hôm sau, cửa hàng thẻ bài Nguyệt Bán của Tạ Minh Triết mở cửa.
Cũng giống hôm qua, vừa mở hàng đã có vô số người bay vào, trong đó gồm có hội trưởng của các công hội lớn, ngoài ra còn có đám quần chúng qua đường chui vào hóng hớt… Đương nhiên cũng có một tuyển thủ cực kỳ nổi tiếng của câu lạc bộ Quỷ Ngục, Quy Tư Duệ.
Quy Tư Duệ đã sớm nghe đồn thẻ bài ở cửa hàng Nguyệt Bán này hiếm như thế nào, vậy nên, khi bước vào cửa hàng, cậu lập tức chạy thẳng lên tầng hai, dùng tốc độ tay và phản ứng cực nhanh của tuyển thủ chuyên nghiệp, đi tới ba hàng tủ trưng bày phía sau, không nhìn xem là thẻ bài vẽ gì, trực tiếp mua.
Tốc độ của cậu đúng là quá nhanh, thế mà đã mua được ba tấm thẻ mới.
Sau đó, cậu hài lòng quay về lầu một, dừng chân tại tủ hàng mẫu trưng bày thẻ bài max cấp xem thẻ mới hôm nay có kỹ năng gì.
Ở khu hàng mẫu lầu một, tủ trưng bày trung tâm hiện ra bốn vị mỹ nhân, Lâm Đại Ngọc, Tiết Bảo Thoa, Tây Thi và Vương Chiêu Quân, cậu đều đã thấy qua, thẻ bài của bốn người đẹp có phong cách khác nhau được phóng lớn bày ra ở trung tâm khu hàng trưng bày, đúng là cảnh đẹp ý vui.
Phía sau bốn tấm thẻ mỹ nữ là ba tấm thẻ vừa ra lò hôm nay, cũng đã được thăng lên max cấp.
Quy Tư Duệ hiếu kỳ nhìn qua một chút ——
Thẻ bài hệ thổ [Sa Tăng], kỹ năng kèm theo [Bảo trượng hàng yêu], chỉ định yêu quái chết tức thì.
Hôm qua Lưu Kinh Húc còn bình tĩnh nói: “Dù sao cũng không nhằm vào chúng ta”, quả nhiên là bị vả mặt! Cho nên đừng có nói mấy chuyện xui xẻo này thành tiếng chứ? Muốn ngăn cũng không ngăn nổi! Thật đau lòng cho anh Húc.
Thẻ bài hệ thổ [Tào Xung], kỹ năng [Cân voi], thần đồng Tào Xung tiến hành cân voi, cưỡng chế voi vào thuyền, không thể di động, không thể xuất kỹ năng…
Đây là cái kỹ năng quỷ quái gì hả? Bầy voi của sư phụ cũng bị nhằm vào sao?
Dù không phải là chỉ định chết tức thì, nhưng voi phải đợi ở trong thuyền không thể di động, không thể thả kỹ năng thì còn sống đi nữa khác gì đã chết chứ?
Quy Tư Duệ cố gắng kiềm chế xúc động muốn lôi tên tác giả này ra đánh, tiếp tục nhìn thẻ bài sau cùng.
Thẻ hệ thổ [Chung Quỳ], kỹ năng kèm theo [Bắt quỷ], bắt ma quỷ bỏ vào túi càn khôn, làm mất năng lực hành động.
Quy Tư Duệ: “…”
Nhiếp thần, tui thiệt muốn cảm ơn anh!
Anh nguyền rất chuẩn, toàn bộ Quỷ Ngục tụi tui đều gặp xui xẻo rồi!
Quy Tư Duệ khóc không ra nước mắt, lập tức tháo mũ giáp xuống, xoay người đi tìm sư phụ.
Phòng bên cạnh, Trịnh Phong đang ngồi trên sofa, khoanh tay chăm chú xem thi đấu, trên mặt bàn bày một đĩa trái cây lớn, nhìn vô cùng nhàn nhã. Khi thấy Quy Tư Duệ buồn bực đi vào, Trịnh Phong cười ha ha nói: “Tiểu Quy sao vậy? Đừng nói là cái thẻ bài mới của cửa hàng Nguyệt Bán thật sự nhằm vào em chứ?”
Quy Tư Duệ đầy đau khổ đẩy kính lên, bất đắc dĩ nói: “Hắn ta làm một tấm thẻ bài gọi là Chung Quỳ, không phải loại chỉ định chết tức thì, mà là bắt quỷ của em vào túi càn khôn.”
Trịnh Phong nhẫn tâm cười lên: “Ha ha ha ha, lần này đồ đệ thảm rồi, ngộ nhỡ Nữ Quỷ Áo Trắng của em bị bắt đi thì thật không tốt nha!”
Quy Tư Duệ im lặng: “Có sư phụ nào lấy đồ đệ nhà mình ra làm trò cười như anh không hả? Hắn ta cũng nhằm vào anh đó!”
Trịnh Phong tiếp tục cười ha hả: “Thật à? Hắn còn có thể nhằm vào anh sao?”
Quy Tư Duệ lấy máy tính bảng mở ứng dụng liên kết số liệu với game lên, đưa tấm thẻ Tào Xung ra trước mặt Trịnh Phong.
Gương mặt đang tươi cười của Trịnh Phong bỗng đơ ra.
Sau một lát, Trịnh Phong mới hồi thần lại, xoa xoa khuôn mặt cứng ngắc, không nhịn được chửi thề: “Đù má! Bắt voi của anh đây bỏ vào trong thuyền cân nặng? Còn chơi được kiểu này nữa hả?”
Đúng lúc này, Lưu Kinh Húc vẫn luôn “không thèm để ý việc ngoài” đi tới.
Thấy vẻ mặt sư đồ hai người đang rất quái dị, anh liền bình tĩnh nói: “Không cần gấp, dù sao tên Nguyệt Bán kia cũng không có nhằm vào chúng ta.”
Trịnh Phong: “…”
Quy Tư Duệ: “…”
Lưu Kinh Húc có tài nhưng phát triển chậm, trong cuộc sống cũng gần như chậm mất nửa nhịp, căn bản vẫn chưa biết thẻ bài yêu quái của mình đã bị nhằm vào.
Quy Tư Duệ không muốn nói nữa, bất đắc dĩ thở dài, trực tiếp lấy máy tính bảng mở ba tấm thẻ lên đưa cho anh xem.
Chung Quỳ bắt quỷ, Sa Tăng hàng yêu, Tào Xung cân voi…
Vẻ mặt vẫn luôn bình tĩnh của Lưu Kinh Húc rốt cuộc cũng từ từ rạn nứt.
/123
|