Đã nhiều ngày từ lần trừng phạt trước, tuy huyền kì dịch vẫn theo dõi nhưng lạc ngọc cũng không bớt tính phong lưu, bất cứ huynh đệ nhà mình bái phóng đều trưng ra khuôn mặt cười ngọt ngào dụ hoặc, một bên dụ dỗ cùng thưởng thức bọn họ giãy dụa, chờ đợi thành quả.
Đương nhiên, hưởng thụ biểu tình sủng vật hắn cũng không quên tình nhân cũ, hiện tại hoàng thúc thân ái của hắn sắp hồi cung, đây cũng là một cái khiêu chiến không nhỏ a.
Cách uyên cùng hai tiểu gia hỏa kia tạm thời không màng, hắn tin họ có thể tự chiếu cố, nhưng hoàng thúc thì không thể không màng.
Dù sao huyền kì dịch cũng không phải người nhân từ cho dù kẻ đó là thân huynh đệ, hắn cũng sẽ không bỏ qua, tuy huyền hoài cẩn có chức pháp sư hộ thân nhưng gặp phải huyền kì dịch không chết cũng mang vạ vào thân.
Huống chi huyền hoài cẩn nếu hồi cung, đối với hắn tuyệt đối là khảo nghiệm khó khăn.
Thực phiền toái …
Lười biếng nằm dài trên tháp, lạc ngọc nhíu mày buồn rầu.
Hắn phi thường tưởng niệm hoàng thúc nha, huống chi, lúc trước hắn vì đạt mục đích mà dâng lên bản thân, tuy rằng cũng có tình cảm nhưng hắn còn chưa thu hồi vốn đi, hoàng thúc thân thể tuyết trắng mềm mại dụ hoặc, hắn cũng không thể chống cự, nếu hắn nhất thời xúc động bị huyền kì dịch bắt được, hắn cùng hoàng thúc chết chắc rồi.
Dưới loại tình huống này, tái kiến y đúng là một loại tra tấn đi.
Mặt nhăn mày nhíu, suy nghĩ đến ái?
Thanh âm báo đạo truyền đến đồng thời thân thể lạc ngọc cũng sa vào vòng tay ôm ấp cường tráng.
Nhớ đến phụ hoàng người a …
Lạc ngọc như trước dày miệng xuôi tai nói ra lời không chân thật.
Hắn ngày mai sẽ đến.
Huyền kì dịch cũng không truy cứu thái độ của hắn, ngược lại nói câu không đầu không đuôi.
Phải không?
Tuy là câu hỏi nhưng căn bản không cần trả lời, tin tức của huyền kì dịch sao có khả năng sai? Này cũng chẳng phải là chuyện cơ mật. Lời nói của hai người đối phương đều hiểu cũng không nói ra miệng.
Hưng phấn?
Huyền kì dịch như yêu thương nâng cằm lạc ngọc, bắt buộc lac ngọc nhìn thẳng hắn.
Hoàng thúc trở về, thân là hậu bối, vui mừng cũng là tự nhiên đi?
Lạc ngọc trả lời ngay thẳng, dù sao tâm tư của hắn huyền kì dịch cũng hiểu được, cần gì che dấu.
Phải không? vậy thân thể ngươi cũng thực hưng phấn đi?
Huyền kì dịch cười nhưng động tác tay lại nhanh chóng giải khai quần áo trên người lạc ngọc, áp đảo hắn lên tháp thượng.
Hưng phấn quá cũng không tốt đâu …
Huyền kì dịch hôn môi lạc ngọc nhưn tuyên cáo quyền sở hữu, thô bạo để lại hôn ngân đỏ thẫm trên người lạc ngọc, hạ thân vận sức chờ phát động.
Ngươi vui vẻ như thế, chúng ta hẳn nên chúc mừng một phen đi …
Vừa dứt lời, huyền kì dịch liền đâm mạnh vào thân thể lạc ngọc, mà lạc ngọc cùng đã quen hắn cuồng dã xâm chiếm rất nhanh liền thích ứng, điều chỉnh tư thế, phối hợp cùng sự xâm chiếm của huyền kì dịch …
Đương nhiên, hưởng thụ biểu tình sủng vật hắn cũng không quên tình nhân cũ, hiện tại hoàng thúc thân ái của hắn sắp hồi cung, đây cũng là một cái khiêu chiến không nhỏ a.
Cách uyên cùng hai tiểu gia hỏa kia tạm thời không màng, hắn tin họ có thể tự chiếu cố, nhưng hoàng thúc thì không thể không màng.
Dù sao huyền kì dịch cũng không phải người nhân từ cho dù kẻ đó là thân huynh đệ, hắn cũng sẽ không bỏ qua, tuy huyền hoài cẩn có chức pháp sư hộ thân nhưng gặp phải huyền kì dịch không chết cũng mang vạ vào thân.
Huống chi huyền hoài cẩn nếu hồi cung, đối với hắn tuyệt đối là khảo nghiệm khó khăn.
Thực phiền toái …
Lười biếng nằm dài trên tháp, lạc ngọc nhíu mày buồn rầu.
Hắn phi thường tưởng niệm hoàng thúc nha, huống chi, lúc trước hắn vì đạt mục đích mà dâng lên bản thân, tuy rằng cũng có tình cảm nhưng hắn còn chưa thu hồi vốn đi, hoàng thúc thân thể tuyết trắng mềm mại dụ hoặc, hắn cũng không thể chống cự, nếu hắn nhất thời xúc động bị huyền kì dịch bắt được, hắn cùng hoàng thúc chết chắc rồi.
Dưới loại tình huống này, tái kiến y đúng là một loại tra tấn đi.
Mặt nhăn mày nhíu, suy nghĩ đến ái?
Thanh âm báo đạo truyền đến đồng thời thân thể lạc ngọc cũng sa vào vòng tay ôm ấp cường tráng.
Nhớ đến phụ hoàng người a …
Lạc ngọc như trước dày miệng xuôi tai nói ra lời không chân thật.
Hắn ngày mai sẽ đến.
Huyền kì dịch cũng không truy cứu thái độ của hắn, ngược lại nói câu không đầu không đuôi.
Phải không?
Tuy là câu hỏi nhưng căn bản không cần trả lời, tin tức của huyền kì dịch sao có khả năng sai? Này cũng chẳng phải là chuyện cơ mật. Lời nói của hai người đối phương đều hiểu cũng không nói ra miệng.
Hưng phấn?
Huyền kì dịch như yêu thương nâng cằm lạc ngọc, bắt buộc lac ngọc nhìn thẳng hắn.
Hoàng thúc trở về, thân là hậu bối, vui mừng cũng là tự nhiên đi?
Lạc ngọc trả lời ngay thẳng, dù sao tâm tư của hắn huyền kì dịch cũng hiểu được, cần gì che dấu.
Phải không? vậy thân thể ngươi cũng thực hưng phấn đi?
Huyền kì dịch cười nhưng động tác tay lại nhanh chóng giải khai quần áo trên người lạc ngọc, áp đảo hắn lên tháp thượng.
Hưng phấn quá cũng không tốt đâu …
Huyền kì dịch hôn môi lạc ngọc nhưn tuyên cáo quyền sở hữu, thô bạo để lại hôn ngân đỏ thẫm trên người lạc ngọc, hạ thân vận sức chờ phát động.
Ngươi vui vẻ như thế, chúng ta hẳn nên chúc mừng một phen đi …
Vừa dứt lời, huyền kì dịch liền đâm mạnh vào thân thể lạc ngọc, mà lạc ngọc cùng đã quen hắn cuồng dã xâm chiếm rất nhanh liền thích ứng, điều chỉnh tư thế, phối hợp cùng sự xâm chiếm của huyền kì dịch …
/174
|