Sau một hồi kịch liệt, hai người ngã lên giường thở dốc, mồ hôi dính tren làn da trắng sứ, lạc ngọc nhăn mi nhưng lười đứng dậy.
Phụ hoàng thế nào …
Lạc ngọc xê dịch thân thể, thổi nhẹ bên tai huyền kì dịch , trong giọng nói mang theo chút kiêu căng tùy ý.
Ân ?
Huyền kì dịch nhướn mày, chờ lạc ngọc tiếp tục.
Ngươi có phải hay không quên cái gì đi?
Nhẹ giọng ám chỉ, lạc ngọc biết huyền kì dịch có thể hiểu được ý tứ của hắn.
Phải không? – huyền kì dịch lộ ra nụ cười ác liệt, hàm hồ đáp – Tựa hồ chẳng có vấn đề gì a …
Ánh mắt hung ác lập tức bắn tới nhưng giây sau liền biến thành nhu tình oán hận.
Phụ hoàng ăn no hưởng thụ liền đem người ta gạt qua một bên?
Mị nhãn nháy mắt lập tức đem hết trách nhiệm đổ lên đầu huyền kì dịch.
Cũng đúng thôi, hắn vốn đánh chủ ý lên thân thể hai người, đáng tiếc lại đụng phải huyền kì dịch cao cao tại thượng đế vương, này cũng không phải chuyện dễ dàng.
Hưởng thụ ?
Huyền kì dịch giả vờ không hiểu ý của lạc ngọc.
Chẳng lẽ phụ hoàng không có hưởng thụ ?
Lạc ngọc cũng quyết không nhân nhượng.
Ha ha, cho dù hưởng thụ, nhưng vừa rồi mang tính chất trừng phạt, nếu là trừng phạt, ngươi cho rằng ta sẽ cho ngươi thoải mái?
Tính toán chi li!
Lạc ngọc trong lòng đưa ngón giữa, xoay người cách xa huyền kì dịch, tựa như đang giận lẫy, không phát ra một lời.
Hừ, nếu hắn là công, tuyệt đối không thể không chịu trách nhiệm!
Trong đầu lạc ngọc tưởng tượng chà đpạ huyền kì dịch cho hả giận, lạc ngọc thề, nếu ngày hắn áp đảo đối phương thành công nhất định sẽ tỉ mỉ dạy dỗ một phen!
Không đi tăm rửa, sẽ khó chịu nga … – huyền kì dịch nhéo mông lạc ngọc, ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói – đúng rồi, ta sẽ cho người canh giữ cửa thành chờ quốc sư trở về …
Ngươi định làm cái gì!?
Huyền kì dịch chưa dứt lời, lạc ngọc liền đánh gãy hắn, xoay người một cái , chăm chú nhìn đối phương.
Để ý như thế …
Huyền kì dịch trong mắt xẹt qua một tia nguy hiểm, lạc ngọc liền hối hận mình xúc động, nhưng ván đã đóng thuyền hắn chỉ có thể cứng rắn chống đỡ.
Yên tâm, ta sẽ không đối hắn động thủ, chẳng qua là nhờ người ta nhắn dùm một tiếng, khi hắn về đến hoàng cung liền đến gặp ta ngay lập tức.
Cái gì!?
Lạc ngọc cả kinh, có chút khẩn trương.
Hắn cùng huyền kì dịch nháo khoảng thời gian dài, hiện tại đã muộn, tính thời gian hoàng thúc trở về liền rất gần, hắn hiện tại mang cái dạng đi gặp người!?
Ngươi cố ý!
Lạc ngọc nhất thời sáng tỏ kế hoạch của huyền kì dịch, liền tức giận.
Đang lúc hắn nhẫn đau đứng lên đi tắm, tiếng bước chân đã từ bên ngoài truyền đến.
Đúng rồi, ta phân phó thái giám trong cung không cần truyền báo, cho hắn trực tiến đi vào.
Chống lại cái trừng của lạc ngọc, huyền kì dịch vẻ mặt như không liên can, lạnh nhạt nói.
Phụ hoàng thế nào …
Lạc ngọc xê dịch thân thể, thổi nhẹ bên tai huyền kì dịch , trong giọng nói mang theo chút kiêu căng tùy ý.
Ân ?
Huyền kì dịch nhướn mày, chờ lạc ngọc tiếp tục.
Ngươi có phải hay không quên cái gì đi?
Nhẹ giọng ám chỉ, lạc ngọc biết huyền kì dịch có thể hiểu được ý tứ của hắn.
Phải không? – huyền kì dịch lộ ra nụ cười ác liệt, hàm hồ đáp – Tựa hồ chẳng có vấn đề gì a …
Ánh mắt hung ác lập tức bắn tới nhưng giây sau liền biến thành nhu tình oán hận.
Phụ hoàng ăn no hưởng thụ liền đem người ta gạt qua một bên?
Mị nhãn nháy mắt lập tức đem hết trách nhiệm đổ lên đầu huyền kì dịch.
Cũng đúng thôi, hắn vốn đánh chủ ý lên thân thể hai người, đáng tiếc lại đụng phải huyền kì dịch cao cao tại thượng đế vương, này cũng không phải chuyện dễ dàng.
Hưởng thụ ?
Huyền kì dịch giả vờ không hiểu ý của lạc ngọc.
Chẳng lẽ phụ hoàng không có hưởng thụ ?
Lạc ngọc cũng quyết không nhân nhượng.
Ha ha, cho dù hưởng thụ, nhưng vừa rồi mang tính chất trừng phạt, nếu là trừng phạt, ngươi cho rằng ta sẽ cho ngươi thoải mái?
Tính toán chi li!
Lạc ngọc trong lòng đưa ngón giữa, xoay người cách xa huyền kì dịch, tựa như đang giận lẫy, không phát ra một lời.
Hừ, nếu hắn là công, tuyệt đối không thể không chịu trách nhiệm!
Trong đầu lạc ngọc tưởng tượng chà đpạ huyền kì dịch cho hả giận, lạc ngọc thề, nếu ngày hắn áp đảo đối phương thành công nhất định sẽ tỉ mỉ dạy dỗ một phen!
Không đi tăm rửa, sẽ khó chịu nga … – huyền kì dịch nhéo mông lạc ngọc, ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói – đúng rồi, ta sẽ cho người canh giữ cửa thành chờ quốc sư trở về …
Ngươi định làm cái gì!?
Huyền kì dịch chưa dứt lời, lạc ngọc liền đánh gãy hắn, xoay người một cái , chăm chú nhìn đối phương.
Để ý như thế …
Huyền kì dịch trong mắt xẹt qua một tia nguy hiểm, lạc ngọc liền hối hận mình xúc động, nhưng ván đã đóng thuyền hắn chỉ có thể cứng rắn chống đỡ.
Yên tâm, ta sẽ không đối hắn động thủ, chẳng qua là nhờ người ta nhắn dùm một tiếng, khi hắn về đến hoàng cung liền đến gặp ta ngay lập tức.
Cái gì!?
Lạc ngọc cả kinh, có chút khẩn trương.
Hắn cùng huyền kì dịch nháo khoảng thời gian dài, hiện tại đã muộn, tính thời gian hoàng thúc trở về liền rất gần, hắn hiện tại mang cái dạng đi gặp người!?
Ngươi cố ý!
Lạc ngọc nhất thời sáng tỏ kế hoạch của huyền kì dịch, liền tức giận.
Đang lúc hắn nhẫn đau đứng lên đi tắm, tiếng bước chân đã từ bên ngoài truyền đến.
Đúng rồi, ta phân phó thái giám trong cung không cần truyền báo, cho hắn trực tiến đi vào.
Chống lại cái trừng của lạc ngọc, huyền kì dịch vẻ mặt như không liên can, lạnh nhạt nói.
/174
|