Đôi mắt phượng hẹp dài còn vương *** sắc bén nhìn chằm chằm huyền kì dịch hung tợn trách cứ hắn xem muốn xem kịch.
Hoàng thúc cũng không lãnh khốc như huyền kì dịch, nếu y nhìn thấy tình trạng của hắn hiện tại, tuyệt đối là bị kích thích rất lớn!
Làm sao che đậy ?
Lạc ngọc nhân lúc còn chút thời gian tìm địa phương trốn tránh, nhưng huyền kì dịch lại nắm lấy cổ tay hắn, lạc ngọc không còn nội lực sao có thể thoát khỏi kìm chế của hắn, bởi vậy hắn chỉ có thể giữ tư thế quỳ gối trên giường.
Thấy đối phương sắp đẩy cửa tiến vào, lạc ngọc đành ghé trên giường, cố gắng vùi đầu sâu vào trong gối.
Chết tiệt! Trên giường cư nhiên không có chăn!
Muốn tìm vật che đậy, lạc ngọc lại phát hiện điều này khiến hắn thực tức giận, huyền kì dịch chắc chắn đã lập kế từ lâu!
Hung hăng kéo sàn đan, tuy nó cũng chẳng thể che lấp thân hình hắn nhưng ngược lại lộ ra chút mị hoặc, mà nếu so với phô bày trắng trợn lúc này thì tốt hơn, dù sao, hôn ngăn trên người hắn cũng chỉ có từ chi chít để hình dung.
Vì sao huyền kì dịch lại chỉ để lại sàn đan trên giường cho hắn che đậy thân thể, hắn cũng chả có thời gian suy nghĩ, che đậy được bao lâu thì hay bấy lâu đi.
Ngoài dự liệu của lạc ngọc, huyền kì dịch cũng không rút đi sàn đan trên người hắn mà ôm hắn vào lòng, đạm cười, nói.
Người ngươi nhớ nhiều ngày nay đang đến a …
Đối với huyền hoài cẩn, lạc ngọc lại ôn nhu hơn so với người khác, có lẽ huyền hoài cẩn ôn nhu nội liễm khiến hắn thích, cũng có lẽ tia ấm áp trên người y khiến hắn muốn làm bạn đối phương, mặc kệ là lý do nào, huyền hoài cẩn trong mắt hắn đều có địa vị đặc biệt.
Tuy rằng không thể ngăn cản hăn săn mồi nhưng ngẫu nhiên dừng lại vì huyền hoài cẩn, đối với người phóng túng như hắn đó là tâm ý khó có được, dù sao, ngay cả huyền kì dịch cũng không có khả năng làm cho hắn cam tâm tình nguyện dừng lại.
“Chi dát” một tiếng, cửa bị đẩy ra, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên trong cung điện yên tĩnh, yên tĩnh đến độ lạc ngọc có thể nghe thấy tiếng tim mình gia tốc!
Hoàng thúc!
Hắn muốn ngẩng đầu lên nhìn nam nhân này, nhưng hắn vẫn kiềm chế.
Có thể bỏ liền bỏ đi.
Lạc ngọc khó có được suy nghĩ như thế, tuy rằng hắn cuộn mình trong lòng huyền kì dịch, hai lỗ tai lại dựng thẳng lên chờ đối phương mở miệng.
Bái kiến hoàng thượng …
Tuy rằng mật truyền trong đêm nhưng cấp bậc lễ nghĩa tuyệt không thể thiếu, ở sau huyền kì dịch cho phép huyền hoài cẩn mới dám ngẩng đầu lên.
Hoàng thượng đêm khuya …
Huyền hoài cẩn là muốn hỏi đêm khuya huyền kì dịch triệu kiến hắn vì lí do gì, lại thấy được thân ảnh trên giường, tuy bị sàn đang che lấp nhưng hắn lại biết đối phương là ai, nhất thời trong đầu một mảnh mờ mịt
Hoàng thúc cũng không lãnh khốc như huyền kì dịch, nếu y nhìn thấy tình trạng của hắn hiện tại, tuyệt đối là bị kích thích rất lớn!
Làm sao che đậy ?
Lạc ngọc nhân lúc còn chút thời gian tìm địa phương trốn tránh, nhưng huyền kì dịch lại nắm lấy cổ tay hắn, lạc ngọc không còn nội lực sao có thể thoát khỏi kìm chế của hắn, bởi vậy hắn chỉ có thể giữ tư thế quỳ gối trên giường.
Thấy đối phương sắp đẩy cửa tiến vào, lạc ngọc đành ghé trên giường, cố gắng vùi đầu sâu vào trong gối.
Chết tiệt! Trên giường cư nhiên không có chăn!
Muốn tìm vật che đậy, lạc ngọc lại phát hiện điều này khiến hắn thực tức giận, huyền kì dịch chắc chắn đã lập kế từ lâu!
Hung hăng kéo sàn đan, tuy nó cũng chẳng thể che lấp thân hình hắn nhưng ngược lại lộ ra chút mị hoặc, mà nếu so với phô bày trắng trợn lúc này thì tốt hơn, dù sao, hôn ngăn trên người hắn cũng chỉ có từ chi chít để hình dung.
Vì sao huyền kì dịch lại chỉ để lại sàn đan trên giường cho hắn che đậy thân thể, hắn cũng chả có thời gian suy nghĩ, che đậy được bao lâu thì hay bấy lâu đi.
Ngoài dự liệu của lạc ngọc, huyền kì dịch cũng không rút đi sàn đan trên người hắn mà ôm hắn vào lòng, đạm cười, nói.
Người ngươi nhớ nhiều ngày nay đang đến a …
Đối với huyền hoài cẩn, lạc ngọc lại ôn nhu hơn so với người khác, có lẽ huyền hoài cẩn ôn nhu nội liễm khiến hắn thích, cũng có lẽ tia ấm áp trên người y khiến hắn muốn làm bạn đối phương, mặc kệ là lý do nào, huyền hoài cẩn trong mắt hắn đều có địa vị đặc biệt.
Tuy rằng không thể ngăn cản hăn săn mồi nhưng ngẫu nhiên dừng lại vì huyền hoài cẩn, đối với người phóng túng như hắn đó là tâm ý khó có được, dù sao, ngay cả huyền kì dịch cũng không có khả năng làm cho hắn cam tâm tình nguyện dừng lại.
“Chi dát” một tiếng, cửa bị đẩy ra, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên trong cung điện yên tĩnh, yên tĩnh đến độ lạc ngọc có thể nghe thấy tiếng tim mình gia tốc!
Hoàng thúc!
Hắn muốn ngẩng đầu lên nhìn nam nhân này, nhưng hắn vẫn kiềm chế.
Có thể bỏ liền bỏ đi.
Lạc ngọc khó có được suy nghĩ như thế, tuy rằng hắn cuộn mình trong lòng huyền kì dịch, hai lỗ tai lại dựng thẳng lên chờ đối phương mở miệng.
Bái kiến hoàng thượng …
Tuy rằng mật truyền trong đêm nhưng cấp bậc lễ nghĩa tuyệt không thể thiếu, ở sau huyền kì dịch cho phép huyền hoài cẩn mới dám ngẩng đầu lên.
Hoàng thượng đêm khuya …
Huyền hoài cẩn là muốn hỏi đêm khuya huyền kì dịch triệu kiến hắn vì lí do gì, lại thấy được thân ảnh trên giường, tuy bị sàn đang che lấp nhưng hắn lại biết đối phương là ai, nhất thời trong đầu một mảnh mờ mịt
/174
|