Sau một buổi chơi cùng 3 người vừa vui vừa mệt nó đi vào nấu bữa trưa còn 3 người thì khỏi nói không xem ti vi thì cũng lên Weibo xem tin tức , rồi fan khen thôi . Nó cũng đang thắc mắc vì sao bọn họ được hâm mộ nhiều đến vậy nên cũng tham gia một nhóm fan . Hôm nay không biết nó định nấu món gì đây , vì nó rất thích ăn món xào nha nên hôm nay sẽ nấu đậu hũ non xào sả ớt và tôm xào . Tài nghệ nấu ăn của nó phải gọi là trên cả tuyệt vời nha . Lúc đưa lên thì ba chàng có vẻ bĩu môi ngán lắm bụng chắc nghĩ thầm ăn thế này sao đủ sức mà nghỉ cơ chớ =.=' nhưng mà chỉ 10 phút sau thôi đã chén sạch trơn rồi , làm nó phải pha mì ăn đúng là không có ý tứ gì cả . Lúc đầu nó còn cảm thấy có lỗi vì cho 3 người ăn như vậy ai ngờ đâu lại ra nông nỗi như thế này .
- Woa , ngon quá từ khi có em nấu ăn đến giờ hôm nào anh cũng ăn nhiều cơm - Vương Nguyên vừa nói vừa xoa xoa cái bụng
- Verry good - Thiên Tỉ đưa ngón tay cái lên tán dương
- Ăn được - Tuấn Khải nói . Nó là ức chế lắm nha ngon thì nói ngon khen 1 câu thì chết ai à .
- Ahihi quá khen quá khen - Nó cười ngại gãi đầu
Từ lúc về đây sống , nó chưa gọi cho Nhã Nhã lần nào nên nhân lúc hôm nay cũng rảnh nó vào phòng rồi gọi điện cho con bạn mê trai . Nó vẫn dấu Nhã Nhã về việc nó ở nhà của 3 anh
- Alo Nhã Nhã à - Nó nói
- Nhã cái gì mà Nhã mày có coi tao là bạn không , mày đi bao lâu rồi hử , này không gọi cho tao 1 cuộc , không báo trước tau 1 tiếng , tao không có loại bạn như mày - Nhã Nhã xổ 1 tràng
- Nhã bình tĩnh nghe Tiểu Du nói nè - Nó giọng nhỏ nhẹ
- Nghe gì mà nghe - Nhã Nhã
- Cho tao 1 cơ hội giải thích mà - Nó năn nỉ
- Nói - Nhã Nhã
- Ờ , không phải là tao không coi mày là bạn thân đâu mà là hôm đó tao đi siêu thị sau đó ^&*($%#&^%*^ ..... và giờ tao phải ở nhà của họ - Nó kể lại sự việc cho Nhã Nhã nghe và kết 1 câu khiến Nhã Nhã cực kì sốc
- AA mày may mắn lắm hay hôm nào tao đến chỗ mày nha - Nhã Nhã hí hửng thái độ giận dữ biến mất đâu
- Ờ ,hôm đó tha hồ mà chụp ảnh nha - Nó nói : - Tao cũng đang chán đâ .. - Nó chuẩn bị nói thì từ ngoài cửa Tuấn Khải bước vào nói :
- Cô ra nhổ cỏ tỉa cây sau vườn nhanh lên
- Bye nha tau bận rồi - Nó chào Nhã Nhã rồi dập máy
- Hả không phải chớ bây giờ là buổi trưa mà nắng lắm , để chiêu râm mát rồi tôi làm cũng được - Nó nói
- Nhanh ,ngay và luôn - Tuấn Khải nói
- Nhưng mà đây là chung cư làm gì có vườn - Nó hỏi
- Ai nói với cô chung cư là không có vườn ? - Tuấn Khải : - Đi thẳng , sau đó rẽ trái số vườn 219 là nơi cô làm . Nói xong anh đi luôn không thèm để tâm nó
- Đến chiều chúng tôi về phải xong đấy - Tuấn Khải nói vọng lại
- Đồ thối tha , đáng ghét ,quỷ tha ma bắt anh đi aaaaaaaaa - Nó hét rồi đội chiếc mũ vành rộng ,cùng chiếc áo khoác ngoài mỏng . Nó đi xuống đại sảnh rồi rẽ trái tìm số vườn 219 như Tuấn Khải nói . Nhưng đi tìm mãi mà chẳng thấy đâu , trời trưa nắng gay gắt chưa làm mới đi tìm vườn thôi mà mặt nó đã đỏ , mồ hôi rơi vã trên khuôn mặt bầu bĩnh . Đi đi lại lại mấy vòng nó cũng đã tìm được khu vườn Tuấn Khải nói . Khu vườn này rất rộng chia ra thành 4 ô một ô trồng hoa tuylip 1 ô trồng hoa tử đinh hương và 1 ô là hồ cá ô còn lại là xích đu và một bộ bàn ghế màu trắng nhìn rất đẹp . Nhìn chung khu vườn này là bẩn nhất trong các khu vườn ở đây ,có vẻ như lâu rồi chủ nhân của khu vườn không xuống đây . Nó nhìn khu vườn có 1 cảm giác quen thuộc ,quen, rất quen giống như nó đã đến đây rồi nhưng không nhớ được nó cảm giác kí ức này rất quen thuộc . Nhưng rồi lại nghĩ nơi xa hoa này nó làm gì có cửa đặt chân đến chứ chắc chỉ là nó ảo tưởng thôi rồi nó ngồi xuống cắt đám cỏ , dây leo quanh cái ghế . Bỗng nhiên có một con chuồn chuồn bay qua :
- aaaaa chuồn chuồn ahihi chị sẽ bắt được chú mày - Nó nói rôi theo con chuồn chuồn cả buổi
- Aiza khi nào cho xong trời - Nó vừa lau cái ghế vừa than kể làm cũng lâu nó cũng đuối mệt rồi nhìn đồng hồ cũng đã 2 giờ chiều rồi . Tại lúc trưa nó ăn mì nên bây giờ nó thấy đói kinh khủng đúng lúc đó thì Thiên Tỉ từ đâu tới đưa cho nó chai nước mát cùng một cái bánh ngọt :
- Ăn đi cho đỡ mệt này
- Woa cảm ơn anh ,sao anh biết em đói mà đem xuống vậy - Nó cười tươi rói làm ai đó ngây ngất 5,6 giây . Thiên Tỉ xoa đầu nó dịu dàng :
- Lúc trưa không phải tại bọn anh ăn hết phần cơm của em nên em mới ăn mì sao
- Hì hì không sao mà - Nó nói
- Anh cùng 2 người kia phải đến lớp luyện thanh nữa em làm xong thì lên nhà nha - Thiên Tỉ dăn dò
- Yes ,madam- Nó chào làm anh phì cười rồi quay lại làm việc
Nắng vẫn nóng như đổ lửa không ngớt đi là bao , nó tự hỏi Tuấn Khải không có lòng người sao chứ ,sao lai bắt nó làm việc vào buổi này
- Anh ta làm vậy không thấy khó chịu trong lòng hay sao trời
- Lòng tôi khó chịu nhưng tất các bộ phận khác ở tôi đều dễ chịu - Nó đang than vãn thì có 1 tiếng nói quen thuộc từ đâu bay đến
- Vô lương tâm - Nó nói rồi tiếp tục làm
- Lát nữa tôi về phải xong đấy - Tuấn Khải nói
- Biết rồi đi đi đồ đáng ghét - Nó nói rồi tiện tay vứt luôn nắm cỏ ở trong tay về phía Khải
- Đồ con lợn - Anh nói xong rồi chạy luôn không thì đứng đó 1 chút nữa không biết chừng có 1 cái dép phi vào mặt anh cũng nên
Nó mải miết làm tay làm miệng không ngừng rủa xả tên đáng ghét nào đó làm tên đáng ghét cứ hắt xì liên tục :
- Hắt xì
- Hắt Xì
- Hăt xid có khi mình hắt xì sắp ốm rồi cũng hắt xì nên - Tuấn Khải vừa nói vừa hắt xì
- Làm việc xấu ắt gặp quả báo - Thiên Tỉ nói
- Ahaha đại ca là ác ma - Nguyên Nguyên cũng hưởng ứng theo
- Mấy đứa muốn chết không - Tuấn Khải
Nó làm xong chuẩn bị đứng dậy thì đầu óc quay cuồng mọi vật xung quanh cứ mờ dần mờ dần trước tầm mắt nó rồi mất hẳn . Nó đã xỉu rồi . Đúng lúc đó Thiên Tỉ quay về lấy thứ gì đó ra sau vườn thì thấy nó ngất anh hốt hoảng sờ trán nó rồi cũng nó vào trong nhà . Thiên Tỉ chỉ biết đắp khăn lên trán cho nó đỡ sốt bây giờ nó đang ngất mà
- Woa , ngon quá từ khi có em nấu ăn đến giờ hôm nào anh cũng ăn nhiều cơm - Vương Nguyên vừa nói vừa xoa xoa cái bụng
- Verry good - Thiên Tỉ đưa ngón tay cái lên tán dương
- Ăn được - Tuấn Khải nói . Nó là ức chế lắm nha ngon thì nói ngon khen 1 câu thì chết ai à .
- Ahihi quá khen quá khen - Nó cười ngại gãi đầu
Từ lúc về đây sống , nó chưa gọi cho Nhã Nhã lần nào nên nhân lúc hôm nay cũng rảnh nó vào phòng rồi gọi điện cho con bạn mê trai . Nó vẫn dấu Nhã Nhã về việc nó ở nhà của 3 anh
- Alo Nhã Nhã à - Nó nói
- Nhã cái gì mà Nhã mày có coi tao là bạn không , mày đi bao lâu rồi hử , này không gọi cho tao 1 cuộc , không báo trước tau 1 tiếng , tao không có loại bạn như mày - Nhã Nhã xổ 1 tràng
- Nhã bình tĩnh nghe Tiểu Du nói nè - Nó giọng nhỏ nhẹ
- Nghe gì mà nghe - Nhã Nhã
- Cho tao 1 cơ hội giải thích mà - Nó năn nỉ
- Nói - Nhã Nhã
- Ờ , không phải là tao không coi mày là bạn thân đâu mà là hôm đó tao đi siêu thị sau đó ^&*($%#&^%*^ ..... và giờ tao phải ở nhà của họ - Nó kể lại sự việc cho Nhã Nhã nghe và kết 1 câu khiến Nhã Nhã cực kì sốc
- AA mày may mắn lắm hay hôm nào tao đến chỗ mày nha - Nhã Nhã hí hửng thái độ giận dữ biến mất đâu
- Ờ ,hôm đó tha hồ mà chụp ảnh nha - Nó nói : - Tao cũng đang chán đâ .. - Nó chuẩn bị nói thì từ ngoài cửa Tuấn Khải bước vào nói :
- Cô ra nhổ cỏ tỉa cây sau vườn nhanh lên
- Bye nha tau bận rồi - Nó chào Nhã Nhã rồi dập máy
- Hả không phải chớ bây giờ là buổi trưa mà nắng lắm , để chiêu râm mát rồi tôi làm cũng được - Nó nói
- Nhanh ,ngay và luôn - Tuấn Khải nói
- Nhưng mà đây là chung cư làm gì có vườn - Nó hỏi
- Ai nói với cô chung cư là không có vườn ? - Tuấn Khải : - Đi thẳng , sau đó rẽ trái số vườn 219 là nơi cô làm . Nói xong anh đi luôn không thèm để tâm nó
- Đến chiều chúng tôi về phải xong đấy - Tuấn Khải nói vọng lại
- Đồ thối tha , đáng ghét ,quỷ tha ma bắt anh đi aaaaaaaaa - Nó hét rồi đội chiếc mũ vành rộng ,cùng chiếc áo khoác ngoài mỏng . Nó đi xuống đại sảnh rồi rẽ trái tìm số vườn 219 như Tuấn Khải nói . Nhưng đi tìm mãi mà chẳng thấy đâu , trời trưa nắng gay gắt chưa làm mới đi tìm vườn thôi mà mặt nó đã đỏ , mồ hôi rơi vã trên khuôn mặt bầu bĩnh . Đi đi lại lại mấy vòng nó cũng đã tìm được khu vườn Tuấn Khải nói . Khu vườn này rất rộng chia ra thành 4 ô một ô trồng hoa tuylip 1 ô trồng hoa tử đinh hương và 1 ô là hồ cá ô còn lại là xích đu và một bộ bàn ghế màu trắng nhìn rất đẹp . Nhìn chung khu vườn này là bẩn nhất trong các khu vườn ở đây ,có vẻ như lâu rồi chủ nhân của khu vườn không xuống đây . Nó nhìn khu vườn có 1 cảm giác quen thuộc ,quen, rất quen giống như nó đã đến đây rồi nhưng không nhớ được nó cảm giác kí ức này rất quen thuộc . Nhưng rồi lại nghĩ nơi xa hoa này nó làm gì có cửa đặt chân đến chứ chắc chỉ là nó ảo tưởng thôi rồi nó ngồi xuống cắt đám cỏ , dây leo quanh cái ghế . Bỗng nhiên có một con chuồn chuồn bay qua :
- aaaaa chuồn chuồn ahihi chị sẽ bắt được chú mày - Nó nói rôi theo con chuồn chuồn cả buổi
- Aiza khi nào cho xong trời - Nó vừa lau cái ghế vừa than kể làm cũng lâu nó cũng đuối mệt rồi nhìn đồng hồ cũng đã 2 giờ chiều rồi . Tại lúc trưa nó ăn mì nên bây giờ nó thấy đói kinh khủng đúng lúc đó thì Thiên Tỉ từ đâu tới đưa cho nó chai nước mát cùng một cái bánh ngọt :
- Ăn đi cho đỡ mệt này
- Woa cảm ơn anh ,sao anh biết em đói mà đem xuống vậy - Nó cười tươi rói làm ai đó ngây ngất 5,6 giây . Thiên Tỉ xoa đầu nó dịu dàng :
- Lúc trưa không phải tại bọn anh ăn hết phần cơm của em nên em mới ăn mì sao
- Hì hì không sao mà - Nó nói
- Anh cùng 2 người kia phải đến lớp luyện thanh nữa em làm xong thì lên nhà nha - Thiên Tỉ dăn dò
- Yes ,madam- Nó chào làm anh phì cười rồi quay lại làm việc
Nắng vẫn nóng như đổ lửa không ngớt đi là bao , nó tự hỏi Tuấn Khải không có lòng người sao chứ ,sao lai bắt nó làm việc vào buổi này
- Anh ta làm vậy không thấy khó chịu trong lòng hay sao trời
- Lòng tôi khó chịu nhưng tất các bộ phận khác ở tôi đều dễ chịu - Nó đang than vãn thì có 1 tiếng nói quen thuộc từ đâu bay đến
- Vô lương tâm - Nó nói rồi tiếp tục làm
- Lát nữa tôi về phải xong đấy - Tuấn Khải nói
- Biết rồi đi đi đồ đáng ghét - Nó nói rồi tiện tay vứt luôn nắm cỏ ở trong tay về phía Khải
- Đồ con lợn - Anh nói xong rồi chạy luôn không thì đứng đó 1 chút nữa không biết chừng có 1 cái dép phi vào mặt anh cũng nên
Nó mải miết làm tay làm miệng không ngừng rủa xả tên đáng ghét nào đó làm tên đáng ghét cứ hắt xì liên tục :
- Hắt xì
- Hắt Xì
- Hăt xid có khi mình hắt xì sắp ốm rồi cũng hắt xì nên - Tuấn Khải vừa nói vừa hắt xì
- Làm việc xấu ắt gặp quả báo - Thiên Tỉ nói
- Ahaha đại ca là ác ma - Nguyên Nguyên cũng hưởng ứng theo
- Mấy đứa muốn chết không - Tuấn Khải
Nó làm xong chuẩn bị đứng dậy thì đầu óc quay cuồng mọi vật xung quanh cứ mờ dần mờ dần trước tầm mắt nó rồi mất hẳn . Nó đã xỉu rồi . Đúng lúc đó Thiên Tỉ quay về lấy thứ gì đó ra sau vườn thì thấy nó ngất anh hốt hoảng sờ trán nó rồi cũng nó vào trong nhà . Thiên Tỉ chỉ biết đắp khăn lên trán cho nó đỡ sốt bây giờ nó đang ngất mà
/20
|