Sau một hồi rượt đuổi, cả ba đứa lăn ra thở, mồ hôi mồ kê chảy ròng ròng, trông đến tội. Nó vừa chống gối, vừa thở không ra hơi:-Hai người hộc hộc được lắm. Hai ép một, bắt nạt bệnh nhân.
Ngọc dựa cột nói:
-Bệnh nhân gì mà sức như voi ấy. Hại tui chạy muốn chết.
-Thì ai biểu bà chạy. -Nó
-Thì ai kêu bà rượt. Không chạy có mà bầm xương à. -Ngọc
-Là tại ai hả? Còn không phải do hai người à. Dám kêu một người dáng đẹp như tui là heo. -Nó
-Thì tui chỉ nói sự thật thôi mà. -Ngọc
-Bà còn dám nói.
Quân nhìn hai người cãi qua cãi lại mà phát mệt. Trời thì nắng mà cứ thích phơi xác ngoài này. Cậu liền qua cốc đầu mỗi đứa một phát cho bõ bực.
-Này. Làm gì đấy? Muốn chết à. -Nó với Ngọc đồng thanh.
-Có thấy trời đang nắng không? Hai người tính thành xác khô ngoài này à. -Quân liền quát hai đứa.
-À ờ cũng phải.Vào nhà rửa mặt đã. -Nó
-Ừ ừ, ngoài này cứ như sa mạc ấy. -Ngọc bây giờ mới cảm thấy nóng.
Thế là cả ba đứa rồng rắn kéo nhau vào nhà và bắt đầu tranh nhau...cái bồn rửa mặt. Nó đứng chắn trước mặt hai người, chống hông nói:
-Nhà tui chỉ có hai cái bồn rửa mặt thôi. Tui là chủ nhà nên tui dùng trước. Còn một cái bên cạnh hai người tự xử ha.
-Hả? Vậy tui dùng trước. -Quân
-Ê ê ông là con trai mà, phải nhường cho con gái dùng trước chứ. -Ngọc
-Bà có phải con gái đâu hehe. -Quân nhanh chân chiếm luôn cái bồn còn lại.
Ngọc bực mình, hận không đạp một phát vào cái mặt nhe nhởn đó:
-Ý ông là sao hả?
-Bà tự hiểu đi haha.
-Hừ, rửa cho nát cái mặt đi. Ôi trời ơi nóng quá! chết mất. -Ngọc ngồi ngoài than vãn.
2 phút sau
-Nè hai người chết luôn rồi à? Rửa cái mặt thôi mà lâu thế.
Cùng lúc đó nó bước ra. "Mới có hai phút mà than ghê thế. Cho chừa cái tội nói tui heo hehe" nó cười thầm trong bụng.
-Ngọc, xong rồi nè, vào rửa đi.
Thấy nó gọi, Ngọc liền chạy qua. Nhìn Ngọc bị Quân bắt nạt nó cũng không nỡ, mặc dù trong lòng cũng rất vui. Vậy là xong một người, chỉ còn một người nữa thôi hehe. Từ từ hưởng thụ. Nó liền ghé sát tai Ngọc thì thầm. Bốn con mắt lóe lên tia gian xảo, liếc qua nhìn Quân. "Sao tự nhiên thấy ớn lạnh vậy nhỉ? Thôi kệ." Quân nghĩ rồi quay ra. Trong khi đó có hai kẻ đang nấp ở góc tưởng miệng lẩm bẩm:
-3 2 1 zero.
Oạch
Vâng Quân đã đo ván một cách ngoạn mục và hai kẻ gây nên đang đang cười lăn lộn trên sàn. Chuyện là nó và Ngọc có đổ một "ít" hỗn hợp các loại nước xà phòng, chỉ một "ít" thôi, ra sàn nhà chỗ mà Quân đang đứng. Mà sàn nhà lại là gạch men và thế là...
-Haha cái tội tranh với tui cơ, quả báo, đúng là quả báo mà. Haha eo ôi nhìn buồn cười chết mất.
-Ừ ừ. Trông cứ như con gì bị treo ngược lên tường ấy haha. -Nó ôm bụng, cười chảy cả nước mắt. Kế hoạch thành công mĩ mãn.
-Mình thật "may mắn" khi làm bạn với hai con nhỏ ấy. -Quân nói đủ cho bản thân nghe.
Chỉnh lại tư thế từ trồng cây chuối thành dựa tường. Một cặp mắt sát khí chuẩn bị lia qua chỗ hai kẻ đang cười như điên, khiến hai nụ cười kia trở nên méo mó.
-Ê ê Ngọc, tui thấy có mùi nguy hiểm đâu đây. -Nó khều tay Ngọc, nói nhỏ.
-Ừ ừ, tui cũng thấy vậy. -Ngọc gật đầu mắt liếc nhìn Quân.
-Tui nói một hai ba rồi chạy nhé! -Nó ra hiệu khi ánh mắt Quân chầm chậm nhìn qua.
-1 2 3 chạyyyyyyyyyy -Nó kéo tay Ngọc chạy ra ngoài.
-Hai con nhỏ kia, đứng lại. Tui không bắt được hai bà, tui không mang tên Hoàng Quân nữa. -Cậu lập tức rượt theo.
Vẫn còn sung sức chán.
P/S: sorry mọi người vì một số lí do bây giờ mới đăng chương mới được. Mong mọi người tiếp tục ủng hộ. Hứa sẽ đăng chương mới thường xuyên.
Ngọc dựa cột nói:
-Bệnh nhân gì mà sức như voi ấy. Hại tui chạy muốn chết.
-Thì ai biểu bà chạy. -Nó
-Thì ai kêu bà rượt. Không chạy có mà bầm xương à. -Ngọc
-Là tại ai hả? Còn không phải do hai người à. Dám kêu một người dáng đẹp như tui là heo. -Nó
-Thì tui chỉ nói sự thật thôi mà. -Ngọc
-Bà còn dám nói.
Quân nhìn hai người cãi qua cãi lại mà phát mệt. Trời thì nắng mà cứ thích phơi xác ngoài này. Cậu liền qua cốc đầu mỗi đứa một phát cho bõ bực.
-Này. Làm gì đấy? Muốn chết à. -Nó với Ngọc đồng thanh.
-Có thấy trời đang nắng không? Hai người tính thành xác khô ngoài này à. -Quân liền quát hai đứa.
-À ờ cũng phải.Vào nhà rửa mặt đã. -Nó
-Ừ ừ, ngoài này cứ như sa mạc ấy. -Ngọc bây giờ mới cảm thấy nóng.
Thế là cả ba đứa rồng rắn kéo nhau vào nhà và bắt đầu tranh nhau...cái bồn rửa mặt. Nó đứng chắn trước mặt hai người, chống hông nói:
-Nhà tui chỉ có hai cái bồn rửa mặt thôi. Tui là chủ nhà nên tui dùng trước. Còn một cái bên cạnh hai người tự xử ha.
-Hả? Vậy tui dùng trước. -Quân
-Ê ê ông là con trai mà, phải nhường cho con gái dùng trước chứ. -Ngọc
-Bà có phải con gái đâu hehe. -Quân nhanh chân chiếm luôn cái bồn còn lại.
Ngọc bực mình, hận không đạp một phát vào cái mặt nhe nhởn đó:
-Ý ông là sao hả?
-Bà tự hiểu đi haha.
-Hừ, rửa cho nát cái mặt đi. Ôi trời ơi nóng quá! chết mất. -Ngọc ngồi ngoài than vãn.
2 phút sau
-Nè hai người chết luôn rồi à? Rửa cái mặt thôi mà lâu thế.
Cùng lúc đó nó bước ra. "Mới có hai phút mà than ghê thế. Cho chừa cái tội nói tui heo hehe" nó cười thầm trong bụng.
-Ngọc, xong rồi nè, vào rửa đi.
Thấy nó gọi, Ngọc liền chạy qua. Nhìn Ngọc bị Quân bắt nạt nó cũng không nỡ, mặc dù trong lòng cũng rất vui. Vậy là xong một người, chỉ còn một người nữa thôi hehe. Từ từ hưởng thụ. Nó liền ghé sát tai Ngọc thì thầm. Bốn con mắt lóe lên tia gian xảo, liếc qua nhìn Quân. "Sao tự nhiên thấy ớn lạnh vậy nhỉ? Thôi kệ." Quân nghĩ rồi quay ra. Trong khi đó có hai kẻ đang nấp ở góc tưởng miệng lẩm bẩm:
-3 2 1 zero.
Oạch
Vâng Quân đã đo ván một cách ngoạn mục và hai kẻ gây nên đang đang cười lăn lộn trên sàn. Chuyện là nó và Ngọc có đổ một "ít" hỗn hợp các loại nước xà phòng, chỉ một "ít" thôi, ra sàn nhà chỗ mà Quân đang đứng. Mà sàn nhà lại là gạch men và thế là...
-Haha cái tội tranh với tui cơ, quả báo, đúng là quả báo mà. Haha eo ôi nhìn buồn cười chết mất.
-Ừ ừ. Trông cứ như con gì bị treo ngược lên tường ấy haha. -Nó ôm bụng, cười chảy cả nước mắt. Kế hoạch thành công mĩ mãn.
-Mình thật "may mắn" khi làm bạn với hai con nhỏ ấy. -Quân nói đủ cho bản thân nghe.
Chỉnh lại tư thế từ trồng cây chuối thành dựa tường. Một cặp mắt sát khí chuẩn bị lia qua chỗ hai kẻ đang cười như điên, khiến hai nụ cười kia trở nên méo mó.
-Ê ê Ngọc, tui thấy có mùi nguy hiểm đâu đây. -Nó khều tay Ngọc, nói nhỏ.
-Ừ ừ, tui cũng thấy vậy. -Ngọc gật đầu mắt liếc nhìn Quân.
-Tui nói một hai ba rồi chạy nhé! -Nó ra hiệu khi ánh mắt Quân chầm chậm nhìn qua.
-1 2 3 chạyyyyyyyyyy -Nó kéo tay Ngọc chạy ra ngoài.
-Hai con nhỏ kia, đứng lại. Tui không bắt được hai bà, tui không mang tên Hoàng Quân nữa. -Cậu lập tức rượt theo.
Vẫn còn sung sức chán.
P/S: sorry mọi người vì một số lí do bây giờ mới đăng chương mới được. Mong mọi người tiếp tục ủng hộ. Hứa sẽ đăng chương mới thường xuyên.
/19
|