Sáng sớm thứ bảy thật tốt, chẳng những có thể ngủ nướng, mà còn có cả một ngày nhàn nhã, Từ Trạch Á mở mắt ra đã thấy 8h, tối hôm qua cùng baba xem TV nói chuyện phiếm thoáng cái đã 12h, không biết baba đã rời giường chưa?
Kéo rèm cửa ra, Từ Trạch Á nhìn về phía hoa viên tìm kiếm thân ảnh quen thuộc, đáng tiếc là không nhìn thấy.
“Cộc cộc, cộc cộc —-“, “Tiểu Á, đã dậy chưa?
Là baba, “Con đã dậy rồi
Từ Trạch Á định ra mở cửa nhưng cửa đã mở, Mộ Dung Lăng Phong một thân màu trắng trang phục bình thường, trên cổ vắt khăn mặt, hẳn là mới chạy bộ sáng sớm về.
“Hôm nay muốn đi đâu không?” Mộ Dung Lăng Phong vẻ mặt ôn nhu nhìn Từ Trạch Á hỏi
“Baba vất vả mới được nghỉ ngơi một ngày, ở nhà nghỉ ngơi là tốt rồi” Nhìn mồ hôi trên trán Mộ Dung Lăng Phong, Từ Trạch Á bước qua dùng ống tay áo giúp anh lau mồ hôi
“Cũng bởi vì khó có được một ngày nghỉ ngơi, nên mới muốn cùng một chỗ với Tiểu Á trải qua” Hai tay Mộ Dung Lăng Phong đặt lên vai Từ Trạch Á, tùy ý để cậu nhón chân lên giúp anh lau mồ hôi trên trán, đụng chạm nhẹ nhàng khơi gợi trong lòng anh yêu thương vô hạn.
“Cái kia baba nói đi nơi nào cũng đều được” Từ Trạch Á dựa đầu vào ngực Mộ Dung Lăng Phong làm nũng nói
“Baba chỉ cần Tiểu Á vui vẻ là được rồi” Mộ Dung Lăng Phong vỗ nhẹ tóc Từ Trạch Á ôn nhu nói
“Vậy đi khu vui chơi có được không, bởi vì từ nhỏ đến giờ con chưa có từng đi chỗ đó, rất hâm mộ tiểu hài tử có baba với mẹ đưa đi, chính là hiện tại con cũng lớn rồi ——-
“Vậy đi khu vui chơi, baba trước đi tắm rửa thay quần áo, ăn sáng xong chúng ta sẽ đi” Mộ Dung Lăng Phong nói xong bước ra ngoài.
Từ Trạch Á cũng rất nhanh sửa soạn xong, thời điểm đi xuống lầu Mộ Dung Lăng Phong còn chưa có xuống, cậu một bên ăn sáng một bên chờ Mộ Dung Lăng Phong.
“Hải tiên sinh, xin mời đi bên này” Từ Trạch Á mới vừa ăn sáng xong liền thấy quản gia dẫn một người đi vào.
“Lăng Phong đâu? Không ở đây sao?” Đi vào phòng khách, Hải Minh Vũ đưa mắt nhìn xung quanh nhìn đến nhà ăn thì bắt gặp Từ Trạch Á, đầu tiên là sửng sốt sau đó liền hứng thú đánh giá cậu.
“Lão gia ở trên lầu sẽ lập tức xuống, Hải tiên sinh ngồi ở phòng khách đợi một chút” Quản gia tiếp đón Hải Minh Vũ ngồi ở phòng khách.
“Việc này ông khỏi cần lo cho tôi, mau đi đi” Hải Minh Vũ như trước vẻ mặt sáng lạn như ánh mặt trời hắc hắc cười cười, quả nhiên tới đúng lúc rồi, quả này phải chờ xem biểu tình kinh ngạc của tên Lăng Phong kia mới được.
“Vâng” Quản gia đang định rời đi thì thấy Từ Trạch Á liền yêu thương nói: “Tiểu Á thiếu gia, vị này chính là bằng hữu của lão gia, Hải tiên sinh
“Chào chú” Bằng hữu của baba cậu đương nhiên không thể lạnh nhạt được, Từ Trạch Á nhanh nhảu chào hỏi.
“Tiểu Á?” Hải Minh Vũ hứng thú nhìn Từ Trạch Á.
“Hải tiên sinh đây là tiểu thiếu gia, hai người cứ trò chuyện” Giới thiệu lại Từ Trạch Á, quản gia liền đi ra ngoài.
Giống? Thật sự rất giống? Vốn nghe Mộ Dung Lăng Phong nói kết hôn cùng nữ nhân đã có con, hắn còn chưa tin, nhưng hiện tại thì không thể không tin được rồi, chỉ cần nhìn đứa nhỏ trước mặt này thì lập tức minh bạch. “Em là Tiểu Á?
“Đúng vậy, con là — Mộ Dung Trạch Á” Bởi vì sửa lại họ nên cậu chưa có quen, luôn thuận miệng nói ra.
“Quả thật rất giống lời đồn, thực sự rất đáng yêu
“Cái kia chú ——-
“Tôi già như vậy sao? Tôi như thế chỉ lớn hơn Lăng Phong một tuổi thôi đó, tôi không ngại em gọi tôi là anh đâu” Hải Minh Vũ cười hì hì nói, đôi mắt hoa đào nhìn chằm chằm Từ Trạch Á.
Anh, chính là —– Cái người trước mắt này Từ Trạch Á không khỏi khâm phục, bằng hữu của baba quả nhiên cũng không phải người thường, chỉ là baba đã rất tuấn mỹ rồi, thế nhưng người này lại tuấn mỹ theo một kiểu khác, ngũ quan tinh xảo mà ôn nhu, ánh mặt kia càng giống như là biết cười vậy, quyến rũ đa tình, làm cho lòng người bình song cũng động. Đăng bởi: admin
Kéo rèm cửa ra, Từ Trạch Á nhìn về phía hoa viên tìm kiếm thân ảnh quen thuộc, đáng tiếc là không nhìn thấy.
“Cộc cộc, cộc cộc —-“, “Tiểu Á, đã dậy chưa?
Là baba, “Con đã dậy rồi
Từ Trạch Á định ra mở cửa nhưng cửa đã mở, Mộ Dung Lăng Phong một thân màu trắng trang phục bình thường, trên cổ vắt khăn mặt, hẳn là mới chạy bộ sáng sớm về.
“Hôm nay muốn đi đâu không?” Mộ Dung Lăng Phong vẻ mặt ôn nhu nhìn Từ Trạch Á hỏi
“Baba vất vả mới được nghỉ ngơi một ngày, ở nhà nghỉ ngơi là tốt rồi” Nhìn mồ hôi trên trán Mộ Dung Lăng Phong, Từ Trạch Á bước qua dùng ống tay áo giúp anh lau mồ hôi
“Cũng bởi vì khó có được một ngày nghỉ ngơi, nên mới muốn cùng một chỗ với Tiểu Á trải qua” Hai tay Mộ Dung Lăng Phong đặt lên vai Từ Trạch Á, tùy ý để cậu nhón chân lên giúp anh lau mồ hôi trên trán, đụng chạm nhẹ nhàng khơi gợi trong lòng anh yêu thương vô hạn.
“Cái kia baba nói đi nơi nào cũng đều được” Từ Trạch Á dựa đầu vào ngực Mộ Dung Lăng Phong làm nũng nói
“Baba chỉ cần Tiểu Á vui vẻ là được rồi” Mộ Dung Lăng Phong vỗ nhẹ tóc Từ Trạch Á ôn nhu nói
“Vậy đi khu vui chơi có được không, bởi vì từ nhỏ đến giờ con chưa có từng đi chỗ đó, rất hâm mộ tiểu hài tử có baba với mẹ đưa đi, chính là hiện tại con cũng lớn rồi ——-
“Vậy đi khu vui chơi, baba trước đi tắm rửa thay quần áo, ăn sáng xong chúng ta sẽ đi” Mộ Dung Lăng Phong nói xong bước ra ngoài.
Từ Trạch Á cũng rất nhanh sửa soạn xong, thời điểm đi xuống lầu Mộ Dung Lăng Phong còn chưa có xuống, cậu một bên ăn sáng một bên chờ Mộ Dung Lăng Phong.
“Hải tiên sinh, xin mời đi bên này” Từ Trạch Á mới vừa ăn sáng xong liền thấy quản gia dẫn một người đi vào.
“Lăng Phong đâu? Không ở đây sao?” Đi vào phòng khách, Hải Minh Vũ đưa mắt nhìn xung quanh nhìn đến nhà ăn thì bắt gặp Từ Trạch Á, đầu tiên là sửng sốt sau đó liền hứng thú đánh giá cậu.
“Lão gia ở trên lầu sẽ lập tức xuống, Hải tiên sinh ngồi ở phòng khách đợi một chút” Quản gia tiếp đón Hải Minh Vũ ngồi ở phòng khách.
“Việc này ông khỏi cần lo cho tôi, mau đi đi” Hải Minh Vũ như trước vẻ mặt sáng lạn như ánh mặt trời hắc hắc cười cười, quả nhiên tới đúng lúc rồi, quả này phải chờ xem biểu tình kinh ngạc của tên Lăng Phong kia mới được.
“Vâng” Quản gia đang định rời đi thì thấy Từ Trạch Á liền yêu thương nói: “Tiểu Á thiếu gia, vị này chính là bằng hữu của lão gia, Hải tiên sinh
“Chào chú” Bằng hữu của baba cậu đương nhiên không thể lạnh nhạt được, Từ Trạch Á nhanh nhảu chào hỏi.
“Tiểu Á?” Hải Minh Vũ hứng thú nhìn Từ Trạch Á.
“Hải tiên sinh đây là tiểu thiếu gia, hai người cứ trò chuyện” Giới thiệu lại Từ Trạch Á, quản gia liền đi ra ngoài.
Giống? Thật sự rất giống? Vốn nghe Mộ Dung Lăng Phong nói kết hôn cùng nữ nhân đã có con, hắn còn chưa tin, nhưng hiện tại thì không thể không tin được rồi, chỉ cần nhìn đứa nhỏ trước mặt này thì lập tức minh bạch. “Em là Tiểu Á?
“Đúng vậy, con là — Mộ Dung Trạch Á” Bởi vì sửa lại họ nên cậu chưa có quen, luôn thuận miệng nói ra.
“Quả thật rất giống lời đồn, thực sự rất đáng yêu
“Cái kia chú ——-
“Tôi già như vậy sao? Tôi như thế chỉ lớn hơn Lăng Phong một tuổi thôi đó, tôi không ngại em gọi tôi là anh đâu” Hải Minh Vũ cười hì hì nói, đôi mắt hoa đào nhìn chằm chằm Từ Trạch Á.
Anh, chính là —– Cái người trước mắt này Từ Trạch Á không khỏi khâm phục, bằng hữu của baba quả nhiên cũng không phải người thường, chỉ là baba đã rất tuấn mỹ rồi, thế nhưng người này lại tuấn mỹ theo một kiểu khác, ngũ quan tinh xảo mà ôn nhu, ánh mặt kia càng giống như là biết cười vậy, quyến rũ đa tình, làm cho lòng người bình song cũng động. Đăng bởi: admin
/100
|