Bảo Bối, Ngoan Ngoãn Để Cho Anh Yêu

Chương 260 - Chương 225.3

/282


Chỉ là trước khi cô cho con trai một câu trả lời, rốt cuộc cô vẫn còn muốn hỏi lại con trai mình một lần nữa: Tử Ngôn, con chắc chắn những lời mà con đã nói với mẹ vào buổi sáng hôm nay, hoàn toàn là những lời nói thật tình không?

Nghìn vạn lần là thật sự . Nhiếp Tử Ngôn trả lời lại ngay không chút chậm trễ. Kỳ thực sau khi Nhiếp Tử Vũ hỏi lại cậu câu hỏi về vấn đề kia, cậu cũng đã đoán được đáp án rồi. Nhưng sau khi chính tai cậu nghe thấy mẹ của mình thở dài một hơi vẻ đầy đau lòng, cậu vẫn cố nén nhịn không cho phép mình vì thế mà đau buồn.

Nhiếp Tử Vũ cũng không trả lời tiếp về vấn đề của cậu, mà chỉ chậm rãi lấy từ trong túi của mình tập tài liệu mà cô đã tìm được ở trong phòng làm việc của Nhiếp Tử Phong, đưa cho cậu.

Nhìn Nhiếp Tử Ngôn nhận lấy mở ra xem, Nhiếp Tử Vũ cảm thấy đau lòng vạn phần, nói: Tập tài liệu này mẹ đã tìm thấy ở trên bàn trong phòng làm việc của cha con đấy.

Đặt ở chỗ dễ thấy nhất? Nhiếp Tử Ngôn nhàn nhạt hỏi lại, sắc mặt của cậu cũng không thay đổi bởi vì một câu nói kia của Nhiếp Tử Vũ.

Làm sao con biết? Nhiếp Tử Vũ theo trực giác liền vội nghĩ ngay chính là Tử Ngôn đã đặt ở đó.

A, đương nhiên là sẽ phải đặt ở chỗ nào dễ thấy nhất rồi! Có như vậy thì mẹ cậu mới có thể dễ dàng phát hiện ra sự tồn tại của nó chứ! Trong đáy mắt trong veo của Nhiếp Tử Ngôn thoáng hiện lên một chút lạnh giá như băng. Khóe môi của Nhiếp Tử Ngôn nhếch lên, thoáng hiện ra một nụ cười lạnh: Quả nhiên gã tiểu nhân hèn hạ Tống Linh kia, chỉ vì muốn đạt được mục đích của mình, bất kỳ một chuyện gì hắn cũng đều chịu làm.

Nhìn biểu tình đầy vẻ quái dị của con trai, Nhiếp Tử Vũ không thể nào đoán ra nổi tâm trạng thật sự của con trai lúc này ra sao.

Con có biết không? Cô nhẹ giọng khẽ nói, đợi đến khi Nhiếp Tử Ngôn ngẩng đầu lên nhìn về phía cô, lúc này cô mới lại nói tiếp: Kỳ thực mẹ cũng không oán hận con đã lấy trộm tập tài liệu này để đưa cho cha ngươi. Nhưng mẹ oán trách con tại sao con lại phải nói dối đối với mẹ như thế. Con còn nhỏ như vậy, tại sao con lại có thể làm chuyện này... Nhiếp Tử Vũ cũng không nói ra được hết câu. Cô lại thở dài, lắc đầu nói: Thực sự mẹ rất muốn bù đắp lại cho con, nhưng hành động của con thực sự làm cho mẹ cảm thấy rất thất vọng. Tử Ngôn, con có hiểu ý của mẹ muốn nói hay không?

Vốn cho là sau khi cô đã nói ra những lời như vậy, chí ít thì Nhiếp Tử Ngôn sẽ nhận thức ra được sai lầm của mình. Vậy mà cô không ngờ Tử Ngôn lại cầm lấy tập tài liệu kia ném thẳng xuống đất. Đôi môi của cậu lại nhếch lên, thoáng hiện ra một nụ cười lạnh lẽo. Cậu dùng ánh mắt xa lạ nhìn về phía Nhiếp Tử Vũ, lắc lắc đầu: Mẹ thà đi tin lời của một người đàn ông chỉ sống với mẹ được năm năm, chứ mẹ nhất định cũng không chịu tin một người chồng đã sống với mẹ từ nhỏ, đã cùng nhau lớn lên. Con biết bất kể con có nói điều gì đi nữa, mẹ cũng sẽ nhất định không hề tin




/282

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status